Bảo Hộ Harry Potter Đồng Nhân

Chương 13: Halloween






Sinh hoạt phong phú làm Harry cảm thấy, thời gian trôi qua thực sự rất nhanh.
Tóc của Harry đều đã dài đến bả vai.
Harry nghĩ muốn đem tóc nuôi dài, hoàn toàn nghĩ tới thời điểm Snape nhìn đến hắn không cần, nhớ tới James.
Ngày mai chính là Halloween, nhóm tiểu động vật ghé vào nhau, hưng phấn mà thảo luận ngày mai hoa trang như thế nào.
"Harry, cậu sẽ hóa trang thành cái gì?" Draco dò hỏi Harry.
"Ngạch.....!Mình cảm thấy mình không cần thiết đi." Đối với Halloween hóa trang cái gì, Harry đã không có hứng thú.
"Không được, Harry!" Hermione thập phần phản đối, "Đây chính là Halloween, hóa trang chính là truyền thống Halloween."
Một bên Neville gật gật đầu, hiển nhiên đồng ý với cách nói của Hermione.
"Harry, nếu cậu không biết hóa trang thành cái gì, mình liền giúp cậu chuẩn bị đi." Ron hưng phấn mà trả lời, ha, như vậy liền có thể báo thù lại trò đùa dai ngày đó.
Harry thấy trong mắt Ron thoáng hiện ra ý cười, như thế rõ ràng là tâm ý vui vẻ, khả năng Harry như thế nào nhìn không ra chứ.
Không đợi Harry cự tuyệt, Draco liền kháng nghị.
"A, thôi bỏ đi.
Tóc đỏ, với trình độ thưởng thức kia của cậu, vẫn là để lại cho chính cậu đi."
Ron nghẹn đỏ mặt, "Hừ, tên mặt trắng."
Rồi sau đó, hai người lại cãi nhau như mọi ngày.
Harry nhìn hai người đấu võ mồm, bất đắc dĩ mà nói, "Vì cái gì hai người các cậu giống như một đôi yêu nhau đang cãi nhau vậy, không có lúc nào là mà không cãi nhau."
Vừa nói xong như thế, Ron cùng Draco nháy mắt im lặng.

Ron mặt càng đỏ hơn, mà Draco lỗ tai cũng hơi hơi đỏ.
"A, Harry.
Cậu nói cái gì vậy, mình khả năng như thế nào mà cùng tóc đỏ......"
Ron nghe Draco nói như thế, rõ ràng trên mặt trở nên âm trầm, nhưng là ngoài miệng vẫn là nói, "A, đúng vậy.
Harry, Mình không có khả năng ở cùng với tên mặt trắng này đâu."
Harry nhìn phản ứng của hai người, hiển nhiên là đã hiểu cái gì.
Nhưng là, nhìn thấu nhưng không nói toạc ra.
"Ngạch....!Harry, nếu cậu không ngại, mình có thể giúp cậu trang điểm." Hermione đem đề tài từ phương hướng quỷ dị một lần nữa kéo lại.
"Granger, vừa rồi cậu không phải nói muốn trang điểm cho Longbottom cùng Weasley sao.
Harry vẫn là giao cho mình đi." Draco xen vào nói.
Harry gật gật đầu, "Ân, Hermione, cậu vẫn là giúp Neville cùng Ron đi.
Draco giúp mình là được rồi." Kỳ thật là Harry, vẫn là tương đối tin tưởng thưởng thức của tiểu bạch kim quý tộc.
—————————————————
Ngày hôm sau, Halloween đến rồi.
Trần nhà Đại Sảnh Đường đều treo đèn bí đỏ màu cam, những con dơi nhỏ kết bè kết đội bay tới bay lui.
Trên ghế giáo sư cụ Dumbledore thập phần thích ngày hội này vì cụ có thể ăn kẹo cả ngày.
"A, Severus, thầy muốn hay không nếm thử cái kẹo vị dâu tây này." Dumbledore hướng Snape chớp chớp mắt, cực lực đề cử kẹo.
Snape dùng ánh mắt chán ghét nhìn đồ ngọt, từ chối Dumbledore, "Không cần, Dumbledore.
Ta còn không nghĩ sẽ giống như ông, dựa vào Độc Dược sâu răng vượt qua lúc tuổi già."
Dumbledore phảng phất không nghe được Snape cười nhạo, "A, kia thật là quá đáng tiếc."
Snape đem ánh mắt phóng tới chỗ ngồi học sinh.
Một đám tiểu động vật hóa trang ở trong Đại Sảnh Đường ăn đủ loại kẹo, cao hứng phấn chấn mà thảo luận cái gì.
Không có nhìn thấy thân ảnh muốn nhìn kia, Snape thu hồi ánh mắt.
Ở chỗ ngồi học sinh, trang điểm thành nữ vương Hermione hỏi Draco, "Harry đâu?"
Draco hóa trang thành hoàng tử Tinh Linh cười thần bí, "Cậu ấy sẽ tới ngay thôi."
Ron nhìn Draco thật đẹp, nhìn lại trang phục quỷ hút máu của chính mình có chút không hài lòng, một chút cũng không đáp......!
Nhưng là thấy bên cạnh Neville giống như một con gấu, cậu lại thấy được.
"Kẽo kẹt ——" cửa Đại Sảnh Đường bị đẩy ra.
Thời điểm thấy người đi vào kia, tất cả mọi người ngừng lại hô hấp, trong mắt tràn đầy đều là kinh diễm.
Harry ăn mặc một thân lễ phục kỵ sĩ màu bạc trên có viền những hoa văn của hoa tử la lan.
Mái tóc màu đen gắt gao mà bị cột ở phía sau đầu, trên cái trán bóng loáng trắng tinh mang theo một cái vật phẩm trang sức đá quý xanh lục.

