Băng Hỏa Ma Trù

Chương 446: Long Thần chi tử (cái chết của Long Thần)




Niệm Băng bước đến trước mặt Long Thần, bởi vì dùng Tinh thần lực thật thể công kích giết chết cao thủ Thần Cấp, hơn nữa vẫn không ngừng tri triển Thiên nhãn lĩnh vực, nên thân thể hắn lúc này đã yếu đi rất nhiều. Cho nên, hắn chỉ có thể bước đi, mà không thể trong nháy mắt Thuấn di đến trước người Long Thần.
Nhìn vị trưởng giả cao lớn trước mặt, Niệm Băng lau nước mắt trên khóe mắt. Hắn tiếp xúc với Long Thần không quá nhiều, nhưng mà mạng của hắn có thể nói là do Long Thần cứu. Lúc trước nếu không có Long Thần mang hắn đến Thần Chi đại lục thì sợ rằng có lẽ hắn vĩnh viễn là một Cương thi, sao lại có thành tựu như ngày hôm nay chứ?
Long Thần nhìn Niệm Băng, nói:
- Hài tử, ngươi thật dũng cảm. Đối mặt với quân đoàn Thần Nhân cường đại của Thần Chi đại lục như vậy, ngươi và đồng bọn của mình vẫn dũng cảm khiêu chiến. Lần đầu tiên ta nhìn thấy người, ta đã dự cảm được ngươi sẽ trở thành một trong những nhân vật vĩ đại nhất trong lịch sử Nhân loại. Khi đó, ngươi bằng Ma pháp cường đại của mình đã cứu mấy đứa con của ta. Từ lúc đó, ngươi đã có quan hệ mật thiết với Long Tộc chúng ta. Sau này, ta mang ngươi đến Thần Chi đại lục, sự phát triển không ngừng của ngươi khiến ta kinh ngạc. Ngươi bây giờ đã chính thức phát triển thành anh hùng của Nhân loại. Nhưng ta nhắc nhở ngươi một chút, đối mặt đám Thần Nhân này, các ngươi nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa
Niệm Băng gật gật đầu kiên định nói:
- Long Thần Đại nhân, sự hy sinh của ngài sẽ không uổng phí. Ngài đã giúp chúng ta tranh thủ được thời gian quý giá. Ta nhất định sẽ dẫn những Chiến sĩ dũng cảm của Ngưỡng Quang Đại lục đem đám Hỗn đản đó vĩnh viễn chặn lại bên ngoài Ngưỡng Quang Đại lục
Long Thần nhìn Niệm Băng thật sâu nói:
- Trận chiến tranh này, nếu các ngươi muốn giành được thắng lợi cuối cùng, vậy phải chú ý đến một điểm mấu chốt, ngươi có biết là cái gì không?
Niệm Băng nghĩ nghĩ, nói:
- Là Chủ Thần sao?
Hắn đương nhiên biết, Chủ Thần có thực lực cường đại, cũng là bộ phận có tác dụng quyết định đến trận chiến này.
Long Thần miễn cưỡng lắc lắc cái đầu khổng lồ:
- không, không phải Chủ Thần, này mà là tên Chủ Thần kia. Đúng là Vua Chủ Thần Hi Giới đã giao thủ với ta. Đám Chủ Thần khác mặc dù cường đại, nhưng các ngươi còn có thể chống lại. Nhưng Hi Giới thì khác. Thẳng thắn mà nói, hắn đã siêu việt hơn cả cường giả Chủ Thần. Đây không chỉ là hắn có Khiếu huyệt đạt đến cảnh giới cấp sáu Chung cực. Đồng thời, hắn đã hoàn toàn mở ra ba Hoàng Cực Huyệt. Ta từng nói với ngươi, Hoàng Cực Huyệt không phải là duy nhất. Đây là nguyên nhân mà hắn có thể so sánh được với Thiên Nhãn Huyệt. Ba Hoàng Cực Huyệt, hơn nữa còn còn có năm Khiếu huyệt Chung cực khiến cho hắn đã đạt đến trình độ cấp 15. Nếu không, hắn làm thế nào có thể dựa vào thực lực của mình tiếp được công kích của nhiều Ma Pháp sư như vậy. Thực lực của hắn thật sự quá cường đại. Nếu các ngươi không thể nghĩ ra biện pháp hủy diệt hắn, thì cho dù có giết chết tất cả đám Thần Nhân còn lại cũng vô dụng. Ngươi phải hiểu được, chỉ một mình hắn, đã có thể hoàn toàn hủy diệt các ngươi. Số lượng trước mặt hắn, căn bản không có chút ưu thế nào
Cấp 15? Nghe thấy con số đó, trái tim Niệm Băng đập liên hồi. Nghĩ đến Kim quang bao phủ toàn thân Niệm Băng, nhớ đến khí phách từ trước đến nay chưa từng có của hắn, trái tim Niệm Băng trầm xuống:
- Chúng ta nên làm thế nào để đối phó hắn đây? Hắn có ba Hoàng Cực Huyệt, chúng ta có thể đối phó sao?
