Yêu, Thật Đúng Dịp (Yêu, Hảo Xảo)

Chương 52:




Đường Lan Thanh trên mặt lộ ra một nụ cười yếu ớt như gió xuân ấm áp,  tay trái nàng nhẹ nhàng nắm tay Cố Hoài Cẩn, cảm giác mềm mại càng làm cho nàng trong lòng thư thái, tay cầm chuột không chút do dự mà lựa chọn "từ chối".
Ông lão chống gậy, vuốt nhẹ chòm râu bên mép, lắc đầu thở dài nói: "Vốn là uyên ương số khổ, tội gì phải hành hạ lẫn nhau. Lão phu từ lúc hai vị vừa vào cửa động liền giúp hai vị bói toán, đáng tiếc..."
Lời còn chưa dứt, ông lão đem hộp gấm đặt một bên trên nham thạch, cúi đầu thở dài "cuối cùng cũng không có kết quả, hai vị tốt nhất nên suy nghĩ một chút, đoạn hôn nhân này có thể tiếp tục kéo dài hay không. Huống hồ... Những lời này của lão phu có khả năng hai vị không thích nghe, thế nhưng tốt xấu cũng là lời thật mà lời thật thì khó nghe, lão phu chỉ có thể nhắc nhở hai vị -- nếu như kết hôn con đường sau này càng gian nan hơn."
Trên màn hình hiện lên bản tin hỏi "Tiếp thu ông lão kiến nghị hay không" Đường Lan Thanh tựa ở Cố Hoài Cẩn bả vai cười đến thân thể run rẩy "ngươi nói trình duyệt viên có phải hay không biết thân phận hai chúng ta nên mới nói như vậy?"
"Tiểu tử." Cưng chiều mà nhéo nhéo chóp mũi của nàng, Cố Hoài Cẩn biết nàng là đang điều tiết bầu không khí, không để cho mình quá mức lưu ý lời ông lão nói "Ngốc chết rồi."
"A --" Đường Lan Thanh bỏ đi biểu tình nghịch ngợm lúc nãy, giọng nói trầm thấp "ta làm sao cam lòng để ngươi một người chịu khổ đây."
Đáy lòng một mảnh mềm mại, Cố Hoài Cẩn ban đầu khi nàng đến gần thân thể có chút căng thẳng mà bây giờ cũng vì câu nói của người này mà thanh tĩnh lại, khóe miệng mang theo như có như không nụ cười.
Cảm thấy được Cố Hoài Cẩn ung dung, lo âu trong lòng Đường Lan Thanh cũng dần dần vơi bớt, có những lời không cần nói quá nhiều, đặc biệt là khi các nàng mới vừa làm chuyện thân mật cách đây không lâu, càng cần phải chú ý thêm.
Cũng không thể trách Đường Lan Thanh cẩn thận quá đáng, tình cảm nếu kiên cố thì nó sẽ cứng rắn đến không thể phá vỡ, nhưng nếu đã là đồ vật kiên cố thì đều sẽ nhược điểm trí mạng, chỉ cần chuyên tâm tấn công vào điểm đó, thì như vậy những chỗ kiên cố khác sẽ tự sụp đổ. Cẩn thận sử dụng thuyền vạn năm.
Tiêu Nhục Thư cùng Liệu Trầm Hương tiến lên một bước cùng nhau chắp tay, Tiêu Nhục Thư đem nàng hộ ở phía sau xua tay nói "Trưởng bối nhắc nhở tại hạ chân thành ghi nhớ, ta cùng nàng tâm ý tương thông, đời này chỉ nguyện sinh tử gắn bó, không rời không bỏ."
Nhìn bên trong màn hình tự động hiện ra cuộc đối thoại, Đường Lan Thanh buông chuột, tay nâng ngón tay ngọc của Cố Hoài Cẩn lên đặt trong tay chơi đùa, yêu thích không buông tay, "lời Tiêu Nhục Thư nhà chúng ta nói, chính là lời ta muốn cùng ngươi nói."
