Bất Diệt Thánh Linh

Chương 113: Thần thai cửu trọng




Bước vào tòa cung điện thứ tư, không gian vặn vẹo .
Vân Phàm cùng Thiên Hà đám người lạc vào trong mê trận, ly tán khắp nơi, không thể giúp đỡ lẫn nhau.
Độ khó của cửa thứ tư đột nhiên tăng lên, vì vậy tỉ lệ tử vong cũng rất lớn, lúc trước người của tứ đại thế lực, cơ hồ có một nửa lạc tại nơi này.
May là trước khi tiến đến, Tạ Lạc Nhi đã đem cách phá trận nói cho Vân Phàm đám người, để cho bọn họ tiết kiệm được không ít công sức, cũng tránh được rất nhiều hung hiểm.
...
Người thứ nhất phá vỡ trận pháp tự nhiên là Tạ Lạc Nhi, đối với trận pháp chi đạo, nàng có được nhạy cảm và giác quan trời sinh, đây cũng là nguyên nhân nàng dám tới tham gia thí luyện.
Người thứ hai xuất hiện tại đại điện chính là Vân Phàm, hai mắt của hắn tựa như có thể nhìn xuyên hư ảo, thẳng tắp quét ngang mê chướng, lấy lực phá xảo, giải khai trận pháp trói buộc.
Tiếp theo là Thiết Đường thất tinh cường giả!
Đừng thấy bề ngoài hắn tục tằng thô lỗ, trên thực tế tâm tư tinh tế vô cùng. Dù sao cũng xuất thân từ Phong Vũ lâu, nếu không có điểm bản lãnh thật sự, sao dám xông pha khắp nơi.
Cuối cùng chính là Thiên Hà và Phương Đồng, hai người bọn họ đồng thời đi ra ngoài. Dựa theo phương pháp tâm dẫn của Tạ Lạc Nhi, dọc theo đường đi quả nhiên thuận lợi hơn nhiều so sánh với trong tưởng tượng, mặc dù đi có chút tốn công, nhưng không gặp gỡ nguy hiểm quá lớn.
...
"Ong ong ông! ! !"
Đại điện khẽ rung động, thánh hồn hư ảnh khổng lồ lại xuất hiện.
Cùng lúc đó, phần thưởng vật phẩm nhất tề lơ lửng phía trên tế đàn.
Chẳng qua cùng tam quan phía trước hơi khác biệt, trên tế đàn lần này không còn là mười món vật phẩm, mà đã tăng tới con số hai mươi, hơn nữa mỗi một vật có thể xưng tụng là tinh phẩm trong tinh phẩm, có nhiều thứ cho dù tiên đạo cường giả nhìn thấy cũng rung động vô cùng.
Tăng trưởng tu vi hoặc phụ trợ tu luyện linh đan diệu dược, rất nhiều thượng phẩm hồn bảo, cũng không thiếu cực phẩm tài liệu trân quý, thậm chí có nhiều thứ còn chưa từng thấy, có thể nói rực rỡ muôn màu, làm cho người ta hoa cả mắt.
Dĩ nhiên, vẫn không thiếu một khối tàn phiến màu đen không rõ lai lịch.
Tạ Lạc Nhi không do dự, trực tiếp lựa chọn đan dược tăng trưởng tu vi, nàng hiện tại đang muốn nhanh chóng nâng cao thực lực.
Thiết Đường lựa chọn một thượng phẩm hồn bảo công thủ toàn diện, cầm trong tay ngắm nghía tới nửa ngày.
Thiên Hà cùng Phương Đồng thương lượng một hồi, cuối cùng cũng lựa chọn đan dược tăng trưởng tu vi.
Đến thời điểm Vân Phàm lựa chọn, hơi cân nhắc một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn khối tàn phiến màu đen không rõ lai lịch kia.
Đã có đầu, sẽ phải có cuối.
Đối với chuyện này, Thiên Hà đám người vốn muốn khuyên hai câu, nhưng không thể cất lời.
Bởi vì bọn họ đều biết, Vân Phàm là người rất có chủ kiến, bọn họ thật sự không tìm ra lý do thích hợp để khuyên can đối phương.
...
————————————
Thí luyện cửa thứ năm, tên là sinh tử kiếp.
Cửa này phân ra hai con đường là tử môn cùng sinh môn, một nơi phảng phất thế ngoại tiên cảnh, một nơi phảng phất vô gian địa ngục.
Thiên Hà mấy người lựa chọn sinh môn, chỉ có Vân Phàm lựa chọn tử môn.
Thật ra tùy tiện lựa chọn con đường nào, đối mặt với khó khăn cũng giống nhau. Cửa này dùng để khảo nghiệm ý chí của người thí luyện, trong 【 Sinh Môn 】 có vô số hấp dẫn, trong 【 Tử Môn 】có trọng trọng khốn khổ, sống hay chết, đều là một ý niệm mà thôi.
Song một ý niệm như thế, thường thường làm cho người ta trầm luân trong mộng ảo thế giới, hoặc rơi xuống tuyệt vọng vực sâu.
