Băng Hỏa Chí Tôn

Chương 41: Tung Tích Của Hỏa Long




Sau khi về tới Hoả Quốc, tất cả mọi người trong kinh thành đều cực kỳ vui mừng vì biết được tin Hoả Cương quốc sư và Hoả Lân đại công tử đã hoàn toàn bình phục. Đây là một nguồn lực tinh thần rất cần thiết vào lúc này khi mà Hoả Quốc vừa trải qua vô số biến động, nhất là sự mất mát của Hoả Sát quốc sư cùng sự mất tích của những thần dân mấy ngày qua.
Trở về tới đại sảnh, Hoả Sư liền quay lại vấn đề chính:
" Bây giờ Hoả Cương cùng Hoả Lân đã bình an vô sự rồi, việc kế tiếp là cần phải tìm ra Hoả Long. Lần này ta sẽ đích thân đi xuống khu vực Cuồng Long Giới một chuyến để xem tình hình dưới đó hiện giờ như thế nào rồi." Thanh âm mạnh mẽ, uy nghiêm vang lên.
"Nếu là vậy thì thần xin được đi cùng quốc vương, thần biết rõ vị trí nơi đó nên sẽ tiết kiệm được thời gian rất nhiều." Hoả Cương mạnh dạn xung phong đi theo Hoả Sư.
" Hài nhi cũng muốn đi theo phụ thân, con cũng rất muốn biết tin tức của tiểu đệ." Hoả Lân cũng tỏ ý muốn theo cùng.
" Lần này ta sẽ đi cùng Hoả Cương là được rồi, con sẽ thay ta ở lại xử lý công việc trong thành, cố gắng đừng làm ta thất vọng." Hoả Sư nhẹ giọng nói với Hoả Lân.
Nghe vậy, Hoả Lân cũng không dám lên tiếng xin theo nữa, hắn biết rõ tính khí của phụ thân mình nên đành ngậm ngùi gật đầu.
" Mọi việc còn lại ta giao cho ba vị quốc sư, tất cả hãy cố gắng làm tốt việc của mình. Ta sẽ cố gắng quay về trong thời gian sớm nhất. Hoả Sư dõng dạc tuyên bố.
Cả Hoả Lân cùng ba vị quốc sư đều nhanh chóng gật đầu đồng ý. Tất cả mọi việc đã sẵn sàng, Hoả Sư liền quay sang ra hiệu cho Hoả Cương lên đường.
Trước khi đi, để tránh tình trạng bị phục kích như lần trước, Hoả Sư đã tạo ra một cổng hoả lộ để trong trường hợp khẩn cấp có thể dùng để rút lui bảo toàn lực lượng. Vì hiện tại chỉ có Hoả Sư và Hoả Bách là có khả năng mở ra hoả lộ xuyên không gian mà thôi nên cần phải tính toán thật chu toàn.
Sau đó hai người Hoả Sư cùng Hoả Cương liền rời đi không chút chậm trễ.
Sau hơn vài giờ phi hành với tốc độ tối đa, cả hai đã xuống tới phía dưới đáy Thánh Thú Giới Vực.
Vẫn như lần trước, đám linh thú cấp hai đã bu lại xung quanh hai người Hoả Sư và Hoả Cương với số lượng nhiều vô số kể. Trong lúc Hoả Cương đang định xuất chiêu đánh lui bọn chúng thì Hoả Sư chợt đưa tay ra ngăn lại rồi kế đó liền kết ấn thi triển chiêu thức.
"Triệu Hồi Thuật - Hoả Kim Dực Sư Vương!"