Phù hợp vô cùng với đôi mắt màu xanh.
Cả người lộ ra một loại hòa quyện giữa nhu hòa và xinh đẹp.
Các học sinh nữ đang ngồi trong mắt phát ra tình yêu, mà trong mắt nhóm những học sinh nam tất cả đều là kinh diễm.
Tay Snape chặt chẽ mà nắm lại, thật đẹp.....!
Hắn vì cậu tim đập nhanh mà cảm thấy bất an.
Harry ngồi ở vị trí nhóm hoàng kim, năm con người vui vẻ mà ăn ăn uống uống.
Đột nhiên, cửa lại bị mở ra.
Quirrell nghiêng ngả lảo đảo mà đi đến, kêu to, "Quỷ khổng lồ, xông vào! Tôi cho rằng nên cho mọi người biết!"
Nói xong liền hôn mê bất tỉnh.
Nhóm tiểu động vật bị dọa ngây người, co rúm lại.
Trên bàn đồ ăn đều biến mất, Dumbledore dùng thần chú cho giọng nói vang lớn mà nói, "Huynh trưởng mỗi Nhà, mau mang theo học sinh Nhà mình, trở về phòng nghỉ.
Nhóm giáo viên, đi theo ta đi thu thập quỷ khổng lồ."
Harry đột nhiên nhớ tới, ở một đời trước, từ trên đường trở về hầm Slytherin có một con quỷ khổng lồ.
Vội vàng nhắc nhở Draco, "Draco, cậu nói cho huynh trưởng Nhà Slytherin, ngàn vạn đừng đi con đường kia trở về hầm."
Draco nhìn ánh mắt nghiêm túc của Harry, cái gì cũng chưa hỏi, gật gật đầu, đi tới chỗ của huynh trưởng.
Harry thấy huynh trưởng Nhà Slytherin nhìn về phía Harry, Harry trịnh trọng gật gật đầu.
Huynh trưởng Nhà Slytherin cũng gật đầu, mang theo nhóm rắn nhỏ đi con đường không thường đi kia trở về hầm.
Harry trấn an ba con tiểu sư tử còn lại, "Ron, Hermione, Neville, mau cùng huynh trưởng trở về phòng sinh hoạt chung,"
"Harry, vậy còn cậu." Ron lo lắng mà dò hỏi.
"Mình quay về hầm, yên tâm, giáo sư Snape sẽ bảo hộ mình."
Ba người Ron nghe Harry nói như thế cũng yên tâm mà đi huynh trưởng đi rồi.
Harry một mình chạy tới chỗ đặt hòn đá phù thủy.

"Potter!"
Là Snape.
Bị bắt gặp Harry xấu hổ nhìn Snape, "Ngạch...!Giáo sư."
"Ngươi muốn làm cái gì?"
"Đi lấy hòn đá phù thủy, giáo sư."
"Hừ, ngươi tưởng một mình đi đối mặt Chúa Tể Hắc Ám? Trong đầu ngươi toàn là sên sao!"
Harry nghiêm mặt nói, "Giáo sư, em không phải một cậu bé mười một tuổi."
Nếu Snape đem hắn trở thành một cậu bé, hắn còn như thế nào cùng Snape ở bên nhau.
Snape bĩu môi, "Nhưng là thân thể của ngươi là mười một tuổi."
Harry không thể phản bác.
"Potter, ta cùng ngươi cùng đi."
Harry bất đắc dĩ gật gật đầu, "Giáo sư, thầy vẫn là ẩn thân đi vào thôi.
Em nhưng không nghĩ để Voldemort biết thân phận của thầy."
Snape không nói hai lời cho chính mình một thần chú ẩn thân.
Có Snape trợ giúp, các cơ quan trở nên đơn giản nhiều.
Rất nhanh, Harry liền cùng Snape xuyên qua ngọn lửa màu lam.
Harry lập tức thấy được chính giữa căn phòng là tấm gương Ảo ảnh, còn có bên cạnh cái gương chính là cái đầu trùm khăn của Quirrell.
A, đã quên còn có người —— giấu ở trong khăn trùm đầu là Voldemort.
Snape tránh ở chỗ tối, trong tay gắt gao nắm chặt đũa phép..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.