Trong nội tâm nghĩ vậy, Lâm Hiên hơi ngửa đầu uống giọt vạn niên linh nhũ cuối cùng.
Hô!
Pháp lực như hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, thoáng cái đã tràn đầy đan điền, sau đó chảy vào tứ chi bách hải.Tuy trên mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ mệt mỏi, nhưng bất luận là ý chí chiến đấu, hay pháp lực cũng đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất.
Hỏa Vân tôn giả muốn diệt sát mình ở chỗ này, bất quá là uổng phí tâm cơ mà thôi.
Lâm Hiên nghĩ vậy liền vung tay đánh ra từng đạo pháp quyết.Huyền thanh tử mẫu thuấn đại phóng linh quang.
Vẫn chưa xong, tay áo Lâm Hiên phất một cái,vầng sáng chói mắt hiện lên,Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn cũng bay vút ra. song hoàn vừa mới xuất hiện liền biến thành màu xanh lam, Hàn khí bắn ra bốn phía.Tiếng rồng ngâm không ngừng vang lên.Giữa hư không chợt xuất hiện một đàn băng long.
Ba ngày trước,Lâm Hiên còn chưa thi triển thành công bí thuật bách long chi nha đã bị hỏa trụ đánh thành hư vô.Bất quá hiện tại hắn sẽ không để việc tương tự như vậy xảy ra lần nữa.Vốn là trên trời chỉ xuất hiện hàng trăm băng long,chỉ trong nháy mắt đã biến thành ngàn con.Đàn băng long xoay tròn,bay múa giữa không trung cùng tiếng long ngâm chấn nhiếp nhân tâm tạo lên một kỳ cảnh hoành tráng.Một chiêu này vốn có uy lực công kích cường đại nhưng giờ khắc này lại bị Lâm hiên dùng cho việc phòng ngự.Ngàn long xoay quanh Lâm Hiên,chỉ nhìn khí thế cũng biết không phải chuyện đùa. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bất quá mới chỉ chuẩn bị chút này,Lâm Hiên thấy còn chưa đủ.Trải qua ba ngày đau khố đối chọi với thiên kiếp,hắn cũng hiểu thêm một chút về thứ mình đang phải đối mặt này.Hai tầng phòng ngự tuyệt đối không cản được công kích từ kiếp vân.
Lâm Hiên vươn tay phóng ra Huyễn linh thiên hỏa.Cũng giống ba ngày trước,hỏa diễm thu lại ba màu khác mà chỉ giữ lại sắc xanh thẫm.Hàn khí từ hỏa diễm tỏa ra,dung nhập vào hư không tạo thành một bức tường băng bóng loáng như gương.
Lâm Hiên nhẹ nhàng thở ra một hơi nhưng vẫn chưa dừng lại.Hắn lật tay lấy ra một xấp phù triện phòng ngự.
Phải biết rằng mỗi một tấm phù triện phòng ngự như vậy đều có giá trị xa xỉ,nhưng hiện tại Lâm Hiên đâu có lo lắng nhiều như vậy. Thiên kiếp trên đỉnh đầu quá mức đáng sợ,bất cứ thứ gì có thể giúp hắn vượt qua thời khắc nguy hiểm này đều được sử dụng.
Toàn bộ quá trình nói ra thì có vẻ phiền phức nhưng thực tế chỉ tốn thời gian mấy lần hít thở mà thôi.
Kiếp vân trên đỉnh đầu kịch liệt quay cuồng,tiếp đến là vô số hỏa diễm tụ lại thành đủ loại hình dạng bất đồng.
Hỏa cầu, hỏa kiếm,hỏa mâu,cung tiễn,thập bát ban binh khí đều có đủ,ngay cả một số loại có hình dạng kỳ lạ cũng xuất hiện….Vừa rồi là biển lửa,giờ là rừng đao…à không,rừng binh khí a!
"Nhiều vậy sao!" Cho dù hắn biết trước là nhất kích cuối cùng này có uy lực cường đại,nhưng không ngờ lại kinh khủng thế này.
Bất quá có nhiều hơn nữa thì như thế nào,lúc này ngoại trừ chọi cứng căn bản là không có biện pháp khác.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn truyền vào tai khiến cho người ta có cảm giác như sơn băng địa liệt.Hỏa diễm đầy trời tựa như tìm được chỗ trút xuống,đem phạm vi mấy trượng quanh người Lâm Hiên bao phủ.
