Băng Hỏa Chí Tôn

Chương 40: Thay Đổi Đáng Kinh Ngạc!




Đã một thời gian trôi qua kể từ khi Băng Liên cùng Băng Hoa bắt đầu tu luyện tại Băng Tinh Các này. Giờ đây cả hai chị em họ đều đã có những tiến bộ rất đáng khen ngợi.
Đã hơn ba tháng trôi qua, hiện tại cả hai tỷ muội Băng Liên đều đã leo lên đến tầng thứ năm của Băng Tinh Các. Mỗi một lần thăng các đều là những thử thách hết sức đa dạng và đòi hỏi khả năng tập trung cao độ cũng phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn mới có thể thuận lợi thông quan. Ngoài hai tỷ muội họ ra cũng có một vài người có thực lực khá mạnh cùng liên tiếp thăng các. Nổi bật trong số đó chính là kẻ mà ai ai cũng đều căm ghét vì lối hành xử ngang ngược cùng phong cách ra tay tàn độc không chút do dự của mình, không ai khác chính à Băng Thiết! hắn luôn luyện tập điên cuồng vì muốn chứng tỏ bản thân không hề thua kém Băng Liên.
Ngoài Băng Thiết ra, còn có một nam tử có mái tóc đen dài rất lãng tử, khuôn mặt anh tú cùng nụ cười nhẹ nhàng, tao nhã. Dáng người thanh mảnh, cao ráo mang đậm chất thư sinh. Nam tử này lúc trước là một học viên ưu tú trên tầng thứ tư, mới đây vừa cùng chị em Băng Liên đột phá thành công lên tầng thứ năm của Băng Tinh Các.
Cuối cùng là một nữ nhi với mái tóc ngắn rất đặc trưng, gương mặt tràn đầy tự tin và nhiệt huyết, đôi mắt sáng và kiên định. Thân hình thon gọn và săn chắc, cả người toát lên khí chất mạnh mẽ không thua kém gì những bậc nam nhân khác. Đây là một nữ tử rất có cá tính.
Cả năm người bọn họ đều có một điểm chung là thiên phú vượt trội so với những học viên khác nên trong các kỳ sát hạch thăng các đều có thể thuận lợi mà vượt qua.
Trong suốt thời gian qua, Băng Liên cùng Băng Hoa đã được hướng dẫn và truyền thụ những kiến thức rất hữu dụng trong việc điều khiển khí lực cùng băng lực bên trong cơ thể cũng như những yếu tố khắc hệ và bị khắc hệ để có thể khai thác tối đa trong các trận tỉ thí hoặc thực chiến sau này.
Bên cạnh đó, hai tỷ muội còn được Băng Mị đại tổng quản cung cấp những thông tin thú vị về linh thú cũng như các điều kiện để ký khế ước với chúng. Tất cả những thông tin đó đều rất hấp dẫn đối với hai chị em Băng Liên và vì thế họ cũng liên tục hỏi Băng Mị những câu hỏi có liên quan khiến cho Băng Mị phải khốn khổ một phen trước sự tò mò của hai tỷ muội họ.
Trong thời gian rèn luyện ở Băng Tinh Các, thể trạng của Băng Liên đã có nhiều chuyển biến tích cực. Làn da đã trở nên hồng hào hơn trước, nét mặt cũng đã tươi tỉnh hơn, thần sắc trông rạng rỡ hơn nhiều. Đặc biệt, cơ thể của cô nàng cũng trở nên phổng phao hơn trước rất nhiều, khiến cho ngoại hình của Băng Liên càng lúc càng xinh đẹp tuyệt trần như mẫu thân Băng Tuyết của nàng vậy.
Băng Hoa thì cũng đã cao hơn một chút, gương mặt lém lỉnh dễ thương khi xưa giờ cũng đã có dấu hiệu của sự trưởng thành, dung mạo đã sắc nét hơn nhiều, bắt đầu có những đường nét đặc trưng của một mỹ nhân khuynh nước khuynh thành.
Lúc này, Băng Tuyết đã dẫn Hỏa Sư cùng Hỏa Y tới phía trước Băng Tinh Các. Kế đến Băng Tuyết liền nhờ người truyền tin cho Băng Mị nhắn rằng nàng muốn gặp Băng Tuyết có chút việc. Ngay lập tức thông tin được truyền tới Băng Mị và chỉ mất vài phút để Băng Mị đưa Băng Liên xuống gặp Băng Tuyết, đi cùng hai người bọn họ còn có Băng Hoa vì cô bé nghe nói mẫu thân đến đây nên cũng rất muốn đi theo để gặp người.
