Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1881:




Chương 1881:

Tên khốn này quá tà môn.

Diệp Phi cũng không nhiều lời, chỉ hiếu kì nhìn qua vị khách không mời mà đến.

Tiền Gia Hân nhìn thấy ni cô áo xám xuất hiện vội cung kính nói: “Thiện Tâm sư tỷ, chào buổi trưa, có chuyện gì vậy?”

Ni cô này là người bên cạnh Tịch Diệt sư thái, ít nhiều cô ta cũng phải cho chút mặt mũi.

“Thí chủ tiếp khách nhầm phòng rồi.”

Vị ni cô già đảo mắt quanh căn phòng một chút, sau đó nhìn Tiền Gia Hân rồi đạm mạc mở miệng.

“Hôm qua bần tăng chừa lại căn phòng này để làm phòng ăn, không nghĩ tới phục vụ lại loay hoay quên đi, giao nó cho cô Tiền.”

“Hiện tại bần tăng cần căn phòng này để đãi khách, mong cô Tiền dời bước sang căn phòng khác hoặc là đại sảnh”

“Thật áy náy, do sai sót này nên bần tăng sẽ giảm cho thí chủ hai mươi phần trăm”

Nhìn bà rất lạnh nhạt bình tĩnh, nhưng ngữ điệu lại mang một tia không thế nghỉ ngờ.

“Tiền Gia Hân khẽ nhíu mày: “Đây là hai vị khách quý từ ngàn dặm xa xôi đến, lúc này chuyển đi phòng khác không thích hợp lắm đâu.”

“Nếu như việc chúng tôi chiếm căn phòng này mang đến phiền phức cho Thiện Tâm sư tỷ, vậy tôi có thể trả gấp ba lần phí đền bù cho căn phòng này”

Tâm sư tỷ, tôi cũng đang tiếp đãi bạn bè mà”

Cô ta duy trì vẻ kiên nhẫn: “Phí tổn đây đủ này sẽ tốt hơn để sư tỷ chiêu đãi khách quý”

Thiện Tâm sư tỷ nhàn nhạt mở miệng: “Đây không phải vấn đề tiền nong, bần tăng cảm thấy các vị thí chủ vẫn nên rời khỏi đi thôi…

“Thiện Tâm sư tỷ, thương lượng cũng đã nói rồi, các người để chúng tôi đi vào căn phòng này, chúng tôi còn theo quy củ mà trả phí”

Gương mặt xinh đẹp của Tiền Gia Hân trầm xuống: “Chúng tôi hoàn toàn có quyền sử dụng căn phòng này”

“Lúc này sư tỷ muốn chúng tôi rời khỏi, không những vi phạm quy tắc thương nghiệp mà còn không có đạo đức nghề nghiệp.”

“Điều này sẽ đem lại tốn thất cho danh dự của nhà hàng và Tịch Diệt sư thái đấy.

Cô ta bộc lộ ra khí chất mạnh mẽ nói: “Danh tiếng của Bạch Vân Cảnh cũng không nhỏ, nhưng Tiền Gia Hân tôi cũng không phải quả hồng mềm”

Thiện Tâm nghe vậy thì lạnh lùng cười một tiếng.

“Cô Tiền có tự cao tự đại với bần tăng cũng vô dụng, không phải là bần tăng muốn chiếm căn phòng này”

“Bần tăng không sợ nói cho thí chủ biết, sư phụ Tịch Diệt muốn bần tăng để lại căn phòng này, hôm nay người muốn khoản đãi ông cụ Hàn Thường Sơn ở chỗ này”

“Sư phụ và ông cụ Hàn rất nhanh sẽ đến thôi”

Thiện Tâm mỉa mai: “Cô Tiền hống hách như vậy, không bằng trực tiếp diễn lại cho sư phụ và ông cụ Hàn xem một lần nữa nhỉ?”

Nghe thấy Tịch Diệt sư thái và Hàn Thường Sơn sắp tới, khí thế của Tiền Gia Hân yếu đi phân nửa.

Một người là sư thái cao quý mà cả Cảng Thành đều phải nể phục, một người thì ở trong tứ đại hào môn, chủ của nhà họ Hàn Một đứa con gái nhà giàu như cô ta đắc tội không nổi Coi như xám xịt kiểu này, cô ta lại cảm thấy mất hết mặt mũi, về sau ở trước mặt Đường Nhược Tuyết và Phác Anh Long khó mà ngẩng đầu Gương mặt xinh đẹp của Tiền Gia Hân rất khó coi.

Lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh uy nghiêm của Tịch Diệt sư thái: “Thiện Tâm, lão Hàn đến rồi, con còn lề mề cái gì vậy?”

Thiện Tâm sư tỷ nghe vậy vội lui ra cửa giải thích.

“Sư phụ, có chút hiểu lâm, cô Tiền ở bên trong.”

Mi mắt của Tiền Gia Hân hơi giật, xấu hổ liếc nhìn Đường Nhược Tuyết và Phác Anh Long.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.