Y Tiên Thiểu

Chương 81: Luyện Khí (2)




- Coi như không tệ, tiếp tục túc trực bên linh điền, cải thiện linh nhưỡng, sau này chỗ tốt sẽ nhiều hơn.
Tiểu ngân côn trùng nghe hiểu lời Tùy Qua, gật đầu lia lịa.
Tùy Qua cong ngón tay búng tiểu ngân côn trùng rơi xuống linh điền, nó lập tức chui vào bên trong, phát ra từng đợt tiếng vang dễ nghe như chuông gió.
- Tốt lắm, bây giờ bắt đầu luyện khí.
Tùy Qua bước vào trong linh điền, tỉ mỉ chọn lựa một gốc cây củ cải ẩn chứa nguyên khí cỏ cây nhiều nhất, rút cây củ cải từ trong linh điền ra ngoài.
Sau đó, Tùy Qua cầm cây củ cải ngồi xuống một tảng đá ngọc thạch, đặt cây củ cải xuống trước mặt.
Gốc cây củ cải này tích chứa nguyên khí, vượt xa gốc cây cẩu vĩ thảo trước kia, xem như là hạ phẩm linh thảo rồi. Cho nên, Tùy Qua cũng không dám giống như tiểu ngân côn trùng, nuốt cả gốc cây củ cải này vào. Bằng không, khả năng lớn nhất chính là làm kinh mạch bạo liệt.
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Tùy Qua lấy ra mấy lá Cửu diệp huyền châm tùng, lần lượt đâm vào hệ rễ phân nhánh của cây củ cải.
Chỉ chốc lát sau, mấy sợi nguyên khí màu trắng từ trên phiến lá cây củ cải chậm rãi phun ra, cuồn cuộn không dứt.
Tùy Qua nhắm mắt lại, dựa theo phương pháp luyện khí thổ nạp trong Thần Nông tiên thảo bí quyết, hút những sợi nguyên khí này vào trong bụng, sau đó súc tích. Sau khi súc tích nguyên khí cỏ cây trong bụng tới trình độ nhất định, Tùy Qua liền bắt đầu thử thúc dục những nguyên khí này.
Lúc ban đầu, thúc dục những nguyên khí này vận hành cũng không thuận lợi, bởi vì những nguyên khí này dù sao cũng cướp đoạt từ bên ngoài, nhưng Thần Nông tiên thảo bí quyết nhập vào cỏ cây mà đắc đạo, nắm bắt nguyên khí cỏ cây, thật sự mạnh hơn bất kỳ công pháp nào, qua một hồi, Tùy Qua rốt cục nắm trong tay hoàn toàn những nguyên khí này, thúc dục bọn chúng tiến vào kinh mạch toàn thân.
Ngoài luyện gân da cốt, trong luyện hít thở.
Luyện khí, luyện là chân khí. Chân khí, tồn trữ ở đan điền trong thân thể con người, du tẩu bên trong kinh mạch.
Nhưng sau khi phàm nhân sinh ra, kinh mạch chịu ảnh hưởng của không khí dơ bẩn, lại bắt đầu bế tắc. Người bình thường đến tám tuổi, kinh mạch tựa hồ cũng hoàn toàn bế tắc, cho nên, người tu luyện chân khí ở nhà, thường bắt đầu từ nhỏ. Nhưng, cũng có rất nhiều người mượn linh đan diệu dược hoặc là cao thủ đả thông kinh mạch, như vậy sẽ không chịu hạn chế của số tuổi.
Thần Nông tiên thảo bí quyết, lấy linh thảo phối hợp luyện khí, không bị số tuổi giới hạn.
Nguyên khí cỏ cây tinh thuần tiến vào trong kinh mạch Tùy Qua, giống như nước chảy, không ngừng đánh sâu vào tạp chất trầm tích trong kinh mạch, sau đó lại dung nhập vào trong vách kinh mạch-- đây cũng là linh thảo cố bản bồi nguyên, khơi thông quá trình kinh mạch.
Sau khi hấp thu hầu như không còn nguyên khí cỏ cây trong cơ thể, Tùy Qua liền dùng phương pháp hô hấp thổ nạp, hút vào càng nhiều linh khí bên ngoài, mãi đến khi toàn bộ dơ bẩn trong kinh mạch được cọ rửa, kinh mạch tay chân lưu loát, tạo thành một vòng tuần hoàn tự nhiên.
Lúc này, Tùy Qua mới ngưng hấp thu nguyên khí cỏ cây bên ngoài, đột nhiên mở mắt, trong miệng phun ra một ngụm máu.
Hắn rốt cục đã đả thông một phần kinh mạch, bước chân thành công vào luyện khí kỳ!
Lúc trước nỗ lực nhiều ngày đều không thể đột phá Luyện Khí kỳ, không ngờ hiện tại chỉ dùng một hai canh giờ, đã bắt đầu bước chân vào cánh cửa Luyện Khí.
