Chàng Quỷ Của Bác Sĩ

Chương 46:




Lâm Triệt cụp mắt đỏ mặt khuấy khuấy súp trước mắt.
Cậu biết ngay! Cậu biết ngay Quý Thừa Tiêu sẽ bất lịch sự với mình!
"Nè nè nè, mới sáng sớm mà mặt em sao thế? Quý Thừa Tiêu cậu ta bất lịch sự với em?" Lê Hình bỉ ổi đi đến trước Lâm Triệt, còn nhướng mày chọt rất đúng chỗ.
"Sao vậy được!" Lâm Triệt gào lên, rất có ý vị giấu đầu lòi đuôi.
"Xì, em không nói anh cũng biết, ăn nhanh lên, Cận Thần với Thừa Tiêu còn chờ ở ngoài." Lê Hình cắn con cá chiên giòn, thầm nghĩ mới tảng sáng mặt trời còn chưa nhú ra hẳn mà đã ăn loại thức ăn dầu mỡ có phải không tốt lắm không.
Ăn điểm tâm xong, hai người đi ra phòng ăn thì nhìn thấy Quý Thừa Tiêu và Cận Thần đứng ở đại sảnh trò chuyện, Lâm Triệt thừa nhận hai người đó đẹp trai hơn cậu cao hơn cậu tí ti thôi, thật sự chỉ có tí ti thôi. Nói chung hình ảnh rất đẹp mắt, từ phản ứng của những du khách dậy sớm chuẩn bị đi chơi giống bọn họ là thấy rồi, Lâm Triệt còn nhìn ra được khí tức hủ tỏa ra từ cô gái đang chụp hình, haha, chắc đang nghĩ Quý Thừa Tiêu với Cận Thần là đôi gay.
Bớt đùa, chính chủ còn ở đây này.
Lâm Triệt vừa nhìn thấy Quý Thừa Tiêu, cậu lại muốn nổ tung rồi, nổ boomboom bùm bùm boomboom như pháo hoa ấy.
Tối hôm qua, lúc Quý Thừa Tiêu và Lâm Triệt đi dạo biển về khách sạn thì đúng lúc Cận Thần với Lê Hình mát xa xong, xem ra hai người đó đã được xoa bóp đến mềm nhũn người, ngồi phịch trên ghế sofa. Cả đám bàn bạc sáng mai ngủ dậy sớm ngắm mặt trời mọc, khi đó vắng người mà khí trời cũng không quá nóng, bàn bạc xong ai nấy đều về ngủ.
Ở cùng Lâm Triệt một thời gian rất dài, nhưng, quả thật Quý Thừa Tiêu không có hành động gì quá trớn, ví dụ như, anh chưa từng ôm Lâm Triệt ngủ.
Song tối hôm qua không như vậy, chỉ có một chiếc giường, hai người đều không muốn ngủ ở sofa, cho nên Lâm Triệt chủ trương hai người đàn ông nằm chung trên giường cũng không vấn đề gì, cộng thêm suy nghĩ chắc bây giờ Quý Thừa Tiêu vẫn sẽ không đè cậu, vì thế cậu hớn hở bò lên trên chiếc giường vừa lớn vừa êm ái. Quý Thừa Tiêu ôm Lâm Triệt ngủ cả đêm, ôm thân thể mềm mại vào lòng cảm giác cực thoải mái, hơn nữa bản thân Lâm Triệt cũng thích ôm cái gì đó khi ngủ. Quý Thừa Tiêu nghĩ mình chắc chắn là Liễu Hạ Huệ người ngồi trong lòng vẫn không loạn, không, là Liễu Hạ Huệ với tính năng đầy đủ, thật ra là anh không muốn ép buộc Lâm Triệt mà thôi, dù sao anh vẫn rất lo Lâm Triệt lại bất ngờ biến mất, nếu vậy sẽ lại phải tìm kiếm một phen.
Giống như bình thường, chuông báo vang lên tiếng thứ nhất Quý Thừa Tiêu liền tỉnh, tắt chuông báo xong anh rời giường rửa mặt thay quần áo, dùng thêm mười mấy phút đánh thức Lâm Triệt, lại nửa đẩy nửa ôm cậu vào nhà vệ sinh rửa mặt.
"Quần áo để ở trên giường, em thay đi, anh đi bảo họ chuẩn bị bữa sáng." Quý Thừa Tiêu xoa mái tóc rối tung của Lâm Triệt, nói.
Lâm Triệt híp mắt, không tỉnh táo gật gật đầu, rồi gục đầu xuống lê người về phòng ngủ.
Lúc Quý Thừa Tiêu trở lại, Lâm Triệt vẫn chưa ra khỏi phòng ngủ, anh vào nhìn thì thấy cậu nhóc quần áo cởi một nửa, phía trên để trần phía dưới mặc quần ngủ lỏng lẻo lộ ra một góc quần lót màu đen, cứ thế nằm ngủ trên giường, thật là, rất khêu gợi, rất dụ người.
Quý Thừa Tiêu bất đắc dĩ bước đến, gãi nhẹ lên cằm cậu đang nằm nghiêng trên giường, "Dậy."
Người trên giường không có chút động tĩnh.
"Ngoan, nhanh dậy." Quý Thừa Tiêu ngồi vào giường, bàn tay lần xuống dưới lưng kéo cậu lên.
Lâm Triệt vẫn như chú heo đã bị trụng nước sôi không một cử động.
"Anh hôn đó."
Chiêu này mỗi buổi sáng đến bệnh viện Quý Thừa Tiêu đều dùng, thật ra không quá hiệu quả, trái lại còn làm Lâm Triệt dựa vào đó ngủ sâu thêm chút nữa, Lâm Triệt theo thói quen ngửa mặt lên, cứ như để anh ra tay thì có thể ngủ thêm một lát.
