Yêu Ma Đạo

Chương 199:




Nam nhân biết được Mạt Đồng đang nói xằng, cũng không định để ý tới y, nhưng y ôm nam nhân, thời điểm hôn nam nhân thì nam nhân nhịn không được đẩy y ra, y không phòng bị nên thật đúng là bị nam nhân đẩy ra.
Nam nhân xoay người đứng lên, qua loa mặc y sam liền chạy ra bên ngoài, đêm nay hắn vẫn không nên ở trong này, hắn tới phòng của Mạt Đồng ngủ, để Mạt Đồng ngủ ở phòng của hắn.
Nam nhân vừa luống cuống tay chân mặc y phục vừa chạy ra bên ngoài, nhưng thật ra Mạt Đồng không có tức giận, chỉ ôn hoà nói thầm một câu: “Ta cho ngươi chạy…….”.
Mạt Đồng lắc mình đuổi theo, nam nhân căn bản là chạy bộ, Mạt Đồng tóm lấy nam nhân y phục lộn xộn, giơ tay kéo, thân hình hai người nhoáng lên một cái đã tới dục trì (bể tắm) của Tích phủ.
Mạt Đồng đẩy nam nhân xuống, cả người nam nhân ướt nhẹp nhìn về phía Mạt Đồng, Mạt Đồng lười biếng ngồi ở bên cạnh ao, bảo nam nhân đi tới bên cạnh y, nam nhân chậm chạp bơi qua……..
” Ngươi muốn làm chuyện gì?”. Nam nhân thấp giọng hỏi Mạt Đồng, tay hắn nhẹ nhàng mà đặt ở bên cạnh ao.
Mạt Đồng chậm rãi cởi y bào, y nâng cằm nam nhân lên, để nam nhân nhìn y: “Ngươi biết rõ mà còn hỏi, ngươi đương nhiên biết ta muốn làm cái gì, còn cần hỏi sao?”.
Mạt Đồng cởi y bào, kéo tay nam nhân qua, để nam nhân thay y cởi bỏ khố đầu(quần lót), nới lỏng đai lưng, y kéo khố đầu xuống, lộ ra phân thân của y.
Nam nhân nhìn Mạt Đồng nhìn một cái: “Cho ta xem nó làm cái gì?”. Hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Mạt Đồng, Mạt Đồng kéo tay hắn chậm rãi xoa nắn phân thân giữa háng của y.
” Ai cho ngươi xem”. Mạt Đồng nâng cằm nam nhân lên, cúi đầu hôn mạnh lên môi của nam nhân, “Cho ngươi ăn”. Y cười có chút tà ác làm cho nam nhân có chút không muốn để ý tới y.
” Ta không ăn”. Nam nhân lắc đầu, hắn muốn lên bờ, lại bị Mạt Đồng giữ chặt.
” Không ăn thì không cho phép đi”. Hai tay của Mạt Đồng đang nắm mặt của nam nhân, y duỗi đầu lưỡi vào giữa đôi môi đang hé mở của nam nhân, khuấy đảo quấn quít, vả lại yêu cầu nam nhân: “Cũng không phải chưa làm qua, đừng nói với ta là ngươi ngượng ngùng”. Y đang nắm hàm dưới của nam nhân, để nam nhân ngẩng đầu lên nhìn y, nam nhân bộ dáng y sam lộn xộn làm cho hạ phúc của y nổi lên 1 cỗ cảm giác nóng rực……..
Phân thân của Mạt Đồng có phản ứng, y bảo nam nhân nhanh ăn, nam nhân không muốn, cuối cùng y mở miệng của nam nhân ra, để phân thân vào sâu trong cổ họng của nam nhân.