Vừa trông thấy Băng Liên, Băng Tuyết có chút ngỡ ngàng. Nàng không ngờ mới có một thời gian ngắn như vậy mà Băng Liên đã có những thay đổi rõ rệt như vậy, không còn vẻ yếu ớt, xanh xao nữa mà thay vào đó là một dung mạo tuyệt sắc, rạng ngời. Bất chợt Băng Tuyết như bị đóng băng trong giây lát.
“Bái kiến mẫu thân.” giọng nói dịu dàng, bay bổng như một cơn gió nhẹ thoáng thổi qua của Băng Liên khiến cho Băng Tuyết như chợt bừng tỉnh.
Bên cạnh Băng Liên, Băng Hoa cũng nhanh nhảu cúi đầu chào, đôi mắt tinh nghịch len lén nhìn trộm về phía một vị nam nhân cùng một vị lão nhân đi cùng Băng Tuyết.
“Băng Liên, hôm nay ta đưa vị này là Hỏa Sư, là quốc vương của Hỏa Quốc và vị kia là Hỏa Y, là người đứng đầu về trị liệu của Hỏa Quốc đến để xem qua thể trạng của con. Con thấy trong người như thế nào rồi?” Băng Tuyết chậm rãi giới thiệu hai người Hỏa Sư và Hỏa Y, sau đó ân cần hỏi thăm Băng Liên.
“Hiện giờ con vẫn thấy rất ổn, cơ thể con hình như so với trước đây đã có cải thiện không ít. Thể chất cũng không còn suy nhược như trước nữa. Mẫu thân, người xem con có khác lúc trước không?” Băng Liên mỉm cười ôn nhu, nhìn về phía Băng Tuyết đáp.
Hỏa Y đứng bên cạnh quan sát nãy giờ cũng không phát hiện ra điều gì bất thường. Chợt lên tiếng hỏi:
“Không biết năm nay ái nữ của nữ vương đã bao nhiêu tuổi?”
“Năm nay tiểu nữ đã mười sáu tuổi rồi.” Băng Tuyết đáp.
“Nếu vậy thì lão phu xin được phép nói suy nghĩ của lão. Lão phu nghĩ rằng thể chất đặc thù của ái nữ sẽ dần dần được khống chế và kiểm soát theo thời gian. Giống như trường hợp của nhị công tử của quốc vương đây. Có lẽ khi ái nữ lớn thêm chút nữa sẽ hoàn toàn có thể trở về trạng thái bình thường, ngoài ra còn có được sức mạnh cực lớn nữa. Tuy vậy, không nên để nhiều người biết được việc này, rất có thể những tổ chức bí ẩn sẽ dòm ngó năng lực đặc biệt này của ái nữ.” Hỏa Y trầm nét mặt, nghiêm giọng nói.
“Điều này ta biết rõ, đa tạ Hỏa Y đã nhắc nhở!” Băng Tuyết chắp tay cảm tạ Hỏa Y.
“Tiểu nữ của nàng quả thật dung mạo tuyệt sắc, thái độ lại khiêm nhường, lễ phép, khí thế lại vô cùng tự tin thật đúng có tố chất làm người đứng đầu một vương quốc sau này. Ta cũng có một thằng nhóc tuy hơn nghịch ngợm, phá phách một chút nhưng cũng rất có tiềm năng, không biết nàng có đồng ý cho hai đứa…” Hỏa Sư quan sát Băng Liên một hồi rồi đột nhiên lên tiếng.
“ Hỏa Sư, ông suy nghĩ hơi xa rồi đấy, hai chúng ta là người của hai tộc khác nhau sao có thể kết thành một nhà được? dù sao ta cũng rất cám ơn ý tốt của ông.” Hỏa Sư chưa kịp nói hết lời thì Băng Tuyết đã nhanh nhẹn cắt ngang.
“Hừ, chẳng qua là nàng chưa gặp tiểu tử của ta thôi, nếu mà gặp rồi ta tin chắc nàng sẽ đổi ý thôi. Hay là thế này đi, kỳ thi Tiểu Tiên Chi Chiến lần này, nếu Long nhi của ta dành chiến thắng thì hôn ước này xem như đã định nhé?” Hỏa Sư không chịu từ bỏ, cố gắng nài nỉ.
“Chuyện tình cảm không thể quyết định theo cách đó được. Mong ông đừng nhắc về chuyện này nữa.” Băng Tuyết dứt khoát từ chối ý định của Hỏa Sư.
Thấy nét mặt kiên quyết của Băng Tuyết, Hỏa Sư cũng không dám tiếp tục nữa, chỉ khẽ thở dài thất vọng rồi quay người đi về phía băng điện.
