Y Tiên Thiểu

Chương 787: Ngưu Lão Đầu Bị Chặn Đường (2)




- Nể mặt các ngươi?
Lão giả Nam Cung Vinh của Nam Cung gia hừ lạnh nói:
- Đúng là không biết xấu hổ! Thất tiên tử gì chứ, chẳng qua là mấy tên nhãi nhép mà thôi, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng Nam Cung thế gia chúng ta sợ các ngươi sao!
Tiết Như Tư sát khí đại thịnh, liền nói:
- Được! Hôm nay ta sẽ dạy cho Nam Cung thế gia các ngươi thế nào là lợi hại!
- Tiết đạo hữu, khoan động thủ!
Lúc này, Tùy Qua đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngưu Duyên Tranh và Tiết Như Tư, khiến những người này đều giật mình.
Bởi vì tinh thần lực của Tùy Qua mạnh hơn những người này rất nhiều, cho nên khi đến rất gần, những người này mới phát giác được sự hiện hữu của hắn.
- Chủ nhân. Ngài đến rồi.
Ngưu Duyên Tranh nhìn thấy Tùy Qua đã đến, rốt cục thở phào nhẹ nhõm, hắn Trúc Cơ thành công không lâu, mặc dù Lôi Hỏa Song Giản uy lực không tệ, nhưng lấy ba địch bốn, căn bản không có phần thắng, hơn nữa Ngưu Duyên Tranh cũng không dám khẳng định hai vị Nghê Thường Thất tiên tử nhất định sẽ kề vai chiến đấu cùng với hắn.
Tiết Như Tư rất kinh ngạc, nàng vốn tưởng rằng chủ nhân của Ngưu Duyên Tranh là “tên béo” Chu Thông, ai ngờ tiểu tử này lại có dáng vẻ một học sinh thế tục, tướng mạo xấu xí, điều này làm cho nàng không khỏi kinh ngạc, nhưng nhìn thấy Ngưu Duyên Tranh gọi hắn là “chủ nhân”, lại có chút khó hiểu, thầm nghĩ tiểu tử học sinh này rút cuộc có địa vị như thế nào, lại có thể khiến một người tu hành Trúc Cơ kỳ đồng ý làm nô bộc.
Tùy Qua khẽ vuốt cằm, sau đó ánh mắt nhìn về hướng bốn người của Nam Cung thế gia, lúc này, Tùy Qua hoàn toàn không cố kỵ, phóng thích tinh thần lực, nhất thời sinh ra một luồng khí thế cường đại, khiến cho bốn người của gia tộc Nam Cung không khỏi biến sắc.
Phần lớn người tu hành đều không đặc biệt tu luyện tinh thần lực, cho nên bản năng cho rằng tinh thần lực càng cao, cảnh giới cũng càng cao. Vì vậy, Tùy Qua ra vẻ tu vi tinh thần lực cường đại, lập tức khiến cho bọn họ tưởng rằng cảnh giới thân thể của Tùy Qua cũng rất cao. Theo bốn người của gia tộc Nam Cung, khó trách Ngưu Duyên Tranh gọi tiểu tử này là “chủ nhân”. Nhất thời, bốn người lập tức thu hồi lòng khinh thị, vẻ mặt bắt đầu trở nên ngưng trọng.
Nói thật ra, Tùy Qua vốn tưởng rằng sau lần ở Nhạn Thương sơn lần trước, hắn sẽ không phát sinh đụng độ gì nữa với người của Nam Cung thế gia, không ngờ thế giới tu hành lại nhỏ như vậy, chẳng mấy chốc lại đụng đầu, mặc dù hắn không phải đụng đầu với thân phận Chu Thông.
Tùy Qua vừa nhìn vẻ mặt bốn người, cũng biết khí thế của mình đã uy hiếp được đối phương, cho nên rất ngạo mạn nói:
- Ta tưởng là ai có lá gan lớn như vậy, lại dám cướp đoạt đồ của ta, thì ra ngươi là người của Nam Cung thế gia. Như vậy xem ra, Nam Cung thế gia các ngươi có chủ tâm muốn tìm ta gây phiên phức rồi?
Bốn người của gia tộc Nam Cung đưa mắt nhìn nhau, nghe thấy khẩu khí của Tùy Qua lớn như thế, không khỏi có chút kiêng kỵ lai lịch của hắn.
Ở giới tu hành, kiêng kỵ nhất chính là chọc tới nhân vật gia tộc mình không nên chọc vào.
Ở thế tục, giết người nhiều lắm là đền mạng; nhưng ở giới tu hành, nếu như chọc vào nhân vật không nên chọc, cũng không chỉ đền mạng đơn giản như vậy, rất có thể sau khi giết ngươi, ngay cả hồn phách cũng sẽ bị người ta hành hạ, sống không bằng chết, ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có. Hơn nữa, rất có thể còn liên lụy đến toàn gia tộc, gặp gỡ tai hoạ ngập đầu.
