Chiến Thần Bất Bại

Chương 1595:




Chương 1595

Dù Tiêu Chính Văn đã khiêu khích như vậy nhưng Vũ Thiên Tôn vẫn không nói lời nào.

 

Lúc này, trên quảng trường đã trở nên nhốn nháo.

 

Vũ Thiên Tôn là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần đấy!

 

Một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần lại bị cảnh giới Thiên Vương khiêu khích như thế, bị người ta sỉ nhục như vậy mà cụ ta vẫn có thể nhẫn nhịn ư?

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn xung quanh quảng trường, lạnh lùng cười nói với đám cao thủ đang đứng xem trên đỉnh tháp và các cao thủ xung quanh: “Sao nào? Không phải mấy người cho rằng hôm nay tôi nhất định sẽ chết sao?”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn truyền ra xa mấy cây số, lọt vào trong tai mỗi người, cả đám người không ai không cúi đầu sợ hãi.

 

Đặc biệt là Sandos chỉ muốn độn thổ cho xong.

 

Chỉ vài phút trước, cường giả ở cảnh giới Thiên Thần khiến ông ta phải quỳ xuống vái lạy, lúc này, dưới sự truy hỏi của Tiêu Chính Văn lại chẳng thể thốt nên lời!

 

Chỉ hai mươi phút trước, Quang Minh Tôn được ông ta khen là tài giỏi, lúc này đang quỳ một gối dưới đất, thậm chí ngay cả đầu cũng không thể ngóc lên nổi.

 

Cả quảng trường trở nên tĩnh lặng tới mức có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, tất cả mọi người thậm chí còn không dám thở mạnh!

 

Mỗi người đều đang đợi Tiêu Chính Văn và Vũ Thiên Tôn lên tiếng, ở nơi này chỉ có hai người bọn họ mới có tư cách nói chuyện!

 

“Từ ngàn xưa, Hoa Quốc của tôi đã có một câu nói nổi tiếng, động vào người Hoa Quốc thì xa mấy cũng giết! Hôm nay Tiêu Chính Văn tôi cảnh cáo mấy người, một nghìn năm trước, thần uy của Hoa Quốc không thể xâm phạm, một nghìn năm sau, dám động tới người của Hoa Quốc thì tôi nhất định sẽ giết không tha!”

 

Giết không tha…

 

Ba chữ này vang vọng hồi lâu trong tai mọi người!

 

Lúc này, không ai dám lên tiếng, dù cho Vũ Thiên Tôn đã tức giận tới mức mặt mũi tím ngắt nhưng cũng chỉ có thể lặng lẽ nghiến răng, âm thầm khắc ghi mối thù hôm nay trong lòng!

 

Sau khi liếc mắt nhìn mọi người trên quảng trường một lượt, lúc này Tiêu Chính Văn mới quay người lại, dùng một tay đè lên người của Lục Hoài Viễn, khẽ dùng lực.

 

Rắc!

 

Tiếng xương gãy giòn tan vang lên.

 

Cột sống của Lục Hoài Viễn gãy rồi sao?

 

Rầm!

 

Quang Minh Tôn từng ngông nghênh tự đại không coi ai ra gì, Quang Minh Tôn từng giết chết Thiên Vương số một Âu Lục chỉ với năm chiêu, lúc này lại nằm rạp xuống đất giống như một con chó chết.

 

Đừng nói là phản kháng, bây giờ ngay cả cử động ông ta cũng không làm nổi.

Cột sông bị Tiêu Chính văn đánh gãy chỉ với một bàn tay, cả người như mất đi toàn bộ sức lực, gì mà cảnh giới Thiên Vương cấp bốn sao, thực lực hơn người gì chứ, lúc này ngay cả một người bình thường ông ta cũng không bì nổi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.