Trên mặt hiện lên tia ngượng ngùng con ngươi hơi chút né tránh, trắng nõn hai gò má từ từ nổi lên màu hồng nhạt. Cố Hoài Cẩn mím môi không nói tiếng nào, không biết ngày hôm nay làm sao, tiểu tử nhà nàng lại thay đổi dáng vẻ nhốc nghếch thường ngày, nói những lời khiến nàng mặt đỏ tai hồng, còn có khi nãy ở trong phòng ngủ từng bước áp sát hôn môi triền miên.
"Gỗ mục không thể khắc, các ngươi quá mức cố chấp, lão phu khuyên bảo không nghe, như vậy hai ngươi ở bên dưới dung nham làm hai cái quỷ phu thê đi!" Dứt lời, hai đạo thân ảnh màu trắng nhanh chóng bị đánh bay, nham thạch bốn phía cũng bởi vì ông lão giận dữ mà rung chuyển, sau đó từ từ tụ lại cùng nhau, một con quái vật nham thạch khổng lồ hiện ra trên đất, rít gào mà đánh xuống mặt đất.
Đường Lan Thanh nhìn các nàng bị đánh bay, sau đó liền cấp tốc đứng dậy đi đến máy tính chính mình, chủy thủ ánh vàng từ trong tay áo bay ra, những tơ máu từ trong bạch y bay vào vào trong thân thể Liệu Trầm Hương. Chỉ một thoáng nửa thanh máu của Liệu Trầm Hương được lấp kín, mà Tiêu Nhục Thư sinh mệnh lại tràn ngập nguy cơ "Đánh."
Thu được chỉ lệnh, Liệu Trầm Hương lắc mình vọt tới trước mặt quái vật nham thạch quái, thanh thủy kiếm trong tay lướt qua cái bụng rắn chắc nó giống như chém phải tường sắt vậy. Tiêu Nhục Thư thừa dịp quái vật nham thạch không chú ý đến nàng, nhanh chóng bổ sung máu cùng uống thuốc tăng lực đánh, cùng thuốc né tránh sau đó bỏ hết thảy phòng ngự cho quái vật nham thạch một đòn trí mạng.
Một đòn đánh xuống, quái vật nham thạch máu bị tổn thất một phần năm, hết thảy cừu hận đều tiến đến trên người Tiêu Nhục Thư. Đường Lan Thanh tay di chuyển thật nhanh, kéo nó rời xa Liệu Trầm Hương, tốc độ nói bởi vì tập trung cao độ mà nhanh hơn không ít "Đem toàn bộ thuốc Phong thúc đưa cho ngươi ăn hết đi."
"Ừm." Cố Hoài Cẩn cũng biết bây giờ tình thế có bao nhiêu nguy cơ, dựa theo điểm sinh mệnh (HP) của BOSS thì ít nhất cũng phải có hai đến ba đội cùng chiến đấu cộng thêm nhạc công mới có thể nắm chắc mười phần chống lại nó, mà hiện tại chỉ có nàng cùng Đường Lan Thanh hai người.
( Bang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Nữ Vương đại nhân, ta vừa gọi điện thoại cho một người bạn của, hắn là nhân viên lập trình game, hắn nói kỳ ngộ này xuất hiện còn ẩn giấu thêm nội dung của game, ẩn giấu nội dung game cho nên độ khó sẽ tăng gấp đôi... Các ngươi...sẽ không có..."May mắn" như vậy đi.
Tiêu Nhục Thư song kiếm đâm tới chiêu nào chiêu nấy đều đâm vào nhược điểm trí mạng của quái vật nham thạch, đọc tin nhắn bên dưới của Nhân Điên Phong Ngữ thì dở khóc dở cười, thật là "May mắn" như vậy....
Mà không nói chuyện độ khó tăng gấp đôi, dù ở kỳ ngộ bình thường các nàng cũng không nắm chặt hoàn toàn có thể vượt ải, huống chi...
Trong lúc nhất thời Đường Lan Thanh cảm xúc trăm mối ngổn ngang, một mặt nghĩ làm sao giúp Cố Hoài Cẩn hoàn thành kỳ ngộ, mặt khác lại lo lắng nếu mình phạm sai lầm nhỏ liền sẽ thất bại. Thất bại chỉ là việc nhỏ, nếu còn ẩn giấu trừng phạt gì nữa mới là chuyện lớn...