Quý Thừa Tiêu hứng thú nhướng mày, ôm ngang Lâm Triệt lên thả xuống ngay giữa giường rồi đè người xuống.
Anh ngậm phần môi mềm của Lâm Triệt, đầu lưỡi cạy hàm răng ra tiến quân thần tốc, nó linh hoạt quấn lấy lưỡi của Lâm Triệt, còn có thể thoang thoảng nếm được vị kem đánh răng thơm mát.
Hai người thường hôn nhau, hôn phớt hay hôn sâu đều có, nên Lâm Triệt tự nhiên vòng tay lên cổ anh, có trời mới biết hiện giờ cậu có thật là không tỉnh táo không.
Quý Thừa Tiêu cong khóe môi, tay kéo quần ngủ của Lâm Triệt xuống, lần này trên người cậu ngoại trừ cái quần lót màu đen ôm sát người ra thì không còn gì cả.
Anh nắm hai bắp đùi trơn bóng của cậu, tách chúng ra, quấn chân cậu quanh eo mình, tay lần theo eo Lâm Triệt sờ soạng đi xuống.
Da thịt cậu nhẵn bóng mềm mềm có thể bấm ra nước, có lẽ có vì quá khứ Lâm Triệt thích vận động, nên sờ lên người cậu có xúc cảm dẻo dai đặc hữu, trên bụng tựa hồ còn có cơ bụng nhạt đến nỗi sắp không thấy nổi, Quý Thừa Tiêu hài lòng nheo mắt lại.
Môi anh chuyển địa bàn từ môi qua cổ cậu, liếm cắn rồi mút nó, chỗ tình dục bên dưới dán sát vào Lâm Triệt ra sức cọ xát, một tay khác của anh dùng lực nhào nặn bờ mông thịt cách qua tấm vải quần lót, động tác càng lúc càng có xu hướng phạm quy.
Lâm Triệt ừ hử hai tiếng thì tỉnh táo, cậu cảm thấy trên người có bàn tay ấm áp nào đó đang xoa nắn qua lại, ở cổ còn có cảm xúc dính nhớp thỉnh thoảng truyền đến chút đau nhói, mông bị nhào nặn rồi hạ thể bị cái gì đó vừa cứng vừa nóng dán sát lên ma sát tới lui.
Lâm Triệt cảm giác cậu sắp cứng.
"Còn ngủ hử?" Quý Thừa Tiêu thấy Lâm Triệt tỉnh rồi, anh ghé vài tai cậu trầm giọng hỏi, trọng giọng nói khàn khàn pha lẫn ham muốn không được thỏa mãn, đặc biệt quyến rũ.
Hai giây sau lấy lại phản ứng, Lâm Triệt sửng sốt, giật giật chân phát hiện chân mình đang rất xấu hổ quấn quanh eo Quý Thừa Tiêu.
"...!!!!!!!"
Lâm Triệt phút chốc cứng đờ, cậu cực kỳ khẳng định Quý Thừa Tiêu cứng rồi, không lừa.
...
Đã vậy còn dán sát vào người cậu.
"Em em em, em em em tỉnh rồi anh đứng lên được không QAQ..." Lâm Triệt khóc không ra nước mắt, buông đôi chân đang quấn trên eo Quý Thừa Tiêu xuống, lấy cánh tay đang vòng trên cổ Quý Thừa Tiêu xuống, sau đó dè dặt đẩy bả vai anh.
Quý Thừa Tiêu dừng động tác, nằm sấp trên người Lâm Triệt thở hổn hển một lúc, mới đứng dậy, "Nhanh thay quần áo đi, điểm tâm sắp xong rồi." Dứt lời, anh đi thẳng vào nhà vệ sinh.
Từ trên giường bắn dậy, Lâm Triệt luống cuống mặc áo sơ mi xỏ quần đùi đi biển rộng rãi vào, sau khi thay quần áo xong Quý Thừa Tiêu vẫn chưa đi ra khỏi nhà vệ sinh.
Cậu ngồi trên sofa hơi bất an đợi mấy phút, cảm giác tội lỗi sâu sắc, dù sao thế này cũng tổn hại thận... Đều là đàn ông, cậu hiểu chứ.
Lại qua 10 phút nữa, Lâm Triệt rốt cục không chịu được nữa đứng dậy đi đến trước cửa nhà vệ sinh, giơ tay lên do dự có nên gõ cửa hay không, do dự một lúc đành thả tay xuống. Lớp kính mờ khiến người ta không thấy rõ sự việc bên trong, Lâm Triệt ghé sát đầu vào thì nghe thấy tiếng thở dốc trầm thấp kìm nén của đàn ông.
Mặt Lâm Triệt "phụt" đỏ bừng, còn liên tục bốc khói.
Lại thêm 5 phút, trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng gầm nhẹ mang tính phóng thích, cậu ngạc nhiên xong tức tốc chạy về chỗ sofa trông như rất tự nhiên nhìn ra bầu trời mới hửng sáng ngoài cửa sổ.
Mấy phút sau, Quý Thừa Tiêu bước ra từ nhà vệ sinh, tay xoa lên đầu Lâm Triệt, "Đi thôi."
Lâm Triệt gật đầu, không ngẩng đầu lên nhấc chân đi.
Quý Thừa Tiêu nhìn Lâm Triệt đi ở trước cả lỗ tai đều đỏ ửng, anh rất khoái chí cười thành tiếng, Lâm Triệt nghi hoặc quay đầu lại nhìn Quý Thừa Tiêu có vẻ như rất vui.
"Lâm Triệt." Quý Thừa Tiêu cười khẽ gọi tên cậu.
"Ừm?" Lâm Triệt mở to mắt thăm dò.
"Không có gì, đi thôi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.