Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 516:




Chương 516:

 

“Đây là vô lễ, là cợt nhả, nếu không phải Hồng Nhan là vợ con thì mẹ đã cầm gậy đánh cho con một trận rồi.”

 

Thẩm Bích Cầm hận rèn sắt không thành thép: “Mẹ nói cho con biết, nếu sau này con dám đắc tội với Hồng Nhan thì mẹ sẽ lập tức đuổi con ra khỏi nhà”

 

Bà còn cầm đũa gõ vào đầu Diệp Phi mấy cái.

 

“Hồng Nhan, con cũng vậy, mẹ biết con thích Diệp Phi nhưng không phải lúc nào con cũng nuông chiều nó.”

 

“Quá nghe theo đàn ông thì nó sẽ quên đi hết tất cả, được voi đòi tiên.”

 

Thẩm Bích Cầm còn quay đầu dặn dò Tống Hồng Nhan: “Sau này nếu Diệp Phi lại đưa ra những yêu cầu vô lý với con hay là làm những hành động quá đáng thì con lập tức tát cho nó phát”

 

Bà còn thể hiện mấy động tác tát người, vô cùng đắc ý nhìn Diệp Phi.

 

Diệp Phi suýt chút nữa thì đập bàn, cố gắng giải thích nhưng không biết mở miệng như thế nào.

 

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tống Hồng Nhan, Diệp Phi vô cùng chán nản, không ngờ lại bị người phụ nữ này cho một hố… Một tiếng sau, Diệp Phi đưa Tống Hồng Nhan ra ngoài.

 

Đi ra đến bên ngoài, Diệp Phi kéo Tống Hồng Nhan lại hỏi: “Chơi như vậy có vui vẻ không?”

 

“Cái gì gọi là chơi?”

 

Tống Hồng Nhan duỗi ngón tay ra gõ nhẹ lên trán Diệp Phi: “Em rất nghiêm túc có biết không?”

 

“Chẳng lẽ em có thể tùy tiện gọi người phụ nữ khác là mẹ sao?”

 

“Không phải là bố mẹ người đàn ông của em thì Tống Hồng Nhan em làm sao có thể mở miệng gọi như vậy?”

 

Sau khi cô ta gõ vào trán Diệp Phi thì lại đưa tay ra xoa xoa, trong mắt hiện lên vẻ chân thành: “Em đã nói sẽ làm người phụ nữ của anh, điều này cho đến bây giờ đều không phải là đùa”

 

“Nếu như hôm nay anh dám cầu hôn em thì ngay ngày mai em lập tức dám gả cho anh”

 

Phong cách của cô ta, sự quyến rũ và phóng đãng của cô †a đều thuộc về một mình Diệp Phi, người đàn ông khác căn bản không thể nhìn thấy nửa điểm dịu dàng của cô ta.

 

Trái tim Diệp Phi run lên, anh có thể cảm nhận được tình cảm chân thành của người phụ nữ này, cũng chính bởi vì sự nghiêm túc này của cô ta mà Diệp Phi có chút thấp thỏm, anh lo lắng mình sẽ phụ lòng cô ta.

 

“Em đùa anh thôi, anh đừng có căng thẳng như vậy”

 

Nhìn thấy Diệp Phi im lặng, Tống Hồng Nhan cười một tiếng: “Anh vừa mới ly dị, vẫn chưa bước ra khỏi sự thất bại của hôn nhân, làm sao em lại có thể muốn anh cưới em vào lúc này?”

 

“Hơn nữa, bố của chúng ta vẫn còn đang hôn mê chưa tỉnh lại, không có sự chúc phúc của ông ấy thì chúng ta kết hôn cũng không có ý nghĩa gì.”

 

“Em có đủ kiên nhẫn”

 

“Nhưng nếu em không ở bên cạnh anh, anh cũng không thể đùa giỡn những người phụ nữ khác.”

 

“Nếu không em sẽ cho anh phát tát đấy”

 

Tống Hồng Nhan vẫn nóng như lửa như mọi khi: “Mẹ đã cho em “Thượng Phương bảo kiếm'” rồi đấy”

 

Sau khi nói xong, cô ta ôm lấy Diệp Phi một cái, rồi dứt khoát xoay người đi, không để cho Diệp Phi chịu quá nhiều áp lực.

 

Bữa cơm tối này có lẽ cũng chỉ là một bữa cơm gia đình bình thường nhưng cũng có thể là một cuộc chia tay vĩnh viễn.

 

Người đàn ông của em, chú ý giữ gìn sức khỏe thật tốt…

 

Tống Hồng Nhan liếc nhìn Diệp Phi qua cửa kính xe một cái, nhẹ nhàng vẫy tay sau đó đạp ga rời khỏi Huyền Hồ Cư.

 

Nửa tiếng sau, Tống Hồng Nhan đổi xe, cô lên một chiếc Mercedes-Benz RV, nụ cười biến mất, khôi phục lại vẻ lạnh lùng và thờ ơ.

 

Bên trong xe, có mấy người đàn ông và phụ nữ, trong số đó có cả Lâm Bách Thuận.

 

Tống Hồng Nhan ngồi ở trên ghế chính, vắt chéo hai chân, bưng một ly rượu vang lên: “Tình huống như thế nào?”

 

“Có ba tin tức”

 

Lâm Bách Nhiên nhanh chóng trả lời câu hỏi: “Thứ nhất, Chủ tích Hoàng đã đến Long Đô. Bởi vì sự việc của Thẩm Thiên Sơn nên bị các vị trưởng bối cưỡng chế ở lại, điều tra rõ mọi việc mới có thể rời đi”

 

“Các vị trưởng bối cũng đưa ra thông báo là trong quá trình điều tra, câu lạc bộ Võ thuật Nam Lăng không được tấn công Trung Hải, câu lạc bộ Võ thuật Trung Hải cũng không được can thiệp vào tranh chấp của chúng ta với Giang Hóa Long”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.