Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 123:




Chương 123

Nàng ta biết rằng thời điểm khi Lãnh Vô Nhai thể hiện Tiên Thiên Kiếm Cốt kia, Kiếm Thập Tam sẽ dốc hết sức lực che chở hắn ta.

Thế nhưng, những kẻ khác đâu nào biết được suy nghĩ trong lòng bốn vị sứ giả chứ?

Đến cả Thành chủ Mạnh Nam Thiên cũng không ngờ rằng Lãnh Vô Nhai sẽ ra tay giết người, hắn ta vốn nghĩ Lãnh Vô Nhai chỉ ra tay đánh đến tàn phế, cùng lắm là thành tàn tật mà thôi.

Bởi thế, đứng trước tình cảnh này, Mạnh Nam Thiên không biết làm thế nào cho phải, nên chỉ biết đứng một bên.

Lúc này, Lãnh Vô Nhai giả vờ kinh ngạc nói: “Không thể tin được, ta còn chưa làm gì hết mà hắn ta đã chết rồi”.

“Thành chủ đại nhân, bốn vị thượng sứ làm chứng, đây không thể trách đệ tử được, ta vốn nghĩ rằng, mặc dù tên Mục Hàn Vân này có yếu, nhưng dù sao vẫn là cường giả Thoái Phàm cảnh, tệ gì cũng phải có một trận chiến gian khổ mới đúng…”

Nghe vậy, người Mục gia giận dữ ngút trời, đây là đâm người ta một đao, rồi còn xát muối vào miệng vết thương của người ta nữa, quả thật quá kinh tởm mà!

Nhưng bốn vị sứ giả vẫn đang ở đây, bởi thế người Mục gia chờ đợi sứ giải cho bọn họ một lời giải thích.

Thế nhưng, lúc này, Kiếm Thập Tam cười khẩy nói: “Đồ vô dụng, không đáng để thương hại, việc này là do Mục Hàn Vân không biết tự lượng sức mình, không thể trách Lãnh Vô Nhai được!”

Lời này rõ ràng là cố tình thiên vị Lãnh Vô Nhai, nhưng sứ giả đã mở miệng, tương đương với việc này kết tại đây!

“Ngươi…”

Mục Thanh Khung giận dữ, đập bàn đứng lên, ông ấy là thiếu chủ của Mục gia, là cường giả Linh Văn cảnh, hà cớ gì phải sợ Kiếm Thập Tam.

“Cha!”

Thấy thế, Mục Long ra hiệu bảo Mục Thanh Khung đừng kích động, Mục Cửu Uyên đứng bên khuyên can, nhưng sắc mặt của ông ta đã vô cùng u ám.

Một bên khác, người của Huyết Sát Môn thấy có thượng sứ che chở Lãnh Vô Nhai nên rất là đắc chí.

Thành chủ Mạnh Nam Thiên từ trước đến nay là người gió chiều nào theo chiều đó, thấy vậy, vội vàng tuyên bố: “Bởi vì Mục Vân Hàn vẫn chưa chủ động nhận thua nên ta tuyên bố đây là một sự cố ngoài ý muốn, Lãnh Vô Nhai vẫn chưa phạm quy!”

“Trận chiến này, Huyết Sát Môn, Lãnh Vô Nhai chiến thắng!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nghe thế, Lãnh Vô Nhai không còn nể nang gì, đứng trước toàn thể dân chúng trong thành giẫm đạp lên thi thể của Mục Hàn Vân, vẻ mặt đầy khiêu khích nói: “Năm xưa, người Mục gia giết trưởng lão của Huyết Sát Môn chúng ta, mà người nọ là cha ta, ta nhẫn nhục chịu đựng bốn năm đã để hôm nay trả mối thù xưa”.

“Lãnh Vô Nhai ta đây sẽ là ác mộng của tất cả đệ tử Mục gia, ta khuyên Mục gia các ngươi nên thức một chút, mau rời khỏi tuyển chọn lần này đi”.

“Đây là võ đài của kẻ mạnh, kẻ yếu chỉ xứng đáng trở thành xác chết, giúp kẻ mạnh lau chùi tro bụi vướng trên võ đài mà thôi!”

Lãnh Vô Nhai nói xong, đá bay thi thể của Mục Hàn Vân ra xa, rồi nghênh ngang bước xuống dưới.

Cùng lúc đó, Mục Long nắm chặt nắm đấm, chăm chú nhìn vào người của Huyết Sát Môn, trong mắt ẩn chứa sát khí điên cuồng.

Bốn năm trước, vị trưởng lão kia của Huyết Sát Môn ỷ vào thực lực cao cường mà cưỡng hiếp giết chết một nữ đệ tử của Mục gia, giết người đền mạng, chết trong tay Mục Thanh Khung đó còn chưa hết tội nữa là.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.