Yêu Phượng Tà Long

Chương 56: Quải nhân




Edit: Nguyệt Thủy
Nghe vậy, hắc y nhân nhíu mày, Sở Tiếu Tiếu nhìn hắn, ánh mắt lộ ra một chút tính kế, nghe âm thanh của hắn có thể đoán ra mới hơn ba mươi tuổi.
Khi tu luyện huyền lực có thể làm chậm đi quá trình lão hóa, so với người bình thường còn muốn trẻ tuổi hơn, nhưng muốn ngưng lại quá trình lão hóa thì phải đạt đến vương cấp, có thể sống đến một ngàn tuổi, sống lâu kéo dài đến vạn tuế *câu này Thủy hok hiểu lắm nên giữ nguyên nhak!!*, khi đến đế cấp, thần cấp thì sinh mệnh có thể kéo dài gần như là vĩnh cửu. *đoạn này Thủy chém đại đó*
Người này vẫn là tôn cấp, cho dù so với người bình thường trẻ hơn một chút, nhưng hắn tuyệt đối không còn trẻ, cư nhiên đã là thất giai tôn cấp huyền sư; phải biết rằng Tử Kình Thiên cùng Sở Ngự giống nhau, hơn nữa Tử Kình Thiên thân là hoàng đế nên các loại linh dược tất nhiên là dùng không ít, đến nay bất quá cũng là ngũ giai tông cấp huyền sư, mà Sở Ngự thân là gia chủ Sở gia khẳng định là đã dùng không ít linh dược, cộng thêm được Tử Kình Thiên ban cho một viên đan dược đột phá cấp, cũng bất quá chỉ là tam giai tông cấp huyền sư; mặc kệ hắc y nhân này có thiên phú cực cao hay do ăn linh dược mà có, nhân tài như thế tại sao chịu bán mạng cho mình!!
Sở Tiếu Tiếu nhìn nữ nhân kia, rồi hướng về hắc y nhân cười ngọt ngào,"Muốn ta không hỏi tội nàng cũng có thể, bất quá ta muốn cùng ngươi quyết đấu!".
Hắc y nhân nhíu mày, này xem như uy hiếp sao? Hắn là vì tốt cho nàng, mới khuyên nàng một câu, nàng cư nhiên còn muốn cùng hắn quyết đấu? Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, Sở Tiếu Tiếu cổ tay vung lên, u linh như linh xà hướng thẳng tắp về phía hắn đánh tới.
Lúc này, trong tay hắc y nhân đột nhiên có thêm một thanh kiếm, cổ tay vừa chuyển, thân kiếm chắn trước ngực, Sở Tiếu Tiếu hai mắt nhíu lại, chỉ thấy u linh thẳng tắp va vào thanh kiếm kia, phát ra một tiếng vang rất nhỏ, sau đó chỉ thấy u linh xuyên thấu qua thân kiếm, thẳng tắp đánh úp về phía ngực hắn.
Hắc y nhân kinh hãi, mũi chân vừa chuyển, thân mình cấp tốc lui về phía sau. Sở Tiếu Tiếu thu hồi u linh, vẻ mặt mang ý cười nói,"Ngươi cần phải tập trung một chút nga! Đúng rồi! Ta thiếu chút nữa đã quên nói cho ngươi, nếu ngươi thua thì phải thực hiện theo lời nói làm thuộc hạ của ta nga!"
Hắn căn bản không quan tâm lời nói của nàng có ý gì,chính là kinh hãi nhìn bảo kiếm của mình, trên đó bị thủng một lỗ nhỏ, hàn băng kiếm của hắn là ngũ giai thần khí, cư nhiên giống như đậu hủ, đâm một nhát liền hỏng? Hắn nhìn không chớp mắt sợi chỉ bạc trên tay Sở Tiếu Tiếu đến tột cùng là linh khí cấp bậc gì?
Sở Tiếu Tiếu lắc đầu, thở dài nói,"Muốn nói cho ngươi chú ý một chút! Cư nhiên còn thất thần?" U linh lại bay ra, nhưng lúc này trên mặt của nó lại có một luồng hồng sắc hỏa diễm.
Hắc y nhân chợt lóe vội vàng nghiêng người, nhìn hỏa diễm kia so với bình thường hồng hơn một chút, trong lòng lại cảm thấy kinh ngạc,"Ngũ linh hỏa?" Nàng rốt cuộc là ai? Hắn không nghe nói qua có cường giả tôn cấp trẻ tuổi như vậy xuất hiện a! Hơn nữa cư nhiên còn có ngũ linh hỏa, kia khẳng định không phải là vừa mới đi vào tôn cấp, trên người nàng lại không có vầng sáng huyền lực, cũng không có cảm giác huyền lực giao động, hắn cũng không dám khẳng định nàng có phải tôn cấp hay không? Có lẽ cấp bậc của nàng rất cao, khó hiểu nhất là nàng cư nhiên vẫn còn là một đúa trẻ!
Trong lòng hắn tuy rằng vẫn kinh ngạc, nhưng cũng không quên chính mình còn đang quyết đấu, một bên né tránh, một bên niệm một chú ngữ khó hiểu, chỉ thấy bóng dáng màu đen khinh phiêu một bên, đồng thời thâm màu lam thủy kiêu ở tại phi hồng hỏa diễm thượng *câu này không hiểu nên giữ nguyên văn nhak!!*, u linh hướng tới, một trận tiếng vang "Xuy xuy", hỏa diễm trên mặt u linh hoàn toàn biến mất.
Sở Tiếu Tiếu nhíu mày, nhìn về phía hắn y nhân ánh mắt càng thêm vừa lòng, cư nhiên còn tu luyện ra huyền âm thủy, rất tốt!