"Đáng giận!"
Trước khi ngọn lửa kia rơi xuống,Lâm Hiên vội ném ra mấy chục tấm phù lục,một loạt vòng sáng bảo hộ lập tức sáng ngời.Tuy chỉ có mấy chục nhưng những tấm phù lục này đều là do Lâm Hiên tỉ mỉ chọn lựa,giá trị không nhỏ.Vậy mà hắn ném đám phù lục này ra như ném đồ bỏ vậy.
Oanh!
Tiếng bạo liệt không ngừng vang lên,lực phòng ngự do những tấm phù lục cao cấp tạo ra không phải chuyện đùa nhưng mà giờ khắc này lại giống như bọt khí,yếu ớt vô cùng.Một tầng tiếp một tầng tan vỡ không còn.
Từ trước đến nay,người có thể lấy phù lục để ngăn cản thiên kiếp không nhiều.Cho dù thân gia phong phú nhưng cứ lãng phí như thế thì chẳng mấy chốc mà phá sản.
Bất quá tình huống của Lâm Hiên bất đồng, những tấm phù lục này không phải do hắn cố ý chuẩn bị mà là lấy được từ trên người đám xui xẻo bị hắn diệt. Đương nhiên là khi dùng đến cũng khiến hắn đau lòng, bất quá trên mặt không có lộ ra biểu tình gì chỉ là khóe mắt khẽ nháy một cái mà thôi.
Mắt thấy từng vòng bảo hộ liên tiếp bị phá, Lâm Hiên lại tiếp tục ném ra một xấp phù lục khác.Các vòng sáng lại lần nữa hiện lên.
Những vòng bảo hộ tạo ra từ phù lục tuy bị phá, nhưng cũng làm cho tốc độ cùng uy lực hỏa diễm yếu đi rất nhiều.Nếu không thì hắn cũng chẳng có thời gian mà tế ra xấp phù lục thứ hai.
Cứ như vậy,đợt công kích thứ nhất bị Lâm Hiên dùng phù lục cường ngạnh ngăn trở.Điều này đã giúp hắn tiết kiệm được rất nhiều pháp lực,nhưng tiêu hao bao nhiêu tinh hạch thì khó mà biết được.Nếu là một gã Động Huyền kỳ khác thì đã tiếc của đến thổ huyết rồi.Còn Lâm Hiên thì không thèm quan tâm chút nào,dùng thì cứ dùng,sau này lại kiếm một mớ là được.
Bất quá, đây mới là đợt thứ nhất mà thôi,muốn vượt qua thiên kiếp thì còn rất xa xôi.
Ông!
Diếp vân trên bầu trời lại tiếp tục cuồng động,hỏa diễm huyễn hóa ra đủ loại động vật từ bình thương hay gặp cho đến những loài kỳ quái chưa ai từng thấy.Lâm Hiên dùng thần thức quét sơ qua thì ước lượng khoảng hơn ngàn con.
sắc mặt Lâm Hiên có chút khó coi.Tuy "đám gia hỏa" này còn chưa lao xuống nhưng thanh thế như vậy còn hơn xa đòn công kích vừa rồi.
Mà khoảng cách giữa hai lần công kích cực ngắn.Ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu Lâm hiên thì kiếp hỏa(hỏa diễm tạo ra từ thiên kiếp) đã rơi xuống rồi.
Lâm Hiên vội tế ra mấy tấm phù lục cuối cùng nhưng không phát huy được chút tác dụng nào,cứ như châu chấu đá xe vậy.
Hỏa thú mặc dù không có linh trí,nhưng những đòn công kích theo bản năng của chúng cũng đủ khiến người ta đau đầu.
Đám này thiệt là "ngưu" !
Sắc mặt Lâm Hiên lộ vẻ khẩn trương.Hắn điểm một chỉ về phía trước,cả ngàn băng giao gào thét,giương nanh múa vuốt bổ nhào về phía đối phương.
Trận chiến này khó mà có thể diễn tả hết bằng lời được.Chỉ trong nháy mắt, Băng Long giao thoa cùng hỏa thú.
