Bà Xã Em Phải Kết Hôn

Chương 146: Báu Vật Vô Giá





Lý Lập Thành vừa loay hoay buộc tóc cho Gia Hân lại còn phải để mắt xem Gia Minh mặc đồ có bị ngược hay không.
Gia Ý vẫn còn chậm rãi nuốt từng miếng cháo, Gia Khang và Gia Khôi đang cãi nhau vì thiếu mất một chiếc giày, Gia An thường ngày chỉn chu nhất hiện tại cũng đang mang một đôi tất cọc cạch do ông bác yêu quý đã làm mất mỗi đôi một chiếc.
Mới chỉ có mấy ngày mà một Lý Lập Thành nam tính mang chút phong trần luôn thu hút sự chú ý của phái nữ hiện tại lôi thôi đến thảm thương.
Đầu tóc rối bù, râu ria xồm xoàm, hai mắt thâm quầng như gấu trúc.
Chiếc áo sơ mi đang mặc trên người nhăn nhúm từng góc, hàng cúc còn bị cài lệch mà chủ nhân của nó vẫn chưa phát hiện ra.
Lúc sáu bánh bao nhỏ gọi thì anh còn đang ngủ nên vội vàng xỏ tạm chiếc quần nằm ngổn ngang trên sàn mà không phát hiện ra chiếc quần đó bị dính một vệt nước sốt hôm qua Gia Khôi bất cẩn làm đổ.
Bây giờ Lý Lập Thành hối hận vô cùng vì đã nhận phần trông trẻ này đã vậy anh còn ngu ngốc để Phương Tuấn đưa mẹ con bà ngoại Phương về quê.
Một mình lo cho sáu đứa trẻ khiến buổi sáng và buổi tối của anh không khác gì đánh vật.
Lại nói, sáu bánh bao nhỏ bình thường đều có bảo mẫu của riêng mình vậy mà ba mẹ vừa đi khỏi một cái là đứa nào đứa nấy nhất quyết không chịu để cho bảo mẫu chăm sóc, còn nói muốn bồi dưỡng tình cảm với bác.
Lý Lập Thành ăn khổ mà không biết kêu với ai, còn may là trong biệt thự có đầu bếp và giúp việc nếu không chắc anh đã sớm nhập viện.
Lý Lập Thành hoàn toàn không biết rằng trước khi đi Ấn Độ, Trầm Thiên Phong có đặc biệt dặn dò sáu bánh bao nhỏ một chút còn về phần dặn dò chuyện gì thì không ai biết rõ.
Mặc kệ Lý Lập Thành đang kêu trời kêu đất, Trầm Thiên Phong và Lý Giai Kỳ đang tận hưởng những giây phút ngọt ngào trong thế giới của hai người.
Dưới trời tuyết rơi, hai người nắm tay nhau đi bộ, thỉnh thoảng người đàn ông lại cúi người xuống hôn lên môi cô gái, cô gái thẹn thùng lườm anh một cái rồi lại mỉm cười ngọt ngào.
Bình thường Lý Giai Kỳ đều rất sợ lạnh thế nhưng hôm nay dường như bị ảnh hưởng bởi không khí ấm áp giữa hai người nên một chút cũng không thấy lạnh.
Cô thậm chí chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày có thể cùng nắm tay anh dạo bước trên đường phố.
Dù sao khi xác định quan hệ với anh, cô cũng đã chuẩn bị tâm lý cho rất nhiều vấn đề, anh là một người đàn ông có thể nói là nhân trung long phượng nên để anh có thể buông xuống thân phận cùng cô dạo phố đã là rất quý giá rồi.

Càng nghĩ, Lý Giai Kỳ càng thấy được điểm tốt của Trầm Thiên Phong, cô không lên tiếng đột nhiên giữ tay anh lại không bước nữa.
