Y Tiên Thiểu

Chương 738: Duyên Vân Trở Về (1)




- Ân, xác thực như thế.
Tùy Qua gật đầu nói. Kỳ thật không riêng người tu hành nói như thế, cho dù là các nhà khoa học phàm nhân cũng nói sự tồn tại của lôi điện có công lao không thể bỏ qua khi thúc dục sinh mệnh sinh ra trên địa cầu.
- Cho nên những linh điền mới khai khẩn này, trước khi trồng linh thảo, ta cảm thấy nên dùng thiên kiếp thần lôi điện oanh kích nó một hồi.
Tiểu Ngân Trùng nói ra:
- Cố gắng sẽ có hiệu quả không tưởng đấy.
- Tốt, khó có được khi ngươi chịu động não.
Tùy Qua cười nói:
- Không chỉ có dùng thiên kiếp thần lôi, hơn nữa ta còn cho mưa khắp bốn phía, cho nước mưa trải rộng linh điền. Có điện, có mưa, lôi điện gió táp mưa sa, không phải càng tốt sao?
- Tốt.
Tiểu Ngân Trùng hưng phấn nói ra.
- Ta sẽ chui xuống đất một lát, sau đó lão đại ngươi bố trí trận pháp.
Lập tức tiểu Ngân Trùng, Tùy Qua còn có Ảnh Phong càng khai hoang với khí thế ngất trời.
Lúc này Tùy Qua giống như nhìn thấy tương lai thật tốt.
Tia chớp sáng ngời.
Mưa gió bay lả tả.
Cái cuốc bay múa, đất bay lên...
Trong không gian Hồng Mông thạch sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc khai hoang lần này Tùy Qua đã đặt trụ cột cho tông phái ngày sau.
Lúc mới bắt đầu, Tùy Qua chỉ có ý định khai hoang chơi mà thôi, nhưng mà khi từng khối linh điền mới xuất hiện, linh thảo mới sinh mọc rễ đâm chồi, Tùy Qua hoàn toàn bị tràng diện lây nhiễm, hắn đang quên đi mọi chuyện bắt đầu khai hoang.
Tiểu Ngân Trùng làm việc rất hưng phấn, nó lúc này như biến thành con ong mật châm chỉ, không ngừng mà cày ruộng, xới đất.
Có lẽ ông trời khen ngợi tình yêu lao động nhiệt tình của tiểu Ngân Trùng, hoặc là lao động cường độ cao đã kích thích tiềm lực của nó, cũng có khả năng trong không gian Hồng Mông thạch hơi đặc thù.
Tóm lại lúc này ma xui quỷ khiến, rõ ràng làm cho tiểu Ngân Trùng đột phá lên tứ cấp linh thú.
Tứ cấp linh thú cũng được xưng là yêu thú, bởi vì tứ cấp linh thú cũng giống như người tu hành Trúc Cơ Kỳ, có được năng lực phi hành, hơn nữa tiến thêm mở linh trí, lúc này đang tiến hóa tới gần như nhân loại.
Thân hình tiểu Ngân Trùng đã lướn hơn trước gấp hai ba lần, nếu như thân thể của nó mở rộng hoàn toàn, trọn vẹn dài tới hai mươi mét, hơn nữa ngân quang trên người sáng bóng, phát ra màu bạc kim loại sáng ngời. Nhưng mà làm cho Tùy Qua xoắn xuýt là, tiểu Ngân Trùng có cái đầu nhỏ hơi giống người, nhưng mà cái đầu chỉ lớn như nắm tay, hơn nữa nhìn qua còn trụi lủi.
- Ách... Tiểu Ngân Trùng, ngươi thu cái đầu lại được không?
Thời điểm này Tùy Qua đình chỉ làm việc, nhìn tiểu Ngân Trùng dò hỏi.
- Vì cái gì?
Tiểu Ngân Trùng khó hiểu nói:
- Đây chính là biểu tượng tấn chức tứ cấp của ta a.
- Biểu tượng của ngươi quá khó nhìn.
Tùy Qua nói:
- Nếu như ngươi dùng bộ dáng này xuất hiện, đảm bảo người bình thường sẽ bị hù chết.
- Ai, đây là chuyện không có biện pháp mà.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Tứ cấp linh thú chỉ là yêu thú, có đặc thù nửa người nửa yêu, nếu như tới ngũ cấp linh thú, kết thành yêu đan thì có thể biến ảo thân hình. Nhưng mà tơời điểm bình thường sẽ khôi phục bộ dáng nhỏ bé, tuyệt đối sẽ không dọa hỏng chủ mẫu đâu.
Tiểu Ngân Trùng nói tới mấy chủ mẫu, Tùy Qua tâm niệm khẽ động, kinh ngạc nói:
- Chúng ta ở đây bao lâu rồi?
- Không biết ah.
Tiểu Ngân Trùng mờ mịt nói:
- Đã biết rõ chúng ta làm việc hăng say, loay hoay tới mức thiên hôn địa ám. Ảnh Phong, ngươi biết chúng ta ở đây bao lâu rồi không?
