Băng Hỏa Chí Tôn

Chương 58: Khắc Tinh Của Độc Tộc!




Hiện giờ trên võ đài có hai người đang nằm trên sân, một người là Độc Hà còn người kia là Hoả Nương!
Ban nãy khi Độc Hà sử dụng bí kỹ Vạn Độc Chân Thân để đối đầu với cự long của Hoả Long, những tưởng có thể hoá giải được chiêu thức khủng bố của Hoả Long, nào ngờ khi cự long vừa lao vào lớp giáp độc của Độc Hà thì luồng kim quang lấp lánh bên ngoài cự long chợt xuyên thẳng vào bên trong độc giáp khiến cho Độc Hà hoàn toàn bất ngờ không chút phòng bị, dẫn đến hậu quả là lãnh trọn toàn bộ lực sát thương từ cự long. Kết quả là toàn thân như bị tê liệt, y phục trên người rách bươm để lộ ra những điểm da thịt trắng nõn đầy mê hoặc. Vô số vết thương rỉ máu khắp người trông hết sức thê thảm.
Về phía Hoả Nương thì không bị thương tích gì mà chỉ bị ảnh hưởng do chất độc từ vụ nổ gây ra làm cho choáng váng, ngã nhào xuống đất, tứ chi run rẩy không có chút cảm giác sức lực nào.
Phía sau lưng Hoả Nương, Hoả Ly cũng hít phải luồng khí độc kia nên cũng bắt đầu bị ảnh hưởng. Hoả lực suy yếu dần, quang khí cũng trở nên mờ nhạt đi rất nhiều. Tình trạng này sớm muộn gì cũng sẽ rơi vào tình cảnh tương tự như Hoả Nương.
Phía bên kia sàn đấu, Hoả Long vừa đắc thủ đánh trúng Độc Cáp một đòn khiến cho cô ta bị thương trên vai, máu chảy xuống ướt cả cánh tay, sức lực bắt đầu có dấu hiệu suy kiệt. Xem ra chênh lệch đẳng cấp quả là một việc khó có thể bù đắp.
Hoả Long tuy thành công trong việc giải quyết hai đối thủ mạnh nhất bên đội Thổ Quốc, thế nhưng thể lực cũng bị suy giảm. Trạng thái Hoả Thần Nhập Thể cũng đang từ từ giải trừ cộng thêm mất đi sự hỗ trợ từ Hoả Ly nên sức mạnh đã không thể duy trì ở cảnh giới Điện Sắc. Không những thế, Hoả Long còn bị trúng khói độc từ chiêu thức của Độc Lâu nên sức mạnh cũng đang dần tiêu tán.
"Không ổn, phải nhanh chóng tìm cách hoá giải chất độc này!" Hoả Long đảo mắt nhanh qua một lượt, nhận thấy tình thế bất lợi của bên mình liền mau chóng tìm cách giải quyết.
Bất chợt từ sâu trong ký ức của Hoả Long, hình ảnh một con độc xà cùng dòng suối trong suốt và tươi mát chợt hiện về.
"Đúng rồi, Giải Độc Thủy! Đây đúng là thời điểm thích hợp để kiểm tra công dụng của loại nước này." Hoả Long mừng rỡ, bàn tay khẽ dùng hoả lực để mở ra không gian lưu trữ bên trong thắt lưng của mình.
Một lọ nước nhỏ màu xanh lục nhanh chóng xuất hiện trên tay Hoả Long, trong chớp mắt đã được Hoả Long đưa lên miệng uống vài giọt.
Ngay tức thì, những giọt Giải Độc Thủy nhanh chóng chảy đi khắp khí mạch đang bị những cụm khói độc xâm lấn, mạnh mẽ tống chúng văng ra ngoài, trực tiếp giải thoát cơ thể khỏi tình trạng suy yếu do độc khí gây ra.
