Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1562:




Chương 1562:

“Tổng cộng 280 tỷ”

“Cô cũng đừng nói với chúng tôi cái gì mà không có quy tắc dự chỉ, quy tắc chỉ là vật chết, người mới là sống, sắp tới tết âm lịch rồi, không định dự chỉ một tháng tiền lương thì còn ăn tết kiểu gì?”

“Hơn nữa, những công ty của”thành phần trí thức” kia kìa, người ta cuối năm cũng trả hai tháng tiền lương cho công nhân, chúng tôi cũng thông cảm cho tài chính của các người nên không cần các người trả hai tháng tiền lương một lúc thật, chẳng qua là khoản dự chỉ cho tết thôi”

“Đến bước này mà các người còn không chịu đồng ý, vậy thật là uống công tình cảm cả hai bên”

Miêu Bá Hổ nói năng gọn gàng lanh lẹ, giả ngây giả dại lòng vòng để đòi tiền “Đúng, không dự chỉ tiền lương vậy thế tiền tết định thế nào?”

“Đúng vậy, thịt lợn năm nay tăng giá mạnh, lễ tết cũng đủ các khoản phải chi, không phát thêm nhiều tiền tết vậy chúng tôi có mặt mũi nào mà trở về quê chứ gặp người nhà chứ?”

“Không sai, 280 tỷ phải thanh toán trong hôm nay, nếu không nửa tháng tới chúng tôi sẽ đình công”

Mười người xung quanh nhao nhao lên tiếng, mấy người này nhìn qua tưởng là công nhân với đốc công của công trình nhưng thực ra đều là tay chân của Miêu Bá Hổ cả “Bản danh sách kết toán này, chúng tôi sẽ không ký”

Giọng nói Cao Tịnh trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Các người thích thế nào thì làm, muốn xé to chuyện thì xé đi, cùng lắm thì đợi tổng giám đốc Đường trở về sẽ báo cảnh sát, hai bên ai đi đường nấy”

Cô đi theo Đường Nhược Tuyết một thời gian rồi nên tác phong cũng dẫn mạnh mẽ, cứng rắn hơn.

“Thư ký Cao, có phải cô nghe không hiểu tiếng người phải không?”

Thấy thái độ Cao Tịnh vẫn cứng rắn như trước, sắc mặt Miêu Bá Hổ dần trở nên âm trầm: “Tôi nói cho các cô biết, phần danh sách kết toán này, các người không muốn ký cũng phải ký”

Cao Tịnh trên danh nghĩa là tổng phụ trách dự án Tử Kinh 100 nên cô có quyền ký tên vào các loại giấy từ, hợp đồng liên quan đến dự án, những giấy tờ được ký sẽ có đầy đủ hiệu lực pháp lý.

Mấy tên“đốc công” vừa chửi mắng vừa khua tay múa chân, bước lên mấy bước lại gần cái bàn, cố tình tạo áp lực cho Cao Tịnh.

Thậm chí mấy kẻ này còn thuận thế đập phá khiến đồ đạc trong văn phòng bị đạp nát tanh bành.

Cao Tịnh vô thức lùi về sau mấy bước.

“Ông Miêu, yêu cầu của mấy ông quá vô lý, không phù hợp nguyên tắc của chúng tôi.”

Tân Thế Kiệt đứng dậy: “Nếu các người không dừng lại những hành động quá khích của mình thì các người sẽ không chỉ chịu thiệt hại về kinh tế mà còn phải chịu trách nhiệm trước pháp luật”

Mấy tên kia nghe Tân Thế Kiệt nói vậy, không những không dừng lại mà còn cùng nhau tiến tới vậy Tân Thế Kiệt lại, vẻ mặt kẻ nào kẻ ấy đều hung hãn, bặm trợn.

Miêu Bá Hổ cười ha hả: “Luật sư Tân, cậu đang uy hiếp tôi sao? Tôi thực muốn xem nếu không dừng lại thì các người định làm thế nào?

“Nghe nói mấy ông luật sư như cậu mở miệng cãi nhau rất giỏi, rất có võ”

“Tôi thật muốn mở mang chút kiến thức xem miệng lưỡi luật sư trong truyền thuyết sắc bén thế nào, thế nào, luật sư Tân, cậu cho chúng tôi biết chứ?”

Mười tên kia nghe xong cũng ôm bụng cười như điên, tiếng cười chứa đầy sự kinh thường, trào phúng.

Trong mắt bọn người này, Tân Thế Kiệt chỉ là một tên giỏi khua môi múa mép, bọn họ chỉ cần đấm cho cái thì lập tức lăn đùng ra đất, hai đấm đánh cho không dám ho he gì, ba đấm lập tức năm luôn.

Giọng nói Tân Thế Kiệt trầm xuống: “Các người đừng có mà quá đáng”

“Không dùng được võ mồm à?”

Miêu Bá Hố lại phun ra một đám khói thuốc: “Có phải cậu thấy tôi thân thiện, hòa ái quá nên không muốn mắng tôi à?”

“Cái này không vấn đề gì, tôi cho các người lý do”

Nói xong, ông ta bỗng nhiên đứng dậy, lao về phía Cao Tịnh và túm lấy mái tóc dài của cô.

Lúc Cao Tịnh bị giật tóc đau đớn mới kịp phản ứng lại, nhưng Miêu Bá Hổ lại dùng tay vả lên mặt cô một cái đau điếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.