Nhìn dáng điệu thất thần tội nghiệp của một người cha đi tìm hôn phối cho con mình nhưng lại thất bại của Hỏa Sư, đến Hỏa Y cũng không nhịn được phải thầm che miệng cười. Hai tỷ muội Băng Liên cũng nhìn nhau khúc khích cười.
“Xin nữ vương đừng để bụng, quốc vương của lão vốn thẳng tính, có gì nói đó nên đôi khi khó tránh khỏi việc gây ra tình huống khó xử cho cả hai bên. Lão xin thay mặt người tạ lỗi.” Hỏa Y hướng về phía Băng Tuyết nhẹ giọng nói.
“Hỏa Y lão nhân không cần khách sáo, ta cũng chỉ muốn cho ông ấy hiểu rõ hoàn cảnh của hai bên để tránh những hiểu lầm sau này, ta hoàn toàn không có ác cảm gì với ông ấy cả. Tính khí của Hỏa Sư ta cũng rõ mà.” Băng Tuyết khẽ mỉm cười nhìn Hỏa Y trả lời.
Sau đó Hỏa Y liền đi theo Hỏa Sư về băng điện trước còn Băng Tuyết ở lại tâm sự với Băng Liên và Băng Hoa một chút trước khi quay về băng điện. Cả ba mẹ con đã có những phút giây vui vẻ và hạnh phúc bên nhau.
Khi Băng Tuyết đã đi khuất, tỷ muội Băng Liên cũng trở về Băng Tinh Các tiếp tục tu luyện.
Qua ngày hôm sau, Hoả Sư đi vòng quanh băng điện cùng Hoả Y để chiêm ngưỡng tuyệt tác bằng băng khối diễm lệ do các bậc trưởng lão các đời của Băng Tộc dựng lên. Vốn dĩ Hoả Sư dự định sẽ ghé qua xem tình hình của Hoả Lân và Hoả Cương nhưng vì trong quá trình điều trị tất cả mọi người đều bị cấm đi vào khu vực chữa trị của Băng Chúc lão bà. Có vẻ như phương pháp trị thương này là một bí kỹ khác của Băng Tộc nên không muốn người ngoại tộc nhìn thấy. Chỉ có duy nhất Băng Tuyết là người được phép đi ra vào khu vực cấm địa đó vì nàng chính là truyền nhân của Băng Chúc lão bà nên việc truyền thừa lại bí kỹ của bộ tộc là việc thường thấy.
Chính vì vậy Hoả Sư đành cùng Hoả Y đi dạo một vòng quanh băng điện để giết thời gian trong lúc chờ tin tức về hai người kia từ Băng Tuyết.
Đi đến đoạn hành lang nhìn ra phía khu rừng, nơi tiếp giáp với Tứ Linh Thánh Giới, Hoả Sư chợt dừng lại, ánh mắt chăm chú nhìn về mảnh rừng đang có chút động tĩnh ở phía xa quan sát.
Bỗng nhiên một loạt những âm thanh pha tạp đủ các loại tiếng kêu, gầm, rú của muôn thú vang vọng ra khiến cho không gian yên tĩnh của khu rừng lập tức bị phá vỡ. Liền sau đó là một cảnh tượng náo động từ phía trong khu rừng. Vô số chim chóc bay tán loạn lên trên trời, từng bụi cây lớn liên tiếp rung chuyển dưới sự di chuyển đồng loạt của nhiều loài động vật to lớn. Hiện tượng kỳ lạ này tiếp tục kéo dài cho tới tận khu vực gần sát với biên giới của Thủy Quốc và Hoả Quốc mới từ từ lắng xuống.
"Không biết tại sao mà dạo gần đây thần rất hay trông thấy hiện tượng động rừng này, cứ cách ngày lại thấy nó xảy ra, cường độ mỗi lúc một lớn." Hoả Y đứng bên cạnh Hoả Sư trầm giọng nói.
Hoả Sư không trả lời, chỉ tập trung quan sát những thay đổi ở khu vực bắt nguồn hiện tượng này. Một lúc sau quay sang phía Hoả Y nói:
" Ta nghĩ việc này có liên quan đến hành động của Tứ Linh Thánh Thú. Khí tức phát ra từ nơi đó rất nồng đậm và mạnh mẽ. Không lẽ sắp tới thời điểm chúng phân tách bản thể?"
"Cái này… thần nghe nói sớm nhất cũng phải năm năm nữa, bây giờ không phải là quá sớm hay sao?" Hoả Y nghe vậy liền kinh ngạc thắc mắc.