"Phù, may mà lúc trước đã chuẩn bị sẵn một lọ có pha với huyết dịch của độc xà nên mới có thể dùng ngay lúc khẩn cấp này. Hiệu quả thật sự ngoài sự mong đợi của ta!" Hoả Long vui mừng thầm nhủ.
Đoạn anh ta quay về phía Hoả Nương và Hoả Ly, hai chân khẽ động liền lao nhanh về phía hai nữ tử kia.
Ngay khi vừa đến chỗ Hoả Nương, Hoả Long liền ra hiệu uống vài giọt Giải Độc Thủy rồi sau đó mau chóng di chuyển tới vị trí của Hoả Ly đưa cho nàng ta uống.
Hai người họ vừa uống xong liền trợn tròn mắt kinh ngạc. Không hiểu Hoả Long lấy đâu ra loại nước giải độc thần thánh này, chỉ trong chớp mắt đã có thể hoá giải hết toàn bộ độc tính trên người họ.
Lúc này ba người nhóm Độc Hà cũng há hốc mồm đầy bất ngờ khi chứng kiến cảnh tượng quái dị kia. Cả ba người bọn họ đều không tính đến việc Hoả Long lại có sẵn nước giải độc công hiệu cao như vậy. Xem ra kế hoạch hạ độc lần này của bọn họ đã trở thành công cốc rồi!
Ngay sau khi hồi phục, Hoả Ly tiếp tục sử dụng đại trận tăng phúc lực công kích lên Hoả Long và Hoả Nương khiến cho thực lực cả hai trở nên cường hãn hơn lúc trước rất nhiều.
Còn về phía Thổ Quốc, Độc Hà và Độc Cáp đang bị trọng thương, sức chiến đấu cao nhất lúc này chính là Độc Lâu nhưng cũng không thực sự sung mãn do trải qua một đợt giằng co quyết liệt với Hoả Nương ban nãy. Tình thế lúc này đang nghiêng về phía Hoả Quốc.
Chứng kiến sự chênh lệch sức mạnh giữa hai bên, Độc Hà cảm thấy vô cùng khó chịu. Bất chợt cô ta xoay về phía Độc Cáp và Độc Lâu hét lớn:
"Mau thi triển Địa Tâm Trùng Kích!"
Tiếng hét vừa dứt, khuôn mặt Độc Lâu và Độc Cáp chợt khẽ biến sắc. Tuy vậy sau một thoáng chần chừ thì cả hai lập tức vận khí làm cho cả người phát ra lam sắc quang khí rực rỡ. Phía dưới chân họ lại toả ra một cỗ độc vụ màu đen đặc trông hết sức quỷ dị.
Phía bên kia Độc Hà cũng thi triển chiêu thức y hệt hai người kia. Một vòng tròn khí màu đen dày đặc từ từ mở rộng ra xung quanh. Khi vòng tròn đó lan tới đâu là nơi đó mặt đất như biến mất dưới làn khói bí ẩn đó.
Hoả Long chợt có cảm giác lo lắng khi trông thấy vòng tròn đó. Trong đầu đang suy nghĩ cách để hoá giải chiêu thức quái dị kia.
Bỗng nhiên cả ba người Độc Hà, Độc Cáp và Độc Lâu đồng loạt đưa tay về phía nhóm người Hoả Long, quát lớn:
"Trói!"
Ngay lúc đó, từ phía dưới mặt đất nơi ba người Hoả Long, Hoả Nương và Hoả Ly đang đứng bỗng xuất hiện ba cỗ khói màu đen kịt. Đám khói đó nhanh như chớp bao phủ xung quanh cơ thể ba người họ rồi khống chế toàn bộ cử động.
"Đám khói quái quỷ gì thế này, từ lúc nào mà nó lại…" Hoả Long cau mày khó hiểu.
Đột nhiên trong đầu Hỏa Long chợt lóe lên một ý nghĩ, ngay lập tức quay đầu nhìn về phía ba người Độc Hà thì phát hiện cỗ khí đen phía dưới chân bọn họ đã biến mất!