Long Thần nói:
- ta không biết, vấn đề này ta không thể trả lời ngươi. Ngoại trừ Chân Thần ra, ta quả thật không nghĩ được biện pháp nào có thể hủy diệt hắn. Nhưng ta có thể nhắc nhở ngươi, là có lúc mạnh nhất thường thường cũng sẽ có điểm yếu nhất. Trong trận chiến đấu hôm nay, hắn mặc dù có tác dụng rất lớn, nhưng mà để giết ta, hắn cũng bị thương tổn rất nghiêm trọng. Với cá tính của hắn, trước khi khôi phục hoàn toàn sẽ không phát động công kích toàn lực. Nhưng thời gian này sẽ không quá mười ngày. Nên chuẩn bị như thế nào, thì phải phụ thuộc vào chính các ngươi. Kỳ tích thường chỉ xuất hiện khi con người có chuẩn bị. Ta tin rằng các ngươi có đủ dũng khí và quyết tâm làm được mấy chuyện này. Niệm Băng, ngươi vĩnh viễn là băng hữu của Long Tộc chúng ta
Trong giọng nói của hắn đầy vẻ vui mừng. Tồn tại hàng vạn năm, hắn đã sớm giác ngộ với tử vong. Lưu luyến nhìn thoáng qua Gia Lạp Mạn Địch Tư, Tạp Tiệp Áo Tây và đám Tộc nhân của Long Tộc ở bên cạnh. Chiếc đầu khổng lồ của Long Thần hạ xuống, mỉm cười rồi biến mất.
Cái chết của Long Thần, giống như một hòn đá lớn đặt trong lòng mỗi người của Long Tộc, khiến cho cuộc chiến tranh này thêm vài phần tang tóc. Long Thần dùng mạng của mình mang đến cơ hội tĩnh dưỡng cho Chiến sĩ Ngưỡng Quang Đại lục. Cái chết của hắn rất đáng giá, đều này Niệm Băng hiểu rất rõ. Nếu không phát Long Thần liều mạng, toàn lực khiến Hi Giới bị thương nặng, thì có lẽ trận chiến tranh này đã chấm dứt từ hôm nay. Đúng như lời Long Thần nói, Hi Giới dù chỉ có một mình, nhưng hắn có năng lực hủy diệt tất cả.
Thật thể của Long Thần dựa theo tập quán của Long Tộc tiến hành nghi thức đơn giản, thân thể hắn được đem đi hỏa thiêu. Long Phách và Long Châu hắn để lại sẽ do con trai hắn là Hỏa Long Vương Gia Lạp Mạn Địch Tư kế thừa. còn Long Giáp và Long Cốt của hắn bị tổn thương không nhẹ thì do Tạp Tiệp Áo Tây Tư – Long Tộc đời tiếp theo kế thừa. Một khi Long Tộc tìm kiếm được nơi có khí tức yên tĩnh, thì Long Cốt và Long Giáp sẽ được đưa vào trong Long Trủng.
Bi thương, phẫn nộ bao trùm cả liên quân, thấy được thực lực thực sự của đám Thần Nhân, bọn họ càng thêm hiểu được tầm quan trọng của cuộc chiến tranh này. Trướng nghị sự lâm thời vẫn là đại biểu bốn Đại đế quốc tập trung lại bàn bạc. Chỉ có điều, một phương trong số đó đã thay đổi người.
Trong mắt Dung Việt lộ ra vẻ lo lắng, thở dài một tiếng nói:
- Chúng ta chuẩn bị rất đầy đủ, không ngờ rằng vẫn tổn thất lớn như vậy. Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp thực lực đám Thần Nhân này
Lạc Nhu cúi đầu nói:
- Đây là lỗi của ta, ta không tính được đến việc địch nhân mạnh đến như vậy
Niệm Băng miễn cưỡng nén lại nỗi bi thương bởi Long Thần mất đi, nắn nhẹ tay Lạc Nhu nói:
- không, điều này sao có thể trách nàng chứ? Nàng không làm gì sai hết, kế hoạch của nàng rất hoàn mỹ. Chỉ là, thực lực của kẻ địch vô cùng cường đại mới có thể xảy ra tình huống như vậy. Nàng không cần tự trách mình, nếu không phải nàng lâm nguy không loạn chỉ huy. Sợ là tổn thất của chúng ta còn lớn hơn nữa. Đại bá, tình hình hiện tại của gia gia thế nào rồi?