" Ta biết điều đó, nhưng để tạo ra sự kinh động mạnh đến vậy thì chỉ có thể là uy áp từ Thánh Thú thôi. Ài, thật là đau đầu mà. Hy vọng hai tên kia mau bình phục để ta có thể tập trung giải quyết sự việc của Long nhi, nó mất tích cũng đã được một thời gian rồi, phải nhanh chóng tìm ra nó trước khi kỳ thi Tiểu Tiên Chi Chiến bắt đầu." Hoả Sư gãi gãi đầu, nhăn mặt buồn bực nói.
Trong lúc hai người đang mải nói chuyện thì Băng Tuyết từ xa đi tới nhẹ giọng nói:
" Ra hai vị đang ở đây, ta có tin vui muốn báo cho hai vị đây. Đại công tử và vị lão nhân kia sắp sửa bình phục rồi, nội trong hôm nay hoặc ngày mai là đã có thể hoàn toàn bình phục. Các vị cũng đã có thể trở về Hoả Quốc được rồi."
Nghe vậy cả hai người Hoả Sư và Hoả Y đều nhìn nhau cười vui mừng, chợt Hoả Sư quay sang nói với Băng Tuyết:
" Ý nàng là muốn nhanh chóng đuổi chúng ta về Hoả Quốc đó sao? Thật là không có chút hiếu khách tí nào!"
Thấy Hoả Sư nói chuyện không biết điều, Băng Tuyết giận đỏ cả mặt, vừa định lên tiếng mắng cho lão ta một trận thì thanh âm già nua và trầm thấp của Hoả Y chợt vang lên:
" Xin nữ vương bớt giận, quốc vương chỉ có ý nói đùa thôi, nào dám chê trách hảo ý của Thủy Quốc."
" Ha ha, đúng vậy đó, Băng Tuyết à, nàng phải thoải mái một chút đi chứ, đừng có suốt ngày lạnh lùng như vậy. Vừa nãy nàng tức giận đỏ hết cả hai má lên thế mà trông lại đáng yêu lắm đấy!" Hoả Sư cười phá lên thích thú.
Thấy mình bị đem ra làm trò cười, Băng Tuyết tức giận vung tay chưởng mạnh một cái về phía Hoả Sư khiến cho ông ta phải cấp tốc thu người lại đỡ lấy chưởng lực khủng khiếp kia. Cả người Hoả Sư bị đẩy lui về sau hơn năm bước.
" Lão già mất nết! coi chừng cái miệng của mình!" Sau khi tung một đòn cảnh cáo, Băng Tuyết tức giận quay người bay đi.
Bị một chưởng lực mạnh mẽ chứa hàn khí tấn công bất ngờ, Hoả Sư cũng hú vía. Không ngờ mỹ nhân này lại ra tay không chút lưu tình như vậy, thật đúng là quá nguy hiểm đi.
Trên cổ tay của Hoả Sư vẫn còn lưu lại hàn khí từ đòn đánh ban nãy. Nếu không phải lúc nãy phản xạ nhanh thì giờ này chắc Hoả Sư lại phải nhờ Băng Chúc lão bà cứu chữa rồi. Xem ra lần sau muốn trêu chọc nữ vương băng giá này thì phải chuẩn bị cẩn thận, không thì rất dễ mất mạng.
Hoả Y liếc nhìn Hoả Sư rồi khẽ lắc đầu. Đến nữ vương của Thủy Quốc mà ông ta còn dám trêu ghẹo, thật không biết nặng nhẹ mà.
Sau đó cả hai người tiếp tục thong thả đi dạo quanh toà băng điện này.
Sáng hôm sau, khi cả hai vừa vào tới đại sảnh thì đã thấy hai thân ảnh quen thuộc hiện ra trước mặt, chính là Hoả Lân và Hoả Cương! Cả hai đều trông rất khoẻ mạnh và sung sức. Vết thương trên người đã hoàn toàn biến mất. Thật sự đã được chữa khỏi rồi!
Phụ tử gặp nhau sau nhiều ngày xa cách không tránh khỏi cảnh đoàn tụ đầy xúc động, cả bốn người Hoả Quốc đều rất vui mừng và xúc động vì hôm nay đại nạn đã qua. Tâm trạng mọi người đang rất tốt.
Hoả Sư xoay người về phía Băng Tuyết chắp tay cảm tạ. Kế đó, ba người còn lại cũng nhanh chóng thi lễ rồi cùng nhau bái biệt Băng Tuyết để lên đường trở về Hoả Quốc.
Khi nhóm người Hoả Sư vừa đi khỏi, Băng Tuyết liền đi vào sau hậu điện, nơi mẫu thân nàng, Băng Chúc lão bà đang ngồi tịnh dưỡng hồi khí.