“Không ngờ tới việc bọn họ dùng chiêu thức quái đản này, phải mau chóng thoát ra, nếu không sẽ gặp nguy!” Hỏa Long vội phóng thích ra luồng kim quang chói lọi từ trong cơ thể để phá vỡ chiêu thức này của nhóm người Độc Hà.
Cuồng Long Khí vừa xuất hiện thì cũng là lúc đám khói đen kia bỗng chốc trở nên mờ nhạt, ảm đạm đi rất nhiều. Xem chừng chỉ cần thêm một lúc nữa là có thể phá bỏ được sợi dây trói khó chịu kia ra rồi. Tác dụng của Cuồng Long Khí quả thật đáng kinh ngạc.
Trong lúc Hỏa Long đang tranh thủ hóa giải đòn khống chế cực kỳ lợi hại của đội Thổ Quốc thì hai người Hỏa Nương và Hỏa Ly lại không có cách nào để thoát ra khỏi chiêu thức kỳ quái này. Đám khói này không đơn thuần giống như những đám khói độc khác mà chúng dường như đã được pha trộn thêm khí lực vào bên trong khiến cho chúng trở nên chắc chắn và bền chặt, khó có thể phá vỡ.
Sau một hồi vật lộn với vòng tròn khí độc quái dị kia, Hỏa Long cuối cùng cũng đã có thể phá tung được vòng xiềng xích đó, cả người đang hừng hực khí thế, muốn nhanh chóng giải quyết dứt điểm trận chiến này.
Thế nhưng khi vừa thoát khỏi vòng vây khốn đó, một luồng khí tức cực kỳ cường hãn và đầy uy áp chợt nổi lên từ phía bên kia sân đấu khiến cho Hỏa Long kinh ngạc ngoái đầu nhìn về hướng phát ra luồng khí áp bức đó.
Ngay lúc Hỏa Long vừa hướng mắt về khu vực đó, một thanh âm đầy tang thương, chết chóc chợt vang lên khiến cho Hỏa Long khẽ rùng mình.
“Thiên Địa Đồng Nhất!”
Trước mắt Hỏa Long là một cảnh tượng hết sức kinh dị, Độc Cáp và Độc Lâu đang nằm dài trên sàn đấu, trên người không còn chút khí tức nào phát ra, cảm giác giống như đã bị thứ gì đó hút lấy hết sức mạnh trong người ra ngoài. Giờ đây hai người bọn họ đã hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.
Thế nhưng người duy nhất còn trụ vững trên võ đài hiện giờ lại đang phát tán ra luồng khí thế cực kỳ khủng khiếp, chính là Độc Hà. Điều đáng kinh ngạc hơn là cỗ quang khí đang bùng phát quanh người cô ta lại có màu tím! Điều này chứng tỏ sau khi hấp thu sức mạnh của hai người Độc Cáp và Độc Lâu, đẳng cấp của Độc Hà đã chân chính bước vào cảnh giới Tử Sắc Tiểu Tiên!
Khi mà Hỏa Long còn đang đứng ngây người khi chứng kiến một màn lột xác ngoạn mục của Độc Hà thì bên này Độc Hà lại lập tức tung ra một đòn công kích cực mạnh về phía Hỏa Long.
“Băng Tằm Độc Chưởng!”
Độc lực cuồn cuộn phun ra, hóa thành một con băng tằm khổng lồ bay thẳng tới Hỏa Long. Độc khí từ trên người nó phát tán ra khiến cho không khí xung quanh trở nên hôi thối và chết chóc.
Cảm nhận được luồng khí tức chết người đó, Hỏa Long chợt bừng tỉnh. Hai tay gồng mạnh rồi đan vào nhau tạo thành một tấm khiên lửa che lấy toàn bộ cơ thể, cứng rắn đương đầu với băng tằm khổng lồ kia.
Một tiếng nổ lớn vang lên, cả thân người Hỏa Long bị lực xung chấn hất văng ra phía sau hơn chục bước, phải khá chật vật mới có thể lấy lại thăng bằng.