Dung Việt khẽ thở dài một tiếng, nói:
- ngươi nên biết, Hỏa Diễm Sư Tử Kỵ sĩ đoàn và Hỏa Diễm Ma Long Kỵ sĩ đoàn là tâm huyết cả đời của gia gia ngươi. Lúc này, hai Kỵ sĩ đoàn đã bị hủy diệt hoàn toàn, đả kích này quá lớn đối với người. Hơn nữa người còn bị Ma pháp của đám Ma Pháp sư thuộc hạ cắn trả nên bị thương rất lớn. Mặc dù đã chữa trị qua, nhưng mà Người tuổi dù sao cũng đã cao, có lẽ trận chiến tranh lần này không thể nào ra sức được nữa
Vừa nghe Dung Việt nói vậy, thì thấy Dung Thân Vương hiển nhiên không có nguy hiểm về tính mạng, trong lòng Niệm Băng mặc dù thoải mái hơn đôi chút. Nhưng hắn biết, trận chiến tranh này càng khó khăn hơn. Hít một hơi thật sâu, để tâm trạng mình trấn định một chút, nói:
- Bây giờ không phải là lúc bi thương. Nhu Nhi, chúng ta phải cẩn thận bàn bạc kế hoạch hành động tiếp theo. Đợt công kích đầu tiên của Thần Nhân mặc dù bị chúng ta đánh lui, nhưng điều này không có nghĩa chúng ta có cơ hội chiến thắng bọn họ. Long Thần Đại nhân trước khi chết đã nói cho ta biết, muốn chính thức đánh bại mấy người này, thì phải giết chết năm tên Chủ Thần kia. Nếu không, chỉ cần bọn họ còn tồn tại, thì tai nạn của Ngưỡng Quang Đại lục sẽ có thể xuất hiện. Chúng ta thảo luận qua một chút về thực lực của đôi bên đi, bên phía ta tổn thất đã được hồi báo lại chưa?
Lạc Nhu lắc lắc đầu nói:
- không thể nhanh như vậy. Tổn thất lần này quá lớn, cần phải có thời gian để thống kê rõ ràng. Đợi một lát nữa thì sẽ có. Còn cường giả bên phía ngươi thì sao?
Niệm Băng nói:
- cường giả bên phía chúng ta có thể nói là tổn thất rất ít, nhưng cũng có thể tổn thất rất lớn. Bên phía chúng ta, có thể đạt đến cấp 14 chỉ có mấy người mà thôi. Trong lúc chiến đấu với đám Chủ Thần và cao thủ Thần Cấp, mọi người mặc dù bị thương nặng nhẹ khác nhau, nhưng đều có lực tái chiến. Tình huống không ổn chỉ có Hỏa Long Vương Gia Lạp Mạn Địch Tư. Thương thế của hắn khá nghiêm trọng, hơn nữa vì quá bi thương nên mặc dù ta đã chữa trị qua nhưng mà thân thể của Long Tộc đề kháng Ma pháp quá mạnh. Nếu mười ngày sau đám Thần Nhân tấn công trở lại, thì hắn có lẽ không thể tham gia. Tổn thất lớn mà ta nói chính là Long Thần Đại nhân. Đó tuyệt đối là cao thủ mạnh nhất trong mấy người cấp 14 chúng ta. Người chết đi khiến thực lực phía ta giảm đi. Tuy nhiên, có hơn mười vị Cự Long của Long Tộc gia nhập, thì tổng hợp thực lực của chúng ta cũng không yếu đi quá nhiều. Ít nhất, lúc này chúng ta có thực lực đối mặt với đám Bán thần. Bọn họ bây giờ đều đang dưỡng thương
Lạc Nhu gật gật đầu nói:
- Long Thần Đại nhân chết đi khiến chúng ta rất khó khăn. Nhưng ta không thể không nói, cái chết của người rất có giá trị. Long Thần Đại nhân là một vị Trưởng giả đầy trí tuệ. Ở tình huống đó, người kịp thời ngăn cản được người mạnh nhất của đối phương, cũng khiến hắn bị thương nặng, mới khiến cho chúng ta có thể giết được rất nhiều Thần Nhân, suy giảm thực lực bọn họ. Bây giờ, có hai chuyện chúng ta phải làm trước tiên. Thứ nhất, chính là đề phòng đối phương đánh lén, đám Thần Nhân có lẽ không có tiếp tế, tiếp viện. Ở trên Đại lục cằn cỗi này, bọn họ sợ là không thể kiên trì được đến mười ngày sau mới công kích. Mặt khác, chính là phải bố trí một lần nữa, chuẩn bị lúc nào cũng có thể nghênh đón đợt công kích thứ hai của bọn họ. Niệm Băng còn nhớ rõ sự lo lắng của ngươi không? Chúng ta còn phải chuẩn bị một chút, nếu bọn họ vòng qua một hướng khác đi đến Ngưỡng Quang Đại lục chúng ta, thì chúng ta phải bố trí lại một lần nữa
