Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 453:




Chương 453:

 

Một ly ba lạng, ba ly chín lạng, cộng thêm ba vòng lúc nãy, đám người Trương Huyền mỗi người đều uống một kg rượu.

 

Rất nhanh, sáu cô gái đã gục lên bàn, say khướt không chút động đậy.

 

Triệu T¡ Kỳ ngồi phịch xuống đất, cùng nhau vui vẻ.

 

Diệp Phi lại mời hết một vòng.

 

Miệng Hùng Thiên Nam đã không thể cử động được nữa, bình thường hắn có thể uống hai kg rượu trắng, nhưng loại hỗn †ạp rượu vang rượu trắng này, hắn chỉ uống được một kg rưỡi.

 

Lại uống một ly rượu trắng nặng , khuôn mặt đỏ của Hùng Thiên Nam bắt đầu nóng lên, nói cũng không lưu loát nữa.

 

Ai biết được vậy mà Diệp Phi vẫn chưa dừng lại, lại rót thêm một ly, tiếp tục mời rượu, cổ vũ mọi người uống tiếp.

 

Một lần liền uống ba ly, đừng nói là bọn người Trương Huyền,đến Hùng Thiên Nam cũng gánh không nổi.

 

Cơ thể hắn không ngừng lắc lư.

 

Còn Trương Huyền thì đã sớm ngủ say dưới đất.

 

Đường Kỳ Kỳ xem đến ngơ người, tên Diệp Phi này lợi hợi thật.

 

“Cậu Hùng…

 

Diệp Phi nhìn Hùng Thiên Nam cười: “Nào, nào, uống thêm ly nữa”

 

Tay phải của Hùng Thiên Nam run cầm cập, ánh mắt tuyệt vọng, con mẹ nó tên này là người sao?

 

Đúng là một cái thùng rượu.

 

Uống xong một ly, cả người Hùng Thiên Nam nóng hết cả lên, cảm giác bản thân giống như lửa vậy, đầu cứ ong ong, đứng cũng đứng không vững.

 

Tronng khi đó Diệp Phi không hề thay đổi sắc mặt, lại mở thêm một chai rượu nữa, rót đầy ly của hai người, cười nhiệt tình: “Nào, Hùng Thiên Nam, cạn thêm ly nữa nào!”

 

“Rầm!” Hùng Thiên Nam gục thẳng xuống bàn, cũng không biết là vì say nên gục xuống hay vì bị dọa sợ nên gục xuống.

 

Gần như trong một phút đó, Diệp Phi cũng vứt bỏ ly rượu trong tay, rút từ trên người ra ba cây kim, cơ thể lập tức tỉnh táo trở lại.

 

Ánh mắt lạnh lùng, sâu thẳm, bao quát hết tất cả.

 

Quét mắt qua một một vòng,Diệp Phi cười lạnh một tiếng, cầm lấy một chai rượu, đi đến trước mặt Hùng Thiên Nam, bóp mũi hắn, đổ rượu vào người hắn.

 

Hùng Thiên Nam ngã xuống đất trong tình trạng say xỉn.

 

Đường Kỳ Kỳ vô cùng kinh ngạc trước một màn này, tất thảy mười tám người đều bị Diệp Phi hạ gục, thật đáng sợ.

 

“Anh rể, anh thật lợi hại!”

 

Đường Kỳ Kỳ ôm lấy Diệp Phi, còn đưa tay sờ trán của anh: “Anh có sao không? Say chưa?”

 

“Anh không sao, Kỳ Kỳ, em đi ra cổng gọi xe trước đi”

 

Diệp Phi cười với Đường Kỳ Kỳ nói: “Anh rửa mặt xong sẽ rai Đường Kỳ Kỳ nhẹ nhàng gật đầu, rồi rời đi.

 

Bóng dáng Đường Kỳ Kỳ vừa đi khỏi khuôn mặt của Diệp Phi càng lạnh lùng hơn.

 

Đầu năm nay, có quá nhiều người không có mắt.

 

Diệp Phi đi qua đỡ Hùng Thiên Nam và Trương Huyền dậy sau đó lột quần áo của bọn họ vứt lên chiếc giường ở trong phòng.

 

Sau đó tìm thấy một lọ thuốc mê từ trên người Hùng Thiên Nam, rõ ràng là muốn dùng để đối phó với Đường Kỳ Kỳ.

 

“Không làm không chết”

 

Diệp Phi đổ thuốc mê vào miệng hai người, rồi rút vài cây kim ra đâm vào vài vị trí của bọn họ để hồi phục một chút ý thức … Trong phòng, rất nhanh đã phát ra những âm thanh của thú hoang.

 

Sau khi trở về từ câu lạc bộ, Diệp Phi đưa Đường Kỳ Kỳ về Huyền Hồ Cư và căn dặn cô ấy rằng mấy ngày nay cố gắng hết sức không được đi ra ngoài.

 

Diệp Phi cũng không còn quan tâm đến đám người Hùng Thiên Nam và Trương Huyền nữa, anh không muốn trêu chọc mấy người này nhưng cũng không sợ bọn họ chỉ trích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.