Lâm Hiên còn chưa chuẩn bị xong thì hỏa vũ đầy trời đã giáng xuống.
Đợt công kích lần này là hỏa diễm ngưng tụ thành giọt mưa.Nếu bàn về uy lực thì không bằng hỏa trụ vừa rồi.Nhưng hỏa vũ hơn ở số lượng.Tường băng do Huyễn linh thiên hỏa hình thành không ngừng bị suy yếu.
Trên mặt Lâm Hiên hiện lên vẻ kinh ngạc vì thiên kiếp đột nhiên biết "ôn nhu" hơn.Công kích thế này dễ đối phó hơn hỏa trụ lúc nãy nhiều. Nguồn: http://truyenfull.vn
Chẳng lẽ là sự tĩnh lặng trước cơn bão sao?
Trong lòng Lâm Hiên đột nhiên hiện lên ý nghĩ này,hắn không dám buông lỏng cảnh giác,tùy thời chờ đợi mọi công kích đáng sợ tiếp theo.
Nhưng theo thời gian trôi qua, ngoại trừ hỏa vũ không ngừng rơi xuống thì không có gì khác cả.
"Cái này..." trên mặt Lâm Hiên toát ra vài phần kinh ngạc.thiên kiếp không có đầu voi đuôi chuột như vậy chứ.Theo lý mà nói thì càng về sau càng khó chống đỡ mới phải.Rốt cục là có chuyện gì xảy ra?
Cứ như vậy, thoáng cái đã qua ba ngày.
Lâm Hiên ngẩng đầu nhìn kiếp vân trên trời rồi lại nhìn vào bình ngọc vạn niên linh nhũ trong tay mà tiếc nuối không nỡ dùng…chỉ còn một giọt cuối cùng a.
Ngẫm lại kinh nghiệm ba ngày qua, Lâm Hiên nghĩ mà sợ.Giờ phút này, hỏa vũ vẫn rơi xuống liên miên không dứt nhưng Lâm hiên đối với nó lại không dám khinh thị chút nào.
Quả thật,uy lực của hỏa vũ không bằng hỏa trụ nhưng cứ thế này thì thật khó đỡ.Chiêu này có khác gì nước ấm nấu ếch đâu.Mới nhìn qua tưởng không có gì cao minh nhưng thực ra là làm người ta chết mệt a.
Ba ngày này, hỏa vũ không dừng lại chút nào .Lâm Hiên sớm đã thu hồi Huyễn Linh Thiên Hỏa.Tuy dùng linh hỏa thì khả năng phòng ngự tăng lên nhưng lượng pháp lực tiêu hao rất lớn.Mà tình huống trước mắt không cho phép Lâm Hiên tổn thất nhiều pháp lực như vậy.
Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn mới là lựa chọn tốt nhất hiện giờ. Lâm Hiên khoanh chân tĩnh tọa,hai tay cầm cực phẩm linh thạch,không ngừng khôi phục pháp lực.Sắc mặt hắn đỏ rực,xung quanh vất lay lóc một đống hồ lô.Mấy ngày qua,ngoại trừ vạn niên linh nhũ,Lâm Hiên cũng uống rất nhiều cao cấp linh tửu. Nếu không như vậy thì pháp lực của hắn đã sớm tiêu hao không còn.
Tửu lượng của hắn cũng không tốt lắm, đã có vài phần men say, bất quá thần thức vẫn rõ ràng vô cùng. Chung quanh thân thể có ánh sáng màu xanh lưu chuyển, bất quá màn sáng bảo hộ đã có chút ảm đạm.
Dù sao thì Lâm Hiên đã trụ ở đây suốt ba ngày.Tuy hỏa vũ công kích yếu hơn trước kia nhưng chỉ là tương đối mà thôi.Hiện tại Lâm Hiên phải độ thiên kiếp mạnh hơn bình thường rất nhiều.Một chiêu hỏa vũ này không hề yếu hơn một kích toàn lực của Động huyền hậu kỳ tu sĩ.
Nếu như đổi lại là một gã Tu tiên giả cùng giai khác thì tuy không đến mức bị miểu sát nhưng dưới hỏa vũ liên tục oanh kích thế này thì kiên trì được một tuần trà là tốt lắm rồi.
Điều này thể hiện thực lực của Lâm Hiên mạnh hơn rất nhiều so với tu sĩ cùng giai.
