Cân Cả Thiên Hạ

Chương 1116: Nhiệm vụ số 5 - việc bất đắc dĩ không làm không được




Sáng ngày hôm sau.
Xuân Đức ngày hôm nay rời giường từ rất sớm, hắn dạy sớm vừa để tập luyện vừa để chuẩn bị đồ ăn sáng cho hắn và Lan Đóa nữa. Thêm vào đó, sáng nay hắn còn phải đi tới cái Học Viện Pháp Thần gần đây kiểm tra một chút. 
Vì để được ở lại bên trong khu Quý Tộc hắn mới phải làm như vậy, bằng không thì hắn đã nằm chết dí ở nhà đợi cho hết năm là xong nhiệm vụ.
Có điều đời không như mơ, trong lúc hắn đang làm đồ ăn sáng thì liền nhận được một thông báo chẳng mấy tốt lành gì từ Cửu Đầu Hoàng Kim Xà, con rắn kia nói. “ Trong số 99 người tham gia nhiệm vụ lần này thì đã có một người chết đi. Vì vậy thời gian ở thế giới này lại kéo dài thêm 1 tháng.”
Nghe được tin tức này khiến cho Xuân Đức tí nữa phun máu ba lít, hắn vất vả lắm mới sống qua được một tháng ở nơi đây, vậy mà không biết cái thằng ngu nào tự dưng lại chết đi để rồi thời gian ở lại cái thế giới củ chuối này lại tăng lên 1 tháng.
Sau khi đã ăn sáng xong thì Xuân Đức liền đi tới Học Viện Pháp Thần, để Lan Đóa ở nhà một mình. Lan Đóa cũng không phải là một cô bé bình thường nên việc ở nhà một mình cũng chẳng có gì phải lo.
………
Học Viện Pháp Thần cách căn hộ mà Xuân Đức thuê lại cũng không quá xa, đi bộ 5-10 phút thì liền tới, Học Viện Pháp Thần cực kỳ to lớn, kiến trúc thì kết hợp giữa hiện đại và cổ đại pha thêm một chút khoa học viễn tưởng, mang lại một cảm giác mới mẻ cho người nhìn thấy nó.
Vì hôm nay mới là ngày thứ 2 tuyển sinh nên số lượng người tới đây đăng ký vẫn rất nhiều, Xuân Đức cũng chẳng biết gì nên cũng chỉ làm theo người đi phía trước hắn.
Người kia đi nộp tiền lệ phí đăng ký thì hắn cũng đi nộp tiền lệ phí đăng ký, người kia đăng ký vào Hệ Trị Liệu(Mục Sư) thì hắn cũng đăng ký vào Hệ Trị Liệu(Mục Sư). Nói chung người đi phía trước hắn làm cái gì thì hắn cũng làm cái đó.
Sau một hồi như vậy thì người đi ở phía trước cũng phát hiện ra Xuân Đức có điểm gì đó khác thường. Người này dừng lại quan sát Xuân Đức mấy lần, nhìn thấy bộ dạng của Xuân Đức cũng không lớn lắm, chỉ ngang với độ tuổi của bản thân thì người này cười hỏi:
“ Ông bạn cũng muốn trở thành một Mục Sư sao? Chúng ta thật giống nhau.”
Xuân Đức thấy người thiếu niên phía trước đã đăng ký xong đang đợi mình thì gật đầu mỉm cười nói:
“ Đúng vậy, trở thành một mục sư là nguyện vọng của mẹ tôi cũng là của tôi.”
Người thanh niên thấy Xuân Đức nói chuyện có chút gì đó kỳ lạ nhưng lại không biết là lạ ở nơi đây, hắn lúc này đưa tay ra nói:
“ Tôi là Á Nhĩ Đặc rất vui được biết cậu.”
Xuân Đức cũng đưa tay ra bắt tay, hắn nhìn người thanh niên tuấn tú trước mắt cười nói:
“ Tôi tên Vô Tà cũng rất vui được quen biết cậu.”
Tiếp sau đó hai người vừa đi đến nơi kiểm tra đầu vào hệ trị liệu, trên đường đi hai người nói chuyện với nhau rất nhiều, ai mà không biết còn nghĩ rằng bọn họ là một đôi bạn tốt từ nhỏ nữa.
Không qua bao lâu thì hai người đã đi tới nơi kiểm tra đầu vào của hệ trị liệu, nơi đây cũng không có bao nhiêu người, thêm cả Xuân Đức cùng Á Nhĩ Đặc tới đây cũng chỉ có gần 20 người. 
Đứng ở cách đó không xa thì có một nữ giáo sư,nàng ta có khuôn mặt rất xinh đẹp nhưng lạnh lùng, cô nàng kia còn đeo một cặp kính màu tím nhạt nhìn rất đẹp, toàn thân nàng ta mặc một đồ màu trắng tinh thuần khiến cho ai nhìn vào cũng cảm thấy nàng ta như là nữ thần vậy. 
Nàng ta lúc này vừa cầm một tập hồ sơ vừa nhìn những người phía dưới như là đang tìm ai đó. Khi Xuân Đức cùng Á Nhĩ Đặc vừa tới thì nàng ta liền chỉ mặt Xuân Đức nói:
“ Bạn học Thiên Chân Vô Tà đi lên trên này.”
Xuân Đức nhìn qua Á Nhĩ Đặc một cái sau đó nhẹ gật đầu rồi tiến lên phía trước, đi qua đám người đi đến trước mặt nữ giáo sư kia.
Xuân Đức nhìn thấy cô gái này, vốn đang định mở miệng nhưng lại không biết nên nói cái gì, vậy là hắn chọn lựa yên lặng.