Môi của nam nhân rất nóng, rất mềm, xúc cảm trong khoang miệng mềm nhẵn, khiến cho Mạt Đồng thực thoải mái, ngón tay của y chậm rãi cọ xát hai má của nam nhân, cảm giác được độ ấm hai má của nam nhân đang không ngừng nóng lên, y lại trêu đùa nam nhân, thỉnh thoảng hỏi nam nhân 1 chút “ăn ngon không”, “hương vị như thế nào”, “ngọt hay không ngọt” linh tinh.
Biết nam nhân ngậm phân thân của mình nên không thể nói chuyện, Mạt Đồng liền không kiêng nể gì trêu cợt nam nhân, 1 tay y từ cổ của nam nhân chậm rãi đụng đến ngực của nam nhân.
Đầu ngón tay của Mạt Đồng nhẹ nhàng sờ nắn nhũ tiêm của nam nhân, cảm giác được miệng của nam nhân chậm rãi buộc chặt, y không dấu vết hút một hơi……….
Thật thoải mái hơn nữa hô hấp cực nóng của nam nhân phun giữa hai chân của y, ấm áp cùng độ ấm nóng rực của miệng nam nhân làm cho Mạt Đồng không ngừng phát trướng, nhồi đầy miệng của nam nhân……..
Nam nhân phun ra nuốt vào phân thân cực nóng giữa hai chân của Mạt Đồng, vật cứng kia đâm thẳng tới sâu trong cổ họng của hắn, nóng tới đầu lưỡi của hắn đều có một chút đã tê rần, nước miếng nuốt không hết từ khóe miệng của hắn chảy xuống.
Lông mi của nam nhân hơi hơi run run, ẩm ướt ở đáy mắt hắn ở bên cạnh ao tràn ngập hơi nước có vẻ mông mông lung lung, y sam của hắn bị Mạt Đồng cởi sạch, Mạt Đồng thay hắn rửa sạch thân thể, hắn cúi đầu thong thả phun ra nuốt vào phân thân giữa hai chân của Mạt Đồng ………
Thỉnh thoảng nam nhân bởi vì xâm nhập của Mạt Đồng mà phát sinh tiếng kêu rên rất nhỏ, phân thân nóng bỏng kia ở trong miệng hắn trượt qua trượt lại, đâm tới chỗ sâu trong cổ họng của hắn, ma xát tới đôi môi của hắn run lên.
Đêm nay nam nhân vẫn là bị Mạt Đồng tắm rửa sạch sẽ rồi ôm trở về phòng, đương nhiên vẫn là quay về phòng của nam nhân, chính là sau khi Mạt Đồng bắn ở trong miệng nam nhân 1 lần thì cũng không có làm khó nam nhân.
Liền ôm nam nhân ngủ suốt một đêm, mặt trời lên cao còn chưa rời giường, hắn đẩy Mạt Đồng ra, Mạt Đồng lại quấn lên trên người hắn, tay không an phận sờ mó lưng của hắn.
” Lấy rượu cho ta”. Đây là câu đầu tiên Mạt Đồng nói với nam nhân khi y tỉnh lại.
Nam nhân đưa một chén trà nóng cho Mạt Đồng, lần này Mạt Đồng lại không có cự tuyệt ngược lại thực hưởng thụ uống mấy ngụm, Mạt Đồng rủ mắt, im lặng uống trà, mới vừa tỉnh ngủ có chút mệt mỏi.
Nam nhân muốn đi ra ngoài gọi người chuẩn bị điểm tâm sáng, Mạt Đồng lại kéo nam nhân lại, nói lần sau không cho phép nam nhân đi thanh lâu cái loại địa phương không đứng đắn này, nam nhân cũng thản nhiên gật đầu.
Nam nhân nói cho Mạt Đồng thời điểm Mạt Đồng không ở quý phủ có rất nhiều yêu ma quỷ quái tới cửa tìm đến Mạt Đồng, nam nhân để đám yêu này tới cửa sau chờ, đoán chừng bây giờ còn chưa đi.