Niệm Băng gật gật đầu nói:
- Đề phòng đánh lén là bắt buộc. Nhưng điều thứ hai mà nàng nói, ta không đồng ý. Nếu không có trận chiến hôm nay, thì ta vẫn còn lo lắng như vậy. Nhưng, qua trận chiến hôm nay, khiến ta hiểu được, chỉ cần vị Chủ Thần gọi là Hi Giới kia còn tồn tại, thì đám Thần Nhân sẽ không bỏ qua việc trực diện công kích. Hôm nay, chúng ta mang đến cho bọn hắn tổn thất rất lớn, chủ yếu là bởi vì trúng phải mai phục của chúng ta. Hơn nữa còn có thế lực của Long Tộc đột nhiên xuất hiện. Mới có thể tạo ra đả kích trầm trọng với bọn họ. Nhưng, tiếp theo sợ là sẽ không dễ dàng như vậy. Chỉ cần đám Chủ Thần và cao thủ Thần Cấp không tách ra với đám Thần Nhân. Thì có Siêu cấp cường giả như Hi Giới dẫn đầu, sợ là chúng ta rất khó chiếm được tiện nghi. Vì vậy, ta có kết luận là bọn họ vẫn sẽ trực diện công kích. Chỉ có đánh bại chúng ta, thì bọn họ mới có thể tìm được tiếp viện mình cần một cách nhanh nhất
Dung Việt tán dương, gật gật đầu nói:
- không sai, lời Niệm Băng nói rất có đạo lý. Tình huống lúc ấy ta cũng thấy được. Lấy cha cầm đầu phát động siêu cấp Ma pháp vẫn là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Dung gia chúng ta. Ta và cha ngươi cùng hai vị Thúc thúc đều tham gia trong đó, hợp với nhiều Ma Pháp sư Hỏa hệ của chúng ta như vậy phát động Siêu cấp Ma pháp, mà đối phương chỉ dùng một người có thể ngăn cản được, thật là đáng sợ. Thẳng thắn mà nói, trận chiến tranh này, ta không có một chút tin tưởng nào. Tuy nhiên, chúng ta bây giờ đã không có cơ hội thối lui, chỉ có không nghĩ đến cái chết, mới có thể có một cơ hội
Bây giờ đương nhiên không thể thối lui. Chiến sĩ nhân loại mặc dù có không ít Kỵ binh. Nhưng ngựa sao có thể chạy thoát đám Thần Nhân thực lực cường đại chứ? Một khi lui lại, sĩ khí theo đó sẽ suy giảm, thì sẽ bị Thần Nhân giết sạch. Cho nên, bây giờ bọn họ đã không còn đường lui. May mà, Chiến sĩ Ngưỡng Quang Đại lục không ngừng có được sự tiếp tế từ phía sau, thông qua không gian truyền tống mà Niệm Băng chế tạo tiến đến, lúc nào cũng có thể bổ sung. Giống như lời Lạc Nhu nói lúc trước, nếu vẫn tiếp tục tiêu hao như vậy, thì đối với Ngưỡng Quang Đại lục không thể nghi ngờ chính là rất có lợi.
Mộc Tinh vẫn không mở miệng, đột nhiên nói:
- Chúng ta bây giờ nên làm như thế nào? Đám Thần Nhân đã đánh một trận với chúng ta, lần sau khi bọn hắn đến, có lẽ mai phục không còn tác dụng nữa. Chỉ có thể trực tiếp chống lại đối phương, nhưng mà, chúng ta có lẽ rất khó ngăn cản được công kích của bọn họ
Niệm Băng vừa muốn nói chuyện, thì bên ngoài lại có mấy người đi vào. Trong đó có cả cha Niệm Băng là Dung Thiên và thuộc hạ của Lạc Nhu và Mộc Tinh. Còn có Đại tướng Tuyết Phách Nguyên soái và Ngân Nãng Đường chủ Băng Nguyệt Đường của Huyết Sư giáo.
Năm người phân biệt đi vào ngồi cạnh năm người nói nhỏ vài câu. Sau đó lại lặng lẽ lui ra. Dung Thiên liếc nhìn Niệm Băng, dùng ánh mắt cổ vũ con trai. Từ vẻ mặt tái nhợt của cha thì thấy lúc trước bị Ma pháp đánh trúng, lão đã bị tổn thương không ít.
Mục đích của năm người này, chính là thông báo tổn thất của bên mình.
Vẻ mặt mọi người trở nên ngưng trọng, nhất là Dung Việt, khuôn mặt anh tuấn trở nên méo mó, trong mắt hiện lên vẻ thống khổ.
