Y Tiên Thiểu

Chương 749: Động Kinh




Một chiêu này tuy âm tàn, nhưng lại sờ nghịch lân của Tùy Qua.
Nếu như đối phương thành thành thật thật so đấu y thuật, cho dù tu vị sâu cạn thế nào, Tùy Qua cũng sẽ không dùng cảnh giới tu vị đi áp chế đối phương. Trái lại đối phương nếu muốn bằng vào tu vị lừa bịp, vậy chính là tìm chết.
Vì vậy tinh thần lực của Tùy Qua lập tức rời khỏi thân thể, thoáng cái xâm nhập vào thế giới tinh thần của Lam Lan.
Quả nhiên, vừa tiến vào tinh thần thế giới của nàng, Tùy Qua liền phát hiện Lương Ý tồn tại.
- Ngươi biết?
Lương Ý dùng tinh thần lực dò hỏi Tùy Qua, hiển nhiên hắn không nghĩ tới Tùy Qua lại nhanh chóng tiến vào thế giới tinh thần của Lam Lan.
- Còn không cút ra cho ta!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, trong thế giới tinh thần của Lam Lan biến thành sa mạc lớn, tinh thần lực cực lớn bao phủ toàn thân Lam Lan, bao phủ tinh thần lực của Lương Ý.
Tinh thần lực của Lương Ý hiện ra thân ảnh của hắn, xuất hiên trong sa mạc, nhìn Tùy Qua xa xa nói ra:
- Hừ, không nghĩ tới ngươi đã đạt tới cảnh giới Tỏa Hồn. Nhưng mà thì tính sao, chẳng lẽ ngươi muốn đại chiến với ta trong tinh thần nữ nhân này một hồi sao? Không nói tới ngươi thắng ta hay không, cho dù thắng ta thì cô nàng này cũng hóa thành si ngốc.
Tùy Qua không có bất kỳ phản ứng nào.
- Thế nào, ngươi biết lão phu nói không giả a.
Lương Ý cho rằng mình đã chấn nhiếp được Tùy Qua, tiếp tục nói:
- Ngươi tuổi còn nhỏ, cho dù bước vào Tiên Thiên Kỳ, dám không đặt tiền bối vào trong mắt, còn dám khiêu chiến ' Hành Hội ’, cũng không nhìn ngươi có bao nhiêu cân lượng sao! Loại người như ngươi tự xưng là thiên tài trẻ tuổi, ta thấy nhiều rồi, ỷ có chút thiên phú tu hành thì không biết trời cao đất rộng, ngươi phải biết rằng, giới tu hành là nơi không thiếu thiên tài nhất. Thiếu niên thiên tài quá kiêu ngạo, cũng chỉ có thể nói trời cao đố kỵ anh tài!
- Ngươi nói quá nhiều!
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Nhưng mà, xem như đây là di ngôn lúc lâm chung của ngươi, ta cho ngươi nói đấy.
- Tiểu tử cuồng vọng! Ta chẳng muốn nói cho ngươi nghe, ta yêu cầu rất đơn giản. Kế tiếp ngươi phải nhận thua, bại trên y thuật của ta. Chỉ cần ngươi nghe ta, nữ nhân thế tục con sâu cái kiến này ta sẽ bỏ qua.
Lương Ý nói ra yêu cầu của bản thân.
- Như thế nào?
- Ngươi nói hết chưa?
Tùy Qua hỏi, giống như đang nhìn người sắp chết nói di ngôn.
- Nói xong, thì như thế nào?
Lương Ý nói:
- Ngươi đáp ứng hay không đáp ứng?
- Vậy xem nó có đáp ứng không đã.
Tùy Qua bình tĩnh nói, trên vai xuất hiện cái cuốc.
Đây là chấn linh cuốc, nhưng chr là Tùy Qua dùng tinh thần lực ngưng tụ mà thành. Chấn linh cuốc nếu xuất hiện ở đây, thế giới tinh thần của Lam Lan không cách nào thừa nhận được.
Nhưng mà mặc dù không phải bảo khí chân chính, thực sự làm cho Lương Ý cả kinh, người tu hành cảnh giới Tỏa Hồn, tinh thần cảm ứng đều rất nhạy cảm, thời điểm này Lương Ý bỗng nhiên cảm giác được nguy hiểm không tên xuất hiện ở cái cuốc trên vai Tùy Qua.
Không chút do dự, Lương Ý bứt ra.
Nhưng mà, đã muộn.
Bá!
Một đạo hào quang như tia chớp chém qua cổ của Lương Ý, không lưu tình chút nào chém đứt thân ảnh do tinh thần lực ngưng tụ ra, điều này đại biểu cho tinh thần lực của hắn bị Tùy Qua triệt để đánh tan.
Trong nháy mắt, triệt để đánh tan!
Chấn linh cuốc quay lại bên vai Tùy Qua.
