Bá Vương

Chương 89: Liên Thủ





Cốt Nhân Thủ Lĩnh đứng giữa đại điện, thân thể nó vốn màu hắc bạch, nhưng vì đã hấp thu tinh huyết của đám người, nên bây giờ toàn thân đã có thêm một màu đỏ sẫm, kì dị tới cực điểm.
Nhìn qua làm cho người ta có một cảm giác tràn ngập sợ hãi như đối diện với Tử Thần thực thụ vậy, trong hốc mắt của Cốt Nhân Thủ Lĩnh, lóe ra hai luồng hắc quang nhàn nhạt.
Toàn thân bốc lên hoả diễm đen kịt, trên đỉnh đầu còn bị cắm lên trên một thanh kiếm.
Toàn trường bị bộ dáng tà dị kia của Cốt Nhân Thủ Lĩnh doạ cho khiếp đảm một phen, ngay cả Vũ Hạo cũng không ngoại lệ.
Đùa cái gì chứ, tên kia đường đường là cường giả tu vi Kim Đan Trung Kì hàng thật giá thật, lại còn được hấp thụ vô số tinh huyết của đám người, thực lực giờ đây ẩn ẩn còn đang có dấu hiệu của việc đột phá.
Mẹ nó chứ cái quy tắc rắm chó này đặt ra không khác gì đánh rắm cả.
Lại còn cấm không được phép tu vi vượt qua Trúc Cơ, rồi sau đó lòi ra một thằng Kim Đan thực lực khủng bố bên trong.
Đây không phải là hố người thì là cái gì !!!
Vũ Hạo âm thầm chửi rủa trong lòng, nhưng bất quá lúc này cậu vẫn gắt gao cảnh giác nhìn về phía Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
Dường như thời thời khắc khắc có thể làm ra được phản ứng bất kì lúc nào.
Khi âm thanh khàn khàn cổ xưa kia vừa buông xuống, sắc mặt của mọi người trong đại điện một lần nữa đại biến, xem ra hôm nay nếu không thể đánh bại Cốt Nhân Thủ Lĩnh này thì không thể thuận lợi rời khỏi rồi.
" Các vị không cần hoảng hốt, hắn ta chỉ là một tên Kim Đan cảnh mà thôi.
Ở đây chúng ta lại có rất nhiều người, cho nên chỉ cần chúng ta hợp tác liên thủ lại thì việc tiêu diệt được tên kia là việc không phải là không có khả năng.
" Khẽ ổn định tinh thần Vũ Hạo đứng ra lớn tiếng nói.
Hơi dừng lại một chút Vũ Hạo tiếp tục mở miệng.
" Nếu chúng ta cứ tiếp tục đánh lẻ như vậy thì việc bị nó tiêu diệt từng người một và toàn quân bị diệt là điều chắc chắn sẽ xảy ra !!! " Vũ Hạo trầm giọng nói.
" Lời của Hạo sư huynh nói không sai "
Đám người Hạ Du là người lên tiếng đầu tiên, nhiệt liệt ủng hộ ý kiến kêu gọi hợp tác này của Vũ Hạo.
" Không sai , nhưng nên nhớ kẻ địch của chúng ta không chỉ có mình tên to lớn kia.
Mà còn có cả đám Cốt Hoả Nhân này, tuy bọn chúng đã bị diệt đi không ít nhưng cũng không thể nào mà coi thường được " Lữ Phụng Thiên lên tiếng nói.
Vũ Hạo khoé miệng hơi vểnh lên nói.
" Ai bảo Lữ huynh là ta cần tất cả mọi người cùng nhau hợp tác đánh tên kia.
Cái ta cần là sự hợp tác của mọi người ngăn cản đám râu ria kia, còn hợp tác đánh Cốt Nhân Thủ Lĩnh ta chỉ cần Lữ Huynh cùng ta liên thủ là đủ !!! " Vũ Hạo lộ nụ cười tự tin lên tiếng nói.
Nghe thấy lời nói này của Vũ Hạo thì Lữ Phụng Thiên cũng không lên tiếng trả lời, ngầm đồng ý với lời đề nghị này củ Vũ Hạo.