Sau tiếng hét đinh tai nhức óc của Hoả Sư, từ bên trong cơ thể của ông ta chợt xuất hiện một luồng kim sắc quang chói loá. Ngay sau đó là một linh thú với kích thước khổng lồ như một con đại tượng, trên lưng có một đôi cánh màu ánh kim rực rỡ, bộ lông óng ánh lấp lánh làm cho không gian âm u, lạnh lẽo xung quanh chợt trở nên sáng rực. Cái đầu to lớn với cái bờm màu vàng rực cùng cái miệng đang há rộng ra cất tiếng gầm đầy uy nghiêm của bậc chúa tể muôn loài. Trên đầu có một cái sừng sắc nhọn khiến cho những con linh thú khác đều run rẩy khi nhìn vào nó. Xung quanh linu thú này tán phát ra một cỗ quang sắc đỏ rực đầy nóng bỏng và những tia năng lượng không ngừng phóng ra xung quanh tạo ra một cảm giác cực kỳ áp bức.
Ngay khi linh thú của Hoả Sư vưà xuất hiện, nó liền nhìn đảo qua một lượt rồi quay sang nhìn Hoả Sư, thanh âm có vẻ biếng nhác nói:
" Lão già kia, ta đã nói nếu không có việc gì cấp bách thì đừng triệu hồi bổn vương ra. Sao giờ ngươi lại kêu ta ra đây đánh nhau với đám hạ đẳng này? Thật là mất mặt quá!"
Nghe ra được ý của Kim Sắc Dực Sư Vương, Hoả Sư liền cười hề hề rồi nói:
" Ông bạn già, chẳng qua ta đang có việc gấp, muốn mượn uy của lão hữu đây để dọn đường. Nếu ta đánh thì tất nhiên sẽ được nhưng nếu lão huynh ra táyex đơn giản, gọn gàng hơn nhiều."
Lúc này Kim Sắc Dực Sư Vương mới khẽ lắc đầu uể oải rồi quay sang đám linh thú đang đứng xung quanh lão rồi lão chợt gầm lên một tiếng vang vọng chín tầng mây:
" Lũ tép riu các ngươi mau cút đi hết cho ta!!!"
Tiếng gầm kinh khủng cùng uy lực tạo ra từ bản thân Kim Sắc Dực Sư Vương khiến cho đám linh thú kia run rẩy rồi trong giây lát liền lui hết về hai bên, tạo thành một con đường lớn cho đám người Hoả Sư tiến về phía trước.
" Ha ha ha, lần này đúng là phải cảm ơn ông bạn già rất nhiều, giờ chúng ta cùng tiến vào Cuồng Long Động thôi!" Hoả Sư phấn khích reo lên.
"Hả, ngươi vừa nói cái gì??? Cuồng Long Động? Ngươi vào đó để làm gì?" Nghe đến tên Cuồng Long thì Kim Sắc Dực Sư Vương cũng thay đổi thái độ, giọng điệu liền trở nên gấp gáp.
"Lão huynh không cần khẩn trương như vậy, chỉ là ta muốn vào đó tìm tung tích đứa con trai của ta rồi sẽ rời đi ngay, ta không có ngu dại gì mà đi kiếm chuyện ở trong đó đâu." Hoả Sư vội giải thích.
" Vậy thì tốt, nhưng mà ngươi cũng nên cẩn thận vì vào trong đó sẽ dụng độ đám thủ hộ giới. Mấy tên lính quèn thì ta không thèm để ý tới nhưng đám đầu lĩnh thì thực lực không thua kém ta là bao nhiêu đâu." Kim Sắc Dực Sư Vương lên tiếng nhắc nhở.
" Ta biết rồi, lúc trước thuộc hạ của ta cũng đã từng giao đấu với vài tên trong số chúng, năng lực quả thật rất cao cường." Hoả Sư gật gù đồng tình.
"Được, vậy đánh nhanh rút gọn, chớ gây nhiều phiền phức!" Kim Sắc Dực Sư Vương vừa nói vừa dùng đôi cánh to lớn của mình hất Hoả Sư và Hoả Cương lên trên lưng rồi phẩy mạnh một cái, cả thân hình to lớn của lão trong chớp mắt đã biến mất. Một tốc độ thực sự khủng khiếp!
Với tộc độ kinh hồn của Kim Sắc Dực Sư Vương, chỉ sau hơn nửa giờ đã tới trước cửa Cuồng Long Động. Khí thế toả ra từ bên trong vẫn luôn áp bức như lần đầu Hoả Cương đến.