Nam nhân bảo Mạt Đồng tới đó để ý một chút, yêu càng ngày càng nhiều, tụ tập yêu khí như vậy đối ấn tượng của Tích Phủ không tốt, nếu dọa tới xa phu mang hàng hóa tới liền phiền toái.
Bởi vì Tích phủ mua thêm vật phẩm, đưa hàng hóa tới linh tinh đều đi vào từ cửa sau.
Mạt Đồng lại nằm ở trên giường một hồi, mới thong dong đứng dậy đi tới chỗ sơn tinh yêu quỷ ở phía sau, nam nhân cả ngày cũng không đi ra ngoài, cũng không có việc cần phải đi ra ngoài.
Hai linh hổ trước cửa nhà nam nhân bị nóng tới quỳ rạp trên mặt đất thở, ban đêm hắn hóng mát ở hậu viện, sau khi Mạt Đồng tống cổ đám nữ yêu xinh đẹp, đuổi đám quỷ quái đi thì y sai hạ nhân đi hầm băng lấy chút băng ra, đập nát bỏ ở trong đại đỉnh nam nhân mua về mấy ngày trước, đặt ở nhiều góc trong viện tử(sân nhà).
Có thể giảm bớt cảm giác nóng như thiêu một chút, nam nhân nhắm mắt lại, cầm cây quạt thong thả phe phẩy, Mạt Đồng ngồi uống rượu ở bên cạnh hắn, thỉnh thoảng đưa cho hắn uống, rượu này rất mạnh, hơn nữa thời tiết lại nóng, hắn phất tay tỏ vẻ không muốn uống, Mạt Đồng cũng không ép hắn, Mạt Đồng bảo gia đinh bê đường thủy ướp lạnh tới cho hắn.
“Uống ngon không?”.
“Ngon”. Nam nhân nở nụ cười, khuôn mặt bình thường của hắn khi cười rộ lên có vẻ thực sinh động.
“Xem bộ dáng rất nóng nực của ngươi kìa, ngươi là phàm nhân, khẳng định chịu không nổi loại thời tiết ác liệt này”. Thân trên của Mạt Đồng lại gần trước mắt nam nhân, lẳng lặng nhìn chằm chằm nam nhân 1 lát, phát hiện y sam của nam nhân ướt đẫm, y nhíu mày 1 chút, “Nếu thật sự quá nóng thì ngươi không mặc y sam là được, dù sao trong phủ không có người ngoài”.
Y sáp tới hôn môi nam nhân 1 cái, so sánh với môi của nam nhân nóng bỏng như lửa thì môi của Mạt Đồng lại có vẻ có chút lạnh như băng……..
Mạt Đồng chính là chuồn chuồn lướt nước (hời hợt) hôn nam nhân một chút, nam nhân cũng không có cự tuyệt nụ hôn của y, xúc cảm lạnh lẻo kia ngược lại làm cho nam nhân cảm thấy thực thoải mái, cảm giác mềm mềm lạnh lạnh.
Mạt Đồng ngậm một khối băng trong miệng, cúi đầu đút vào miệng của nam nhân, nam nhân nhắm mắt lại chậm rãi quạt cây quạt, khối băng trong miệng đang chậm rãi tan ra.
” Đêm nay Trang phủ ở đối diện thật sự là náo nhiệt, cả đêm chưa ngừng qua, Mộc gia lão gia cũng đi”. Nam nhân vừa nói vừa quạt, hắn biết đêm nay Trang phủ mời khách, thanh âm rất lớn, thực huyên náo……..
” Mặc kệ chuyện của người khác, ngươi tựu ít đi quản”. Mạt Đồng giơ tay sờ chân của nam nhân, nam nhân lập tức liền mở to mắt nhìn y, y kéo nam nhân lại đây, hai người tựa vào nhau, y sờ ngực của nam nhân, nói với nam nhân, “Đó là chuyện của Trang phủ, không liên quan tới chúng ta, gần đây trấn trên có rất nhiều viêm quỷ, ngươi tốt nhất tốt nhất ít đi ra ngoài”.