" Mẫu thân, bọn họ đều đã về cả rồi. Người không sao chứ?" Băng Tuyết ân cần hỏi.
Băng Chúc lão bà lúc này trông có vẻ rất mệt mỏi, thần sắc cũng ảm đạm hơn trước nhiều. Có vẻ đợt trị liệu đặc biệt này đã hao tổn không ít sinh khí của Băng Chúc.
" Hà, ta không sao, chỉ là hao tổn băng nguyên trong cơ thể nên thể lực có phần bị suy giảm. Có lẽ cái mạng già này cũng sắp kết thúc rồi…" Băng Chúc thở mệt nhọc đáp.
" Mẫu thân, người đừng nói vậy, người phải sống đến lúc Băng Liên và Băng Hoa trưởng thành chứ. Việc trị liệu lúc trước nếu tổn hại lớn như vậy sao từ lúc đầu người không từ chối?" Băng Tuyết thấy điệu bộ yếu ớt, suy nhược của Băng Chúc, không cầm lòng được vội hỏi.
"Nha đầu ngốc, không phải lúc nào cũng có thể lấy được hoả nguyên từ Hoả Quốc như vậy đâu. Thời xa xưa, nhờ vào thuật trị liệu nổi tiếng của Băng Tộc mà chúng ta mới có thể trao đổi lấy những giọt bản nguyên thể từ các cường quốc khác. Chỉ duy nhất là còn thiếu của Hoả Quốc do bọn chúng rất cứng đầu và thà chết chứ không chịu đem hoả nguyên ra làm vật trao đổi. Không ngờ đến đời của con lại có cơ duyên này, quả thật là các vị tổ tiên trên cao đã phù hộ cho hai đứa nhóc Băng Liên và Băng Hoa!" Thanh âm tuy yếu nhược nhưng lại tràn đầy vui mừng thốt lên từ Băng Chúc.
" Ý của mẫu thân là chúng ta chỉ còn thiếu hoả nguyên là có thể chế luyện ra Ngũ Sắc Đan?" Băng Tuyết cẩn trọng xác nhận một lần nữa.
" Đúng là như vậy! Hiện tại trong mật thất của ta vẫn còn chứa những giọt bản nguyên khác, ta dự định trước khi chết sẽ giao lại cho con. Không ngờ trước khi ta nhắm mắt lại có thể nhìn thấy sự ra đời của hai cường giả Đại Tiên mới, mà lại còn là hai đứa cháu gái yêu quý của ta nữa chứ. Cái mạng già này tính ra vẫn còn có giá trị. Nói không chừng chúng ta lại phải cám ơn gã đã dùng bí kỹ băng hệ đánh trọng thương hai tên hoả tộc nhân kia, không có hắn thì có lẽ việc tập hợp đủ năm loại bản nguyên thật quá xa vời." Băng Chúc khàn giọng, yếu ớt nói.
" Nhắc đến tên đó, con không biết làm sao hắn lại có thể biết cách sử dụng bí kỹ đã thất truyền của Băng Tộc chúng ta?" Băng Tuyết vừa nghe đến gã bí ẩn dùng băng hệ kia liền thắc mắc.
" Con đừng quên hắn là kẻ đã bị trục xuất khỏi Thủy Quốc, mà những kẻ bị trục xuất đa phần đều là do tu luyện những kỹ năng, chiêu thức đã bị cấm hoặc thất truyền. Tên đó chắc hẳn cũng đã học được một vài bí kỹ trước khi bị phát hiện và trục xuất." Băng Chúc âm trầm phân tích.
Đến đây Băng Tuyết mới hiểu ra. Đúng là trong số những kẻ bị trục xuất, đa số chúng đều sử dụng những chiêu thức cấm và cố ý giết người. Những thành phần này nếu khôi phục lại được thực lực quả thật rất đáng lo.
" Băng Tuyết, lần Tiểu Tiên Chi Chiến này con hãy đem theo năm loại bản nguyên rồi trong thời gian diễn ra sự kiện hãy đem chúng đi luyện chế Ngũ Sắc Đan. Dù kết quả kỳ thi đó có như thế nào thì Băng Tộc chúng ta vẫn sẽ có ít nhất hai cường giả cấp bậc Đại Tiên xuất hiện. Hà hà, thật sự rất đáng mong đợi." Băng Chúc giọng khàn khàn, khó nhọc nói.
Thấy mẫu thân của mình đang suy nhược, Băng Tuyết không làm phiền thêm nữa. Nàng nói thêm một vài câu nữa rồi nhanh chóng rời đi để Băng Chúc lão bà bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.