Lạc Nhu nói:
- Để ta nói trước đi. Nước ta đã tổn thất khỏng 6000 Chiến sĩ trong trận chiến này, bị thương ba nghìn đều là trọng thương, rất khó có lực tái chiến. Bộ đội Ma tinh pháo mà ta bố trí đã bị tiêu diệt hoàn toàn, một trăm hai mươi tên Ma Pháp sư toàn bộ chết hết
Nghĩ đến đây, trái tim Lạc Nhu không khỏi nhói đau. Đó chính là siêu cấp Vũ khí mà Áo Lan Đế quốc dùng quốc lực để chế tạo ra. Lần này, một lần phóng ra đã tổn thất hoàn toàn, nàng sao không đau lòng chứ?
Mộc Tinh mặt không đổi sắc nói:
- Tương đối mà nói, nước ta tổn thất ít hơn một chút, 4000 Chiến sĩ đã chết, Ma Pháp sư bị Đấu khí cắn trả cùng với công kích của đám Thần Nhân nên chết hơn 70 tên. Chiến sĩ bị thương khoảng 3000 người, đều là bị trọng thương, không có lực tái chiến
Tuyết Phách nói:
- Chiến sĩ Băng Nguyệt Đế quốc tổn thất bảy ngàn tên, không khác mấy so với Áo Lan Đế quốc. Chỉ có điều Ma Pháp sư Băng Thần Tháp nước ta ngoại trừ tiêu hao quá nhiều pháp lực ra, thì lực chiến đấu cũng không suy giảm. Đây có lẽ là tin tức tốt duy nhất
Lúc Hi Giới làm nổ đóa Băng liên, thì lúc trước vì hủy diệt Hỏa Diễm Cự Long nên đã tiêu hao rất nhiều năng lượng khiến cho thực lực yếu đi vài phần, huống chi hắn còn muốn lập tức rút lui để đối phó với Long Thần. Vì vậy nên cũng lưu lại vài phần thực lực. Chỉ phá vỡ Ma pháp kia mà thôi, cũng không mang đến sự phản kích quá lớn đối với Ma Pháp sư Băng Thần Tháp. Dựa vào thực lực của đám Ma Pháp sư băng hệ này, có thể hoàn toàn chống đỡ được chút lực lượng đó.
Ánh mắt mọi người đều đặt lên người Dung Việt. Dung Việt cười khổ một tiếng nói:
- Nước ta tổn thất nhiều nhất trong trận chiến này. Toàn bộ Chiến sĩ tinh anh của chúng ta đã bỏ mình. Hai Kỵ sĩ đoàn tổng cộng hơn một vạn người, kể cả ngựa của bọn họ cũng đã chết. Chiến sĩ bình thường cũng có khoảng 3000 chết. Ngàn tên Ma Pháp sư Hỏa hệ chịu tổn thương nặng nhẹ khác nhau. Khiến cho thực lực quân đội mà chúng ta mang đến đây giảm đi hai phần ba. Mà đám Ma Pháp sư lúc nào mới có lại năng lực chiến đấu, ta cũng không có chút chắc chắn nào. Đây là khó khăn lớn nhất đối với chúng ta bây giờ. Ngay cả cha của ta là Dung Thân Vương cũng bị trọng thương, khẳng định không thể tái chiến
Tất cả mọi người đều im lặng. Chiến đấu không đến một canh giờ, mà liên quân Ngưỡng Quang Đại lục đã tổn thất hơn ba vạn Chiến sĩ tinh anh. Còn có cả siêu cấp cường giả là Long Thần.
Lúc này, tâm trạng của Niệm Băng cũng không hơn gì. Vừa rồi Ngân Nãng đã bẩm báo tổn thất của Huyết Sư giáo với hắn. Huyết Sư giáo tổn thất rất nghiêm trọng, nằm ngoài tưởng tượng của hắn. năm trăm Huyết Vệ, còn lại có hai trăm tên, Võ sĩ tinh nhuệ khác cũng có năm trăm người chết. Chiến sĩ Huyết Sư giáo đều có một đặc điểm, đó là chỉ có người chết mà không có người bị thương. Trong lúc chiến đấu, bọn họ đem tất cả lực lượng của mình để tiêu diệt kẻ địch.
Hai ngàn tinh anh, hai ngàn tinh anh đại biểu cái gì? Nếu chia theo đẳng cấp mà nói, thì tổn thất của Niệm Băng không thể kém gì so với Hoa Dung Đế quốc. Chỉ riêng năm trăm Huyết Vệ đã tốn rất nhiều tâm huyết của Huyết Sư giáo mới có thể bồi dưỡng ra. Mà chỉ một trận chiến tranh đã có ba trăm người biến mất. Hai ngàn tinh anh, chỉ còn lại một ngàn hai trăm người, thực lực giảm đi hơn phân nửa. Tổn thất như vậy trước khia Niệm Băng không dám tưởng tượng. Đồng thời, Ngân Nãng còn nói cho hắn biết, Tru Thần Nỗ bây giờ chỉ có hơn một trăm cây còn có người khống chế. Hắn đã thương lượng qua với bảy vị Trưởng lão, bây giờ đang điều động những cao thủ trong tay đám cường giả để huấn luyện. Tranh thủ thời gian này nắm giữ phương pháp dùng Tru Thần Nỗ và phối hợp với nhau. Chỉ có Trọng Nỗ siêu cấp này, mới có thể tạo ra thương tổn nặng nề cho đám Thần Nhân.