” Ta biết”. Nam nhân biết Mạt Đồng lo lắng cho hắn, hắn ngồi dậy, nhẹ nhàng quạt gió, phát hiện Mạt Đồng đang nhìn hắn, hắn ngược lại nở nụ cười. “Ngươi không ra ngoài, ta sẽ không ra ngoài”.
Mạt Đồng cảnh giác liếc mắt nhìn nam nhân một cái: “Có phải nghe ai nói cái gì hay không?”.
” Mấy ngày trước thời điểm ta đi Phúc Mãn Lâu uống rượu, nghe được khách nhân trong lâu nói ngươi thường xuyên đi thanh lâu, hơn nữa ra tay hào phóng, ta nói sai sao? Có chuyện này không?”. Nam nhân bình tĩnh nhìn về phía Mạt Đồng đang chột dạ.
Mạt Đồng vẻ mặt trấn định trả lời nam nhân: “Ta là đi làm việc, ngươi không cần để việc này ở trong lòng…….”.
” Ta không có để ở trong lòng, ta chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi”. Nam nhân cũng phi thường bình tĩnh trả lời câu hỏi của Mạt Đồng, hắn phẩy phẩy gió, sợi tóc nhẹ nhàng lay động.
Nghe được nam nhân không để chuyện của mình ở trong lòng thì lần này Mạt Đồng ngược lại lại không quá cao hứng, cái gì kêu không để ở trong lòng, cái gì kêu chính là thuận miệng hỏi một chút.
Mạt Đồng càng nghĩ càng cảm thấy nam nhân không cần y, càng nghĩ càng căm tức, nam nhân đứng dậy đi lấy khăn lau mồ hôi, y liền một tấc cũng không rời đi theo nam nhân, y trầm mặc, nam nhân cũng không nói.
Cho tới khi nam nhân chuẩn bị đi ra ngoài thì Mạt Đồng mới cản nam nhân lại: “Ngươi đi đâu?”.
” Ngươi tránh ra, có chuyện gì lát nữa chúng ta nói sau”. Nam nhân lau lau mồi hôi trên trán, ôn ôn hòa hòa nói chuyện cùng Mạt Đồng nhưng Mạt Đồng vẫn không cho nam nhân đi.
Mạt Đồng trầm mặc nửa ngày mới giữ chặt bả vai của nam nhân, thỏa hiệp nói với nam nhân: “Ta có thể đáp ứng ngươi, từ nay về sau ta sẽ không đi thanh lâu”. Y rất có thành ý, nam nhân thậm chí nhìn đến thực tâm của y.
” Ân”.
Nam nhân gật đầu.
Nam nhân gỡ tay của Mạt Đồng ra, chậm rãi tỏ vẻ: “Ngươi để ta đi ra ngoài dắt linh hổ vào trong, đêm đã khuya, phải đóng cửa phủ”. Thật ra hắn cũng không phải muốn đi ra ngoài, hắn chỉ muốn đóng cửa mà thôi.
Lúc này Mạt Đồng mới nhường đường, để nam nhân dắt linh hổ vào nhà, đêm hôm nay Mạt Đồng vẫn muốn lôi kéo nam nhân tới trong phòng của y nghỉ ngơi, nam nhân cũng không cự tuyệt y được.
Đi tới trong phòng ngủ của Mạt Đồng, Mạt Đồng nói với nam nhân rằng y sẽ không lại đi thanh lâu, nam nhân cũng không có tỏ vẻ cao hứng, cũng không có tỏ vẻ mất hứng, nhưng chỉ là thản nhiên nói một câu: “Cái loại địa phương này ngươi tốt nhất ít đi, bí mật khó giữ nếu nhiều người bên ngoài biết sẽ bịa đặt thị phi, ngươi muốn uống rượu có thể đi tửu lâu, ta không hy vọng ngươi lại đi cái loại địa phương này”.
