Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 138: Thì ra là bệnh kiều (1)




“Người nhận nhiệm vụ tiếp theo.
Người ở nhiệm vụ lần này thì rất bình thường, chỉ là trên mặt không biểu tình, tựa hồ tâm như tro tàn.
“Cô có tâm nguyện gì?”
“Lần này tôi muốn bù đắp cho Sở Chu, từ trước tới nay hắn đối xử với tôi tốt như vậy, nhưng mà tôi thế nhưng lại cùng tên cặn bã kia huỷ hoại cuộc sống của hắn, tôi muốn cô khiến cho hắn hạnh phúc, hơn nữa tôi muốn Thạch Cảnh phải phá sản!”
“Được, tôi sẽ giúp cô.”
【 Tuyên bố nhiệm vụ! 】
Nhiệm vụ một: Bù đắp cho Sở Chu, khiến hắn hạnh phúc.
Nhiệm vụ hai: Khiến Thạch Cảnh phá sản.
Tích phân khen thưởng nhiệm vụ: Một vạn
“Truyền cốt truyện.”
Cha mẹ hai nhà nguyên chủ cùng Sở Chu quan hệ rất tốt, bọn họ cùng nhau lớn lên từ nhỏ, có thể nói là thanh mai trúc mã, người nhà cả hai thậm chí có ý tưởng kết làm thông gia.
Nhưng tầm mắt nguyên chủ cao, chướng mắt Sở Chu có tướng mạo bình thường hơn nữa lại hay tự ti, tuy rằng cùng nhau lớn lên, nhưng đối với hắn chỉ có tình thân chứ không có tình yêu.
Vào thời điểm hai nhà đang thương lượng hôn sự, thì cô quen biết Thạch Cảnh, Thạch Cảnh không thể nghi ngờ là một người đàn ông vô cùng ưu tú, vừa hài hước vừa biết điều, lại có bộ dáng tuấn tú, ngay cả gia thế cũng sánh ngang với nhà Sở Chu.
Lúc này, tâm của cô tự nhiên hướng về phía Thạch Cảnh, vô luận Sở Chu khuyên can như thế nào, cô đều không nghe.
Nửa năm sau, nguyên chủ không màng người nhà ngăn cản liền khăng khăng kết hôn với Thạch Cảnh.
Cuộc sống tân hôn vô cùng ngọt ngào, không lâu sau đó, nguyên chủ liền mang thai con của Thạch Cảnh, tình cảm của hai người lại càng sâu dậm.
Nếu không có lần đấu thầu đó, cô nhất định sẽ không nghĩ tới, đối thủ mà chông của mình gặp được thế nhưng lại là Sở Chu. Mà chồng cô tựa hồ rất để ý lần đấu thầu này, hắn cầu xin cô đi trộm bảng kế hoạch của Sở Chu, vì chồng mình cùng đứa bé, nguyên chủ rốt cuộc hạ quyết tâm, đi đến nhà của Sở Chu.
Sở Chu đối xử với cô vẫn tốt như vậy, cho dù cô không có lựa chọn hắn, nhưng hắn vẫn ôn nhu như vậy, nguyên chủ thấy thời điểm hắn nhìn bụng của mình trên mặt toàn là ôn nhu, trong lòng liền có chút mềm mại, nhưng mà chồng mình từng nói chỉ là một lần đấu thầu mà thôi, đối với Sở Chu chẳng qua là tổn thất một số tiền, cô rốt cuộc ỷ vào sự yêu thương của Sở Chu mà trộm đồ vật đi.
Trước khi đi, cô tựa hồ thấy được trong mắt của Sở Chu tràn đầy thất vọng, trong lòng cô thầm an ủi bản thân, sẽ không, Sở Chu sẽ không phát hiện.
Không ngoài dự đoán, lần đấu thầu này Thạch Cảnh đã thắng, mà Sở Chu, cô trăm triệu không nghĩ tới, lần đấu thầu này đối với hắn mà nói, là cơ hội trở mình của công ty. Mà người chèn ép hắn, lại chính là người nằm bên gối mình —— Thạch Cảnh.
Cô vĩnh viễn nhớ rõ thời điểm chồng mình phái người đi đánh Sở Chu đến chết, cô đứng ở bên cạnh đến câu cầu tình cũng không có, vốn dĩ trên mặt Sở Chu còn có hi vọng, chậm rãi liền biến thành tuyệt vọng.
Sở Chu đã chết, chuyện này thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của cô vào nửa đêm, cô vẫn có thể nhớ rõ ánh mắt lúc ấy mà Sở Chu nhìn cô, cô ngày càng khủng hoảng, cuối cùng liền suy sụp, mà Thạch Cảnh, hắn thế nhưng lại đi tìm tình nhân, hơn nữa, tình nhân kia cũng mang thai giống cô.
Tinh thần cô rốt cuộc liền mất khống chế, Thạch Cảnh vì sợ cha mẹ cô phát hiện, bèn nhốt cô ở trong phòng, nguyên chủ cuối cùng tự sát ở trong phòng của mình.
“Rút thăm trúng thưởng.”
“Vòng cổ vô địch, có nó, ngươi có thể vào cảnh trong mơ của người được chỉ định, nhưng giới hạn chỉ được một người.”
“Bắt đầu truyền tống.”
Thời gian truyền tống lần này rất thích hợp, không có truyền tống đến sau khi đã kết hôn với Thạch Cảnh, nhưng lúc này nguyên chủ đã nảy sinh tình cảm với Thạch Cảnh, đây hẳn là thời điểm nguyên chủ vừa mới ngả bài cùng với người trong nhà.
Nói như vậy, nhiệm vụ này hẳn là rất dễ hoàn thành, rốt cuộc Sở Chu đối với nguyên chủ khác biệt, hẳn là dễ công lược.
Cô vừa mới xuống lầu, liền nhìn thấy cha mẹ ở dưới lầu đang ăn cơm, nhìn thấy Quý Lạc, cha mẹ luôn luôn cưng chiều cô thế nhưng đều không để ý tới cô, phỏng chừng là bị nguyên chủ khiến cho tức giận không nhẹ đi.
Kỳ thật trong các vị diện, thì nguyên chủ ở vị diện này hẳn là hạnh phúc nhất, có điều kiện tốt, có cha mẹ từ ái, còn có thanh mai trúc mã bao dung cô, chỉ do nguyên chủ không biết quý trọng cho tốt, cuối cùng liền hại người hại mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.