Ý thức nguy cơ mãnh liệt, Tiêu Nhục Thư điều chỉnh tư thế đối phó với quái vật nham thạch, lúc trước bởi vì kiếm tiền chuẩn bị cưới Liệu Trầm Hương mà đem dược phẩm cao cấp bán hiện tại chính mình ăn như đồ ăn vặt nghĩ lại như thế nào mà không đau lòng a. Hơn nữa có lực công kích của Liệu Trầm Hương chỉ cần nàng bất không, quái vật nham thạch này liền có thể bắt được, nhưng là cần thời gian lâu hơn một chút.
Liếc mắt nhìn thời gian bên dưới góc phải, con số 20 khiến Đường Lan Thanh chau mày, cho các nàng làm nhanh hơn nữa, Cố Hoài Cẩn khi về nhà cũng nhất định sẽ qua mười giờ...
Sau khi cẩn thận suy nghĩ nàng hỏi "Đánh xong BOSS này ta sẽ đưa ngươi về, máy tính để ở chỗ ta, ta giúp ngươi qua ải."
"Không cần, không có chuyện gì." Hời hợt nói, Cố Hoài Cẩn từ chối đề nghị của nàng, nghĩ đến người bên cạnh bị quái vật nham thạch quấn lấy nhưng cũng không quên quan tâm chính mình, trong lòng càng thêm mềm mại mấy phần, tường thành xây lên kiên cố lúc trước cũng bị tan rã một chút.
"Vậy ta cố gắng nhanh hơn một chút." Đường Lan Thanh trong tâm vẫn có chút lo lắng, nàng trước kia tiếp xúc Cố mẫu không nhiều, nhưng cho dù số lần gặp chỉ đếm trên đầu ngón tay,  nàng cũng đã hiểu rõ đa phần tính cách của Cố mẫu: nghiêm khắc, nói một không hai, quan trọng nhất chính là nàng nói gì Cố Hoài Cẩn nhất định phải làm đấy. Nghĩ đến cái này, trong lòng liền càng thêm ưu sầu, nàng không nghĩ Cố Hoài Cẩn vì nàng mà chịu phạt...
"Đừng nóng vội, ngốc." Cố Hoài Cẩn khẽ mỉm cười, nàng lớn đến hiện tại, không thể nói loại người nào cũng từng gặp qua,nhưng phần lớn đều tiếp xúc qua, lòng người có bao nhiêu hiểm ác mẹ của nàng cũng không ít lần dạy dỗ nàng.
Cho nên nàng đối với người khác xã giao đều duy trì khoảng cách, không lạ không quen, vừa đủ là được. Bêm trong cũng không ít người đặc biệt đối với nàng lấy lòng, tìm mọi cách thương yêu, còn thương yêu bao nhiêu phần xuất phát từ thật lòng nàng không quá quan tâm. Nhưng chỉ có Đường Lan Thanh... Nàng thật có thể cảm nhận được nàng chân thành từ đáy lòng.
Dùng chiêu thức chém xuống cong quái vật nham thãch da dày thịt béo, thân thể to lớn ngã ầm ầ. xuống đất, một hòm báu từ thi thể của nó thoáng hiện lên. Cùng lúc đó nhiệm vụ kỳ ngộ của Liệu Trầm Hương lại hiện lên nhiệm vụ mới. Đường Lan Thanh để nàng đi lấy cái rương, còn mình thì quay về tìm Phong thúc.
( Bang hội) Tiêu Nhục Thư: Vận may không tồi.
( Bang hội) Nhân Điên Phong Ngữ: Chờ đó!!! Cho các ngươi mượn lại một ít đạo cụ phụ trợ!!!