Một cơn gió sa mạc thổi qua, cát vang cuốn tinh thần lực của Lương Ý lại thành thân ảnh, đột nhiên lại bị bão cát đánh tan, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Ngay lúc này, thân thể Lương Ý ngồi trên ghế sa *** co rút lại, sau đó thân thể té xuống ghế, thân thể biến thành si ngốc.
Người xem ở đây kinh sợ.
Những khán giả hôm nay được đại khai nhãn giới, vốn đánh nhau trực tiếp, bây giờ có người phát bệnh động kinh.
Lam Lan thân thể chấn động, sau đó khôi phục lại, nhìn thấy Lương Ý "Động kinh ", nàng không có phát hiện vấn đề gì, vội vàng gọi người gọi cấp cứu, sau đó nhìn Tùy Qua nói ra:
- Tùy Qua, anh mau nhìn xem, Lương thầy thuốc bị sao thế?
Tùy Qua tiến lên tìm tòi mạch đập của Lương Ý, giả vờ giả vịt ngó ngó trong mắt của hắn, sau đó thở dài:
- Xong, não tắc nghẽn cấp tính! Tôi hiện tại châm cứu giữ mạng cho ông ta, nhưng mà nhiều lắm là sống thực vật. Đáng thương ah, với tư cách một thầy thuốc, cả đời này vội vàng xem bệnh cứu người, lại xem nhẹ bản thân mình, bệnh tới như núi sập, cái này không... Ai, thật sự là đáng buồn ah.
- Chẳng lẽ... Anh cũng trị không hết cho ông ta sao?
Lam Lan vội la lên, nàng cũng không biết vừa rồi Lương Ý lão già này hại nàng.
- Tôi cũng không phải thần tiên.
Tùy Qua nói:
- Ông ta có bệnh nguy kịch, có thể bảo trụ một mạng là không tệ. Ai, còn lại phải xem bản thân ông ta, có bệnh mà không biết, nếu như sớm trị liệu, cũng không... Tính toán, gọi người bệnh viện mang đi đi, miễn cho có hiểu lầm gì.
Lúc này bởi vì là TV trực tiếp, nhân viên cấp cứu hành động nhanh chóng, chỉ vài phút ngắn ngủi đã khiêng Lương Ý đi.
Bác sĩ cấp cứu cho ra kết quả cũng là não tắc nghẽn.
Bởi vì là kết cục trực tiếp, cho nên sau đó mang hai khách quý đi, nhưng mà chương trình vẫn tiếp tục.
- Lam dẫn chương trình, tôi thật có lỗi vì gián đoạn câu hỏi vì Lương thầy thuốc. Nhưng mà hãy cho tôi trả lời vấn đề lúc nãy của cô.
Tùy Qua nói.
- Vấn đề vừa rồi là cái gì?
Lam Lan nghi ngờ nói.
- Xem ra cô là vì chuyện Lương thầy thuốc nên quên.
Tùy Qua nói:
- Không có sao, chúng ta chiếu lại đoạn vừa rồi là biết ngay.
Trên màn hình là câu hỏi của Lam Lan lúc trước.
Biểu hiện của Lam Lan kinh ngạc, bởi vì nàng cũng không nhớ rõ chính mình hỏi vấn đề này. Nhưng mà sự thật như thế, chuyện này làm cho nàng có chút hoang mang. Nhưng mà chương trình vẫn tiếp tục, vì vậy nàng nói ra:
- Ân, có thể là vừa rồi thất thần. Tùy tiên sinh, đối với vấn đề này kỳ thật cũng không phải là bổn ý của tôi, tôi chỉ nói suy đoán của nhiều người trên mạng thôi.
- Không có sao, tôi nguyện ý đối mặt vấn đề này.
Tùy Qua nói ra:
- Lam dẫn chương trình nói tôi có mục, có tâm cơ, tôi cũng không phủ nhận, tôi thừa nhận. Xác thực, tôi là có mục đích! Nhưng mà mục đích của tôi không có gì nhấm vào người dân, tôi muốn quét sạch cả sâu mọt Đông y, càn quét đám thầy thuốc bại hoại, đây là mục đích của tôi! Mượn nhờ cơ hội này giúp Đông y tốt hơn, làm cho dân chúng Hoa Hạ lại tin tưởng vào Đông y lần nữa, đây là tâm cơ của tôi.
- Về phần tạo thần, tôi cũng không phải thần của ngành Đông y, nhưng mà hy vọng có một ngày, tôi sẽ trở thành thần sản xuất!
Tùy Qua ngữ khí rất thành khẩn, hơn nữa còn mang theo kích tình trẻ tuổi
Mà ngay cả Lam Lan cũng bị hấp dẫn, sau một lát mới nói:
- Tuy nhiên tôi là người vô thần, rất nhiều người xem như cũng vô thần. Nhưng mà kỳ thật trong lòng chúng ta đều mong mỏi có một ‘ thần ’ xuất hiện, có thể mang kỳ tích cho chúng ta, thắp sáng hy vọng trong thế giới không sạch sẽ này. Hiện tại chúng ta nhìn thấy hai cha con mất đi hy vọng này, nếu như các vị là thần, xin cho bọn họ một hy vọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.