Trầm Thiên Phong tưởng cô bị làm sao vội vàng quay lại, ánh mắt mang theo lo lắng nhưng chỉ thấy Lý Giai Kỳ nhìn anh cười tươi sau đó không báo trước kéo cổ áo anh xuống, một nụ hôn ngọt ngào khiến cho người đi đường không thể không chú ý đến.
Đi thăm thêm mấy nơi nổi tiếng trong thành phố sau đó hai người dùng bữa ở một nhà hàng sang trọng.
Trở về khách sạn, có lẽ tâm trạng vui vẻ nên Lý Giai Kỳ liền kêu Tiểu Dương chuẩn bị cho mình một chiếc laptop, có mấy thứ cứ để mãi chỗ cô cũng không có tác dụng gì, tốt nhất là đưa cho người cần nó.
Trầm Thiên Phong có chút việc cần giải quyết nên tạm rời khỏi phòng lại nghĩ chắc là Lý Giai Kỳ muốn xem phim như mọi khi nên cũng không để ý lắm.
Lúc Trầm Thiên Phong về phòng đã là khá khuya rồi, mệt mỏi từ đêm hôm trước lại đi dạo chơi cả một buổi chiều nên Lý Giai Kỳ sớm đã đi ngủ.
Tắm rửa sạch sẽ, sấy khô tóc rồi nhẹ nhàng vén chăn muốn lên giường ngủ.
Lý Giai Kỳ ngủ cũng không sâu lắm, vừa thấy bên cạnh giường lún xuống liền tỉnh.
Anh về rồi sao? Dụi dụi mắt cho đỡ buồn ngủ, Lý Giai Kỳ lười biếng hỏi.
Làm em tỉnh giấc rồi?
Trầm Thiên Phong vươn tay muốn ôm Lý Giai Kỳ vào lòng nhưng cô lại đẩy tay anh ra.
Em tính chờ anh mà không hiểu sao lại ngủ quên mất.
Nếu mệt thì cứ ngủ trước, không cần phải chờ.
Lần sau đừng chờ nữa, nếu về muộn tôi sẽ gọi điện thoại cho em.
Có thứ này muốn cho anh.
Lý Giai Kỳ lật chăn xuống giường, có chiếc đèn ngủ ở đầu giường nên cô không bật đèn.
Từ trong tủ đầu giường, cô lấy ra thứ gì đó sau đó kéo Trầm Thiên Phong vừa mới nằm xuống ngồi dậy.
Trầm Thiên Phong còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì thấy cô nhét thứ gì đó vào tay mình, thứ đó nhỏ nhỏ, cưng cứng.
Lý Giai Kỳ cúi người hôn một cái vào má anh, nghiêm giọng nhắc nhở: Em phải mất rất nhiều thời gian mới làm xong nó, anh còn để mất thì đừng bao giờ gặp em nữa.

Nhìn chiếc USB trong tay, Trầm Thiên Phong vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Trong này có gì bí mật sao?
Đương nhiên! Nhưng nó có hữu ích cho anh nhiều hay ít thì em không rõ.
Tất cả là tại anh, chiếc USB lần trước khi không lại giẫm hỏng.
Nhớ đến chiếc USB đã bị mình giẫm hỏng lần trước, Trầm Thiên Phong có một chút tò mò không biết nội dung bên trong chứa đựng huyền cơ gì mà khiến cô khi đó phản ứng mạnh như vậy.
Có thể xem một chút nội dung bên trong không?
Cho anh rồi thì muốn làm gì thì làm đi.
Trầm Thiên Phong mang theo chiếc USB đến bàn làm việc sau đó cắm vào laptop.
Thao tác một lúc, những thứ xuất hiện trên màn hình khiến anh có chút không thể tin nổi.
Hoá ra khi đó Lý Giai Kỳ tiếc chiếc USB là vì thứ này, vậy mà khi đó anh còn ghen tuông vớ vẩn rồi giẫm nát nó khiến cô phải vất vả một phen.
Em có được những thứ này từ bao giờ? Giữ nó lại em có biết là nguy hiểm đến mức nào không?
