Bá Vương

Chương 88: Ác Mộng





Một tồn tại người không ra người, quỷ không ra quỷ, chậm dãi đi từ bên trong đại điện đi ra, xuất hiện trước mặt chúng nhân .
Chỉ thấy một bộ xương khô có thân hình cao lớn , khoảng chừng gần bốn mét.
Cao gần như là gấp đôi so với người bình thường.
Toàn thân gã bùng lên một ngọn lửa màu đen quỷ dị, xung quanh ngọn lửa có vô số oán linh đang kêu gào thảm thiết.
Tiếng kêu thê lương khiến cho toàn bộ mọi người nghe được mà nổi cả da gà .
Bên ngoài bộ xương được khoác lên một kiện áo bào tử sắc.
Nhìn qua thì trông vô cùng bình thường nhưng có thể chịu được nhiệt độ từ ngọn lửa màu đen quỷ dị kia thì hẳn không phải là một kiện áo bào bình thường.
Bên tay gã này cầm một cái rương không tính là quá to so với kích thước cơ thể của gã.
Mà điểm nhấn gây chú ý nhất trên người tên này đó chính là có một thanh kiếm màu vàng cam cắm chặt ở trên đó...
Tu vi Kim Đan Trung Kì ầm ầm toả ra xung quanh, khiến cho toàn thân đám người có mặt xung quanh đều run rẩy kịch liệt.
Có những người thực lực hơi yếu một chút còn bị khí thế này của tên kia làm cho khuỵ cả gối xuống đất.
Mà ngay khi tên quái gở này đi ra thì đám Cốt Hoả Nhân cũng ngừng công kích về phía đám người.
Mà một chân khuỵ xuống dưới đất, giống như quần thần gặp vị đế vương của mình mà sinh lòng triều bái vậy.
" Thịch thịch thịch "
Cùng thời điểm đó, nhịp tim của Linh Vân cũng theo đó mà đập mạnh.
Đôi mất phượng của nàng cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào bảo rương đang nằm trên tay của tên cốt nhân to lớn kia.
Ở bên cạnh Vũ Hạo chứng kiến một màn này cũng đã biết được, cuối cùng cũng tìm được rồi.
Mục đích ban đầu của cậu khi tiến vào nơi đây chủ yếu mục đích là giúp cho Linh Vân tìm lại được công pháp thất truyền gì gì đó của Dương Gia.
Còn về cơ duyên vớ vẩn ở bên trong Cấm Địa này Vũ Hạo thực sự không quá để tâm cho lắm.

Cậu đã có Hệ Thống bá đạo cung cấp toàn đồ siêu cấp thì còn quan tâm gì tới mấy cái cơ duyên truyền thừa này.
Đấy là lúc ban đầu khi chưa bước tới nghĩ vậy thôi, chứ ai mà ngờ được lần này tiến vào thu hoạch lại phong phú như vậy.
Khảo nghiệm đầu tiên cậu thôn phệ hầu như là toàn bộ Lôi hệ ở bên trong khảo nghiệm.
Điều này làm cho Lôi Linh Căn của cậu ngày một mạnh mẽ, ngày một lớn mạnh.
Khảo nghiệm thứ hai thì nhờ có Tôn Bảo mà cậu cũng đã thành công luyện hoá Dị Mộc.
Nhờ vậy mà ngưng tụ thêm được Mộc Linh Căn và cũng nhận được Bí Pháp Mộc Thần Biến .
Khảo nghiệm thứ ba này, tuy là vô cùng hung hiểm và không hề tồn tại nhiều đồ tốt như hai khảo nghiệm trước.
Nhưng ở nơi đây hung thú, Cốt Hoả Nhân lại nhiều vô cùng, khiến cho ở khảo nghiệm này thu hoạch Điểm Tích Luỹ của cậu đã đạt tới độ cao hoàn toàn mới 15.000.000 Điểm Tích Luỹ .
Nếu như trước kia đối với Vũ Hạo 3.000.000 Điểm Tích Luỹ khi trước cậu đã coi như là một phú hào.
Thì với số điểm tích luỹ bây giờ gọi cậu là siêu cấp phú hào của không ngoa ...
Ngẫm lại làm tiến vào lần này, chỉ xoay quanh mình là người được lợi nhiều nhất, mà giờ đây vật mà nữ nhân của cậu luôn ngày đêm mong ước đang ở trước mắt thì có lý nào mà cậu lại không dốc hết sức mà giúp nàng đạt được tâm nguyện.
" Thứ đó ở trong chiếc rương kia sao ? " Vũ Hạo nhìn Linh Vân hỏi như để xác thực lại một lần nữa.
" Nếu như ấn kí dẫn dắt của phụ thân thiếp để lại cảm ứng không sai thì môn công pháp thất truyền kia của Dương Gia chắc chắn là nằm ở bên trong chiếc rương kia.
" gật đầu xác nhận Linh Vân liên tiếng nói.
" Nhưng tên kia thực lực là Kim Đan Cảnh chỉ sợ chúng ta khó mà có thể dễ dàng lấy lại được " hơi dừng lại một chút Linh Vân lại tiếp tục nói.
Ở trong khảo nghiệm chỉ yêu cầu được phép tu vi không vượt qua Trúc Cơ , nhưng nay lại lòi ra một tên Kim Đan Trung Kì.
Thử hỏi đây không phải là lỗi thì là gì, rõ ràng cái Cấm Địa này đưa ra yêu cầu chỉ cho phép Trúc Cơ Đại Viên Mãn trở xuống như vậy chẳng khác nào là hố người, đưa người ta vào con đường chết cả ...!Phải biết thực lực cách nhau từ Trúc Cơ tới Kim Đan là một trời một vực.
" Đừng quên phu quân nàng không hề tầm thường chút nào đâu !! " nhìn Linh Vân một cái Vũ Hạo vỗ vỗ ngực, lộ ra một vẻ tự tin , an ủi nói.
Tuy nói như vậy là để cho nàng an tâm thôi nhưng thực sự chiến đấu với đối phương hơn hẳn cậu gần như là một đại cảnh giới.
Thì cho dù Vũ Hạo có thực lực biến thái cỡ nào thì đây cũng hoàn toàn là một bài toán khó.
" Đừng có mà cậy mạnh, đừng quên phía sau lưng chàng còn có cả bọn thiếp.