Ngũ loại nguyên tố có thể biến dị đều có bốn cấp bậc, âm u ma trơi cùng địa ngục hàn thủy mạnh hơn các biến dị khác nên được xếp ở trên, có thể chống lại lẫn nhau, trừ cái đó, các biến dị khác đều dựa theo quy tắc tuần hoàn ngũ hành tương khắc, giống như tam cấp hỏa diễm linh hỏa cùng tam cấp huyền âm thủy đều cùng cấp bậc, nên ngũ linh hỏa của nàng mới bị huyền âm thủy dập tắt, đương nhiên cũng vì Sở Tiếu Tiếu đã đem lực khống chế cùng cấp bậc với hắc y nhân nhị giai tôn cấp huyền sư, nếu không, bằng với thực lực quân cấp hồn sư của nàng tương đương với thần cấp huyền sư thì cho dù là ngũ giai linh hỏa cũng có thể đánh vỡ quy tắc ngũ hành tương khắc, vì cấp bậc của nàng cao hơn hắc y nhân.
Nàng thật muốn xem hắn còn năng lực đặc biệt gì nữa! Ân, không phải còn linh thú chưa dùng tới sao? Sở Tiếu Tiếu cười cười, thực lực nháy mắt tăng lên tứ giai tôn cấp huyền sư, mục đích đương nhiên vì muốn buộc hắn sử dụng linh thú.
U linh vặn vẹo nhanh hơn, trước mặt hắc y nhân xuất hiện vài tàn ảnh, làm cho người ta không phân biệt được thật giả, trong mắt hắn càng thêm ngưng trọng, phải cố hết sức né tránh, thấy không còn đủ khả năng né tránh, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ gọi ra linh thú của mình.
"Xèo xèo......"
Một con hồ ly tuyết trắng xuất hiện trên đỉnh đầu hắc y nhân, thần thú có thể phi hành, mà chồn bạc này là một loại vô hệ thần thú, huyết mạch không cao quý bằng cửu vĩ hồ, vô hệ khác với hệ linh thú bình thường sẽ có một loại kỹ năng thiên phú, xem như là một loại bồi thường!
Con hồ ly nho nhỏ kia thật sự rất đáng yêu, bất quá cũng không thể xem thường nó, nó có thiên phú về lôi điện, đôi mắt hồ hẹp dài tập trung nhìn Sở Tiếu Tiếu, miệng hồ hé ra, chỉ thấy một đạo lôi điện thẳng tắp bổ về phía Sở Tiếu Tiếu, nàng dễ dàng tránh thoát và nói,"Chờ một chút!"
Sở Tiếu Tiếu nhìn hắc y nhân hỏi,"Ngươi không còn linh thú khác sao?"
Hắc y nhân thành thật trả lời, "Không có!" Mà con chồn bạc kia nghĩ rằng Sở Tiếu Tiếu khinh thường nó, giận dữ kêu, "Nhân loại...."
"Ngừng!" nàng vội vàng đánh gãy lời nó và nhìn về phía hắc y nhân,"Nói như vậy, thì không cần đánh nữa!". Lại hướng về phía chồn bạc xem thường nói,"Tiểu hồ ly, không cần kêu ngạo như vậy, tuy ngươi là thần thú, nhưng không phải thần thú cấp cao a!"
Dứt lời, ý niệm vừa động Long Vực liền xuất hiện trên vai nàng, Sở Tiếu Tiếu nhìn chồn bạc kia trong mắt sợ hãi, thân mình run lên, nàng chỉ vào tiểu bò sát trên vai mình nói,"Ngươi đánh thắng được nó sao?"
Chồn bạc hừ lạnh một tiếng, mệt mỗi thu lại khí tức, kia là tử long a! Tuy rằng còn nhỏ, nhưng lại có huyết mạch có quý, nó làm sao là của nó đối thủ đây? Uy áp của tên kia làm nó thở không nổi, bảo nó làm sao phun ra lôi điện đây?
Nhìn chồn bạc không còn bộ dáng kêu ngại như lúc nãy, Sở Tiếu Tiếu vỗ tử long trên vai vừa lòng nói,"Tiểu trùng vất vả cho ngươi rồi, tiếp tục về ngủ đi!"
Long Vực co rút khóe miệng, nó không phải đang ngủ mà là đang tu luyện! Nàng vì một chuyện nhỏ như thế mà đánh gãy tu luyện của nó, như vậy nó làm sao đánh thắng được tên tà long mà phụ thân nói là lợi hại kia đây? Buồn bực hừ một tiếng, lắc mình vào trong không gian thần thú tiếp tục sự nghiệp tu luyện.
Sở Tiếu Tiếu nhìn về phía hắc y nhân, hữu hảo nói "Ngươi nhận thua không?" nhưng trong mắt nàng viết rõ "Ngươi không nhận thua chúng ta tiếp tục đánh!'.
Hắc y nhân nhận mệnh nói "Ta nhận thua!" bởi vì hắn thực lực tăng lên quá nhanh nên đại ca thương nói hắn là quái vật, hắn cũng hiểu được mình có chút dọa người, nhưng hiên tại hắn rốt cuộc cũng biết được, hắn thật sự bình thường, không bình thường la tiểu nha đầu trước mắt hắn.
Sở Tiếu Tiếu an ủi nói "Yên tâm! Ngươi đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi!"
"Đi theo ngươi!?" hắc y nhân vẻ mặt nghi hoặc nhìn nàng, tại sao lại như vậy?!
Sở Tiếu Tiếu hai mắt nhíu lại, "Nam tử hán đại trượng phu, nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy, đừng nói với ta ngươi định nuốt lời!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.