Cho nên, nếu như muốn giết người cướp của, hoặc là tuyệt đối nắm chắc có thể lập tức giết chết đối phương, hoặc là, nhất định phải biết rõ lai lịch, núi dựa của đối phương. Nếu không, đối phương chạy trốn, trả thù ngược lại, thì sẽ hậu họa vô cùng.
Tỷ như cục diện này, nếu như Nghê Thường Thất tiên tử không nhúng tay vào, bốn người của gia tộc Nam Cung có thể dễ dàng giết chết Ngưu Duyên Tranh, cho nên cũng không cần quan tâm hắn có địa vị gì.
Nhưng, hiện tại Tùy Qua đã hiện thân, tình huống lại hoàn toàn bất đồng.
Trong bốn người Nam Cung Danh Vọng, Nam Cung Vinh, Nam Cung Diệu và Nam Cung Thượng, Nam Cung Danh Vọng là người trẻ tuổi nhất, khoảng chừng hơn một trăm tuổi, ba vị phía sau dựa theo bối phận trong gia tộc, cũng là trưởng bối của hắn. Nhưng, bởi vì Nam Cung Danh Vọng có tu vi cao nhất, đã đến cảnh giới đỉnh phong của Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ còn thiếu một bước là có thể đạt tới cương khí cảnh của Trúc Cơ trung kỳ, cho nên ba người còn lại xem như thiên lôi để Nam Cung Danh Vọng sai đâu đánh đó.
Nam Cung Danh Vọng cảnh giác nhìn Tùy Qua, hỏi:
- Không biết vị đạo hữu này xưng hô như thế nào?
- Họ Tùy, tên Qua.
Tùy Qua bình thản nói.
- Cái gì, ngươi chính là Tùy Qua!
Sắc mặt Nam Cung Danh Vọng đột biến, ba người còn lại của Nam Cung gia cũng như thế.
Còn Tiết Như Tư và Khâu Mẫn Chân cũng giữ vẻ mặt kinh hãi, hiển nhiên cái tên Tùy Qua đã có chút ít uy danh trong giới tu hành.
Lòng hư vinh của Tùy Qua đồng học được thỏa mãn, ngạo nghễ nói:
- Nói nhảm! Chẳng lẽ còn có người dám giả mạo ta! Bốn người các ngươi đều là người của Nam Cung gia, lại dám đoạt vật của ta, thật là chán sống rồi!
Nam Cung Danh Vọng bị Tùy Qua quở trách như vậy, cảm thấy rất mất mặt, nhưng nhớ tới danh tiếng của đối phương và chuyện đã xảy ra với Bùi gia, đành phải nén giận nói:
- Người hầu của ngươi không báo danh xưng của ngươi, làm sao chúng ta biết linh thảo kia là của ngươi.
- Các ngươi nghĩ như thế nào, ta bất kể. Ta chỉ quan tâm hiện tại, các ngươi định làm như thế nào?
Tùy Qua lạnh lùng nói.
- Ngươi muốn như thế nào?
Nam Cung Danh Vọng nói:
- Quý bộc cũng không chịu bất kỳ tổn thương nào, bằng không, ta nói xin lỗi là được.
- Nói xin lỗi có tác dụng gì!
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Các ngươi bắt lão tử chạy một chuyến, chẳng lẽ nghĩ một câu xin lỗi là có thể giải quyết vẫn đề?
- Vậy ngươi muốn như thế nào?
Nam Cung Danh Vọng giận tái mặt hỏi.
- Để lại một ngàn viên Tinh Nguyên đan! Bằng không, để cái mạng lại!
Tùy Qua hung hăng nói.
Lời này vừa nói ra, đám người Nam Cung Danh Vọng không khỏi hoảng sợ, hiển nhiên không ngờ đối phương lại không nể mặt Nam Cung thế gia như vậy. Phải biết rằng, với danh tiếng của Nam Cung thế gia, cho dù là người của - hành hội- cũng phải nể mặt mấy phần. Còn tiểu tử Tùy Qua, lại trực tiếp bắt chẹt Nam Cung thế gia bọn họ. Một ngàn viên Tinh Nguyên đan, đây không phải là trắng trợn bắt chẹt thì là gì!
- Tùy Qua, ngươi thật sự quá kiêu ngạo!
Nam Cung Danh Vọng lạnh lùng nói:
- Ngươi quá cuồng vọng rồi!
- Bởi vì ta có tiền vốn cuồng vọng!
Tùy Qua chỉ vào Nam Cung Danh Vọng mắng:
- Ngươi tính làm gì! Nam Cung thế gia các ngươi là thứ gì, lại dám cò kè mặc cả với ta! Hiện tại, ta chỉ cho ngươi hai con đường, hoặc là bồi thường, hoặc là nạp mạng!
Vừa nói chuyện, tinh thần lực của Tùy Qua cũng không ngừng tăng lên, mang đến áp lực lớn hơn nữa, tựa hồ muốn xuất thủ bất cứ lúc nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.