Bọn thiếp không hề yếu đuối như chàng nghĩ đâu !!! " lúc này Mỹ Uyển tiến lên ân cần nói.
" Yên tâm , phu quân của các nàng chưa từng cậy mạnh.
Ta sẽ hành sự cẩn thận, các nàng yên tâm." hơi dừng lại một chút Vũ Hạo tiếp tục nói.
" Tuy nhiên ta có tính toán của mình, ta chỉ cần hai nàng ở lại đây chiếu cố tốt cho đám sư huynh đệ ở Hạ Du cho thật tốt là được.
Còn những việc còn lại đã có phu quân các nàng đứng ra một tay chống trời ...!!!! " Vũ Hạo mỉm cười rạng rỡ nói.
Nhìn nụ cười tự tin cùng thái độ thoải mái kia của Vũ Hạo khiến cho tâm tình của hai nàng thả lòng hơn không ít.
Cả hai cũng gật đầu nhu thuận đồng ý với yêu cầu của cậu.
...
" Tất cả mau lùi lại !!! " là người đứng gần tên thủ lĩnh so với đám người nhất nên Lữ Phụng Thiên đột nhiên cảm thụ được một tia nguy hiểm.
Lữ Phụng Thiên cùng Lâm Vy coi như cũng phản ứng nhanh.
Ngay khi cảm ứng một tia nguy hiểm từ tên Cốt Nhân Thủ Lĩnh thì hai người đã nhanh chóng làm ra phản ứng, bàn chân đạp mạnh xuống đất Phong thuộc tính cuồn cuộn gia trì, thân hình lui về sau nhanh như một con gió.
Hai người phản ứng nhanh nhưng không có nghĩa là đám người khác cũng vậy.
Bởi vậy, sau khi được cảnh báo thì đám người này còn ngẩn người một lúc rồi mới bắt đầu thi triển thân pháp cấp tốc lui lại phía sau, nhưng rất tiếc lúc này đã chậm ...
Chỉ thấy lúc này có hàng ngàn đống xương cốt từ dưới mặt đất đột ngột phóng lên.
Đầu cốt sắc nhọn giống như những thanh trường mâu vậy, nhanh chóng đâm thủng đám người.
Khác với những người khác khi bị đám Cốt Hoả Nhân bình làm bị thương mà hoá hình.
Lần này trực tiếp do Cốt Nhân Thủ Lĩnh ra tay , mỗi một cốt mâu đâm xuyên qua cơ thể của đám người thì giống như bị một lực hút bí ẩn, hút lấy máu tươi, khiến các thi thể không ngừng khô héo, cuối cùng quắt queo như một bộ xác khô.
Mà nhìn cảnh tượng từng thi thể bị hút đi chỉ còn lại bộ xương này thì Vũ Hạo không còn xa lạ gì, bởi vì bản thân Thôn Thiên Quyết của cậu cũng làm được điều đó.