Nữ giáo sư kia đánh giá Xuân Đức vài lần, thấy bề ngoài hắn cũng như tên thì khẽ gật đầu, không ngờ trên khuôn mặt lạnh băng kia lại xuất hiện một nụ cười. Nàng ta lúc này nói:
“ Trong hồ sơ có nói, em thức tỉnh là thánh quang hệ nguyên tố. Có đúng như vậy không?”
Xuân Đức nhẹ gật đầu không có phủ nhận. Không những thế hắn còn ngưng tụ ra mấy quang cầu để chứng tỏ. Tâm niệm của hắn vừa đồng thì quang nguyên tố bên trong không khí từ từ ngưng tụ thành 3 quang cầu to như nắm tay phát ra ánh sáng rực rỡ quay quanh người hắn.
Quá trình ngưng tụ ra quang cầu này cũng đã bị Xuân Đức áp chế rất nhiều, bằng không trong chớp mắt liền sẽ ngưng tụ thành. Với linh hồn lực hiện tại của mình thì việc này đối với Xuân Đức dễ như ăn bánh thôi. Nhưng nếu làm như vậy sẽ khiến cho đám người ở đây chú ý, hắn đương nhiên là không muốn điều đó xảy ra rồi. 
Có điều, chỉ với tốc độ ngưng tụ chậm như rùa kia của hắn cũng đủ khiến người nơi đây nhìn không khép miệng lại được. Đến ngay cả nữ giáo sư kia cũng như vậy, nàng ta không ngừng chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.
Sau khi bình tĩnh lại kích động trong lòng, nữ giáo sư kia lại cười nói:
“ Nhìn tốc độ ngưng tự nguyên tố em hẳn đã đạt tới tập sự mà pháp sư cấp 9 chỉ thiếu một chút liền có thể trở thành ma pháp sư chính thức. Bằng tuổi này mà đạt được thành tích như vậy quả là không dễ dàng. Không biết kỹ năng trụ cột của em là gì?”
Xuân Đức nào biết kỹ năng trụ cột là cái quỷ gì, hắn đang định nói mình chưa từng học kỹ năng gì thì nữ giáo sư kia lại đã nói tiếp:
“ Nếu như em không tiện nói ra thì cũng không sao. Mặc dù em đã đủ tư cách để đỗ vào Học Viện Pháp Thần nhưng vẫn cần kiểm tra một chút năng lực cá nhân.”
“ Làm một người mục sư không phải lúc nào cũng là đứng sau lưng đồng đội, đôi khi chúng ta cũng phải chiến đấu để bảo vệ đồng đội. Bây giờ giả sử đồng đội của em bị thương, trong khi đó em lại đang phải đối đầu với một con ma thú hung mảnh, vậy thì em nên ứng phó thế nào? Nếu...”
Còn chưa để cho nữ giáo sư nói xong thì Xuân Đức lập tức nói:
“ Mang theo đồng bạn bỏ chạy. Nếu không được thì bỏ lại đồng đội sau đó bỏ chạy một mình. Không được nữa thì liều mạng.”
Nữ giáo sư kia không khỏi trừng mắt với Xuân Đức nói:
“ Đây là cô đang nói đề bài không phải là câu hỏi lý thuyết. Bây giờ em chọn một người bạn, sau đó tiến vào không gian thực tế ảo tiến hành kiểm tra.”
Xuân Đức nghe xong mới biết cô nàng này là đang nói hoàn cảnh kiểm tra, làm hắn cứ tưởng trả lời vấn đáp kia. Nhìn vào những người đứng phía sau, thấy chẳng ai quen ngoại trừ Á Nhĩ Đặc. Vậy là hắn chỉ Á Nhĩ Đặc.
Á Nhĩ Đặc bị hắn chỉ mặt thì rất bất đắc dĩ. Khi đi tới gần Xuân Đức thì Á Nhĩ Đặc cười khổ nói:
“ Sao không chọn một người nhẹ cân làm đồng bạn, tiếp sau đó có bỏ chạy thì cũng dễ dàng hơn. Nhìn bộ dạng của cậu, số cân nặng còn chưa bằng một nửa của tôi liệu có được không đây.”
Xuân Đức gãi đầu nói:
“ Ở đây tôi không quen ai, không chọn cậu thì biết chọn ai khác, nếu mà chọn một nữ sinh đến lúc đó tôi ôm họ còn không phải nói tôi chiếm tiện nghi, tôi vẫn không muốn vừa vào trường liền mang cái danh dâm tặc đâu. Suy cho cùng, lựa chọn cậu vẫn tốt hơn cả.”
Nữ giáo sư đang đứng bên cạnh nghe vậy thì cười thầm, đám nữ sinh nghe hắn nói vậy cũng không khỏi lườm hắn một cái. Có mấy cô nàng bạo gan lớn tiếng nói:
“ Chọn mình đi, mình nhẹ cân lắm, nếu lúc sau có việc gì mình sẽ chịu trách nhiệm.”
“ Mình nữa này. Mình không ngại khi cậu ôm mình đâu.”
…..
Xuân Đức nghe được đám nữ sinh nói chuyện thì cũng không khỏi kinh ngạc, có lẽ hắn mới từ thế giới tu chân đi tới thế giới này nên có đôi chút không quen, hắn hình như có chút đánh giá sai về sự cởi mở của nữ nhân nơi này rồi.
Nữ giáo sư thấy Xuân Đức lại đần thối mặt ra thì cười khẽ nói:
“ Được rồi, hai em vào bên trong không gian thực tế ảo đi. Đừng có mà đứng ngây ra đó nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.