Đương nhiên,để làm được như thế cũng là do Lâm Hiên có thân gia phong phú.Vạn niên linh nhũ ở Linh giới cũng là bảo vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.Lực phòng ngự của Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn cho dù không bằng Thông Thiên Linh Bảo chính thức,nhưng chắc kém cũng không nhiều lắm.Chớ đừng nói chi là Huyễn Linh Thiên Hỏa là loại thần thông nghịch thiên.
Hơn nữa tổ hợp song anh nhất đan cũng giúp Lâm Hiên có pháp lực vô cùng tinh thâm và hùng hậu.Tu sĩ cùng giai đâu có thể so sánh với hắn.
Đủ loại giúp đỡ như thế mới khiến Lâm Hiên sừng sững không đổ trước công kích của hỏa vũ mấy ngày qua.Nhưng bất cứ chuyện gì cũng có cực hạn.
Giờ khắc này, pháp lực của Lâm Hiên không còn nhiều lắm,linh dược khôi phục cũng gần hết.Bất quá Lâm Hiên bị bức đến sơn cùng thủy tận thì kiếp vân cũng chẳng khá hơn gì.
Hiện tại,phạm vi bao phủ của kiếp vân càng ngày càng rút nhỏ,thể tích so với lúc vừa bắt đầu chỉ còn lại khoảng một phần mười… Không, hẳn là 1%.
Kiếp vân tuy không còn nhiều nhưng trên mặt Lâm Hiên vẫn hiện lên vẻ ngưng trọng.Bởi vì "nó" đang đang sáng dần lên.Thần thức Lâm Hiên vừa mới buông ra liền cảm nhận được áp lực đến từ kiếp vân.
"Rốt cục cũng đến thời khắc cuối cùng sao?" Lâm Hiên thì thào tự nói.
Không ăn thịt heo cũng nhất định thấy qua heo chạy. Độ kiếp cũng phân thành mấy giai đoạn,quá trình đầu tiên cùng đoạn giữa tạm thời không nói đến,nhưng những lần thiên kiếp Lâm Hiên từng thấy trước đây thì đều có lúc kết thúc giống nhau.Đợt công kích cuối cùng chính là đợt có uy lực mạnh nhất.
Nếu như có thể vượt qua đợt này thì chúc mừng ngươi đã độ kiếp thành công. Chờ đợi ngươi chính là rất nhiều chỗ tốt. Nếu như bất hạnh thất bại thì chỉ có một kết cục duy nhất là vẫn lạc.
Cho nên bất luận là thiên kiếp hay nguyên khí chi kiếp đều là điều khiến các tu sĩ sợ hãi nhất.Mỗi lần gặp kiếp vân thì không khác gì dạo qua một vòng trước Quỷ Môn quan.
Yêu hóa giả ngược lại không cần trải qua kiếp nạn này. Nhưng cũng không cần hâm mộ bọn họ.Mỗi cây mỗi hoa,mỗi nhà mỗi cảnh.Bọn họ cũng có cái khó của mình.
Yêu hóa giả mặc dù không cần độ kiếp nhưng muốn tấn cấp lại khó khăn hơn tu tiên giả nhiều. Huống hồ không có nguyên khí chi kiếp thì bọn họ sẽ mất đi cơ hội được dịch kinh tẩy tủy,kéo dài thọ nguyên.Cũng may kỳ trân dị bảo ở linh giới vô số,yêu hóa giả đã tìm ra yêu thọ quả hữu dụng với mình.Chỉ có yêu hóa giả ăn loại quả này mới có thể kéo dài thọ nguyên,còn bất kể là tu tiên giả hay phàm nhân ăn quả này đều vô dụng.
Đáng tiếc loại vật nghịch thiên này không dễ tìm.Hơn nữa,càng là yêu hóa giả đẳng cấp cao thì càng yêu cầu loại thọ quả có phẩm chất tốt hơn.Đây chính là cản trở đối với bọn họ.
Nhiều loại ý niệm hiên lên trong đầu Lâm Hiên,chính hắn cũng không hiểu tại sao lúc này mà mình lại có thể nghĩ nhiều việc như thế.
Hiện tại là giai đoạn mấu chốt,thành bại chính là lúc này.
Từ khi bước vào con đường tu tiên cho đến bây giờ đã qua 1500 năm,hắn trải qua vô số mưa gió,ngay cả phân hồn của Băng Phách ma tổ cũng từng chiến qua một lần. Sao có thể vẫn lạc ở chỗ này chứ?
tinh mang trong mắt Lâm Hiên bắn ra bốn phía, ý niệm muốn sống cường đại từ trong thân thể hắn dâng lên.
Vô luận như thế nào mình cũng phải vượt qua Thiên kiếp.