Mà đám người khác cũng gật đầu tán thành, bọn họ đều e ngại tên Cốt Nhân Thủ Lĩnh kia.

Nay đã có hai người đứng ra ngăn chặn thì còn gì tốt hơn được cơ chứ.
" Được cứ cho là vậy đi " Lữ Phụng Thiên lúc này mới lên tiếng nói, thực ra không cần Vũ Hạo nói thì hắn cũng định là sẽ cùng tên kia đại chiến một phen.
Mặc dù phần thắng là rất thấp nhưng chiến ý của hắn bùng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Nay lại có thêm Vũ Hạo góp sức thì niềm tin của gã lại tăng lên vài phần.
" Graoo "
Lúc này Cốt Nhân Thủ Lĩnh dường như cảm nhận được điều gì đó ,liền phát động tấn về phía đám người.
Nó gầm lên mạnh mẽ chỉ huy đám Cốt Hoả Nhân còn lại kia điên cuồng tiến công.
Quỷ Khí từ trong cơ thể cấp tốc bành trướng trấn thẳng về phía đám người ...
" Động Thủ !!! "
Dứt lời, Dạo Bước Thời Không cấp tốc được vận chuyển, tàn kiếm Thuận Thiên tế xuất trên tay.
Từ trên cơ thể bùng lên ngọn lửa màu đen quỷ dị không khác gì ngọn lửa màu đen Cốt Lâu Thủ Lĩnh.
Nhưng nếu như để ý kĩ có thể thấy được ngọn lửa của Vũ Hạo đen và nồng đậm hơn vài phần.
" Liệt Trảm "
Hư Vô Thôn Viêm cấp tốc bao bọc lấy toàn bộ thân kiếm, giống như núi lửa phun trào bùng phát ra từ trong cơ thể cậu.
Một kiếm mạnh mẽ cấp tốc được chém ra.
với khí thế như vậy, Quỷ Khí đang tràn ngập trong đại điện cũng trở nên nhạt hơn một chút.
Thấy khí thế mạnh mẽ này của Vũ Hạo , không ít người được tiếp thêm sĩ khí.
Linh lực trong có thể của từng người bùng lên.
Vô số trận văn cũng được những tổ đội kết thành, nhanh chóng giao phong cùng với đám Cốt Hoả Nhân.
" Hừ "
Hắc sắc trong hốc mắt của Cốt Nhân Thủ Lĩnh mãnh mẽ bừng lên, hừ lạnh một tiếng toàn thân khẽ động một chút, sau đó bước lên một bước, một bên bàn tay của Cốt Nhân Thủ Lĩnh hiện lên vô số hắc hoả quỷ dị, sau đó trực tiếp hướng về phía Vũ Hạo tung ra một trảo.
Tốc độ của tên này nhanh đến mức kinh khủng, bàn tay vừa giơ lên, không gian ở trước mặt như ẩn ẩn như bị xé rách, cốt trảo bằng tốc độ kinh người đã nhanh chóng xuất hiện ngay trước mặt của Vũ Hạo.
Nhìn thấy tốc độ kinh khủng của cốt trảo kia, trong lòng của Vũ Hạo trầm xuống, bàn tay nắm chặt thành quyền, chỉ trong nháy mắt Hư Vô Thôn Viêm cấp tốc bùng lên mạnh mẽ, sau đó lập tức va chạm vào cốt trảo kia.
Hai ngọn lửa màu đen nhanh chóng va chạm vào với nhau.
Tuy nhiên Dị Hoả được ca tụng là vua của mọi loại hoả cũng chẳng phải nói chơi.
Hắc hoả có vô số oán linh kia liên tục run rẩy khi va chạm vào Hư Vô Thôn Viêm, tuy nhiên nhiêu đó vẫn không thể nào bù đắp được chênh lệch về mặt tu vi của song phương.
" Bành "
Một quyền này mạnh mẽ đánh lên cốt trảo của Cốt Nhân Thủ Lĩnh, thế nhưng bàn tay xương xẩu nhìn có chút yếu đuối này còn cứng hơn cả sắt thép, một quyền toàn lực của Vũ Hạo cũng chỉ mạnh mẽ đẩy lui gã lui một bước, mà bản thân cậu thì bị chấn lui về phía sau hàng chục bước, bộ dáng cực kỳ chật vật.
