Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1875: Đố kỵ khiến người ta trở nên xấu xí




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chẳng ai nghĩ tới, sự việc lại căng thẳng đến mức như vậy. Lữ Tâm Tâm mất hết mặt mũi, lập tức ôm mặt “Đăng đặng đặng” chạy ra khỏi phòng học.
Diệp Thần liếc một cái, đúng là tật xấu! Tiểu gia cũng không có tính khí dễ dãi như vậy!
Nói thật ra, từ trước tới giờ Diệp Thần không biết cách để ý đến cảm nhận của người khác như thế nào.Từ nhỏ đến lớn, cậu đều là tài năng xuất chúng, cho tới bây giờ đều là tán dương so với phê bình nhiều.
Đột nhiên nghe cô nữ sinh này lên tiếng làm nhục Mạc Khinh Hàn, cậu lập tức liền không nhịn được!
Lục Vũ Hiên bất đắc dĩ nhún vai một cái: “Mạc Khinh Hàn, xin lỗi, liên lụy cậu...”
Nói xong, cũng không để ý tới thái độ của Mạc Khinh Hàn, xoay người rời đi.
Lớp trưởng Hứa Tuấn Khải cũng đứng lên: “Mạc Khinh Hàn, có cơ hội, tôi sẽ tìm cậu cùng nhau làm báo tường.” Nói xong, đứng lên, trở về chỗ ngồi bàn thứ ba của mình.
Mạc Khinh Hàn trong đầu nghĩ, Lữ Tâm Tâm này cứ như vậy chạy ra ngoài, cũng không có ai đuổi theo cô?
Nhân duyên thật là thúi đến nhà!
Mới vừa rồi, còn có rất nhiều bạn bè vui vẻ, lúc này lại chẳng có ai để ý đến cô...
Bắt đầu giờ học, Lữ Tâm Tâm một mình ão não trở lại. Quyển sổ của cô vẫn nằm rải rác trên đất, có mấy tờ bị rơi ra, cô khom người nhặt lên, làm cái gì cũng như không có chuyện gì xảy ra.
Lúc này, đột nhiên một bạn học nữ chạy vào phòng học, trong tay cô phe phẩy một trương hải báo: “Lâm Nghệ Phong, Mạc Khinh Hàn, mọi người mau nhìn xem, người trên tấm áp phích này là hai người đúng không?”
Diệp Thần nhất thời phản ứng không kịp “Lâm Nghệ Phong” chính là anh... Sắc mặt của Diệp Thần trở nên tối một chút, trong đầu nghĩ: Tiểu Hàn Hàn còn len lén cùng người khác trên mặt báo?
Cho đến lúc nữ sinh kia đem tấm áp phích giơ đến bọn họ trước mặt, Diệp Thần mới phát hiện, người trên tấm áp phích, không phải là anh và Mạc Khinh Hàn sao?
Diệp Thần bừng tỉnh, lúc này mới nhớ tới tên giả của anh. Anh lặp tức cảm giác được, chỉ số thông minh của anh đã bị Mạc Khinh Hàn lây bệnh...
Lần này, phòng học lại bùng nổ lần nữa. Cơ hồ tất cả mọi người đều vây lại nhìn.
Trừ “Hai lỗ tai không nghe thấy chuyện ngoài cửa sổ” siêu cấp học phách, còn có đối với Mạc Khinh Hàn khịt mũi khinh bỉ, Lữ Tâm Tâm.
Một người nữ sinh thét to: “Oa! Lâm Nghệ Phong, lúc cậu ấy chụp hình, tại sao giống Diệp Thần như vậy?”
“Đúng vậy! Nhất là ánh mắt kia... Rất giống như ông xã Thần Thần của tôi!”
Diệp Thần liếc nữ sinh này một cái? Khinh Hàn còn chưa kêu mình là ông xã! Diệp Thần trong đầu nghĩ: Đợi đến lúc Tiểu Hàn 18 tuổi, cậu nhất định để cho cô trở thành bạn gái của mình.
Mạc Khinh Hàn nói: “Đây là mấy ngày trước tôi tới chụp ảnh quảng cáo, ngày đó công ty này tổ chức thi tuyển người mẫu, nhà tôi lúc đó thiếu tiền, nên đi thử một chút. Không nghĩ tới, lại được chọn.”
“Oa... Tốt vậy a! Công ty đó ở đâu thế? Tôi cũng muốn đi thử một chút.”
Mạc Khinh Hàn nói: “Chính là tòa nhà đồ sộ ở phố thương mại Lợi Hào, công ty Tinh Vũ.”
“Nga...” Có mấy nữ sinh dáp dấp không tệ liền ghi lại tên công ty.
Lữ Tâm Tâm trong lòng hừ một tiếng! Nói cho nhiều người như vậy, không sợ người ta cướp mất công việc của mình hay sao!
Mạc Khinh Hàn không cảm thấy có vấn đề này, dù sao ai có thực lực mới quan trọng, lần này cũng không thể coi như cô nắm chắt cơ hội một trăm phần trăm.
Nếu như bạn học của cô thích hợp hơn, vậy vừa có thể phát phúc lợi cho mọi người.
Mặc dù mới vừa kiếm được 1160 đồng tiền tiền nhuận bút, nhưng... Cũng không xoay xở được mấy ngày. Ba cô đang bị bệnh, phải cần nhiều tiền hơn nữa...
1160 đồng này, nếu dùng tiết kiệm, nhiều nhất cũng chỉ có thể chi tiêu trong một tuần.
...
Ai ya —— cố gắng lên a! Mạc Khinh Hàn!
Ngày 01 tháng 10, mới sáng sớm, Mạc Khinh Hàn từ nhà đi ra, đến công ty Tinh Vũ thi tuyển.
