Trong khi đám cư dân đế đô đang còn mải tung hô vị thân truyền đệ tử đời thứ 27 trong suốt hơn 5000 năm qua thì tại một nơi ở cách đó khá xa, tại Tây Bắc hành tỉnh, Lâm Lôi cùng Thánh vực cường giả 'Mạch Khắc Khẳng Hi' đang ở trên cao trào của niềm hứng khởi, bởi đêm nay, bọn họ đang sắp chuẩn bị giao chiến.
Đêm nay, ánh trăng rằm treo lơ lửng phía cuối chân trời đang tỏa ra ánh quang huy bàng bạc bao trùm lên khắp cả đại địa, khiến vạn vật như đang được tắm mình trong làn ánh sáng màu bạc lung linh huyền ảo.
Trên con đường dẫn lên một ngọn núi bỏ hoang ở ngoại ô tỉnh thành Ba Tư Nhĩ, Lâm Lôi, Mạch Khắc Khẳng Hi sóng vai nhau hành tẩu, ở trên vai Lâm Lôi còn có Bối Bối. Về phần những người khác thì đều không thấy đến.
Trận đấu này chỉ có một khán giả duy nhất chính là Bối Bối.
Ngọn núi nhỏ này thực sự rất hoang vu, chỉ có thưa thớt một ít cây cối, càng lên tới đỉnh thì lại càng trơ trọi. Khi Lâm Lôi, Mạch Khắc Khẳng Hi sánh vai đứng trên đỉnh núi, gió núi thét gào, khiến cho y bào trên người cả hai tung bay phần phật.
Lâm Lôi, Mạch Khắc Khẳng Hi nhìn nhau, cả hai đều hiểu được hàm ý của đối phương.
Trong lúc Bối Bối còn đang tung tăng nhảy múa trên vai Lâm Lôi, hắn liền cởi áo trực tiếp thu vào không gian giới chỉ, rồi sau đó toàn thân liền bắt đầu kịch liệt biến hóa, hắc sắc lân giáp cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã bao trùm toàn thân, gót chân, lưng, trán đều mọc ra gai nhọn, tương tự là cương thiết long vĩ cũng dựng đứng lên, đồng tử chỉ trong nháy mắt đã biến thành màu vàng lợt lãnh khốc vô tình. Từ trong lân giáp cũng phảng phất thấp thoáng những tia sáng màu xanh ẩn nấp bên trong, khí lưu cường đại cũng từ khắp toàn thân Lâm Lôi phóng ra khiến cho cát bay đá chạy ào ạt.
"Không hổ là chung cực chiến sĩ." Mạch Khắc Khẳng Hi đôi mắt sáng ngời lên.
"Hây!"
Lâm Lôi, Mạch Khắc Khẳng Hi cơ hồ đồng thời hóa thành lưỡng đạo hồng quang, bay đến khoảng trời phía trên tiểu sơn hoang vắng. Hai người lăng không mà đứng, khoảng cách ở giữa đại khái là vào khoảng trên dưới trăm thước.
Mạch Khắc Khẳng Hi nắm đấm vừa vung lên, trong tay đã xuất hiện một thanh thanh sắc trường thương: "Chuôi trường thương này là ta phải hao hụt mất gần hai ngàn vạn kim tệ để thu tập các loại khoáng thạch trân quý, cuối cùng luyện hóa mà thành, tên là 'Thanh Hỏa'."
Lâm Lôi cũng vung nắm đấm, trong tay liền xuất hiện tử sắc nhuyễn kiếm.
"Kiếm này là ta từ một vùng hiểm địa trong Ma Thú sơn mạch mà đoạt được, tên là 'Tử Huyết'."
Lâm Lôi với Tử Huyết nhuyễn kiếm, tạo nghệ cũng đã đạt tới tầng thứ tư 'Phong Chi Áo Nghĩa', có điều trên phương diện 'Phong Chi Áo Nghĩa', Lâm Lôi mới chỉ lĩnh ngộ được đệ nhất trọng 'Phong Ba Động'.
Mà cho dù là như thế, phối hợp với đặc thù vốn có của Tử Huyết nhuyễn kiếm, hắn cũng cũng đủ tự tin để đối phó với Mạch Khắc Khẳng Hi.