Tuy nhiên để một tên Trúc Cơ chiến ngang tay với Kim Đan như vậy thì quả thực là rất không tồi chút nào rồi ...
" Lôi Thần Biến _ Chấp Chưởng Thiên Không "
Mặc dù một kích thất thủ nhưng Vũ Hạo cũng không phải là quả hồng mềm dễ rụng như vậy.
Lôi Thần Biến thi triển tốc độ của Vũ Hạo cũng được tăng lên theo cấp số nhân.
Ngũ Sắc Lôi kiếp ầm ầm ngưng tụ, thanh thế ngập trời, lập tức phóng tới quấn lấy Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
...
" Ầm "
Một bóng người bay như thiểm điện bắn vào vách tường của đại điện, tạo ra vô số vết nứt chằng chịt, một phần nhỏ của toà đại điện sụp đổ, thậm chí nguyên cả toà điện cổ kính có dấu hiệu lung lay, hẳn là do năm tháng đã bào mòn đi rất nhiều.
Khiến cho kiến trúc của công trình này đã xuống cấp trầm trọng...
Mà lúc này đây, từ trong đống đổ nát bò ra thân ảnh thanh niên tuấn tú nhưng bộ dạng bây giờ lại vô cùng chật vật, khoé miệng lập tức phun ra một búng máu tươi.
Không phải Vũ Hạo thì là ai ...
" Mẹ nó chứ Lữ Phụng Thiên , nhà ngươi còn đứng đó xem tới bao giờ ??? " Vũ Hạo trừng mắt nhìn về phía thân ảnh Lữ Phụng Thiên vẫn đang ung dung đứng một bên mà mắng.
" Ta tưởng nhà ngươi có thể đủ sức chiến với gã đầy xương cốt này !!! " Lữ Phụng Thiên khoé miệng hơi cong lên châm chọc nói.
" Cái rắm !!! Nhà ngươi có ngon lên mà một mình đánh với nó " Vũ Hạo trừng mắt quát.
" Lũ sâu bọ các người đều phải chết !!! " tông giọng trầm thấp tới âm độ , khiến cho người khác phải sởi gai ốc của Cốt Lâu Thủ Lĩnh .
Hắc vụ chợt phát, một tay cầm bảo rương kia cấp tốc ném thẳng về phía Vũ Hạo.
Ánh mắt co rụt lại, Vũ Hạo không tin tên này lại ném bỏ đi cái rương quý giá này.
Và hơn cậu ngửi được một luồng khí tức tử vong nồng đậm đang ập đến.
Lôi Thiên Dực trong trạng thái Lôi Thần Biến sải ra hết sức, kết hợp với Dạo Bước Thời Không nhanh chóng biến mất tại vị trí ban đầu...
" Oành "
Một luồng tử quang từ bên trong bảo rương nhanh chóng phóng ra oanh kích mạnh mẽ vào vị trí lúc nãy của Vũ Hạo.
Trời đất rung chuyển, một nửa toà đại điện ầm ầm đổ nát.
Trung tâm phát ra vụ nổ hình thành ra một cái hố sâu hàng chục mét.

Điều này làm cho cổ họng của Vũ Hạo luc này như có cái gì chặn ở cổ họng vậy, không thốt nên lời.
" Nguy hiểm thật !!! " Vũ Hạo âm thầm cảm thán trong lòng, may mà mình cơ trí.
Phản ứng nhanh chóng, nếu không để mà nói quả đó không chết thì cũng còn nửa cái mạng.
" Đồng loạt ra tay !!! " lúc này Lữ Phụng Thiên cũng không thể đứng trơ mắt nhìn nữa rồi.
Tuy thực lực của Vũ Hạo vô cùng bá đạo nhưng để có thể một đấu một với người hơn mình một đại cảnh giới như vậy thì quả thực là người si nói mộng...