" Bây giờ chúng ta đi vào bên trong, sau đó đến đoạn ngã rẽ thì đi về phía bên phải. Tiếp tục đi khoảng hơn mười phút sẽ tới khu nham thạch trì, nơi mà nhị công tử Hoả Long mất tích lúc trước." Hoả Cương nhanh chóng chỉ đường cho Kim Sắc Dực Sư Vương.
" Con trai lão cũng biết lựa chỗ mà chơi quá nhỉ, đúng là cha nào con nấy, đều là một lũ liều mạng không sợ sống chết!" Kim Sắc Dực Sư Vương bĩu môi châm chọc nói.
" Ha ha nếu không phải vậy thì làm sao ta có thể kết bạn với lão huynh! Giờ chúng ta tạm gác chuyện đó sang một bên, mong lão huynh nhanh chóng đưa ta đến nơi có hồ nham tương kia." Hoả Sư cũng vui vẻ đáp lại.
" Trước tiên tất cả hãy thu hết khí tức lại, không nên để đám thủ hộ kia phát hiện ra, nếu không sẽ khá phiền phức!" Kim Sắc Dực Sư Vương chợt nhớ ra liền lên tiếng nhắc nhở.
Hai người Hoả Sư và Hoả Cương nghe xong liền thu hết khí tức của mình lại. Bản thân Kim Sắc Dực Sư Vương cũng tạo ra một lớp màn chắn xung quanh cơ thể để che đi khí tức của cả ba người. Sau đó liền phóng nhanh vào bên trong với tốc độ như tên bắn.
Lần này do có sự chuẩn bị kỹ lưỡng nên cả ba người có thể trót lọt đi qua khu vực đầu tiên mà không gặp phải bất kỳ cản trở nào.
Đến đoạn ngã rẽ, theo chỉ dẫn của Hoả Cương, Kim Sắc Dực Sư Vương lập tức rẽ sang bên phải rồi tiếp tục tăng tốc.
Sau hơn gần hai chục phút phi hành với tốc độ sao xẹt, cả bả đã đến khu vực nham thạch trì.
Lúc này, cả ba đã đứng trước miệng hồ nham tương đang hừng hực bốc khói và toả ra nguồn hoả khí kỳ dị và đáng sợ. Đúng lúc đó một luồng khí tức khá quen thuộc đối với Hoả Cương chợt từ xa chạy tới.
Hoả Cương quay đầu nhìn sang thì liền nhận ra đó chính là Tiểu Trư, linh thú của Hoả Long.
" Tiểu Trư, phía dưới hồ có động tĩnh gì không?" Hoả Cương thấy Tiểu Trư liền hỏi.
" Bẩm Hoả Cương quốc sư, từ khi nhóm của ngài rời đi tới nay thì vẫn chưa có dấu hiệu gì mới." Tiểu Trư nhanh nhảu đáp.
Sau đó Hoả Cương liền giới thiệu Tiểu Trư cho Hoả Sư và Kim Sắc Dực Sư Vương. Nghe xong, Hoả Sư cùng Kim Sắc Dực Sư Vương chỉ biết nhìn nhau cười khổ, không ngờ chỉ là một tên linh thú cấp hai thôi mà cũng dám rủ rê Hoả Long mò vào tận đây để tu luyện. So với tên Tiểu Trư và Hoả Long này thì độ liều mạng của Hoả Sư còn thua xa!
Không chần chừ một chút nào, Hoả Sư liền dùng hoả lực và hoả khí của mình để bảo vệ cơ thể, kế tiếp ông ta liền nhảy xuống hồ nham tương trước mặt.
Vừa chạm vào dòng nham tương nóng chảy đó, Hoả Sư liền cảm nhận được những gì Hoả Cương đã nói là chính xác. Dòng nham tương xung quanh không ngừng ăn mòn hoả lực và khí lực hộ thân của ông ta. Cũng may thực lực của Hoả Sư khá cao nên có thể duy trì được lâu hơn một chút so với tình trạng kiệt sức của Hoả Sát lúc trước.