"Thánh vực cảm giác. Toàn thân tràn ngập vô tận lực lượng." Lâm Lôi tay cầm Tử Huyết thần kiếm, trong lòng tràn ngập tự tin, "Trước đây Tử Huyết nhuyễn kiếm bản thân không thể nào đả thương được Thánh vực cường giả, không phải là vì Tử Huyết nhuyễn kiếm không đủ sắc bén mà là tại đấu khí của bản thân ta lực lượng vẫn còn chưa đủ."
Vũ khí bình thường của Thánh vực cường giả, nếu đơn thuần chỉ nói về độ sắc bén, thì làm sao có thể sánh được với thần khí 'Tử Huyết Nhuyễn Kiếm'.
Với độ sắc bén của Tử Huyết nhuyễn kiếm, cho dù không cần có đấu khí, chỉ dựa vào vũ khí thôi thì đã có thể phá được phòng ngự của thất cấp ma thú. Độ sắc bén kinh khủng như thế, liệu vũ khí gì có thể đạt đến được?
Mà một khi phối hợp với Thánh vực cấp bậc đấu khí, độ sắc bén nhất định sẽ đạt tới mức đáng sợ kinh người.
"Vậy thì bắt đầu đi!"
Mạch Khắc Khẳng Hi trên người toát ra vô tận chiến ý, trên không kình phong thổi tung trường bào, chỉ nghe thấy tiếng "Xùy xùy -", Mạch Khắc Khẳng Hi trên người dần dần bốc lên ngọn lửa, trong tay Thanh Hỏa trường thương cũng toát ra hỏa diễm.
Toàn thân cũng hoàn toàn bị ngọn lửa bao phủ.
Mạch Khắc Khẳng Hi tay cầm trường thương lăng không mà đứng, tựa như một chiến thần.
"Đấu khí cũng đạt đến nước này." Mắt Lâm Lôi rực sáng.
"Oanh -" Lâm Lôi toàn thân đấu khí cũng bộc phát, hắc sắc đấu khí hoàn toàn đem hắn bao phủ vào bên trong. Ngoại trừ Tử Huyết nhuyễn kiếm, lân giáp vốn màu đen nay lại bị vùng hắc sắc đấu khí này bao phủ, khiến cho Lâm Lôi toàn thân trông giống như một ác ma đến từ địa ngục.
Mạch Khắc Khẳng Hi khóe miệng có một nét mỉm cười.
Đột ngột -
"Vèo!"
Lâm Lôi chỉ kịp nhìn thấy một đạo tàn ảnh, Mạch Khắc Khẳng Hi đã hoa phá trường không, trường thương trong tay ngập trong ngọn lửa thiêu đốt tựa như đang tập trung không gian mang theo vô tận áp lực chọc tới phía hắn.
Thời khắc này, có cảm giác dường như cả thế giới chỉ còn lại có một ngọn trường thương này vậy.
"Choang!"
Tử sắc quang mang yêu dị dễ dàng hoa phá không gian tập trung, mũi kiếm trực tiếp cùng thương tiêm giao kích tại cùng một điểm. Cuồng bạo đấu khí của Lâm Lôi cùng Mạch Khắc Khẳng Hi cũng thông qua binh khí mà va chạm vào nhau.
"Ầm!"
Một âm thanh vỡ vụn kinh khủng lấy 2 người làm trung tâm bộc phát ra, năng lượng của hai đại Thánh vực cường giả cùng hướng bốn phương tám hướng mà lan tỏa, ngay cả phía dưới tiểu hoang sơn, đỉnh núi cự thạch cũng bị đấu khí quán nhập mà vỡ nát.
Hai người cực nhanh tách ra.
"Ủa?" Lâm Lôi liếc mắt nhìn Mạch Khắc Khẳng Hi phía xa xa một cái, "Đấu khí của ông ta so với ta còn mạnh hơn một chút." Long huyết chiến sĩ thiên phú quá mạnh mẽ, cho dù là Thánh vực sơ giai Long huyết chiến sĩ, mật độ đấu khí so với Thánh vực trung giai cũng chỉ kém hơn một chút mà thôi.
Trong tứ đại chung cực chiến sĩ, Bất tử chiến sĩ phòng ngự đệ nhất, Hổ văn chiến sĩ tốc độ đệ nhất, Tử diễm chiến sĩ khôi phục năng lực đệ nhất, còn Long huyết chiến sĩ công kích cũng là bài danh đệ nhất.
