Yêu Thần Ký

Chương 173: Nộ đánh




Trời dần sáng, Diệp Tử Vân vừa tỉnh lại đã thấy Nhiếp Ly ngồi xếp bằng trên bồ đoàn trước giường tu luyện, nàng nghĩ tới hành động điên cuồng hôm qua mà hai má nóng bỏng, không biết làm sao đối mặt với Nhiếp Ly.
Diệp Tử Vân đang lặng lẽ mặc quần áo vào bỗng thấy Nhiếp Ly đột nhiên xoay người mỉm cười nói:“Ngươi đã tỉnh?”
Diệp Tử Vân nhất thời sững sờ, nàng vẫn chưa kịp quần áo, hai tay không thể che đậy được tầm mắt nóng bỏng của Nhiếp Ly:“Nhiếp Ly, ngươi là sắc lang......”
Diệp Tử Vân cầm gối ném về Nhiếp Ly. Quần áo lộn xộn, hai tay trắng ngẫu đang che bộ ngực nở nang, bụng bóng loáng bằng phẳng càng làm nàng thêm vẻ dụ hoặc.
Nhiếp Ly chụp được gối, ra vẻ nghiêm túc:“Là ai đêm qua cái gì cũng không mặc đã chui vào chăn của ta? Giờ còn nói ta là sắc lang......” Khóe miệng hắn không che giấu được tiếu ý, hiếm khi Diệp Tử Vân lại có bộ dáng phát điên như vậy.
“Ta......” Diệp Tử Vân cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để gặp người
“Đêm qua nàng rút cuộc suy nghĩ thế nào mà lại làm vậy?“
“Nhiếp Ly, ngươi còn dám nhắc lại sự tình đêm qua ta sẽ không để ý ngươi!”
Nhìn Diệp Tử Vân bộ dáng tiểu nhi nữ thẹn thùng, Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười:“Ta về sau không đề cập nữa là được!”
Diệp Tử Vân mặc quần áo, đỏ mặt từ trong phòng Nhiếp Ly vội vàng đi ra, nhất thời thất hồn lạc phách. Nàng cho rằng Nhiếp Ly và nam nhân khác đều giống nhau, sau khi hắn chiếm được thân xác sẽ mất đi hứng thú với nàng, coi như là một lần báo đáp ân tình với hắn. Thế nhưng kết quả ngoài ý liệu, đêm qua Nhiếp Ly chỉ nằm cạnh nàng mà ngủ.
Diệp Tử Vân vẫn không hiểu vì sao Nhiếp Ly lại thích nàng hơn Ngưng Nhi, theo lý thuyết thì hắn và Ngưng Nhi ở cùng một chỗ thời gian không ít, lại cùng nhau trải qua nhiều sự tình.
Suy nghĩ một lúc vẫn không hiểu, Diệp Tử Vân liền mặc kệ, Nhiếp Ly cứu phụ thân, nếu ngày sau có cơ hội báo đáp nàng cũng sẽ không chút do dự.
Dực Long thế gia.
Tiêu Ngưng Nhi sau khi từ phủ thành trở về tĩnh dưỡng, thương thế đã dần phục hồi, tu vi còn có dấu hiệu đột phá. Phong Lôi Dực Long quyết cường đại làm người khiếp sợ, tu vi nàng tăng mạnh đến Hoàng Kim nhị tinh đỉnh, chuẩn bị trùng kích Hoàng Kim tam tinh. Mỗi ngày, trung tâm linh hồn hải của nàng đều điên cuồng hấp thu linh hồn lực chung quanh làm tốc độ tấn giai kinh người.
Tiêu Ngưng Nhi không thể tưởng tượng được bộ công pháp này của Nhiếp Ly đến tột cùng có cấp độ gì, nàng cảm giác với bộ công pháp này, đột phá đến Hắc Kim cấp là chuyện vô cùng dễ dàng, ngay cả đột phá Truyền Kỳ cấp bậc cũng không phải vấn đề quá khó khăn.
Tiêu Ngưng Nhi lẳng lặng ngắm nhìn chân trời xa xăm ngoài cửa sổ, trong đầu hiện ra hình bóng Nhiếp Ly. Nàng mỉm cười tự hỏi không biết giờ này hắn đang ở đâu, làm gì?
“Tiểu thư. Gia chủ cho gọi người đến.” Một nha hoàn vội vàng đi vào nói.