“Đoạt Mệnh Tiễn”
Vừa mới định thân, Hỏa Long lại phải xoay người thật nhanh để né tránh mũi tên màu xanh lục đầy nguy hiểm đang lao vút ngang qua mặt mình. Dù đã cố hết sức để tránh né nhưng vẫn không thể hoàn toàn tránh được, mũi tên sượt qua chiếc mặt nạ của Hỏa Long làm cho nó văng ra khỏi khuôn mặt của anh ta.
“Hỏa Long!” Hỏa Lân đứng bên ngoài trông thấy cảnh hung hiểm đó không tự chủ liền hét lớn.
Chiếc mặt nạ rớt xuống, cả quảng trường đều im lặng không một tiếng động. Mọi người đều đang chờ đợi giây phút gương mặt bên dưới chiếc mặt nạ kia được phơi bày ra.
“Hừ, bày đặt giả thần giả quỷ. Để ta xem rốt cuộc ngươi có dung mạo thế nào mà phải dùng mặt nạ che mặt!” Độc Hà hừ lạnh một tiếng, khẽ nhếch miệng cười đắc chí.
Cả người Độc Hà khẽ run rẩy, không lâu sau đó một độc nhân từ độc lực ngưng tụ thành đã đứng bên cạnh Độc Hà, cả hai người lập tức lao về phía Hỏa Long công kích.
Trong lúc đó, Hỏa Long vừa phát hiện mặt nạ của mình bị đánh rớt, tâm trạng có chút lo lắng, nhưng hiện giờ không phải là lúc lo lắng cho những chuyện nhỏ nhặt như vậy. Vừa thấy Độc Hà và phân thân bằng độc lực của cô ta lao đến, Hỏa Long cũng không chậm trễ liền vận Cuồng Long Khí ra chống đỡ. Hai tay siết chặt, hỏa khí cùng hỏa lực bùng lên dữ dội, quyết một trận thắng thua với đối thủ.
Độc Hà lúc này cũng vừa phóng tới, độc trảo vung lên chưởng mạnh về phía Hỏa Long. Bất chợt ngay khi vừa nhìn thấy dung mạo của Hỏa Long, một tia ký ức đột nhiên xuất hiện trong tâm trí của Độc Hà. Hình bóng người thiếu niên với mái tóc đỏ đặc trưng cùng trận giao tranh bất phân thắng bại lúc trước trong khu rừng nọ bỗng chốc ùa về khiến cho cử động của cô có chút cứng đờ. Trong giây lát chuyển động của cả cơ thể như bị đình trệ lại.
Hỏa Long không nhận ra được biến đổi của Độc Hà, bàn tay siết chặt lại, dùng toàn lực giáng mạnh một quyền vào giữa ngực của Độc Hà.
Rầm một tiếng, Độc Hà bị quyền kình cực mạnh kia của Hỏa Long đánh văng ra xa gần chục thước, máu tươi từ trong miệng phun ra như suối, hơi thở trở nên yếu ớt và khó nhọc. Đôi mắt lờ mờ nhìn về phía thân hình người thiếu niên với mái tóc đỏ trước mặt, chậm rãi và kỹ lưỡng xác nhận lại một lần nữa trước khi cả người đổ sụp xuống mặt đất bất tỉnh.
Trước đó Độc Hà đã dính phải một đòn cực mạnh của Hỏa Long nên cơ thể không ở trong trạng thái sung mãn nhất. Giờ lại lãnh trọn một đòn toàn lực của Hỏa Long trong tư thế không phòng bị khiến cho Độc Hà hoàn toàn sụp đổ. Thất bại này của cô nàng có phần do sự mất tập trung và lơ là trong giây phút quyết định của trận quyết đấu.