Trầm Thiên Phong không thể tưởng tượng nổi khi đó nếu như người của Hồng Tinh tìm được cô thì hậu quả sẽ kinh khủng như thế nào.
Bản thân anh cũng sẽ không bao giờ tha cho một kẻ đã biết được quá nhiều bí mật của tổ chức, nếu là anh thì sẽ không từ thủ đoạn nào mà trừ khử kẻ đó.
Vậy mà mấy tháng trời cô mang theo nó sau đó lại cất giữ trong dữ liệu của mình, không càn nói cũng biết hành động đó là liều lĩnh đến mức nào.
Thế nhưng nghĩ đến việc cô bất chấp nguy hiểm để giữ lại thứ này cho mình, trong lòng anh thật sự vừa vui sướng lại vừa cảm kích cô.
Cũng không nghĩ ra, chỉ là không thể trơ mắt để thứ tốt thế này tuột khỏi tay.
Khi nào về Hải Thiên Đế Cung, anh kêu Văn Bác về cùng, em muốn cậu ấy cùng em hack vào tổng bộ của Hồng Tinh.
Em đã thử một lần nhưng việc này một mình em làm không được.
Trong lòng Trầm Thiên Phong thì đang lo lắng cho cô vậy mà cô vẫn còn muốn hack vào tổng bộ của Hồng Tinh, một chút sợ hãi cũng không có.

Người phụ nữ mà Trầm Thiên Phong anh đã chọn ưu tú như thế, có được cô anh không khác gì có được một món báu vật.
Bước nhanh hai bước, một nụ hôn chuẩn xác rơi xuống môi Lý Giai Kỳ, cô còn chưa kịp phản ứng đã bị anh ôm lên.
Trầm Thiên Phong không biết phải dùng nhưng lời lẽ như thế nào để cảm ơn cô cho đủ, anh chỉ biết dùng hành động để chứng minh tình yêu và sự biết ơn của mình.
Lý Giai Kỳ không ngờ đến Trầm Thiên Phong lại đột nhiên nhiệt tình như thế.
Nói thật là sau đêm qua, nơi riêng tư của cô không quá đau như lần trước nhưng vì thời gian quá lâu nên hiện tại vẫn còn ân ẩn đau thế nhưng Trầm Thiên Phong lại không để cho cô có cơ hội từ chối.
Từng nụ hôn nóng bỏng rơi xuống môi rồi cổ và d.i tai của Lý Giai Kỳ.
Đêm nay, Trầm Thiên Phong đặc biệt mạnh bạo giống như muốn đem cô tiến nhập thân thể của mình.
Ngực bị anh liên tục x.oa nắn, hôn cắn đến mức Lý Giai Kỳ chỉ có thể ngâm lên từng tiếng ngâm mê người.
Dù sao cũng tránh không được chi bằng tận hưởng nó, cô bắt đầu đáp lại sự nóng bỏng, nhiệt tình của anh.
Một bên ngực được miệng của Trầm Thiên Phong “chăm sóc” bên còn lại cũng không hề bị vắng vẻ mà bàn tay to lớn của anh liên tục nhào nặn thành đủ loại hình dáng.
Đã làm với nhau vài lần nên đương nhiên Trầm Thiên Phong biết được nơi m.ẫn c.ảm của cô và ngực là một trong số đó nên anh đặc biệt chiếu cố chúng mỗi lần làm tì.nh.
Dần dần, hai khối mềm mại của cô không đủ để thoả mãn cho anh, tạm thời buông tha cho chúng.
Trầm Thiên Phong chỉ vung tay vài cái là quần áo trên người của hai người đều bị cởi hết.
Anh cúi đầu hôn xuống những vết rạn trên bụng cô, vết sẹo lúc sinh con sau đó lật người một cái, Trầm Thiên Phong nằm ngửa còn Lý Giai Kỳ thì đang ngồi trên ngực của anh.