Điều này không phải chỉ là nói giỡn.
"Ha ha, thống khoái, lại tiếp thêm một chiêu của ta đi." Mạch Khắc Khẳng Hi cười vang lên, đồng thời toàn thân cực nhanh lao về phía Lâm Lôi, hơn nữa một người cũng biến ảo thành ba nhân ảnh.
"So về tốc độ?"
Lâm Lôi khóe miệng có chút cười.
Thân thể hắn nhoáng lên, cũng bỗng chốc hóa ra thành ba nhân ảnh hướng Mạch Khắc Khẳng Hi vọt đi, đây là do vận động dưới tốc độ cao mà sinh ra tàn ảnh.
"Hây!"
Mạch Khắc Khẳng Hi vốn nho nhã giờ phút này bỗng trở nên cực kỳ cuồng bạo, ba thân ảnh chợt biến thành chín, mà chín tàn ảnh này tư thế cầm trường thương trong tay lại hoàn toàn khác nhau.
"Phốc!"
Chín thân ảnh trong tay cầm trường thương cùng xoay tít lên, cuối cùng đều nhằm về phía Lâm Lôi.
Trong mắt Lâm Lôi, vốn chỉ là chín cây trường thương, có điều Mạch Khắc Khẳng Hi chỉ phút chốc đã lại trở nên huyền ảo trong một chữ 'Toàn', trước mắt cả thế giới đều tràn ngập vô số thương ảnh.
Vô số thương ảnh, khiến cho Lâm Lôi không có chỗ nào để chạy.
"Ha ha -" Lâm Lôi cười vang, đồng thời cả người biến thành gió lốc, cơ hồ trong nháy mắt toàn thân hắn giống như lốc vòi rồng, đồng thời ở bên ngoài cơn lốc vô số tử sắc quang mang yêu dị lóe ra.
Vô số thương ảnh bị vô số tử sắc quang mang ngăn trở lại.
Mạch Khắc Khẳng Hi ngẩn ra. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Toàn Phong - phá!"
Lâm Lôi hét lên một tiếng, cả người giống như một mũi khoan nhằm về phía Mạch Khắc Khẳng Hi. Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay chỉ trong nháy mắt, từ một thanh kiếm bỗng như hóa thành vạn thanh trường kiếm.
Trường kiếm uốn lượn trong không trung, song khi Mạch Khắc Khẳng Hi dụng trường thương ngăn cản, thì lại cảm thấy như bị lôi điện bổ trúng.
Cử khinh nhược trọng!
"Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" ...
Lâm Lôi toàn thân biến thành gió lốc, khiến Mạch Khắc Khẳng Hi cảm thấy hắn như đang hòa nhập vào trong gió từ khắp thiên địa, quỷ dị nhất chính là thanh trường kiếm ở trong tay Lâm Lôi tựa hồ như có thể biến mất, rồi sau đó lại đột ngột xuất hiện.
Liên tục giao kích, Mạch Khắc Khẳng Hi từ không trung bị đánh xuống mặt đất.
"Ầm!"
Ông ta nặng nề đáp xuống mặt đất, đại địa quy liệt, bụi mù bay lên. Song Mạch Khắc Khẳng Hi toàn thân ngọn lửa thiêu đốt lại càng thêm bỏng cháy, trong mắt chiến ý càng cuồng hơn.
Lâm Lôi cũng trầm trọng đứng xuống đất, hắc sắc đấu khí bao phủ toàn thân, khí thế so với Mạch Khắc Khẳng Hi hoàn toàn là hai loại tột cùng: Một người thì cuồng ngạo, một người lại thần bí.
Mạch Khắc Khẳng Hi cúi đầu liếc mắt nhìn trước ngực một cái.
Máu tươi từ vạt áo tuôn ra, rồi sau đó đã bị ngọn lửa làm cho bốc hơi. Có điều vạt áo bị nhuốm đỏ vẫn tố cáo rằng ông ta đã bị thương.
"Lâm Lôi, thân hình ngươi thì ta còn biết, song ta có điểm không rõ, Tử Huyết thần kiếm của ngươi làm thế nào lại có thể đạt đến mức dung hợp được cùng với gió vậy?" Mạch Khắc Khẳng Hi là một Thánh vực cường giả rất có kinh nghiệm.
Tầng thứ này của 'Thế' chính là tá trợ thiên địa chi thế.