Bởi vì Mạt Đồng thường xuyên sẽ ôm nam nhân, tuy rằng hắn chưa từng có ngửi được mùi son phấn của nữ nhân trên người Mạt Đồng nhưng hắn thật sự là không hy vọng có ngày đó.
Mạt Đồng cũng không có phản bác lời của nam nhân, biết nam nhân không thích thì y có thể không đi, y chưa từng có vì ai mà thay đổi chính mình, nhưng y vì nam nhân thì y sẽ kiềm chế.
Thời điểm ngủ Mạt Đồng nhìn chằm chằm nam nhân thật lâu, lúc này mới phát hiện nam nhân ngủ rất say, vừa rồi y lại ôm nam nhân, nam nhân vẫn nói rất nóng, nhưng thời điểm y ôm nam nhân thì hình như nam nhân thực thoải mái, điều này làm cho trong lòng y nhiều nhiều ít ít có chút cảm giác thành tựu.
” Về sau ta không đi cái loại địa phương này, ngươi cũng không cần chạy loạn tới chỗ đó, ngươi ngay tại bên người ta là được”. Cằm của Mạt Đồng để ở đầu vai của nam nhân, y lẳng lặng nhìn nam nhân gần trong gang tấc.
Nam nhân nói mê đáp lại: “Ân”.
Mạt Đồng thay nam nhân đắp tốt chăn, tay của y sờ cái bụng mềm dẻo của nam nhân, nam nhân nghiêng đầu bất mãn nói thầm hai câu: “Bỏ tay ra, đừng sờ…….”. Hình như nam nhân đang nằm mơ, miệng còn khôi hài hô, “Đừng……..”, “Không cần………”, “Không muốn làm…….” linh tinh, mặc mâu của y nhìn chăm chú vào dung nhan ngủ say của nam nhân.
Mạt Đồng nghiêng người, 1 tay chống đầu, 1 tay cầm tay của nam nhân, hai người cũng không mặc y phục, chăn bông cẩm tú hoa mỹ bao trùm bộ vị dưới thắt lưng của hai người.
Một hàng hàng ma kinh màu đen trên lưng của Mạt Đồng bị tóc đen mềm mại che hờ, thân hình của y thực hoàn mỹ, đường cong lưng cũng phi thường thật là tốt xem.
Nam nhân nghiêng đầu ngủ, Mạt Đồng vén sợi tóc rơi rơi bên hai má của nam nhân, môi của y thấu lên, hôn đĩnh mũi tinh tế của nam nhân, trên người của nam nhân thực nóng.
Trong phòng để 3 khối băng trong đại đỉnh mới khiến cho nơi đây không có nóng như bên ngoài, nhưng làn da của nam nhân vẫn là nóng bỏng như thế, y nghe nam nhân nói mê.
Đêm nay nam nhân nói mê rất nhiều, Mạt Đồng vẫn nghe, ít nhiều biết được một chút, tuy rằng nam nhân bất mãn bản thân tùy thời đều có thể bị ôm nhưng nam nhân cũng sẽ lo lắng vấn đề thời gian địa điểm, y càng nghe càng cảm thấy được nam nhân ủy khuất, y ôm nam nhân, tiến đến bên tai của nam nhân thấp giọng đùa giỡn nam nhân…….
“Mở chân ra nào để ta hảo đi vào”. Đôi mắt mặc mầu của Mạt Đồng nhìn chăm chú vào vẻ mặt biến hóa của nam nhân.
” Không……..”.
” Ngươi cũng biết ta là ai?”. Mạt Đồng không chớp mắt nhìn chằm chằm nam nhân, y muốn biết người trong mộng của nam nhân là ai, có thể làm cho nam nhân sợ hãi như vậy, bất mãn như vậy, khẩn trương như vậy……..