Tiêu Ngưng Nhi gật đầu, nhanh chóng đi tới nghị sự đường.
Lúc này Tiêu Vân Phong cùng sáu vị trưởng lão đều ở trong nghị sự đường. Thấy Tiêu Ngưng Nhi tiến vào, sáu vị trưởng lão đồng loạt đứng dậy, bộ dáng tươi cười khách khí.
Tiêu Ngưng Nhi nhớ tình hình lúc trước sáu vị trưởng lão này bức bách mình, mặt lạnh như băng, không lộ ra chút biểu tình nào nhìn Tiêu Vân Phong hỏi:“Phụ thân, ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Sáu vị trưởng lão thấy Tiêu Ngưng Nhi không quan tâm đến mình đều xấu hổ cười cười, không dám để bụng hành động của nàng. Bọn họ biết Tiêu Ngưng Nhi đã bước vào Hoàng Kim cấp bậc, hơn nữa là Hoàng Kim nhị tinh, tốc độ tu luyện như vậy xưa nay Diệp Long thế gia không ai sánh bằng, chỉ sợ với tốc độ này, hy vọng đột phá Truyền Kỳ cảnh giới cũng không phải quá xa vời.
Bọn họ nào dám bất kính với một Truyền Kỳ cường giả trong tương lai!
Tiêu Vân Phong nhìn bộ dáng mọi người, trong lòng không khỏi cảm khái, 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, bọn họ sai trước, không thể trách Tiêu Ngưng Nhi được.
“Ngưng Nhi, mấy lão gia hoả bọn ta đã thương nghị, bọn ta bây giờ đã già, ta muốn đem vị trí gia chủ truyền cho ngươi, ngươi xem......” Tiêu Vân Phong mỉm cười nói, tuy sự tình nữ nhân nắm quyền trong Dực Long thế gia hiếm có nhưng với thiên phú hiện tại của Ngưng Nhi, ai dám nói ra nói vào?
“Phụ thân, ta đối với vị trí gia chủ này không hứng thú, hiện tại ta chỉ muốn dốc lòng tu luyện.” Tiêu Ngưng Nhi lắc đầu, nàng không muốn trở thành gia chủ giống phụ thân, phải chiếu cố tộc nhân, nhất là mấy tộc nhân này có quá nhiều tư tâm. Nàng chỉ muốn cùng người mình yêu sống cuộc sống bình dị.
“Nếu ngươi đã không muốn vậy quên đi.” Tiêu Vân Phong gật đầu, hắn sẽ không ép buộc Ngưng Nhi, bây giờ trong Dực Long thế gia cũng không có ai dám làm vậy với nàng.
“Ngưng Nhi chất nữ, chúng ta thương lượng một chút, ngươi không phải quen biết Thiên Ngân thế gia Nhiếp Ly sao? Nghe nói hiện tại hắn quyền thế ngập trời, cả luyện đan sư hiệp hội cũng nghe hắn. Chúng ta muốn ngươi hỏi xem luyện đan sư hiệp hội có thể làm một ít giao dịch với Dực Long thế gia không.” Tiêu Dực nịnh nọt cười nói.
“Tiêu Dực trưởng lão còn nhớ lúc trước người bắt ta lấy lại Tử Lam Thảo của Nhiếp Ly không? Bây giờ còn muốn ta đi cầu hắn sao?” Tiêu Ngưng Nhi lạnh lùng liếc liếc nhìn Tiêu Dực.
“Chuyện này......” Tiêu Dực vô cùng xấu hổ,“ Trước đây ta không biết thân phận của hắn, lúc trước ngươi giúp hắn thu mua Tử Lam thảo, coi như hắn thiếu nhân tình của ngươi rồi!”
“Nhân tình? Hắn giúp ta chữa bệnh, là ta thiếu hắn mới đúng! Ta dù sao cũng không làm được chuyện như vậy, các ngươi tự đi mà nói với hắn.” Tiêu Ngưng Nhi quả quyết cự tuyệt.
Thấy Tiêu Ngưng Nhi nhất quyết không chịu giúp, Tiêu Dực trong lòng ảo não nhưng không dám biểu hiện trên mặt, chỉ liên tục giải thích:“Ngưng Nhi chất nữ không cần sinh ý vậy thì quên đi, coi như ta chưa đề cập qua.”
Tiêu Dực vừa dứt lời bỗng thấy một người hung hăng xông vào nghị sự đường.