Yên lặng vẫn tiếp tục như trước, mọi người không biết nên nói gì. Tổn thất nặng nề như vậy, trước trận chiến bọn họ không thể nào tưởng tượng ra. Bất cứ là Thiên thời, ĐỊa lợi, Nhân hòa, bọn họ đều chiếm cứ ưu thế tuyệt đối. Còn chính xác nắm được thời gian đối phương tiến đến. Nhưng cho dù như thế, kết quả cuối cùng lại là như vậy, có thể thấy được thực lực đám Thần Nhân mạnh đến mức nào.
Thật lâu sau, vẫn là Niệm Băng đánh vỡ sự im lặng trước tiên, mở miệng nói:
- Tổn thất của chúng ta mặc dù rất lớn, nhưng tổn thất của quân địch cũng không nhỏ. Theo kế hoạch công kích của chúng ta, tổn thất của bọn họ càng lớn hơn chúng ta. Dù sao, Thần Nhân đều là cao thủ, có thể giết chết nhiều cao thủ Thần Nhân như vậy, là điều tự hào của chúng ta
QUả thật lần này liên quân Ngưỡng Quang Đại lục gây cho đám Thần Nhân tổn thất rất lớn. mặc dù bị chết đều là một ít Thần Phó và bán Thần, nhưng số lượng vẫn giảm đi rất nhiều. Chừng sáu ngàn tên Thần Nhân bỏ xác trên mặt đất. Đồng thời, bị công kích của bọn Niệm Băng đánh trúng, nên có bốn gã cao thủ Thần Cấp bị chết, một gã Thần Cấp vì hai tay bị hủy nên mất đi năng lực Thần Cấp. Tính về số lượng, bây giờ đám Thần Nhân chỉ còn lại hai phần năm ban đầu, tổng hợp thực lực yếu đi một chút.
Vẻ mặt mọi người buông lỏng một chút, bọn họ đương nhiên biết thành tích như thế đã rất là không tồi. Nhưng chỉ cần tưởng tượng đến thực lực cực mạnh của Hi Giới, bọn họ không thể nào cao hứng nổi. Năm tên Chủ Thần của đối phương vẫn còn nguyên. Lần tập kích tiếp theo, chỉ sợ không đơn giản như vậy. Mặc dù đối phương chết không ít người. Nhưng lực lượng trung kiên chính thức lại tổn thất không quá nghiêm trọng. Ít nhất, cường giả của đối phương chỉ tổn thất có mấy người, ngay cả đám Bán Thần đều tổn thương cũng không quá lớn.
Lạc Nhu nói:
- Bây giờ, chúng ta nên bắt đầu tính toán lại thực lực của hai bên, phải kịp thời điều chỉnh. Niệm Băng, cường giả bên ngươi tạm thời chia làm hai tổ đi. Tổ bị thương nhẹ chuẩn bị lúc nào cũng có thể ứng chiến. Người trọng thương thì mau chóng nghỉ ngơi, tranh thủ khôi phục. Hai tổ luân phiên nhau, lúc nào cũng chuẩn bị đối phó đối phương đánh nén. Mà bên phía ta, quân đội cũng phải điều động một lần nữa. Bây giờ chúng ta tuyệt đối không thể tập trung quân đội tại một chỗ. Nếu không, mấy tên Chủ Thần kia dùng toàn lực công kích, thì trận hình dày đặc của chúng ta càng bị tổn thất lớn hơn. Bây giờ bên phía chúng ta còn có 13 vạn Chiến sĩ, chỉ cần phối hợp thật tốt, chúng ta không phải không có cơ hội. Huống hồ, kẻ địch biết đánh lén chúng ta, chẳng lẽ chúng ta không thể tìm cơ hội đánh lén bọn họ sao? Bây giờ ta có một suy nghĩ, muốn bàn bạc với các ngươi một chút
Niệm Băng gật gật đầu nói:
- Nàng nói đi Mặc dù trận chiến này liên quân bị tổn thất rất lớn, nhưng chỉ huy của Lạc Nhu được mọi người tán thưởng. Vị trí quân sư của nàng không có bất cứ kẻ nào có thể thay thế được.
Lạc Nhu mỉm cười nói:
- Ta nghĩ tặng cho đám Thần Nhân thực vật và nước uống
- Cái gì? Nàng điên rồi sao? Chẳng lẽ nàng quên kế hoạch vốn có của chúng ta sao?