Dứt lời, dưới chân Lữ Phụng Thiên phong hệ thuộc tính cấp tốc được lưu chuyển, Phương Thiên Hoạ Kích vũ động mạnh mẽ xông về phía Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
" Phụng Thiên Trảm "
Phượng Diễm Viêm Hoả bùng nổ, bao trùm toàn bộ thân kích, một kích tất sát nhắm ngay thẳng đầu phía Cốt Nhân Thủ Lĩnh, một tôn phượng hoàng gáy ngạo kiệt cũng theo một kích khủng bố này mà đi ra .
Vũ Hạo cũng đã nhanh chóng ổn định lại bản thân, Dạo Bước Thời Không nhanh chóng dịch chuyển, tàn kiếm Thuận Thiên cũng nhanh chóng xuất động, chém ra một luồng kiếm khí khủng bố.
" Thuận Thiên Kiếm Pháp _ Thuận Thiên Trảm "
Cả hai bùng phát linh lực khủng bố mênh mông như phiên đào hải lãng, bao phủ toàn bộ thân thể của Cốt Nhân Thủ Lĩnh...
Đối với mặt với sự vây công của hai người Vũ Hạo, Cốt Nhân Thủ Lĩnh cũng có chút luống cuống, dù sao thì hắn cũng mới chỉ vừa mới thức dậy sau một giấc ngủ dài, hơn hết bây giờ toàn bộ cơ thể chỉ còn là bộ xương khô, cho nên động tác cũng có phần luống cuống.
Tuy nhiên hắn dù sao hiện tại cũng là tu vi Kim Đan Trung Kì hàng thật giá thật.
lấy thực lực của hai người Vũ Hạo tuy mạnh mẽ nhưng muốn đánh bại hắn dễ dàng thì không khác nào là đánh rắm.
" Graooo "
Rống lên một tiếng giận dữ, dưới chân vô số cốt thủ nhanh chóng được hình thành.
Tạo thành một vùng cốt hải nhanh chóng phóng ra lao về phía hai luồng công kích.
" Ầm "
Ba luồng công kích mạnh mẽ ầm ầm va chạm vào nhau, mặc dù là cường giả Kim Đam Trung Kì nhưng đối đầu với hai yêu nghiệt như Vũ Hạo cùng Lữ Phụng Thiên liên thủ thì cán cân đôi bên đã được cân bằng đi phần nào.
Dư chấn va chạm của ba luồng công kích làm cho đất đá xung quanh trở thành bột mịn.
Cốt Nhân Thủ Lĩnh cũng vì vậy mà bị đẩy lùi về phía sau ba bước.
Tốc…
Tiên hạ thủ vi cường, thân ảnh Vũ Hạo đột ngột biến mất.
Một lần xuất hiện đã ở phía sau Cốt Nhân Thủ Lĩnh bàn tay hừng hực bùng lên Hư Vô Thôn Viêm cùng Ngũ Sắc Lôi Kiếp.
Một đại thủ uy lực khủng bố cấp tốc được hình thành...
" Lôi Thần Chưởng "
Không để cho gã này có cơ hội kịp thời trở tay, Lữ Phụng Thiên cũng nhanh chóng lao người tới Phương Thiên Hoạ Kích cũng một lần nữa vung lên.
" Phụng Thiên Kích pháp _ Loạn Nhận Phong Bạo "
Hai luồng công kích mạnh mẽ tạo thành một thế gọng kìm vây hãm Cốt Nhân Thủ Lĩnh vào bên trong.
Tuy nhiên một màn ngoài dự liệu lại diễn ra ,...
Chỉ thấy lúc này gã hướng một tay đang ôm bảo rương chắn trước người hướng về phía công kích của Vũ Hạo mà chống đỡ.
Còn phía công kích bên kia, hắn trực tiếp dùng thanh kiếm màu vàng cam đang cắm xuyên đầu mình kia mà cường ngạnh chống đỡ thế công tới của Lữ Phụng Thiên.
Cánh tay vừa ầm ầm va chạm vào bảo rương, Vũ Hạo mới cảm nhận được độ cứng rắn của nó bền bỉ tới mức nào.

Tuy nhiên, Ngũ Sắc Lôi Kiếp cùng Dị Hoả của Vũ Hạo không phải thuộc hàng ăn chay.
Chỉ trong nháy mắt trên bảo rương răng rắc từng tiếng rạn nứt.