“Tiêu Ngưng Nhi, ngươi là tiện nhân, dám ở sau lưng ta câu dẫn nam nhân khác, cho ta đội nón xanh. Khi dễ Thần Thánh thế gia ta, hôm nay ta muốn Dực Long thế gia cho ta một lời giải thích!”
Người tới chính là Thẩm Phi.
Tuy rằng Thẩm Hồng đã dặn dò Thẩm Phi đừng gây chuyện, thế nhưng Thẩm Phi vẫn không kiềm chế được. Khi hắn biết tin tức Tiêu Ngưng Nhi trở về gia tộc đã lập tức chạy tới. Làm đích tử Thần Thánh thế gia, vị hôn thê ở ngoài câu dẫn nam nhân, hắn làm sao có thể nhẫn được?
Tiêu Ngưng Nhi vẻ mặt lạnh lùng, trừng mắt nhìn Thẩm Phi:“Thẩm Phi, nơi này là đại sảnh Dực Long thế gia, ngươi không muốn bị đánh thì mau lăn ra ngoài!”
“Lăn ra? Dực Long thế gia các ngươi thật có bản lĩnh này? Lúc trước là ai cầu chúng ta ký kết hôn ước, hiện tại hai cánh cứng rắn muốn xé bỏ hôn ước? Đúng là gia môn bại hoại!” Thẩm Phi chỉ Tiêu Vân Phong đang ngồi ghế chủ sự, tức giận nói: “Tiêu Vân Phong, đừng tưởng Thần Thánh thế gia ta hiện tại bị Phong Tuyết thế gia chèn ép đã suy yếu. Chúng ta muốn nghiền chết Dực Long thế gia chỉ là chuyện nhỏ thôi!”
Tiêu Vân Phong nhìn lướt qua Tiêu Dực lộ vẻ căm tức, lúc trước nếu không phải Tiêu Dực ép bức thì hắn cũng không để cho Ngưng Nhi cùng Thẩm Phi ký kết hôn ước. Hiện tại Thần Thánh thế gia muốn cưới Ngưng Nhi là không thể.
“Thẩm Phi công tử, việc này để chúng ta thương lượng kỹ hơn. Ta sẽ phái người thông báo Thẩm Hồng gia chủ, ngươi vẫn nên quay về đi.” Tiêu Vân Phong trầm giọng nói, trên người lộ ra một cỗ khí thế uy nghiêm.
“Hừ hừ, Tiêu Vân Phong, một câu nói đã muốn đuổi ta? Hôm nay ta muốn mang Tiêu Ngưng Nhi về Thần thánh thế gia, nếu không được, các ngươi hảo hảo đợi xem!” Thẩm Phi tức giận nói.
Nghe Thẩm Phi đe doạ, Tiêu Ngưng Nhi hai tay nắm chặt, tức giận run người. Lúc trước hôn ước với Thần Thánh thế gia làm cuộc sống nàng vô cùng u ám, vô số lần có ý tưởng tự sát, nhiều lúc tự khóc một mình. Nhiếp Ly xuất hiện, đem nàng từ bể khổ cứu ra, làm thiên phú của nàng tăng mạnh, rốt cuộc thoát khỏi bức bách gia tộc. Thế nhưng Thẩm Phi vẫn nhất quyết không buông tha nàng.
Tiêu Ngưng Nhi nhìn chằm chằm Thẩm Phi, lạnh lùng nói:“Thẩm Phi, hôm nay ta khiêu chiến với ngươi. Nếu ngươi có thể đánh thắng ta, ta sẽ theo ngươi về Thần Thánh thế gia. Nếu ngươi thua, hừ hừ, ta muốn ngươi vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt ta!”
“Ha ha, nực cười, Tiêu Ngưng Nhi, dựa vào ngươi cũng dám khiêu chiến ta? Ngươi bị điên rồi!” Thẩm Phi nhìn chằm chằm Tiêu Ngưng Nhi, thấy ánh mắt nàng vẫn lạnh lùng liền quay qua Tiêu Vân Phong cùng sáu vị trưởng lão Dực Long thế gia nói:“Lời Tiêu Ngưng Nhi vừa nói chắc các ngươi đều nghe được, chúng ta quyết định như vậy đi!”
Rống!