Niệm Băng kêu lên thất thanh, Dung Việt, Mộc Tinh và Tuyết Phách phân biệt đại biểu cho ba Đại đế quốc đều nhíu mày. Để đám Thần Nhân ăn no, chẳng lẽ muốn chúng đến đánh mình sao? Bọn họ bây giờ đang hoài nghi có phải Lạc Nhu bị kích thích quá nhiều nên rối loạn không.
Lạc Nhu cười nhạt, nói:
- Ta muốn làm đương nhiên có nguyên nhân. Đầu tiên, đám Thần Nhân bây giờ chỉ sợ cũng không có tiếp tế, điều này khiến cho bọn chúng phải toàn lực chiến đấu với chúng ta. Chỉ có thể như vậy, bọn họ mới có thể sống sót. Theo sự miêu tả của Niệm Băng về Thần Chi đại lục thì thấy, thực lực của đám Thần Nhân này sở dĩ cường đại như vậy, đều là vì thích ứng với hoàn cảnh của Thần Chi đại lục. Vì sinh tồn mà hình thành, điều này khiến cho bọn họ rất quý trọng tính mạng của mình. Vì mạng sống, bọn họ sẽ đem toàn lực chiến đấu, khi đó chúng ta sẽ bị tổn thất rất lớn là điều không thể nghi ngờ. Hơn nữa, thời gian công kích của bọn họ cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều. Điều này khiến chúng ta không có thời gian nhiều để phản ứng. Cho dù có thể ngăn cản đợt công kích thứ hai của bọn họ, thì đối với chúng ta mà nói cũng sẽ bị tổn thất rất lớn. Nhưng nế bọn họ có tiếp tế thì sao? Tình huống sẽ hoàn toàn khác, Chủ Thần và Thần Nhân hoàn toàn có thể đợi thương thế của mình khỏi hẳn mới lại tấn công. Như vậy bọn họ mới chắc chắn hơn. Trong trận chiến, bởi vì phía sau có tiếp tế, nên bọn họ đều nghĩ mình còn có đường lui, lúc chiến đấu nhất định sẽ không liều mạng như vậy. Sĩ khí có ảnh hưởng rất nhiều trong chiến đấu, điểm này các ngươi đều hiểu được. Nên ta mới có đề nghị này. Cho nên tiến hành hay không, thì sau khi chúng ta bàn bạc sẽ có quyết định
Nghe Lạc Nhu giải thích, mọi người đang kích động bình tĩnh trở lại, nàng nỏi hiểu nhiên rất có lý. Niệm Băng nghĩ nghĩ nói:
- Dựa theo ý mà nàng nói, chúng ta chẳng những phải cho bọn hắn thực vật và nước uống. Đồng thời, còn không thể để cho bọn họ biết những thứ đó là chúng ta đưa cho bọn họ, đúng không?
Lạc Nhu mỉm cười nói:
- không sai, ta đúng là có ý này. Thực ra, chuyện này cũng không phải việc khó khăn. Ta nghĩ, bọn họ luôn luôn cố gắng để được sống, thì vào lúc này rất dễ dàng bị lợi dụng. Ngươi không cần vội hỏi ta muốn làm thế nào. Đầu tiên, chúng ta phải thảo luận xem có thông qua đề nghị này hay không
Dung Việt gật gật đầu nói:
- Tể tưởng giải thích như vậy, ta hiểu được. Ta cũng là một gã tướng lĩnh chỉ huy quân đội, quả thật lúc không có hậu cần tiếp tế thì đám Chiến sĩ rất dễ dàng vì mạng sống của mình mà đem hết toàn lực mới có hy vọng, mà ngược lại chỉ có chết. Ở tình huống này, các Chiến sĩ thường sẽ phát ra tiềm lực lớn nhất. Ta nghĩ kế này thực hiện được
Mộc Tinh mỉm cười nói:
- Ta đương nhiên đồng ý với đề nghị của Tỷ Tỷ. Chúng ta có thể cho ít độc dược vào trong thực vật và nước uống không? Một khi bọn họ uống vào, vậy…
Lạc Nhu không đợi Mộc Tinh nói xong, đã lập tức lắc đầu nói:
- Đây là chuyện không có khả năng. Với thực lực của đám Thần Nhân, đừng nói chất độc bình thường rất khó có tác dụng với bọn họ. Cho dù có thể có được chất độc gây sát thương, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không dễ dàng ăn phải. Vì Những người đó đã sống sót được nhiều năm như vậy, lúc ăn uống sao có thể không cẩn thận chứ? Cho nên, chúng ta không thể nào làm được việc đó. Huống hồ, nếu ta bỏ thuốc độc vào trong thức ăn và nước uống đưa cho bọn họ, sợ là chúng ta cũng không được lợi gì
Nghe Lạc Nhu nói như thế, Niệm Băng lập tức hiểu ra tại sao nàng phải làm như thế, gật đầu nói:
- Vậy được rồi, chúng ta chỉ có thể làm như thế. Hy vọng tâm lý chiến của nàng sẽ đạt được hiệu quả. Mấy ngày này chúng ta phải hành động thật nhanh mới được
Niệm Băng đã đồng ý, thì Tuyết Phách Nguyên soái hiển nhiên sẽ không có ý kiến gì, nhất trí thông qua quyết định này. Sau đó, đúng là bàn bạc về việc bố trí và chiến thuật của quân đội. Niệm Băng cũng không tham dự việc bàn bạc tiếp theo này. Về phương diện quân sự, hắn kém xa so với những người ở đây. Hơn nữa, hắn cũng có việc phải làm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sau khi ra khỏi Trướng, Niệm Băng đi thẳng đến một trướng bồng cách đó không xa, đi đến trước trướng bồng, hắn ngừng lại, nói:
- Ta là Niệm Băng, ta có thể vào được không?
