Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 296:




Chương 296

Ở trong mắt các đệ tử khác, hễ gặp được người xếp hạng trong bảng Sơn Hà thì đều sợ không kịp né tránh, sợ bị cướp mất đồ, huống chi bây giờ ba người này còn đi cùng nhau.

Trong thí luyện Phục Ma này không khỏi giết chóc, ai nếu dám động vào bọn họ, không phải là muốn chết ư?

Nhưng từ trước đến nay cái gọi là may mắn đều vô cùng mơ hồ.

Có lẽ là lúc trước Mục Long lấy được Tam Quang Thánh Thủy đã dùng hết may mắn rồi, cho nên vận rủi của hắn đã tới.

Lúc ba người Mục Long vừa đi ra khỏi núi Phi Lưu, trước mặt bọn họ liền xuất hiện một đám người, đám người này có đến hàng trăm tên, có lẽ là đoàn đội lớn nhất trong lần thí luyện này.

Mà người cầm đầu bọn họ rõ ràng là Hoàng Thiện và Giang Thiên Vũ.

“Hội Đồ Long, quả thật là oan gia ngõ hẹp!”, mặc dù trong lòng Mục Long rất chấn động, nhưng mặt ngoài vẫn không thể nhìn ra được vẻ hoảng sợ nào.

Hắn cầm Ngũ Độc Huyền Âm Trượng tiếp tục đi về phía trước, Sở Tùy Duyên và Mặc Linh Lung thấy Mục Long như thế, cũng giả vờ như không nhìn thấy, dự định đi ngang qua là được.

Nhưng đúng vào lúc này, Hoàng Thiện bỗng nhiên mở miệng gọi ba người lại: “Chờ đã!”

“Làm sao? Hoàng Thiện, không phải là ngươi cảm thấy duyên phận đã đến, muốn tỉ thí với ta đấy chứ?”, Sở Tùy Duyên nghe vậy liền nhìn Hoàng Thiện, hài hước hỏi.

“Đương nhiên không phải, ta chỉ hiếu kỳ, Sở Tùy Duyên ngươi luôn luôn ở một mình, sao lần này lại đi với người ta, không phải là gặp được cơ may lớn gì đấy chứ?”, Hoàng Thiện thăm dò hỏi.

Nghe hắn ta nói vậy, sắc mặt Sở Tùy Duyên lạnh lùng, cười nói: “Hoàng Thiện, ngươi đang khiêu khích à? Ta làm gì còn cần thương lượng với ngươi hay sao? Có phải ngươi cảm thấy sau lưng mình có nhiều người như vậy là có thể muốn làm gì thì làm đúng không?”

“Vậy ngươi không ngại hỏi đám người sau lưng ngươi một chút xem bọn họ có can đảm khiêu khích ta hay không? Mặc dù bình thường tính tình ta khá lạnh nhạt, nhưng lần thí luyện này không cấm đánh nhau sống chết, nếu như duyên phận đến, ta cũng không ngại đưa vài người xuống Hoàng Tuyền đâu!”, Sở Tùy Duyên hừ lạnh nói.

Đám người của hội Đồ Long nghe vậy, trong lòng lập tức run lên, bọn họ thật sự không có lá gan khiêu khích người đứng đầu bảng Sơn Hà. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hoàng Thiện nghe vậy cũng biến sắc, nếu như bàn về độ uy tín, cho dù bây giờ hắn ta là nhân vật quan trọng của hội Đồ Long, nhưng vẫn thua kém Sở Tùy Duyên rất nhiều.

Người đứng đầu bảng Sơn Hà là người mạnh nhất được tất cả đệ tử ngoại môn công nhận, là trụ cột tinh thần.

“Xem ra Sở sư huynh hiểu nhầm ý ta rồi”, Hoàng Thiện sửa lời nói.

“Hừ, tốt nhất là hiểu nhầm”.

“Chúng ta đi!”

Sở Tùy Duyên hừ lạnh, sau đó dự định rời khỏi chỗ này với Mục Long, Mặc Linh Lung.

Nhưng đúng lúc này, từ phía sau bọn họ lại truyền đến một tiếng quát lạnh khác: “Khoan đã!”

Âm thanh này rõ ràng đến từ Giang Thiên Vũ bên cạnh Hoàng Thiện.

Vừa rồi ba người Sở Tùy Duyên đi qua, sự chú ý của hắn ta vẫn luôn đặt ở trên người Miêu Thiên Tú do Mục Long cải trang.

“Sao thế, Giang Thiên Vũ, Hoàng Thiện khiêu khích Sở sư huynh không được, bây giờ lại đổi thành ngươi đến khiêu khích ta ư?”, Mặc Linh Lung nhìn chằm chằm Giang Thiên Vũ, vẻ mặt không hề tốt lành, lúc trước hắn ta đã từng có ân oán với Mặc Linh Lung.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.