Hai tay dùng sức một chút, tư thế này thật sự làm cho Lý Giai Kỳ phải đỏ mặt, cô vậy mà đang ngồi trên mặt anh hơn nữa nơi riêng tư còn đang được miệng anh chăm sóc rất kỹ lưỡng.
Không thể ngăn cản lại những tiếng kêu kiều mị, Lý Giai Kỳ bám vào đầu giường để giữ vững cơ thể.
Từng giác quan như trở nên nhạy cảm hơn, cô cảm nhận được rõ môi lưỡi anh đang không ngừng khuấy đảo trêu chọc nơi sâu nhất trong cơ thể cô.

Lần nào thân mật, Trầm Thiên Phong cũng hôn lên vết sẹo và những vết rạn của cô, lúc đầu cô còn thấy rất tự ti với những vết rạn trên bụng nhưng hiện giờ đã thả lỏng hơn rất nhiều.
Còn có một điểm nữa đó là lần nào anh cũng dùng miệng giúp cô cao trào rồi mới chính thức cho vào.
Lý Giai Kỳ cũng không phải không biết đến những cách thức “vuốt ve” khác nhưng cô vẫn chưa có dũng cảm để làm nó.
Hiện tại tư thế này quá mức hoang đường rồi, lấy thêm động lực, Lý Giai Kỳ xoay người sau đó bàn tay nắm lấy vật nam tính của anh.
Trầm Thiên Phong đang miệt mài “thưởng thức” chợt thấy Lý Giai Kỳ đứng lên sau đó cô xoay người lại, vài giây sau thì tiểu Hamad được tay cô nắm lấy.
Bởi vì thường xuyên làm việc nhà nên trên tay của Lý Giai Kỳ có vết chai, những vết chai cọ xát theo động tác lên xuống của cô khiến Trầm Thiên Phong thoải mái hừ ra tiếng.
Đôi môi hồng khẽ hé sau đó Trầm Thiên Phong cảm nhận được vật n.am tính của mình được một nụ hôn của cô sau đó là cảm giác ấm áp.
Kích thước của Trầm Thiên Phong không hề nhỏ nên Lý Giai Kỳ phải há miệng ra thật lớn mới miễn cưỡng ngậm vào được một phần.
Cô không có kinh nghiệm trong việc này nên chỉ biết ngậm lấy thỉnh thoảng hơi đảo lưỡi một chút nhưng chỉ vậy thôi đủ khiến cho Trầm Thiên Phong nổ tung.
Anh càng ra sức dùng lưỡi khuấy đảo cho đến khi Lý Giai Kỳ đạt tới cao trào, phía dưới thì Lý Giai Kỳ vừa dùng miệng vừa dùng tay chăm sóc cho anh, kỹ thuật có hơi vụng về nhưng lần đầu tiên như vậy là ngoài sức mong đợi rồi.
Sau cao trào, cả người Lý Giai Kỳ mềm nhũn, miệng cô cũng rời khỏi vật nam tính của anh.
Cô nằm úp sấp trên người anh thở d.ốc, vật na.m tính kia còn không có nhân tính mà cọ lên mặt cô mấy cái.
Trầm Thiên Phong không lau đi vệt nước óng ánh trên mặt, anh nâng người Lý Giai Kỳ nên sau đó thả nhẹ một cái, khoảng cách giữ hai người bây giờ chính là âm.
Một đem này, Trầm Thiên Phong dùng sức còn lớn hơn hôm trước.
Ban đầu chính là muốn dùng hành động để thể hiện tình yêu và sự biết ơn nhưng về sau lại bị sự chủ động của cô mê hoặc, Trầm Thiên Phong chính thức bộc phát hết sức mạnh trong cơ thể.
Lý Giai Kỳ chỉ biết thuận theo động tác của anh bày ra đủ loại tư thế cho đến khi mặt trời lấp ló nơi hừng đông, cô mệt mỏi dựa vào lòng anh ngủ thiếp đi còn Trầm Thiên Phong thì thoả mãn ôm cô cùng chìm vào giấc ngủ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.