Một giọng nói trầm thấp vang lên từ trong Trướng bồng:
- Là ngươi. Vào đi
Niệm Băng kéo rèm cửa lên, lặng lẽ đi vào. Bên trong Trướng bồng đang có hai người. Một người đang ngồi trên mặt đất nhìn về phía Niệm Băng. Mà người còn lại đang tu luyện, hào quang màu xanh biếc trước người nàng không ngừng ngưng tụ vào trong cơ thể.
Hai người trong Trướng bồng này chính là U U và Bình Triều. Trong lúc chiến đấu, Vong Linh Ma pháp của U U mặc dù khiến cho hai phía đều chấn động, nhưng nàng rõ ràng khiến cho tổn thương của liên quân Ngưỡng Quang Đại lục giảm đi rất nhiều. Nếu không, con số thương vong đã không chỉ có 3 vạn người, mà sát thương cuối cùng với đám Thần Nhân cũng không lớn như vậy.
Bình Triều nhỏ giọng nói:
- U U không sao, chỉ là Pháp lực và Tinh thần lực tiêu hao quá nhiều mà thôi. Ngươi cũng biết, Vong Linh Ma pháp chính là năng lực Nghịch thiên. Nàng một lần khống chế nhiều TỬ linh như vậy, mặc dù mới chết không lâu, Linh hồn chưa tiêu tan, nhưng đối với bản thân nàng mà nói, tiêu hao thật sự quá nhiều. Có lẽ mất một thời gian không ngắn nàng mới có thể khôi phục. Yên tâm đi, ở đây đã có ta hộ pháp cho nàng. Thực ra, U U cũng không hy vọng thi triển loại Ma pháp này, nhưng chiến đấu hôm nay ngươi cũng thấy được. Nếu khi đó nàng không dùng Vong Linh Ma pháp thì bên phía ta tổn thất sẽ lớn hơn nữa
Niệm Băng mỉm cười nói:
- Ta không hề bài xích Vong Linh Ma pháp. Bất luận là năng lực gì, chỉ cần dùng vào lúc nên dùng thì nó sẽ mang đến hiệu quả rất tốt. Vong Linh Ma pháp mặc dù tràn ngập khí tức tà ác, nhưng U U đã có một đôi mắt trong sáng. Cho nên ta vẫn luôn tin nàng. Thời gian này vất vả cho các ngươi rồi. Tình huống của đám Di Dân bây giờ có xuất hiện vấn đề gì không
Nghe thấy những lời này của Niệm Băng, mặt Bình Triều giãn ra rất nhiều. nở nụ cười nói:
- Đám Di dân đều nói cuộc sống bây giờ như Thiên Đường. Dù sao, bọn họ rất cuộc không còn phải lo lắng vì cái ăn. Mấy Di Dân này mặc dù không có ký ức văn minh, nhưng năng lực tiếp thu sự vật mới của bọn họ rất mạnh mẽ. Chưa đến mấy ngày ta và U U dạy, bọn họ đã hiểu một vài thứ. Đã cơ bản hiểu được trước kia đã xảy ra chuyện gì. Nhất là Cung tiến thủ Tinh linh, bọn họ rất thông minh. Với Tiễn pháp của bọn họ, bây giờ lên chiến trường cũng không có vấn đề gì
Vừa nghe hai chữ Tinh Linh, mặc Niệm Băng không khỏi đỏ lên. Lần trước bị Mỹ nữ tinh linh kia yêu cầu giao phối, hắn đến bây giờ vẫn không quên:
- Bình Triều huynh, đợi U U tu luyện chấm dứt thì phiền ngươi nói cho nàng biết. Bất kể sau này Di Thất Đại Lục do bốn Đại đế quốc khai hoang như thế nào, đều cũng sẽ có đường ra cho những Di Dân này. Ta nhất định sẽ nhờ bốn Đại đế quốc kiến thiết một thành thị cho bọn họ. Để Ải Nhân tộc và Tinh Linh tục tiếp tục sinh tồn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.