Nhân cô hội đó Vũ Hạo thừa cơ muốn nhanh chóng thu lấy bảo rương.
Nhưng bất ngờ, bảo rương này như có một mối liên kết mật thiết nào đó đối với Cốt Nhân Thủ Lĩnh...
" Thôn Thiên "
Khoé miệng Vũ Hạo hơi nhếch lên, một luồng hấp lực khổng lồ từ bên trong cơ thể cậu bùng lên, bàn tay cấp tốc hướng về phía bảo rương mà chộp tới.
" Liên kết thì sao chứ, chỉ cần phá vỡ liên kết của ngươi là xong !!! " Vũ Hạo âm thầm cười mỉa mai trong lòng.
Thôn Thiên Quyết của cậu là môn công pháp có thể thôn phệ mọi thứ trên đời, ngay cả Thiên nó còn có thể Thôn thì cái liên kết rách nát này chỉ là thứ không đáng nhắc đến.
Mà ở phía bên kia Lữ Phụng Thiên thì không được thuận lợi như vậy.
Phượng Thiên Hoạ Kích nhanh chóng va chạm vào chuôi kiếm trên đỉnh đầu của Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
Nhưng bất quá hai bên đều không ai làm gì được ai, Lữ Phụng Thiên thầm đoán rằng thanh kiếm kia chắc hẳn không phải đồ vật bình thường.
Cốt Nhân Thủ Lĩnh đang bị động chống đỡ công kích của hai người, đột nhiên hắn cảm giác như mình đang mất dần đi mối liên hệ với bảo rương nằm trên tay.
Nhận ra điểm bất thường gã lúc này mới kịp thời phản ứng, nhưng hết thảy đều đã quá muộn.
Thôn Thiên Quyết tầng hai của Vũ Hạo uy lực thôn phệ hầu như là tăng gấp vài lần tầng một, điều này làm cho quá trình thôn phệ của cậu diễn ra vô cùng nhanh chóng.
Còn chưa kể đến những tác nhân khác như cậu đang ở trạng thái Lôi Thần Biến hay là thực lực bản thân mới tăng tiến không lâu.
Nói thì chậm nhưng hết thảy tất cả mọi thứ diễn ra đều vô cùng là nhanh chóng, chỉ trong nháy mắt Vũ Hạo đã thành công phá vỡ liên kết giữa bảo rương và Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
Bàn tay khẽ động, trực tiếp thu hồi bảo rương vào bên trong nhẫn trữ vật.
" Aaa ...!tiểu tử, trả lại bảo rương cho ta !!! " Âm thanh trầm thấp tới lạnh gáy của Cốt Nhân Thủ Lĩnh gầm vang lên.
Hốc mắt loé lên hắc quang sắc lẹm, nhìn chằm chằm vào Vũ Hạo rống lên giận dữ.
Khoé miệng nhếch lên vẻ trào phúng, Dạo Bước Thời Không lập tức thi triển thối lui về phía sau.
Mục đích đã đạt được, tuy nhiên Vũ Hạo không có nghĩa là sẽ bỏ qua cho tên này...
Thứ nhất là tên này có thể nói là cửa ải cuối cùng, chỉ có thể tiêu diệt hắn thì mới có thể thoát ra ngoài được.
Thứ hai , tên này còn là một cường giả Kim Đan.
Nếu như tiêu diệt được tên này thì điểm Tích Luỹ được cộng thì cũng không phải là ít.
Hơn hết Vũ Hạo cảm thấy được thanh kiếm cắm trên đầu tên này vô cùng bất phàm, ẩn ẩn bên trong cậu còn cảm nhận được hoả thuộc tính vô cungd tinh khiết.
Nếu như tiêu diệt tên này đồng thời thu được thanh kiếm kia thì đúng là song hỷ lâm môn !!!
Ánh mắt đen kịt, sâu không thấy đáy kia của Cốt Nhân Thủ Lĩnh gắt gao nhìn chằm chằm vào Vũ Hạo.
Gã trực tiếp lao thẳng về phía Vũ Hạo, tạm thời gạt Lữ Phụng Thiên qua một bên.
" Tiểu Súc Sinh đi Chết đi !!! "



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.