Khi xuống tới phía dưới nham thạch trì, điều đầu tiên Hoả Sư nhận ra là nơi đây rất sâu và rộng lớn. Phía dưới dáy có một cái hang rất lớn nhưng không biết có gì bên trong hay không. Xung quanh đáy hồ đều toàn là một màu đỏ rực của dung nham vì vậy tầm nhìn rất hạn chế.
Vội đưa ra quyết định nhanh chóng đó là tiến vào khu vực hang động bí ẩn kia để điều tra. Hoả Sư liền bơi thật nhanh vào bên trong hang động để dò xét.
Lúc vừa bơi vào bên trong thì có một tia sáng màu vàng nhạt phát ra ở phía cuối hang động. Hoả Sư lập tức bơi nhanh về phía đó.
Khi gần tới nơi thì hoả lực và hoả khí của ông đã bị ăn mòn gần hết. Tốc độ ăn mòn quả thực ghê gớm.
Hoả Sư liền thi triển bí kỹ Hoả Thần hộ thể để tăng cường hoả lực cùng khí lực nhằm duy trì trạng thái hiện tại. Ông ta có một linh cảm là con trai của ông ấy chắc chắn ở nơi này.
Sau khi điều chỉnh hoả lực và khí lực xong, Hoả Sư vội tranh thủ bơi tiếp tục vào phía cuối hang nơi phát ra tia sáng nhàn nhạt kia.
Đúng lúc Hoả Sư tới được đoạn cuối hang động thì cũng là lúc ông phát hiện ra cơ thể Hoả Long đang được bọc trong một cỗ quang sắc màu vàng rực không ngừng chiếu sáng ra xung quanh, lơ lửng trong dòng dung nham đỏ sệt.
Hoả Sư vội lao tới chạm vào cỗ quang sắc màu vàng kia để kéo Hoả Long ra nhưng khi bàn tay Hoả Sư vừa chạm tới khối quang sắc kia thì chợt một kình lực mạnh mẽ từ bên trong khối quang sắc kia bắn ra khiến cho Hoả Sư bị chấn lui về sau.
Tâm trạng khẩn trương muốn nhanh chóng đưa con trai mình ra khỏi nơi này, Hoả Sư vội vận dụng hoả lực ra bên ngoài để thi triển chiêu thức tối cao. Đáng tiếc là hoả lực vừa tuôn ra liền bị dung nham bên ngoài hấp thu hết khiến cho cố gắng của Hoả Sư trở thành công cốc!
" Khốn kiếp thật, cái thứ quỷ quái gì thế này. Ở trong môi trường nham thạch này thật sự không thể dùng chiêu thức nào hay sao? Không lẽ hết cách rồi sao?" Hoả Sư tức giận thầm mắng.
Không bỏ cuộc, Hoả Sư thử lao tới ôm lấy cỗ quáng sắc kia nhưng lần nào cũng vậy, đều bị một lực đạo mạnh mẽ đẩy văng ra xa.
Sau một hồi cố gắng không thành, cảm nhận được hoả lực và khí lực của mình đang bị hấp thụ gần hết, Hoả Sư đành cắn răng uất hận quay người rời đi.
Một lúc sau, Hoả Sư đã lên tới bờ. Vừa nhìn thấy Hoả Sư, Hoả Cương vội lao tới hỏi:
" Sao rồi quốc vương? Ngài có tìm thấy nhị công tử hay không?"
" Thấy thì có thấy nhưng cả người nó đều bị bao phủ bởi một lớp khối quang sắc màu vàng kim cực kỳ sáng chói, ta đã thử mọi cách nhưng vẫn không thể nào đem nó ra khỏi hang động dưới đó được!" Hoả Sư vừa nói vừa nắm chặt hai bàn tay, giọng điệu không cam lòng thốt lên.
"Ta nghĩ tên nhóc đó có thể đã gặp cơ duyên nào đó. Ngươi đừng quá lo lắng, khi thời cơ đến tự khắc nó sẽ xuất hiện trở lại thôi." Kim Sắc Dực Sư Vương đuengs bên cạnh âm trầm phân tích.
