Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1907:




Chương 1907:

“Dù có người không biết tự lượng sức mình đến tăng giá thì cùng lầm cũng chỉ thêm tám trăm triệu hoặc một tỷ”

Tiền Gia Hân uống một ngụm sữa, lạnh lùng nhìn Diệp Phi nói: “Nói khoác mà không biết ngượng, anh nói chúng tôi không trúng thầu thật nực cư: Nhìn thấy lòng tốt của mình bị chà đạp, Diệp Phi không xúc động nói: “Được, tôi không nói nữa nhưng sau khi đấu giá thất bại đừng trách tôi không nhắc nhở.”

Anh liếc nhìn Đường Nhược Tuyết: “Dù sao tôi cũng đã cố gắng hết sức”

“Đừng lo”

Lần này không đợi Tiền Gia Hân tức giận, Phác Anh Long đã đặt dao rĩa xuống, lấy khăn giấy lau khóe miệng: “Sẽ không xảy ra bất ngờ gì. Cho dù có thì tôi cũng có thể xử lý”

“Tôi đã ở miền Nam nhiều năm như vậy không chỉ tôi luyện được kỹ năng bất khả chiến bại mà còn tích lũy được những mối quan hệ đáng kinh ngạc”

“Giám đốc Đường, giám đốc Tiền, hãy mạnh tay đấu thầu đi. Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ giải quyết cho mọi người”

“Chỉ cần một lời nói của tôi, toàn bộ thương hội ở miền Nam sẽ liều mạng vì tôi”

“Cho dù đòi tiền, có tôi ở đây, mấy tỷ hay chục tỷ cũng chỉ như trò vui thôi”.

Anh ta hơi duỗi thẳng thắt lưng, trên mặt lộ ra vẻ tự đắc: “Làm đi, tôi ủng hộ mọi người.”

“Đúng vậy, tôi quên mất ảnh hưởng của anh Phác đối với thương hội miền Đôi mắt của Tiền Gia Hân sáng lên ngay lập tức, sự tự tin của cô ấy trở nên tràn đầy hơn: “Tài lực và thế lực của thương hội miền Nam không thua gì bốn nhà giàu nhất. Với sự giúp đỡ của họ để răn đe, sẽ không có ai dám không để ý mặt mũi của tôi đấu giá đến chết”

“Nhược Tuyết, lần này chúng ta thực sự có cơ hội chiến thắng”

“Băng cách này, chúng ta dứt khoát đưa một phần lợi nhuận cho anh Phác để anh ấy trở thành người của chúng ta”

“Nếu có chuyện gì xảy ra, anh Phác cũng có thể giải quyết thuận lợi”

“Không có gì thay đổi thì cứ xem như là phí bảo vệ phần thưởng của tớ và cậu, thuận tiện kết bạn, cậu nghĩ như thế nào?”

Sau một loạt các biến cố ngày hôm qua và việc Phác Anh Long đề cập đến thương hội miền Nam, Tiền Gia Hân đã quyết định chi mạnh tay để ôm lấy cây đại thụ này.

Đường Nhược Tuyết trầm ngâm một lúc rồi gật đầu: “Được rồi, anh Phác sẽ tham gia cùng chúng ta nhưng không biết có chiếu cố không?”

Một phần cổ phần trên danh nghĩa cũng được xem là khá nhiều nhưng Đường Nhược Tuyết cảm thấy nó rất xứng đáng nếu cô có thể bước vào vòng.

tròn quan hệ của thương hội nước Nam.

Tất nhiên, cô cũng có thể để Diệp Phi giúp cô xâm nhập nhưng Diệp Phi đã giúp cô ấy quá nhiều, cô hy vọng sẽ tự dựa vào sức mình đạt được thành quả lần này.

“Tiền bạc với tôi chỉ là mây trôi”

Phác Anh Long cười khi nghe những lời đó: “Nhưng nếu hai người đẹp có ý tốt như vậy, Phác tôi không nhận chính là không nế mặt hai người”

Diệp Phi nhìn Phác Anh Long không nhịn được hỏi: “Anh Phác chắc chắn mình có thể điều động được thương hội nước Nam?”

“Câm miệng, ở đây không có chỗ cho anh nói chuyện”

Phác Anh Long vừa nheo mắt, Tiền Gia Hân đã đập bàn hét lên: “Người có danh vọng đang bàn chuyện, một tên vệ sĩ nhỏ bé như anh xen vào làm gì?”

“Anh Phác không thế điều động thương hội miền Nam, anh chỉ là vệ sĩ có thế làm được không? Anh mà còn nói câu nào nữa thì tự động cút đi!”

Sự kiên nhẫn của cô ấy với Diệp Phi đã đến giới hạn, chỉ là một tên vệ sĩ nhỏ nhoi mà cứ luôn làm phiền những người thuộc tầng lớp thượng lưu như họ.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.