Bảo vật trong hòm báu cùng thế giới của BOSS giống nhai, chỉ có số lượng là giảm mất một nửa, thế nhưng cũng được cho là thu hoạch lớm
Liệu Trầm Hương đem đồ bỏ vào trong túi, rồi mới cẩn thận thu hồi Thanh Thủy kiếm, ông lão vừa nãy cùng các nàng đối thoại lại hiện ra trước mặt các nàng, chỉ là so với biểu tình dữ tợn khi nãy đã hiền hoà hơn rất nhiều "Được lắm sinh tử gắn bó! Hai vị can đảm lắm, có thể đánh bại hộ pháp dưới trướng lão phu, thân thủ tất nhiên tuyệt vời, nếu là hai vị có thể đột phái cửa ải sau, như vậy lão phu nguyện dâng cho các ngươi một phần quà tặng, chúc hai vị bách niên giai lão, vĩnh kết đồng tâm!"
"Nhưng nếu như là không thể..."phía sau ông lão bốc lên một đoàn khói đen đem hắn bao phủ "hai vị từ đây là người dưng, đời này không được lại gặp gỡ."
Lời này vừa nói ra, Đường Lan Thanh sắc mặt trầm xuống, ý tứ của NPC nói trắng là thành công sẽ đưa phần thưởng, không thành công các nàng hai người đừng nghĩ sẽ cùng nhau chơi game, trừ phi có một người đồng ý bỏ nhân vật của mình chơi lại một lần nữa.
Nàng nghiêng đầu ngắm nhìn nữ tử bên cạnh người, thấy nàng cũng sắc mặt cũng không tốt liền biết nàng cũng nghĩ giống mình, một loại áp lực vô hình đè năng lên người nàng.
Nhân vật Liệu Trầm Hương tuyệt đối không thể bỏ đi, vì lẽ đó nếu thất bại nàng chỉ có thể chơi lại một lần nữa. Thế nhưng... Nàng bởi vì hiểu rõ Cố Hoài Cẩn cho nên mới cảm thấy chuyện này khó làm.
Cố Hoài Cẩn làm sao có khả năng đồng ý để nàng luyện lại nhân vật lần nữa, nhân vật ca nàng tuy rằng không có nhiều tiền như Liệu Trầm Hương, thế nhưng Tiêu Nhục Thư cũng xem như tâm huyết của hai người, hơn nữa còn có một phần lực của Đinh Nhược Thủy...
"Không có chuyện gì, làm hết sức là tốt rồi." Cố Hoài Cẩn an ủi nữ tử bên cạnh, dù sao cũng là nàng đem Đường Lan Thanh đưa vào bên trong kỳ ngộ.
Các loại khó khăn cùng áp lực vây quanh thân hai người, Đường Lan Thanh đột nhiên thoải mái nở nụ cười, "tuyệt xử phùng sinh" (có đường sống trong chỗ chết) có phải giống như tình hình lúc này không? Chỉ cần không thất bại, các nàng sẽ có được  thành công càng thêm to lớn. Tự tin, càng thêm thúc đẩy năng lực ngườ khác.
"Ngoan, có thể qua. Nếu đã đem kỳ ngộ này ra để người chơi trải nghiệm, vậy chứng minh sẽ có phương pháp thành công, trời không tuyệt đường người." Cố Hoài Cẩn hơi sững sờ, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là Đường Lan Thanh an ủi nàng...
Tiểu tử...
Tâm hai người cùng đặt một chỗ, cùng một mục đích, cùng một theo đuổi, cùng một bước chân, hơn nữa có Nhân Điên Phong Ngữ tài trợ cao cấp dược phẩm, nhiệm vụ sau nhất định có thể hoàn thành.
Ông lão từ chỗ tối đi tới trước mặt các nàng lẩm bẩm nói: "Ý trời à, thiên ý..."
Sau đó hắn lại ngẩng đầu cao giọng nói: "Đã như vậy, lão phu lúc nãy đáp ứng các ngươi nhất định sẽ làm được, đây là một ít lãi của lão phu, hai vị người cứ nhận lấy trước đi."
Tiêu Nhục Thư tiến lên trước một bước cầm lấy nói cám ơn"như vậy vãn bối cảm tạ."
Hai người mới vừa bị truyền tống ra địa đồ, hệ thống thế giới thông báo khiến toàn kênh sôi trào:
( Chúc mừng người chơi Tiêu Nhục Thư, người chơi Liệu Trầm Hương thu được danh hiệu Thần Điêu Hiệp Lữ và thu được Thần thú phi hành -- thần điêu.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.