Hình như giống như đang trải qua chuyện tình đáng sợ gì đó………
Mạt Đồng im lặng ôm nam nhân, mà lần này nam nhân nhưng không có lại trả lời, rất nhanh y chợt nghe tới tiếng hít thở đều đều của nam nhân, nam nhân nặng nề đã ngủ.
Sau đêm nay.
Nam nhân thường xuyên đều cảm giác được Mạt Đồng nhìn hắn, nhưng ánh mắt lại giống như có như không đánh giá hắn, bằng không Mạt Đồng sẽ ở trong viện tử ngẩn người suy nghĩ, hắn rất nhiều lần hỏi Mạt Đồng làm sao vậy nhưng Mạt Đồng đều lắc đầu, cũng chỉ uống rượu, cuối cùng hắn nói thẳng với Mạt Đồng, nếu Mạt Đồng thật sự là muốn đi thanh lâu thì hắn cũng không phản đối.
Nếu chỉ đi thanh lâu uống rượu thì nam nhân cũng không có ngăn trở gì, nhưng Mạt Đồng lại cảm thấy nam nhân hiểu sai ý của y, thật ra y là đang nghĩ về chuyện của nam nhân.
Mạt Đồng cảm thấy nam nhân có tâm sự.
Người có thể làm cho nam nhân sợ hãi như thế, lại bất đắc dĩ rốt cuộc chính là ai……..
………
Thời tiết thật kỳ cục, nam nhân lại nói muốn đi đạo quan ngoại ô phía Tây dâng hương, Mạt Đồng vốn định bồi nam nhân cùng đi nhưng nam nhân cự tuyệt, nghĩ đến trong đạo quan có rất nhiều phù văn, uy lực của phù văn này cũng không nhỏ, Mạt Đồng là ma nếu đi khẳng định sẽ nháo ra chút sự tình, cho nên nam nhân liền đi 1 mình.
Thời điểm nam nhân ngồi xe ngựa đi qua tửu phường, hắn xuống xe đặt một ít liệt rượu cho Mạt Đồng, để cho người ta mang tới Tích phủ, đúng lúc gặp được Cửu Hoàng ở tửu phường.
” Ngươi đây là muốn đi đâu?”.
” Đi đạo quan”. Nam nhân cũng không có nhiều lời, chỉ trả lời câu hỏi của Cửu Hoàng, nhưng chân trước của hắn mới vừa lên ngựa thì chân sau của Cửu Hoàng liền theo đi lên.
Cửu Hoàng lập tức liền biểu lộ quan điểm của mình: “Ta đi cùng ngươi”.
Nam nhân nghĩ dù sao rất nhanh sẽ trở lại, cũng không có cự tuyệt yêu cầu của Cửu Hoàng, dọc theo đường đi hai người đều hàn huyên tán gẫu chuyện dạo này thời tiết dị thường, Cửu Hoàng cũng nói với nam nhân chuyện của y xử lý không sai biệt lắm, vốn định ngày hôm qua đi tìm nam nhân, nhưng mà tới Tích phủ lại phát hiện không có ai trông cửa, hơn nữa đêm đã khuya nên y cũng không có đi quấy rầy.
Bởi vì bây giờ là chạng vạng, tầm mắt trở nên có chút tối mờ, sau khi ra khỏi thành thì ngoại ô phía Tây có rất nhiều sương mù, xe ngựa chậm rãi đi, sơn đạo cũng gập ghềnh.
Sắc trời dần dần tối đen lại, sau khi xe đi một đoạn thời gian thì bên ngoài đã là một mảnh tối đen, đèn ***g đầu xe ngựa lờ mờ chiếu sáng lên đường đi phía trước, xa phu của Tích phủ ngồi ở trước xe ngựa điều khiển ngựa.
Nam nhân cùng Cửu Hoàng ngồi ở trong xe nói chuyện phiếm.
Vừa tới cửa của đạo quan thì nam nhân nhìn thấy xe ngựa của Trang phủ đậu ở đó………..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.