Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 152:




Chương 152

Trên võ đài, đúng lúc thập phương huyền cung xuất hiện, Mục Long cảm thấy một loại áp lực duy nhất mà bản thân chưa từng gặp trước đây, khiến hơi thở của hắn gần như ngưng trệ, khoảng không xung quanh như đang đông cứng lại.

“Đây chính là thủ đoạn mà cô ta đã che giấu bấy lâu nay sao?”

Một số người nói, cường giả dưới Ngự Hồn cảnh chiến đấu, hoàn toàn là sự va chạm của sức mạnh, khí huyết, chân khí, chân nguyên cho nên Mục Long có thể dựa vào khí huyết mạnh mẽ và chân khí hùng hồn để chiến đấu vượt cấp.

Nhưng bây giờ, Mục Thiên Dao đã dùng sức mạnh của chính mình phá vỡ quy tắc, khai mở thập phương huyền cung, loại sức mạnh này không chỉ đơn giản như chín cộng một bằng mười nữa.

Mặc dù thân thể xác thịt của Mục Long rất mạnh, nhưng sự trấn áp của thập phương huyền cung giống như bầu trời đè xuống, tất cả sức nặng đều đè lên đầu Mục Long.

“Mục Long, quỳ xuống!”

Đôi mắt lạnh lùng của Mục Thiên Dao chứa đựng sự u ám và quyết tâm vô tận.

Hư ảnh của thập phương huyền cung phía sau không ngừng gầm thét, uy áp càng ngày càng kinh người, như muốn nghiền nát Mục Long hoàn toàn.

Dưới chân Mục Long, võ đài vững chắc đã bị nghiền nát bởi sức mạnh đáng sợ này, nứt toác ra lan rộng tứ phía.

Trên người Mục Long, những đường vân màu vàng lan tràn, hắn kích thích huyết mạch Ma Viên, chân khí dồn vào hai chân chống chọi với sức mạnh kinh người kia.

“Mục Thiên Dao, cô chỉ có chút sức lực này thôi sao?”, Mục Long nhìn chằm chằm vào nguồn sức mạnh khủng khiếp này, lên tiếng chế nhạo.

“Hừ, không biết sống chết!”

“Ta vốn muốn ngươi quỳ xuống, nhưng nếu ngươi cứ chấp mê bất ngộ, một lòng muốn chết, vậy thì ta sẽ tác thành cho ngươi!”

Trong lúc Mục Thiên Dao lạnh lùng gào thét, Thiên Linh Hàn Thể lập tức phát uy, một luồng chân nguyên ngưng tụ hơn xuất hiện, mang theo cảm giác lạnh thấu xương, dung nhập vào hư ảnh của thập phương huyền cung.

Đây chính là thực lực của Thiên Linh Hàn Thể.

Ngay lúc loại sức mạnh này xuất hiện, Mục Long cảm thấy huyết dịch trong cơ thể như sắp đông cứng lại, phía trên tóc và lông mày đều bắt đầu đọng lại một tầng sương trắng, trở nên trong suốt như pha lê.

Sau đó, thứ tinh thể trong suốt này bắt đầu lan rộng, bao phủ khắp cơ thể Mục Long từ đầu đến chân, càng ngày càng dày lên.

“Mục Long, vậy mà lại bị Mục Thiên Dao đóng băng rồi!”

“Bị áp chế bởi áp lực đáng sợ như vậy, lại còn bị phong ấn bởi một lớp băng cứng, lần này Mục Long nhất định sẽ thua!”

Tất cả mọi người nghĩ đến cảnh tượng lúc trước, khi Mục Thiên Dao vung tay đóng băng Mục Trường Ca của Huyết Sát Môn, trong lòng không khỏi cảm thấy ớn lạnh.

Trong Huyết Sát Môn, thanh niên tay cầm quạt Ngân Xương Thiên La, thắt lưng giắt sáo Tử Ngọc, thấy vậy cũng vô cùng sợ hãi, đột nhiên thở hổn hển, hô hấp khó khăn.

Cảm giác bị đông cứng trong băng thật sự quá kinh người, giống như bị người ta trấn áp thân thể và linh hồn, rơi vào địa ngục trần gian, không nhìn thấy mặt trời, vĩnh viễn trầm luân, không thể siêu thoát được.

Mạc Trường Ca đã từng trải qua kiểu tuyệt vọng đó, nên hắn ta vô cùng sợ hãi!

Lúc này, toàn thành chìm trong im lặng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.