Chiến Thần Bất Bại

Chương 1594:




Chương 1594

Vũ Thiên Tôn cũng là người ở đẳng cấp đó, vậy nên cụ ta biết rất rõ về rất nhiều những tin đồn mà tới nay vẫn chưa lưu truyền ra bên ngoài.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn chỉ mượn uy lực đáng sợ còn lại ban nãy của chủ nhân thì cụ ta cũng tuyệt đối không thể đối kháng được!

 

“Tiêu Chính Văn, cậu đã đạt được mục đích của mình là bắt sống Lục Hoài Viễn, do đó có những chuyện đừng làm quá lên! Một vài người không thể bảo vệ cậu bất kể mọi lúc được đâu!”

 

Vũ Thiên Tôn nghiến răng lên tiếng.

 

Một vài người mà cụ ta ám chỉ đương nhiên không phải Tiêu Long mà là sự tồn tại mà cụ ta phải kiêng dè kia!

 

Lúc này, Vũ Thiên Tôn cũng không rõ ban nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao hơi thở mạnh mẽ như vậy lại đột nhiên xuất hiện bên trong vòng sáng màu vàng của Tiêu Chính Văn?

 

Chỉ là cụ ta vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã tiến lên trước một bước, đi tới bên cạnh Vũ Thiên Tôn chỉ trong nháy mắt.

 

Hai người trố mắt nhìn nhau, Tiêu Chính Văn chỉ cười khẩy, giơ tay lên rồi lại tiếp tục chỉ điểm.

 

“Phụt!”

 

Quang Minh Hữu Sứ cũng hoá thành bụi máu chỉ trong nháy mắt, cứ thế nổ tung!

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Vũ Thiên Tôn nghiến răng ken két.

 

“Sao nào, ông không dám đấu với tôi sao? Hay là ông đang sợ điều gì?”

 

Khoé miệng Tiêu Chính Văn khẽ nhếch lên, nở nụ cười nhìn Vũ Thiên Tôn lúc này khuôn mặt đã trở nên méo mó.

 

Thế nhưng, ngoài những tiếng nghiến răng ken két ra thì Vũ Thiên Tôn lại không nói bất cứ lời nào.

 

Lúc này cụ ta còn có thể nói gì được nữa.

 

Chưa nói đến việc chỉ Tiêu Long đã đủ để trấn áp cụ ta, lúc này chỉ riêng Tiêu Chính Văn cũng tuyệt đối không phải là người mà cụ ta có thể xếp ngang hàng, một lần chỉ tay nhìn có vẻ đơn giản, nhưng bên trong lại ẩn chứa bao nhiêu sức mạnh của trận pháp?

 

Cho dù Âm Dương Tôn có sống lại thì tuyệt đối cũng không thể làm được như Tiêu Chính Văn, tuỳ ý giơ tay nhấc chân cũng mang theo sức mạnh trận pháp vô thượng!

 

“Hừ! Phái Quang Minh thì đã sao? Giết người của ông ngay trước mặt ông thì sẽ thế nào? Tôi không chỉ giết hai người bọn chúng mà tất cả người của Lục Hoài Viễn đều phải chết!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ tay.

 

Phụt phụt phụt phụt!

Mấy chục tên vệ sĩ mặc đồ đen gần như nổ tung thành bụi máu ngay lập tức, đám người thậm chí bắt đầu trở nên hỗn loạn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.