Nghe vậy cả đám người Hoả Sư ngẫm nghĩ một hồi cảm thấy điều Kim Sắc Dực Sư Vương vừa nói cũng rất hợp lý.
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì tiếp theo?" Hoả Sư vội hỏi ý Kim Sắc Dực Sư Vương.
" Trước mắt cứ quay về đi đã. Nơi này không tiện ở lâu. Cứ giao việc ở đây cho tên linh thú kia. Khi nào có tin tức chúng ta sẽ lại trở lại đây." Kim Sắc Dực Dực Sư Vương nhanh trí đề xuất ý kiến.
Hoả Sư nghe vậy liền gật đầu. Đoạn ông ta quay sang căn dặn Tiểu Trư cẩn thận trước khi ông và Hoả Cương quay trở về Hoả Quốc bằng hoả lộ.
" Long nhi, con nhất định phải sớm quay trở về gặp ta…" Hoả Sư nhìn về hồ dung nham sôi sục đỏ ngầu trước mặt, gương mặt thoáng chút nét buồn và thất vọng, thầm nhủ.
Ngay sau đó, Hoả Sư nhanh chóng thu hồi Kim Sắc Dực Sư Vương vào bên trong Linh Thú Tâm rồi cùng Hoả Cương tiến vào trong hoả lộ rồi trong chớp mắt cả hai đã biến mất vào không gian hư vô.
Giờ này, chỉ còn lại Tiểu Trư đang ở lại cảnh giới. Sau khi nghe Hoả Sư xác nhận sự tồn tại của Hoả Long, trong lòng Tiểu Trư bỗng trào dâng một niềm hạnh phúc vô bờ. Trước nay Tiểu Trư vẫn luôn tin rằng Hoả Long còn sống, nhưng đó chỉ là một tín niệm của hắn mà thôi, giờ đây có được sự xác nhận từ chính miệng Hoả Sư thì niềm tin đó càng trở nên mãnh liệt và cảm giác sung sướng như chợt vỡ oà. Hắn tự nhủ sẽ kiên trì tiếp tục chờ đợi. Chờ đến khi người đại ca đó chân chính quay trở lại!

Đã gần một năm trôi qua, thời gian như một cơn gió vô tư cứ mãi cuốn đi thật nhanh. Trong khi tình hình trên đại lục Ngũ Hành đã dần ổn định lại thì hành tung của những gã áo đen của tổ chức bí ẩn kia cũng bỗng trở nên im ắng lạ thường. Không ai biết bọn chúng đang âm mưu chuyện gì, chỉ có một điều chắc chắn là thời điểm mà sự kiện Tiểu Tiên Chi Chiến diễn ra, cả thế giới này sẽ lại một lần nữa chao đảo.
Tính đến thời điểm diễn ra sự kiện Tiểu Tiên Chi Chiến cũng chỉ còn hơn hai tháng.
Lúc này ở phía trong hang động phía dưới nham thạch trì lúc này đang có một chuyển biến. Cỗ quang sắc màu vàng sẫm bao quanh cơ thể Hoả Long đang nhạt màu đi dần. Bên trong cỗ quang sắc đó, đôi mắt đang nhắm nghiền của Hoả Long chợt mấp máy cử động. Một lúc sau, hai mắt của Hoả Long đột nhiên mở bừng lên, từ tròn đôi mắt đó phát ra một tia sáng màu vàng nhạt huyền ảo. Vị trí ngay giữa ngực của Hoả Long cũng bỗng nhiên toả ra một luồng sáng chói mắt, trong tíc tắc toàn bộ cỗ quang sắc màu vàng nhạt kia liền lập tức bị hấp thu vào trong cơ thể của Hoả Long. Cuối cùng, cả thân hình của Hoả Long bắt đầu có chuyển động.
Cùng lúc đó, phía trên mặt hồ dung nham đột nhiên xuất hiện dao động, cường độ mỗi lúc một mạnh dần…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.