Ăn Mày Tu Tiên

Chương 187: Nhất định phải cứu chị ra




Chiến trường hỗn loạn, khắp nơi đều là tiếng kêu la của thương binh.
Bất cứ nơi nào trên mặt đất đều có thể nhìn thấy cánh tay và cẳng chân bị đạn pháo bắn nát, cũng như những người bị thương nặng và đang hấp hối.
Cảnh tượng này khiến Tiểu Kha cảm thấy buồn nôn, choáng váng.
Mặc dù trước đây cậu đã từng giết khá nhiều kẻ xấu nhưng những cảnh tượng đó không quá kinh hoàng và đẫm máu như vậy.
Linh lực khắp cơ thể cậu đang lưu chuyển, cậu đè nén cảm giác khó chịu trong cơ thể lại, tiếp tục chạy về phía trước.
Nhất định phải cứu chị ra!
Nghĩ đến đây, ánh mắt của cậu càng trở nên kiên định.
Đầu của một chú chó con thò ra khỏi áo cậu và nhìn xung quanh. Cuối cùng Tiểu Hắc cũng biết chuyện gì đang xảy ra.
Những người khác đều mặc quân phục, còn cậu chủ nhỏ thì ăn mặc quá phô trương...
Trên đài cao, một nhóm quan viên cấp cao do Vương Nhạc Hạo dẫn đầu cẩn thận quan sát tình hình chiến đấu.
“Người thanh niên mặc áo choàng trắng đó là ai?” “Tại sao cậu ta không mặc quân phục?”
Phong Khiếu Thiên nãy giờ vẫn im lặng bỗng kinh ngạc chỉ về hướng đông nam.

Mọi người cũng tò mò nhìn theo bóng dáng đó.
Tiểu Kha đang chạy ở tiền tuyến, vừa chống đạn vừa quan sát bốn người đang chiến đấu với bốn vị tông sư ở phía xa.
Cậu không hề nhận ra rằng mình đang bị một nhóm người theo dõi.
Ba chiếc xe tăng địch gầm lên và lăn về phía trước, không để ý rằng một thanh niên mặc áo choàng trắng đang lao về phía mình.
Ngay khi con thú thép khổng lồ chuẩn bị đè bẹp chàng trai mặc áo choàng trắng thì cậu đã di chuyển!
“Kiếm tới!"
Thanh phi kiếm Kim Ô xuất hiện trong lòng bàn tay, chỉ bằng một cú nhón chân, Tiểu Kha đã nhảy lên độ cao hàng chục mét.
Giữa không trung, áo choàng của cậu tung bay trong gió, mái tóc đen xõa ra sau lưng như thác nước.
Bàn tay ngọc khế vung lên, kiếm khí vẽ ra một vầng trăng lưỡi liềm và chém về phía chiếc xe tăng với sức mạnh cực lớn.
Bùm!
Dưới ánh mắt kinh ngạc của hàng trăm người xung quanh, ba chiếc xe tăng đã bị cắt làm đôi!
“Cái gì! Mọi người trên đài cao đồng thanh kêu lên.

Vương Nhạc Hạo không thể tin nhìn bóng người mặc áo bào trắng, cảm thấy mọi chuyện không hề chân thực chút nào.
Sau khi Tiểu Kha tiếp đất, cậu lại tiếp tục chạy về phía trước.
Trên bầu trời, hai chiếc máy bay địch đã chú ý đến bóng người trên mặt đất, nhằm thẳng vào cậu, bản liên tục.
Tất cả đạn bản ra đều bị tấm khiên linh lực quanh thân chặn lại, Tiểu Kha sốt ruột nhìn chiếc máy bay địch trên bầu trời.
“Đám muỗi thối tha, xem tao cho chúng mày hạ cánh này.”
Nói xong, phi kiếm Kim Ô tự động rời tay, bay về phía chiếc máy bay chiến đấu trên bầu trời với tốc độ cực nhanh.
Bùm, bùm!
Hai chiếc máy bay địch lập tức tan rã và nổ tung ngay trên bầu trời, mảnh vỡ của chúng từ từ rơi xuống đất.
“Mẹ kiếp!”
Trên đài cao, mọi người trợn mắt nhìn nhau.
“Đây có phải là tông sư do hiệp hội võ giả mấy người phái đến không?” Phong Khiếu Thiên ngạc nhiên hỏi Vạn Quy Nhất.
Nhưng ông ta lại lắc đầu, trên mặt cũng tràn đầy kinh ngạc.
“Tôi không biết. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy người này trong nhóm tông sư.” Lần này mọi người đều mất bình tĩnh.
Người đàn ông bí ẩn bất ngờ xuất hiện đã dùng một thanh kiếm chém nát chiếc xe tăng và dùng một thanh kiếm chặt hạ máy bay chiến đấu có vũ trang.
Rốt cuộc anh ta là ai? Vạn tông sư trịnh trọng nói với đám đông.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.