Thân thể Thẩm Phi nhanh chóng biến hóa, lập tức dung hợp Xích Viêm Hắc Hổ yêu linh. Sau trận chiến với Nhiếp Ly hắn đã có tâm ma, mặc kệ đối thủ là ai đều phải nhanh chóng dung hợp yêu linh. Thực lực hắn sớm xưa đâu bằng nay, đã đạt tới Hoàng Kim nhất tinh cấp bậc. Cộng thêm Xích Viêm Hắc Hổ yêu linh, hắn tự tin trong cùng lứa tuổi trừ Diệp Hàn, Nhiếp Ly, hắn hoàn toàn không sợ người khác, huống hồ Tiêu Ngưng Nhi còn là một nữ nhân.
“Hôm nay ta phải hảo hảo chấp hành một chút gia pháp!” Thẩm Phi trong mắt lóe qua một tia âm lãnh, Liệt Diễm màu đen hừng hực thiêu đốt.
Sóng nhiệt tràn ngập toàn bộ đại sảnh.
Tiêu Ngưng Nhi đứng trên đài cao chăm chú nhìn Thẩm Phi, không ngờ Thẩm Phi cũng tấn giai đến Hoàng Kim cấp bậc, hơn nữa Xích Viêm Hắc Hổ xác thật là yêu linh chiến lực vô cùng cường đại. Khó trách Thẩm Phi sảng khoái đáp ứng khiêu chiến.
Nhưng......
Tiêu Ngưng Nhi thân thể cũng nhanh chóng biến hóa, dung hợp Phong Lôi thiên tước yêu linh, trong nháy mắt điện quang bắn ra loá mắt.
Một cỗ khí thế cường đại gấp mấy lần hướng Xích Viêm Hắc Hổ áp chế xuống.
Nhìn Tiêu Ngưng Nhi dung hợp Phong Lôi thiên tước yêu linh, đám người Tiêu Vân Phong, Tiêu Dực cũng cảm thấy ngoài ý muốn, điện quang trong không khí làm bọn họ có chút áp lực. Bọn họ không biết được Tiêu Ngưng Nhi lại dung hợp yêu linh cường đại như vậy.
Thẩm Phi dung hợp Xích Viêm Hắc Hổ còn tưởng mình nắm chắc phần thắng, hắn vạn lần không ngờ Tiêu Ngưng Nhi cũng đạt tới Hoàng Kim cấp, lại dung hợp Phong Lôi thiên tước yêu linh cường đại.
Rầm rầm rầm!
Từng đạo lôi điện đánh xuống, oanh kích lên người Xích Viêm Hắc Hổ, nháy mắt toàn thân Thẩm Phi tê liệt.
Thẩm Phi lúc này mới biết mình đã xem nhẹ thực lực Tiêu Ngưng Nhi. Hắn rống giận một tiếng, há mồm phun ra một đạo Xích Viêm.
Nhìn thấy đạo Xích Viêm bắn nhanh về phía mình, Tiêu Ngưng Nhi vẫn cực kỳ lãnh tĩnh “Thẩm Phi đích thực có thiên phú nhưng bên ngoài tầm hoa vấn liễu, không cố gắng tu luyện, nàng sẽ không thua loại người này!”
Hai cánh Phong Lôi thiên tước vỗ một cái, một đạo lôi điện khủng bố đánh vào Xích Viêm.
Oanh!
Lôi điện nháy mắt xé rách đạo Xích Viêm, tiếp tục hướng tới Thẩm Phi.
Đây là nghiền áp tuyệt đối, thực lực hai người không cùng một cấp độ.
Tuy đều là Hoàng Kim cấp, nhưng Thẩm Phi chỉ là Hoàng Kim cấp bình thường, Tiêu Ngưng Nhi có thể vượt cấp khiêu chiến, hơn nữa còn chênh lệch một cấp nhỏ.
Một âm thanh nổ to vang lên, thân thể Thẩm Phi bị đánh văng ngược vào cột nhà trên đại sảnh. Oành!! Cột nhà cùng chỗ Thẩm Phi rơi xuống đều xuất hiện vết nứt. Thẩm Phi phát ra tiếng rên thống khổ, một kích lôi điện làm hắn bị thương không nhẹ.
Hắn hoàn toàn không ngờ thực lực Tiêu Ngưng Nhi lại mạnh hơn mình nhiều như vậy, hoàn toàn đem hắn nghiền áp.
Phong Lôi thiên tước thích hợp chiến đấu tại địa phương rộng lớn, càng trống trải, chiến kỹ thi triển càng cường đại. Dù trong đại sảnh này không thể thi triển toàn bộ thực lực nhưng Thẩm Phi vẫn không chịu nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.