Về phần Hỏa Long cũng có chút bất ngờ, hắn không hiểu vì sao nữ nhân kia trong giây phút quan trọng nhất lại trở nên sơ hở như vậy. Nhờ thế hắn mới có thể đánh một chiêu toàn lực trúng đích khiến cho Độc Hà hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu. Thế nhưng sau đòn đánh vừa rồi thì Hỏa Long chợt có chút ăn năn vì đã ra tay quá mạnh với một cô nương liễu yếu đào tơ như vậy. nhìn bộ dạng Độc Hà đang nằm bất tỉnh trên sân, trong lòng Hỏa Long cảm thấy có chút hối hận.
Lúc này, Ngưu Minh liền chạy tới kiểm tra tình trạng của Độc Hà, sau đó giơ tay ra hiệu đội chiến thắng là Hỏa Quốc!
Đúng lúc đó, ba vị cường giả của Thổ Quốc liền mau chóng chạy lên xem xét vết thương của cả ba người nhóm Độc Hà. Sau một hồi kiểm tra, vị cường giả đang đứng cạnh Độc Hà khẽ lườm Hỏa Long với ánh mắt sắc lạnh đầy sát khí.
“Tiểu tử ngươi ra tay cũng tàn ác thật, xém chút nữa là đã làm cho tiểu thư chúng ta tàn phế rồi. Chuyện lần này bổn nương sẽ ghi nhớ kỹ!” thanh âm giận dữ, đầy nộ ý từng chữ từng chữ một gằn lên từ trong cổ họng của vị cường giả kia.
Hỏa Long có chút lo lắng nhưng không phải là vì những lời đe dọa của vị cường giả kia mà là lo lắng cho tình trạng của nữ nhân đang nằm trên tay của vị cường giả đó.
“Khi nàng ta tỉnh lại, nhắn dùm ta một lời xin lỗi, lúc nãy trong khi giao đấu đã ra tay hơi nặng, mong rằng nàng ta hãy bỏ qua cho ta.” Hỏa Long ôm quyền, cúi người về phía vị cường giả Độc Tộc nhắn nhủ.
“Những lời đạo nghĩa sáo rỗng, Độc Nhân chúng ta không thèm. Ngươi muốn tạ lỗi thì hãy tự mình đến gặp tiểu thư mà tạ lỗi!” vị cường giả kia tức giận trợn mắt quát.
Sau đó cả nhóm người Thổ Quốc nhanh chóng rời khỏi sân đấu với dáng vẻ bực tức và khó chịu. Không lâu sau đó Hỏa Bách cùng Hỏa Lân và Hỏa Cương cũng lên dìu nhóm của Hỏa Long xuống khu vực bên ngoài võ đài.
“Tiểu đệ của ta cũng thật giỏi quá đi, trong chốc lát đã chuyển bại thành thắng rồi. Vừa nãy đệ dùng chiêu gì mà hay vậy? chỉ ta có được không?” Hỏa Lân đi bên cạnh Hỏa Long, khẽ cười giễu cợt, huých tay Hỏa Long nói.
“Đừng có chọc đệ nữa, sau giải đấu này chắc đệ phải tạm lánh đi một thời gian. Chuyện ngày hôm nay xem ra đã vô tình gây hấn với người của Thổ Quốc rồi…” Hỏa Long nhìn thái độ thiếu đứng đắn của Hỏa Lân khẽ lắc đầu thở dài nói.
“Chỉ là thi đấu vô ý làm bị thương đối thủ thôi không phải chuyện gì quá nghiêm trọng, đệ cứ yên tâm, ta sẽ lo việc này cho đệ!” Hỏa Lân vỗ ngực tự tin nói.
Hỏa Long không biết phải nói sao với vị đại ca thích đùa giỡn này nữa nên đành im lặng không nói gì, mau chóng ngồi dưỡng thương, quan sát trận đấu tiếp theo, nơi có sự xuất hiện của vị cô nương mà hắn đang rất chú tâm theo dõi.
Hiện giờ trên sân đấu đã được khôi phục lại hiện trạng như ban đầu, hai đội Thủy Quốc và Mộc Quốc cũng đã có mặt trên sân, tất cả đều đã sẵn sàng cho trận quyết đấu tiếp theo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.