Và hơn hết cậu hiểu được ý nghĩa của nó là gì...
" Nó đang dùng huyết nhục hấp thụ để chậm rãi khôi phục bản thân !!! " Vũ Hạo trầm giọng quát lớn.
Nhưng những lời cảnh báo của Vũ Hạo hầu như trở nên vô tác dụng bởi vì bây giờ khắp nơi đã loạn thành một tràng...
Vô số cốt mâu từ bên dưới mặt đất liên tục đâm lên, liên miên không dứt.
Cả đoàn người hầu như hối hả chạy trối chết, dẫm đạp lên nhau mà chạy trốn.
Tràng cảnh vô cùng hỗn loạn và kinh dị.
Những cốt mâu đâm xuyên qua từng người từng người một, ai cũng không ngoại lệ , một khi đã bị cốt mâu này đâm trúng thì chỉ có một con đường chết.
Mà một cái chết vô cùng đau đớn và thảm thiết.
Cốt mâu dày đặc đâm lên như một mảnh cốt hải, thậm chí ngay cả đám Cốt Hoả Nhân đang quỳ dưới mặt đất kia cũng trở thành nguồn dinh dưỡng cho Cốt Nhân Thủ Lĩnh này vậy.
" RỐNG "
Huyết Nhục điên cuồng theo cốt mâu dẫn đến trên người Cốt Nhân Thủ Lĩnh, gã chậm rãi ngẩng đầu lên từ trong miệng của nó phát ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa giống như sấm sét trong trời đêm.
Trong nháy mắt tiếng gầm thét khủng bố lại hóa thành thực thể sóng âm, giống như một cơn lốc lấy toà Đại Điện làm trung tâm lan ra nhanh chóng.
Luồng sóng âm mạnh mẽ lan tràn , bằng vào tốc độ cực nhanh làn tràn về phía đám người Vũ Hạo.
Hồng quang trong mắt chợt loé, từ trong cơ thể Vũ Hạo bùng lên một cỗ lực lượng khủng bố, Uy Áp Đế Vương được cậu huy động tới cực hạn mà ra , khí thế mạnh mẽ va chạm trực diện vào luồng sóng âm xung kích của Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
Hai luồng xung kích va chạm ngắn ngủi chỉ trong vài hơi thở, rồi triệt để cùng triệt tiêu lẫn nhau.
Vũ Hạo thành công hoá giải được luồng trùng kích đầu tiên từ Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
Ở phía cách đó không xa, Nhậm Tiêu Dao liên tục thi triển Bát Quát Hồi Thiên để ngăn chặn đám cốt mâu cùng luồng sóng xung kích phóng tới.
Tuy thực lực của gã không thấp, nhưng trước đó đã bị Vũ Hạo đánh cho tới mức trọng thương, chiến lực suy giảm đi rất nhiều.
Mặc dù có thể chống chọi qua từng đợt công kích của Cốt Nhân Thủ Lĩnh nhưng bộ dáng rất chật vật.
Bàn chân lảo đảo, khoé miệng thì liên tục trào ra máu.
Hiển nhiên gã đã gần tới cực hạn của bản thân...
Lúc này đây nhìn thảm trạng của Nhậm Tiêu Dao , Vũ Hạo cũng chỉ nhếch lên một nụ cười rồi trực tiếp bỏ qua.
Dù rất muốn nhổ bỏ cái gai trong mắt này, nhưng giờ còn có chính sự cần phải giải quyết.
" RỐNG "
Một tiếng rống gầm của Cốt Nhân Thủ Lĩnh một lần nữa vang vọng khắp nơi, từ trong cơ thể gã phát ra một màn huyết vụ nồng đậm, huyết vụ một màu đen đỏ hoà quyện lại với nhau.

Ở bên trong vô số oán linh cũng theo màn huyết vụ này mà đi ra ...
Lúc mọi người đang hỗn loạn thì huyết vụ tràn ngập, nhất thời không gian đột nhiên vặn vẹo rồi truyền đến một tiếng vang oai oán thê lương của vô số oán linh kêu gào.
Khi âm thanh đó phát ra thì tất cả mọi người lập tức lạnh xương sống, ánh mắt từng người lộ vẻ kinh hãi, nhìn về phía màn sương huyết vụ đang dần bành chướng ở đại điện.
" Để mạng lại nơi đây !!! "
" Giết ....!Giết "
Âm thanh của vô số oán linh kêu gào nghe ai oán.
Tuy từng con phát ra âm thanh không lớn nhưng nếu như nhiều con nói cùng một lúc thì lại là một chuyện khác.
Âm thanh rùng rợn vang lên, dường như đều dẫm mạnh lên trái tim của mọi người, làm ai nấy đều cảm thấy run rẩy sợ hãi cùng với áp lực to lớn.
" Mọi người đứng gần lại ta một chút !!! "
Sắc mặt Vũ Hạo ngưng trọng, khẽ quay đầu nhắc nhở đám người Hạ Du ở sau lưng.
Cục diện này nằm ngoài dự đoán của cậu.
Tên Thủ Lĩnh này không những tu vi cường đại mà lại còn vô cùng quỷ dị nữa.
Điều này khiến cho Vũ Hạo có một nỗi bất an ở trong lòng ...
Huyết vụ Hắc Hồng dưới ánh mắt của vô số người đang nhìn nhanh chóng lan tràn ra.
Một bộ xương to lớn tạo hình kì dị từ từ bước ra khỏi huyết vụ, xuất hiện trong ánh mắt của mọi người.
" Xông vào Cấm Địa.
CHẾT "
Cốt Nhân Thủ Lĩnh bước đến cách mọi người khoảng vài trăm mét, chậm rãnh ngẩng đầu lên, bên trong hốc mắt đen kịch lóe ra vô số hắc hoả quỷ dị, cất lên giọng nói khàn khàn cổ xưa.
Âm thanh trầm thấp tới cực điểm, vang vọng khắp nơi trong sơn động.
Câu nói vừa phát ra, mọi người đều run lẩy bẩy...
Cuối cùng ác mộng thực sự đã chính thức hàng lâm !!!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.