Băng hàn đấu với liệt hỏa!
Song phương ngoại trừ thuộc tính tương khắc thì đều dùng cách công kích của dã thú để chiến đấu.
Chỉ thấy phía bên này , một đầu Băng Long bị một hỏa thú có hình dạng lợn rừng hung hăng cắn nát cổ. Mà ở bên khác, một đầu Băng Long quất đuôi đánh bay lão hổ.
Nhìn vào toàn cảnh chiến trường, song phương có vẻ cân sức cân tài,bất phân thắng bại a.
Chiến cuộc hiện rơi vào thế giằng co.Bất luận là số lượng hỏa thú hay băng long đều tiêu hao kịch liệt.Nhưng hỏa vân trên đỉnh đầu vẫn tiếp tục quay cuồng,hỏa thú không ngừng xuất hiên.
"Lại là tiêu hao chiến sao?" Lâm Hiên thở dài,rồi lấy linh tửu ra uống mấy ngụm,sau đó hay tay liên tục kết ấn...
"Đi!"
Lâm Hiên chỉ một ngón tay về phía trước,mấy trăm đầu Băng Giao lần nữa xuất hiện giữa hư không,sau đó một hóa thành bảy.
Bách Long Chi Nha!
Từ khi Lâm Hiên tập được bí thuật này thì đây là lần đầu tiên liên tục sử dụng trong thời gian ngắn.Lượng pháp lực tiêu hao tạm thời không nói đến,chỉ riêng gánh nặng đối với thân thể cũng làm hắn ăn không tiêu.Nhưng giờ khắc này, Lâm Hiên căn bản là bất chấp, để vượt qua thiên kiếp cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi.
Băng long đầy trời lao đến chiến trường,vừa vặn bổ sung cho lượng đã mất đi.Bất quá đám hỏa thú đối diện cũng giống thế.
Cứ như vậy, Lâm Hiên trước sau thi triển năm lần Bách Long Chi Nha,lượng pháp lực tiêu hao cũng hơn một nửa mới có thể hữu kinh vô hiểm vượt qua lần công kích này.
"Đáng giận!"
Kiếp vân trên trời lại co lại lần nữa,xem ra mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Lâm Hiên bắt đầu cảm thấy kinh hãi,liệu mình có thể vượt qua nguy cơ lần này không?
Ý nghĩ đó chỉ mới chợt lóe lên đã bị Lâm Hiên ném ra sau đầu, hiện tại không thể để niềm tin bị dao động được.
Hắn hít sâu một hơi rồi dốc ngược bình linh tửu vào mồm,hai tay nắm lấy cực phẩm tinh thạch những mong có thể khôi phục được bao nhiêu hay bấy nhiêu.Chỉ cần khôi phục được một phần pháp lực là có thêm một phần hi vọng vượt qua thiên kiếp.
kiếp vân trên Đỉnh đầu vẫn cuồn cuộn như trước.
Ông...
Tiếng thanh minh đột nhiên vang lên,kiếp vân chợt sáng chợt tối,từ bên trong phun ra một đám phù văn thần bí càng ngày càng nhiều,thoáng cái đã che phủ nửa bầu trời.
Mà theo sự xuất hiện của phù văn, kiếp vân cũng bắt đầu nhỏ lại, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
"Cái này..."
Lâm Hiên nghẹn họng nhìn trân trối.Hắn đã xem qua rất nhiều điển tịch miêu tả nguyên khí chi kiếp, nhưng loại tình huống trước mắt này thì chưa từng nghe qua.
Đến tột cùng là chính mình cô lậu quả văn, hay là gặp phải thiên kiếp biến dị không thể phỏng đoán bằng lẽ thường.
Sắc mặt Lâm Hiên phi thường khó coi nhưng cũng xen lẫn vẻ vui mừng.Bởi vì có thể khẳng định một điều :
Đợt công kích này chính là lần công kích cuối cùng, nếu có thể bình an vượt quá thì không chỉ có thể giữ được cái mạng nhỏ mà còn thu được rất nhiều chỗ tốt.
Sinh tử một đường, thành bại cũng tại lúc này.
Tinh mang trong mắt Lâm Hiên bắn ra bốn phía, vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không chịu thua.