Chiến Thần Bất Bại

Chương 1790:




Giờ phút này, bên trong đại điện của Võ Thần Tông, Võ Thí Thiên đang tập trung toàn lực, dung hợp trái tim rồng Hắc Long!

 

Kể từ khi có được trái tim rồng Hắc Long, Võ Thí Thiên luôn muốn tìm kiếm phương pháp dung hợp, ông ta đã thử không dưới một trăm lần, nhưng lần nào cũng đều thất bại!

 

“Trái tim rồng Hắc Long!”

 

Lần này, mặc dù Võ Thí Thiên lại thất bại, nhưng ông ta cũng có chút giác ngộ!

 

Muốn dung hợp trái tim rồng Hắc Long thì phải dùng trận pháp, hoán đổi trái tim rồng Hắc Long với trái tim của chính mình mới được!

 

Nhưng trong tay ông ta chỉ có một nửa trái tim rồng Hắc Long, vậy nên Võ Thí Thiên vẫn luôn do dự!

 

Đây chính là việc lớn liên quan đến tính mạng, chỉ cần có chút sai lầm, không những không thể thăng cấp lên cảnh giới Thiên Thần mà còn không giữ được mạng sống!

 

“Hừ!”

 

Sắc mặt Võ Thí Thiên u ám nhìn trái tim rồng Hắc Long đang lơ lửng trên không trung, phất tay áo, tức giận rời khỏi mật thất!

 

“Môn chủ, ông đã ra rồi sao?”

 

Một người giúp việc vội vàng bước tới, đưa khăn mặt và nước ấm.

 

“Ừ!”

 

Sắc mặt Võ Thí Thiên tối sầm lại, dùng khăn lau mồ hôi trên trán, vô tình để ý thấy người giúp việc dường như đang cầm thứ gì đó trong tay, lạnh lùng hỏi: “Trên tay cậu cầm thứ gì vậy?”

 

“Môn chủ, là… là thiệp mời của liên minh võ thuật gửi tới ạ!”

 

Nói xong, người giúp việc đưa thiệp mời tới trước mặt Võ Thí Thiên bằng hai tay.

 

Võ Thí Thiên lạnh lùng liếc người giúp việc, sau đó cầm thiệp mời lên xem một lúc.

 

“Hừ, thật không biết sống chết!”

 

Nói xong, Võ Thí Thiên đưa một tay ra hơi dùng sức, tấm thiệp mời đã biến thành tro bụi!

 

“Môn chủ, tấm thiệp này là do đích thân Đoàn Hải Long gửi tới…”

 

Không đợi chưởng giáo tân nhiệm Âu Dương Chí kịp nói xong, Võ Thí Thiên đã xua tay nói: “Giết Tiêu Chính Văn không phải là không được, lão già Đoàn Hải Long này tự cho mình là thông minh, muốn dùng cách này để ép Tiêu Chính Văn rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan!”

 

“Nhưng ông ta làm sao biết phía sau Tiêu Chính Văn còn có Nhạc Trung Kỳ! Lão già bất tử này, ngay cả bản tôn cũng không nhìn ra được bản lĩnh của ông ta! Người này tuyệt đối không yếu hơn Tiêu Long!”

 

“Gióng trống khua chiêng như vậy, Nhạc Trung Kỳ lẽ nào không biết sao? Mấy kẻ này có hợp sức lại cũng không bằng cái móng út ông ta đâu! Bản tôn sao có thể xuống nước cùng lũ ngu ngốc này chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.