- Nơi này có không có mặt trời mọc mặt trời lặn, ta làm sao biết được.
Ảnh Phong nói,:
- Nhưng mà, căn cứ theo tiến độ của đám ong thợ thu thập mật, ít nhất cũng đã qua năm sáu ngày rồi.
- Năm sáu ngày?
Tùy Qua nhìn qua bốn phía, hôm nay đã có gần hai mươi mẫu linh điền, hơn nữa phẩm chất linh điền rất tinh khiết, dường như dùng không bao lâu là có thể tấn thăng làm trung phẩm linh điền, còn nữa, những linh điền này mọc ra nhiều linh thảo cây non. Năm sáu ngày này rất đáng.
Mà Tùy Qua thu hoạch cũng không chỉ có như thế.
Hắn đột nhiên ý thức được, tinh thần lực của hắn đã rời khỏi thân thể năm sáu ngày rồi.
Trong thời gian dài như thế, hắn vậy mà không có cảm giác không khỏe gì, phải biết rằng dùng tinh thần lực điều khiển chấn linh cuốc lao động cũng sẽ hao phí tinh thần lực, nhưng mà dài tới năm sáu ngày, hắn rõ ràng không có cảm giác mệt mỏi, chuyện này cũng có ý nghĩa sâu xa. Mặt khác tiểu Ngân Trùng thuận lợi tấn thăng làm tứ cấp linh thú, trong không gian Hồng Mông thạch, linh thảo, linh mộc có tốc độ sinh trưởng nhanh hơn bên ngoài nhiều.
Lúc này Tùy Qua đã ý thức được, cho dù Hồng Mông thạch đã là bổn mạng pháp bảo của hắn, nhưng mà hắn vẫn hiểu quá ít về nó, cố gắng chưa tới 1%.
Có lẽ Khổng Bạch Huyên cũng hiểu được nhiều về Hồng Mông thạch này, đáng tiếc Tùy Qua căn bản không cách nào trao đổi với nàng. Đương nhiên hiểu về Hồng Mông thạch này nhất chính là Tiên Viên chân nhân, nhưng mà hắn hôm nay chỉ sợ đang ở Tiên Giới, Tùy Qua càng không có khả năng trao đổi với ông ta.
- Xong rồi, hiện tại bỏ qua chuyên đề luận dược rồi.
Thời điểm này đột nhiên Tùy Qua nghĩ tới chuyện này, tinh thần lực vội vàng giải thoát ra khỏi Hồng Mông thạch, trở lại thân thể bản thân.
Tùy Qua đi ra thì lờ mờ nghe tiểu Ngân Trùng hô:
- Lão đại, cũng thả chúng ta ra!
- Quá đầu nhập!
Trở lại sự thật, Tùy Qua thì thào lẩm bẩm.
Lúc này thật sự quá đầu nhập vào việc mở rộng linh điền, rõ ràng quên đi thời gian.
Lúc này mở điện thoại ra xem xét, quả nhiên không nghe nhiều, Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng, An Vũ Đồng đều có.
Cũng không có điện thoại của Lam Lan, khiến Tùy Qua đồng học hơi sthất lạc, xem ra trong lòng Lam dẫn chương trình, hắn đã triệt để biến thành người xa lạ quen thuộc.
Nhưng kết quả của chuyên đề luận dược thì như thế nào?
Chẳng lẽ còn có chuyện không mở chuyên đề sao, ngược lại bị những chuyên gia kia đập bãi?
Nếu thật là như thế, Tùy Qua sẽ buồn bực muốn chết!
Tùy Qua vốn định điện thoại cho Lam Lan, nhưng mà ngẫm lại cuối cùng vẫn quyết định điện thoại cho Đường Vũ Khê.
- Tùy Qua, xảy ra chuyện gì? Mấy ngày nay không thấy bóng dáng đâu cả, ngay cả điện thoại cũng không nghe?
Đường Vũ Khê phàn nàn, nói:
- Em đi tới chỗ đào tạo thực vật tìm anh, nhưng mà thủ vệ nói anh đang chuyên tâm ‘ nghiên cứu ’ cái gì đó, em lo lắng quầy rầy anh...
- Thực xin lỗi, khiến em lo lắng.
Tùy Qua nói,
- Vâng, mấy ngày nay anh tiến hành ‘ mở rộng khai hoang ’, làm mãi nên quên thời gian.
- Cái gì mở rộng khai hoang?
- Cũng quên thông báo cho em biết.
Tùy Qua nói:
- Hình như anh quên chuyện ‘ chuyên đề luận dược ’ , những chuyên gia kia có ném gạch anh hay không?
- Anh đoán đi!
Đường Vũ Khê rõ ràng cười hỏi.
Tùy Qua thật sự dở khóc dở cười, nhưng mà hắn biết rõ Đường Vũ Khê không phải người thích nhìn người khác hả hê như vậy, vì vậy nói ra:
- Nghe giọng của em, hình như không có chuyện gì a? Nói cho anh biết, rốt cuỗ xảy ra chuyện gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.