...
Lần này, người thứ nhất qua cửa chính là Vân Phàm.
Chỉ thấy trên người hắn nồng đậm hỏa khí, giống như mới bước ra từ trong biển lửa.
Ở trong tử môn, Vân Phàm cảm ngộ hết nhân gian đau khổ, đủ loại thảm thiết, hiểu biết Cửu Khổ lại sâu thêm một tầng, thần hồn căn cơ càng thêm vững chắc.
...
Cũng không lâu sau, Thiết Đường cùng Phương Đồng trước sau qua cửa, tụ tập trong đại điện.
Gương mặt mỏi mệt của Phương Đồng mang theo nét hưng phấn, có đan dược phụ trợ, Phương Đồng hậu tích bạc phát, rốt cục giúp cho tiên linh biến hóa, trở thành ngũ tinh tiên linh sư.
So sánh ra, Thiết Đường tăng lên tương đối chậm chạp, dù sao tu vi của hắn rất cao, mỗi một điểm tiến bộ cũng cần tích lũy rất nhiều.
...
Lại qua một hồi lâu, ngay lúc Phương Đồng không thể kiên nhẫn nữa, Thiên Hà mới từ ảo cảnh đi ra.
Chẳng qua, cùng những người khác so sánh, Thiên Hà giờ phút này rất chật vật, chưa nói đến cả người đầy vết thương, ngay cả y phục cũng không một nơi lành lặn . Khó có thể tưởng tượng, người này đã trải qua những gì!
Trải qua cuồn cuộn hồng trần trong đại thế giới tẩy lễ, tâm tình ba người cũng tăng trưởng hơn nhiều.
...
Nửa ngày đã qua, Tạ Lạc Nhi còn chưa xuất hiện, trên trán Phương Đồng hiện lên mấy phần lo lắng.
Vừa lúc đó, trên đại điện vặn vẹo, một đạo khí tức trầm trọng nặng nề bàng bạc từ trên trời giáng xuống!
Trong hư không, một phương tế đàn hư ảnh chợt minh chợt diệt, trên đó có một viên kim châu tỏa sáng, bao phủ một tầng huyền diệu thần bí.
"Đây là... Có người ngưng tụ thần thai! Chẳng lẽ là Tạ Lạc Nhi! ?"
Thiết Đường hô lên kinh hãi, Thiên Hà cùng Phương Đồng nhìn nhau, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Bọn họ đều là tiên đạo cao thủ hoặc tiên đạo cường giả, tự nhiên hiểu được dị tượng như thế đại biểu điều gì.
Nếu như chỉ ngưng tụ thần thai, bọn họ cũng không quá giật mình, nhưng dị tượng như thế, lại có thể xuyên thấu nặng nề không gian cách trở truyền vào đại điện, vượt xa ngưng tụ thần thai bình thường có thể sánh bằng.
"Đây chính là tụ thần thai sao!"
Vân Phàm ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong lòng có cảm ngộ khó nói thành lời.
Tòa tế đàn khổng lồ hư ảnh, cũng không phải từ hư vô mà đến, giống như huyết nhục thân thể, tế tự thần hồn kim đan.
Càng như thế, Vân Phàm càng cảm thấy, thân thể cùng thần hồn có liên lạc mật thiết không thể tách rời.
...
Dị tượng kéo dài suốt ba canh giờ, dần dần mới bình phục!
Theo thời gian, hư ảnh dần dần chân thật.
Sau một hồi ba động, một thân ảnh nhỏ gầy bước ra.
Cửa thứ năm này, được lợi lớn nhất chính là Tạ Lạc Nhi. Mượn lực lượng của ảo cảnh, Tạ Lạc Nhi chế tạo thần thai, nhất cử phá vỡ trói buộc, chỉ nửa bước đã bước vào hàng ngũ tiên đạo cao thủ.
"Lạc Nhi muội muội, chúc mừng chúc mừng a!"
Phương Đồng là người đầu tiên chạy tới nghênh đón, ôm lấy Tạ Lạc Nhi, trên mặt tràn đầy vẻ mừng rỡ.
Vân Phàm cùng Thiên Hà, Thiết Đường cũng chạy tới, tỏ vẻ chúc mừng.
"Cảm giác như thế nào? Thần thai có mấy trọng? Lạc Nhi muội muội nói mau nói mau!"
Phương Đồng không nhịn được hỏi Tạ Lạc Nhi, lộ vẻ kích động.
Nhớ ngày đó, Phương Đồng chính mình ngưng tụ thần thai, cũng không có động tĩnh lớn như thế, Tạ Lạc Nhi có thể dẫn động hiện tượng thế này, ngưng tụ ra thần thai sao có thể bình thường.
Quả nhiên, trước mặt mọi người nghe thấy Tạ Lạc Nhi đáp lời, tất cả đều sửng sờ.
Tiên đạo căn cơ, cửu trọng thần thai!
Đây chính là thiên phú kinh khủng của Tạ Lạc Nhi, cho dù là ở Đại Càn Thánh Địa, cũng là thiên kiêu trong thiên kiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.