Có điều tá trợ được đến mức như của Lâm Lôi này thì thực là đáng sợ.
"Thiên địa chi thế tá trợ đương nhiên là có hạn. Còn điều khiến cho ông cảm thấy khó lòng phòng bị ..." Lâm Lôi mỉm cười giơ Tử Huyết nhuyễn kiếm lên, lập tức Tử Huyết nhuyễn kiếm quỷ dị cũng tùy ý mà uốn lượn.
Một thanh kiếm cho dù yếu thì cũng phải đủ độ cứng rắn và sắc bén. Trong khi luyện chế chính là muốn cầu cho không thể ngoằn ngoèo.
"Này, đây là nhuyễn kiếm ư?" Mạch Khắc Khẳng Hi chấn động.
Vừa rồi Lâm Lôi trong khi giao thủ, đã để cho Tử Huyết nhuyễn kiếm uốn cong, có điều dưới 'Thế' mà Lâm Lôi vận dụng, lại khiến cho Mạch Khắc Khẳng Hi có một loại cảm giác Tử Huyết nhuyễn kiếm lúc thì đột nhiên biến mất, lúc thì lại từ một phương vị nào đó đột ngột xuất hiện.
Đó là một loại vận dụng Thế.
"Đúng, là nhuyễn kiếm." Lâm Lôi đáp.
"Nếu là nhuyễn kiếm thì sao có thể cùng với Thanh hỏa trường thương của ta ngạnh bính được." Mạch Khắc Khẳng Hi chấn động.
Nhuyễn kiếm sở dĩ có thể dựng đứng lên khi có đấu khí được truyền vào trong đó. Có điều nếu chỉ đơn giản là đan đấu khí vào bên trong thì làm sao có thể so với một thứ vũ khí vốn thẳng tắp như thế này được?
Thanh Hỏa trường thương của Mạch Khắc Khẳng Hi thực sự là một thanh trường thương vô cùng trân quý.
"Đây là một thanh thần khí." Lâm Lôi cũng không hề giấu diếm.
"Thần khí." Mạch Khắc Khẳng Hi kinh ngạc gật gật đầu, song lập tức lại cười ha hả, "Hay lắm. Lâm Lôi, tiếp theo ta sẽ chuẩn bị thi triển tuyệt chiêu của mình, ngươi nên cẩn thận một chút."
"Ta cũng còn có một chiêu cuối cùng vẫn chưa sử dụng." Lâm Lôi cũng rất là tự tin.
Lúc này hai người đều đang đứng trên mặt đất giằng co lẫn nhau.
"Hây!"
Mạch Khắc Khẳng Hi cả người chớp động, đồng thời trường thương trong tay chĩa thẳng lên trời, nhất thời ông ta bắt đầu khởi động, vô tận hỏa khí từ khắp bốn phương tám hướng lan tỏa trải thực dài ra.
Cơ hồ chỉ nháy mắt công phu, trong phạmvi vài trăm thước đã biến thành một thế giới lửa.
Mà Lâm Lôi thì đang bị bao phủ trong đó, đồng tử màu vàng lợt của hắn tỉnh táo quan sát hết thảy những điều này, giữa thế giới lửa, khắp bốn phương tám hướng đều xuất hiện thân ảnh của Mạch Khắc Khẳng Hi với cây trường thương.
Áp lực!
Dường như cả thế giới đều đang áp bức chính mình, Lâm Lôi không có chỗ để mượn Thế.
"Oanh long long -" Một mũi trường thương mơ hồ hoa phá trường không, hướng Lâm Lôi mà đâm thẳng tới. Đồng thời chuôi trường thương này cũng như một con hỏa long sắc đỏ đang trực tiếp nhằm vào hắn mà gầm gừ.
Bất ngờ -
Từ phía sau Lâm Lôi, Mạch Khắc Khẳng Hi bỗng quỷ dị xuất hiện, trong tay trường thương cũng đột ngột đâm vào hắn.
Một trước một sau, Lâm Lôi không còn chỗ trốn.
"Phong ba động!"
Lâm Lôi toàn thân di động, trong tay Tử Huyết nhuyễn kiếm biến thành vô số độc xà, hướng tới thương ảnh từ bốn phương tám hướng mà đánh ra. Cứ mỗi một cú đánh thì lại có một âm thanh như tiếng sấm vang lên. Rồng lửa vốn khí thế kinh người là thế, có điều bị một lượng lớn mãng xà khổng lồ trong có vẻ rất bình thường quấn quanh, cuối cùng bị chấn vỡ tung.