Từ Luyện Thể kỳ đến Luyện Khí kỳ chính là một cánh cửa, một cái bình cảnh, đối với rất nhiều người tập võ mà nói, muốn vượt qua bình cảnh này, không có ba bốn năm ma luyện và lĩnh ngộ, tuyệt đối khó có thể đột phá.
Chính bởi vì như thế, mới có câu nói "Ngoại gia quyền dễ luyện, nội gia quyền khó vào".
Gốc cây củ cải trên ngọc thạch, hệ rễ đã rút nhỏ phân nửa, phiến lá ủ rũ, thoạt nhìn như "Hấp hối".
Nhưng, Tùy Qua biết linh thảo này chẳng qua đang "Giả chết" mà thôi, cho nên nhổ xong Cửu diệp huyền châm tùng, lại trồng lại vào trong linh điền.
Chỉ cần mấy ngày, gốc cây củ cải này sẽ khôi phục nguyên khí.
Sau khi rời khỏi phòng ấm, Tùy Qua trở về phòng ngủ.
Điều khiến hắn bất ngờ chính là, Lý Minh Ý lại ở trong phòng ngủ chờ hắn. Lúc này, trong phòng ngủ chỉ có một mình Cao Phong, đang điên cuồng chém giết ma thú, tựa hồ không để ý đến sự tồn tại của Lý Minh Ý.
Lý Minh Ý đang bất an đi đi lại lại trong phòng ngủ, thấy Tùy Qua bước vào, trên mặt lộ ra vẻ cổ quái khó có thể hình dung, thanh âm khô khốc nói với Tùy Qua
- Tùy Qua đồng học. . . Ngài đại nhân đại lượng, tha thứ những lời nói nhảm trước kia của tôi.
- Đây không phải bác sĩ Lý sao?
Tùy Qua nhìn Lý Minh Ý, vốn định tố khổ hắn hai câu , nhưng cảm thấy không có gì vui, cho nên lại tăng thêm một câu:
- Được rồi, tôi tha thứ cho anh, anh có thể trở về.
Lý Minh Ý ngạc nhiên nhìn Tùy Qua, đại khái hắn không ngờ Tùy Qua có thể dễ dàng tha thứ cho hắn như vậy. Cho nên, Lý Minh Ý lại hỏi một câu:
- Ngài. . . Ngài thật sự tha thứ cho tôi?
- Đúng vậy, con người tôi không thích mang thù, anh trở về đi.
Tùy Qua cũng không thèm nhìn Lý Minh Ý một cái.
Đối với người như Lý Minh Ý, Tùy Qua không rảnh thu thập hắn.
- Nhưng . . mặc dù ngài đã tha thứ cho tôi, nhưng tôi còn có chuyện nhờ ngài.
Lý Minh Ý nói, vẻ mặt rất lúng túng.
- Đây không phải bác sĩ Lý sao? Anh đến đây lúc nào?
Cao Phong tựa hồ hiện tại mới lưu ý đến trong phòng ngủ có thêm một người:
- Lần trước không phải anh nói có tin vui bất ngờ cho Tùy Qua sao? Rút cuộc là tin vui gì vậy?
- Tin vui...làm gì có tin vui nào.
Lý Minh Ý càng lúng túng, sau đó nói với Tùy Qua:
- Tùy Qua đồng học, mẹ tôi bị bệnh....
- Mẹ anh bị bệnh? Quan hệ gì đến tôi? Nhanh đưa đến bệnh viện, hơn nữa anh lại là bác sĩ.
Tùy Qua cảm thấy Lý Minh Ý hôm nay có gì đó kỳ lạ, tựa hồ đầu óc cũng có vấn đề.
- Không phải, mẹ tôi dán thuốc dán của ngài. . . Không, là dán thuốc dán do tôi chế luyện, giờ hai chân bị què rồi.
Lý Minh Ý chán nản nói:
- Cũng là lỗi của tôi, nếu không phải tôi tham tiền, rắp tâm bất lương, cũng sẽ không bị báo ứng như vậy. . . Tùy Qua đồng học, ngài đại nhân đại lượng, xin ngài tới xem chân giúp mẹ tôi, nếu ngài có thể chữa khỏi, hết bao nhiêu tiền tôi cũng trả.
- Cái gì? Thuốc dán của anh khiến mẹ anh bị què chân sao?
Tùy Qua kinh ngạc nói, thật không biết thuốc dán mà Lý Minh Ý chế luyện rút cuộc là vật gì, lại có thể biến chân lành thành chân què.
Sau đó, Tùy Qua lại nói:
- Ngạn ngữ nói, "người thân có bệnh, phải thử thuốc trước", thật không ngờ, anh lại lấy mẹ mình ra thử thuốc, lòng hiếu thảo của anh để cho chó gặm rồi sao?
Lý Minh Ý áy náy, nói:
- Chẳng qua là thuốc dán mà thôi, tôi nào biết sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng như vậy. Huống chi, tôi cho là đã phá giải phương thuốc...
- Anh cho rằng mình đã phá giải phương thuốc?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.