Nhưng là, đi hai bước, cô cảm giác có người đi theo cô.
Cô làm bộ lơ đãng quay đầu, quét một vòng bốn phía, không nhìn thấy người nào khả nghi. Cô để ý, có chút lo lắng, có phải là... Hành tung của anh Thần bị mấy tay săn ảnh phát hiện?
Nếu tung tích của anh Thần bị đưa ra ánh sáng, có phải anh phải rời đi hay không?
Mạc Khinh Hàn lập tức lo sợ... Đột nhiên anh Thần tới nơi nhỏ bé này đi học, nếu như bị người ta cố ý chụp ảnh, sẽ viết về anh những tin không tốt?
Trước kia, không phải có rất nhiều truyền thông viết anh Thần không biết đọc sách hay sao? Nếu như bị phát hiện anh đột nhiên trở lại học trung học cấp hai, chẳng khác nào nói tin anh không tốt nghiệp trung học cấp hai là sự thật!
Như vậy, đối với sự nghiệp phát triển của anh Thần sẽ rất bất lợi...
Không được ——
Tuyệt đối không thể để cho những tay săn ảnh này biết chỗ anh Thần!
Cô phải bảo vệ anh, cho dù anh có rời đi vì chuyện này hay không, cô đều phải nghĩ ra tất cả biện pháp bảo vệ anh!
Mạc Khinh Hàn đi chậm chậm, cô phát hiện người đang theo dõi mình từ cửa sổ thủy tinh của một cửa hàng trước mặt, là một người phụ nữ đội mũ lưỡi trai, hành tung lén lén lúc lúc, nhìn một cái là biết không phải người đi đường bình thường.
Đây chắc chắn là tay săn ảnh!
Trước mặt chính là “Tinh vũ”, Mạc Khinh Hàn còn chưa đi vào đại sảnh, đột nhiên nhìn thấy Diệp Thần mặc một bộ trắng đen kết hợp cùng quần áo thường, đang cùng ông chủ quảng cáo nói chuyện.
Ông chủ kia gật đầu không ngừng. Diệp Thần hình như giao phó cho ông ta chuyện gì.
Bên cạnh, Đô Đô cũng ở đây, Đô Đô mặc quần cụt màu trắng, tóc đen dài thẳng, tràn đầy sức sống tuổi trẻ.
Tại sao Diệp Thần và Đô Đô đều ở đây?
Mạc Khinh Hàn quyết định thật nhanh, nhưng không có đi vào, cô lập tức xoay người, đi trở về.
Người phụ nữ đi theo cô, lập tức vào một quán cơm.
Mạc Khinh Hàn đi vào một gian tiểu siêu thành phố bên cạnh, nắm lên điện thoại công cộng, mặt quan sát ra cửa, thấy người phụ nữ lén lén lút lút đó, nhìn ra noài.
Mạc Khinh Hàn sợ hãi lòng nhảy như sấm, cô cầm thật chặt ống nghe.
Lúc này Diệp Thần nhận điện thoại, Mạc Khinh Hàn lập tức nói: “ Bạn học Lâm Nghệ Phong, có người đang theo dõi tôi: “Cô che miệng, thanh âm cực thấp nói: “Người đó bây giờ đang ở gần Tinh Vũ, cậu mau mau đưa Đô Đô đi.”
Cô nghe được Diệp Thần ở đầu bên kia điện thoại cười một tiếng, nói: “Tôi thấy người đó rồi, không phải là bạn học của chúng ta sao, cái gì Lữ? Không cần sợ, cậu đến đây đi.”
Lữ Tâm Tâm? Mạc Khinh Hàn để điện thoại xuống, trả tiền. Lúc cô đi ra, chỉ thấy người phụ nữ đội mũ lưỡi trai đó, đã đi tới cửa “Tinh vũ “, lúc này, cô bỏ mũ lưỡi trai xuống, đi vào Tinh Vũ...
Thật là Lữ Tâm Tâm!
Ngày hôm qua Lữ Tâm Tâm nghe Mạc Khinh Hàn nói, có công ty tuyển người mẫu, cô trong lòng không phục, trong đầu nghĩ: Mạc Khinh Hàn có thể đậu, Lữ Tâm Tâm ta cũng có thể đậu!
Nhưng là, ngày hôm qua trong phòng học quá ồn, cô không có nghe rõ là nơi nào.
Cô về nhà trăn trở cả đêm, nữ sinh trong lớp cô rất nhiều, có thể bọn họ cũng sẽ đi thi tuyển! Ngộ nhỡ ai bị chọn trúng chứ? Vậy cô thật muốn tức chết!
Cô cũng muốn đi thi tuyển, nhưng là lại không biết địa chỉ. Cô lại không thể tự mình đi hỏi bạn học, cho nên, sáng sớm cô liền trốn gần nhà Mạc Khinh Hàn...
Không nghĩ tới Mạc Khinh Hàn phát hiện cô đi theo! Hừ —— phát hiện thì phát hiện, bây giờ cô đã thấy đại tấm bảng “Tinh vũ“. Cho nên, cô phải nhanh chóng đi vào trước Mạc Khinh Hàn.
Cô vẫn là rất tự tin với gương mặt ngũ quan của mình, cô tin chắc với nhan sắc dung nhan của cô, nhất định có thể thông qua tuyển chọn!
Hôm nay, cô còn cố ý trang điểm, còn cố ý làm tóc công chúa, còn cố ý mặc một chiếc váy màu hồng phấn. Thấy thế nào, làm sao non!
Người so với người, chết vì tức giận! Cô không tin Mạc Khinh Hàn không chết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.