"Phốc xích!" Bản thể trường thương trong tay Mạch Khắc Khẳng Hi cũng từ sau lưng đâm tới Lâm Lôi.
Có điều chuôi Tử Huyết nhuyễn kiếm này tựa như có linh tính, cũng lập tức bẻ cong ngăn trở trường thương. Loan khúc Tử Huyết nhuyễn kiếm bắn ra, toàn thân Lâm Lôi lập tức cùng Mạch Khắc Khẳng Hi thu hẹp khoảng cách.
"Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" "Ầm!" ...
Mạch Khắc Khẳng Hi khiếp sợ phát hiện ra xung quanh Lâm Lôi cũng tự động sinh ra cuồng phong, đồng thời Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay hắn thì lại càng giống như một cây roi điện màu tím hóa thành từng đạo tia chớp, cơ hồ chỉ trong nháy mắt công phu, thế giới lửa của ông ta đã bị phá hủy.
Lâm Lôi đã cô lập Mạch Khắc Khẳng Hi.
"Vù!" "Vù!" "Vù!" ... Tử Huyết nhuyễn kiếm tay Lâm Lôi loáng cái biến mất, loáng cái lại xuất hiện, khiến trong mắt Mạch Khắc Khẳng Hi chỉ có vô số mũi kiếm nhắm vào ông ta.
Quá nhanh, nhanh đến mức Mạch Khắc Khẳng Hi cũng không có cách nào để ngăn cản, ông ta chỉ có thể xuất ra vòng bảo hộ đấu khí.
Vô số mũi kiếm đâm vào cái lồng đấu khí, mỗi một kiếm đều có uy lực kinh người, chỉ nghe thấy một tiếng tiếng nổ mạnh, rồi sau đó cái lồng khí nổ tung vỡ vụn ra, toàn bộ đại địa đều bị chấn động rung lên, mặt đất dần hiện ra hơn mười cái hố sâu kinh khủng, bụi tung mù mịt, qua một hồi lâu mới dần dần lắng xuống.
Mạch Khắc Khẳng Hi quần áo đã rách nát tả tơi.
Ông ta liếc mắt nhìn Lâm Lôi một cái, cười cười gật đầu thừa nhận: "Ta thua."
Lâm Lôi cũng nghi hoặc nhìn về phía Mạch Khắc Khẳng Hi: "Mạch Khắc Khẳng Hi, vừa rồi thương ảnh trong thế giới lửa của ông sao lại đều là hư ảo? Kiếm của ta có thể dễ dàng đánh bay được. Nếu là thực thì ta nhất định thua."
Lâm Lôi hiện tại cảnh giới đã rất cao, hắn nhìn ra được những thương ảnh này hoàn toàn có thể là thực. Nói cách khác, nếu vô số thương ảnh đó đều là thực thì hắn muốn ngăn cản là điều rất khó. Song vừa rồi hắn lại dễ dàng phá được tất cả thương ảnh.
"Ha ha, nếu toàn bộ đều là thực thì ta đây đã là Thánh vực đỉnh rôì." Mạch Khắc Khẳng Hi cười nói, "Ta bây giờ thế giới lửa cũng chỉ có thể thi triển đến nước này mà thôi."
"Phong ba động của ngươi, tốc độ sao lại nhanh như vậy? So với lúc đầu thì còn đáng sợ hơn." Ông ta nghi hoặc hỏi.
Lâm Lôi giải thích: "Ngay từ đầu đấu với ông, ta mới chỉ là mượn uy thế của gió mà thôi. Còn bây giờ sấm gió động, là ta lĩnh ngộ ra từ Phong chi áo nghĩa. Kiếm đã hoàn toàn dung nhập trong gió, chỉ cần nơi nào có gió, kiếm có thể tự nhiên xuất hiện."
Phong ba động thực sự là nhanh, nhanh đến đáng sợ.
Lâm Lôi cũng là nhờ vào đặc thù của Tử Huyết nhuyễn kiếm nên mới có thể sáng tạo ra được chiêu thức đáng sợ này. Chỉ trong nháy mắt, xuất ra ngàn vạn kiếm cũng không phải là khó lắm.