Y Tiên Thiểu

Chương 691: Không điều (1)




- Ba vị có quen biết nhau không?
Lam Lan nhìn Tùy Qua, Chu Thiên Hải cùng Thiết Văn Thư nói ra.
- Quen biết!
Chu Thiên Hải hừ một tiếng, ngữ khí hơi có chút khinh thường.
- Hiện tại thanh niên trẻ tuổi thật không biết tôn sư trọng đạo, cũng không biết trời cao đất rộng, suốt ngày nghĩ ngợi lăng xê tên tuổi, mượn cơ hội thượng vị giống như minh tinh của giới văn nghệ, cho rằng có thể dùng ôm đùi danh tiếng là thành danh. Hiện tại những tiểu tử hậu bối Trung y cũng là như thế, muốn mượn tên tuổi của các chuyên gia như chúng ta thượng vị.
Người xem xôn xao, không nghĩ tới Chu Thiên Hải vừa lên đài đã làm khó dễ.
Nhưng mà so với hoà hợp êm thấm, khán giả kỳ thật càng thích xem cục diện giương cung bạt kiếm.
Cho nên loại mở màn này càng kích thích người xem.
- Tùy tiên sinh, ngài có ý kiến gì với Chu giáo sư hay không?
Lam Lan nhìn Tùy Qua cười hỏi.
- Ân, Chu giáo sư nói kỳ thật có chút đạo lý.
Tùy Qua nhàn nhạt nói.
- Kỳ thật tôi cũng có danh tiếng. Nhưng mà tôi dùng tên tuổi của người khác nổi danh.
- Tùy tiên sinh muốn dùng phương thức nào nổi danh?
Lam Lan giúp đỡ hỏi.
- Giẫm lên ‘ thi cốt ’ người khác thượng vị, nổi danh.
Tùy Qua cuồng vọng nói:
- Cổ nhân nói ‘ nhất tướng công thành vạn cốt khô ’, trong mắt của tôi, Chu giáo sư chính là một bộ xương khô trong vạn bộ xương khô đó.
- Cuồng vọng!
Thời điểm này Thiết Văn Thụ ngồi bên cạnh Chu Thiên Hải đột nhiên hừ lạnh một tiếng, trong lỗ mũi phun ra khí lưu thổi bay chòm râu trắng thật dài.
Sau đó Tùy Qua cũng cảm giác được áp lực vô hình áp tới.
Thiết Văn Thư này lại muốn ra oai phủ đầu với Tùy Qua trước.
Đột nhiên Thiết Văn Thư cảm giác áp lực gấp mười lần, gấp trăm lần bao phủ tới chỗ của hắn, lập tức lồng ngực buồn bực, chẳng khác gì có người cầm búa tạ nện vào ngực.
Phốc!
Đệm sô pha dưới mông Thiết Văn Thư đột nhiên vỡ ra, giống như đánh rắm thật kêu.
Mặt mo của Thiết Văn Thư lúc đỏ lúc trắng, hiển nhiên không nghĩ tới Tùy Qua lại dùng chiêu này làm xấu mặt của hắn.
- Giương cung bạt kiếm ah. Nhưng mà tôi muốn là loại hào khí này, đúng là khiến người xem chờ mong, không phải sao?
Lam Lan nói lời này hòa hoãn hào khí, nói:
- Tiết mục của chúng ta không đơn thuần chỉ dùng mồm mép công phu, nếu không sẽ thành tiết mục thổi phồng lẫn nhau, đoán chừng người xem cũng sẽ trực tiếp đổi kênh. Cho nên hiện tại chính thức tiến vào so đấu y thuật ‘ chuyên đề luận dược’ . Tôi biết rõ, người xem ở hiện trường có một ít người bị bệnh, chuyên môn mộ danh mà đến, hy vọng tiếp nhận chuyên gia trị liệu. Hiện tại thỉnh nhân viên công tác ghi tên của những người bệnh này vào giấy, sau đó do ba vị sẽ bốc giấy này.
- Tôi và Thiết lão cũng không cần so, hôm nay chúng tôi tới với chương trình này, chỉ là muốn xem hậu bối tiểu tử này có bao nhiêu cuồng vọng, có bao nhiêu cân lượng!
Chu Thiên Hải đúng là tự hiểu lấy mình, đang sờ không rõ y thuật của Tùy Qua, hắn sẽ không lấy thanh danh của mình ra mạo hiểm. Hơn nữa Chu Thiên Hải rất rõ ràng y thuật của Thiết Văn Thư phi thường cao siêu, bởi vì Chu Thiên Hải chính là tiếng nói mà gia tộc Thiết Văn Thư gia tộc nuôi dưỡng mà thôi.
- Như thế nào, Chu giáo sư khiếp đảm?
Tùy Qua cười nhạt một tiếng, nói:
- Không sao, tôi đúng là hy vọng hai vị liên thủ với nhau. Như vậy tôi thắng hai người tại đây mới có cảm giác thành tựu. Tốt, Lam dẫn chương trình vừa nói, chúng ta không nên so đấu mồm mép công phu. Vì mục đích công bằng, các vị nên rút danh sách đầu tiên.
Thiết Văn Thư nhìn qua Chu Thiên Hải gật gật đầu, thứ hai đứng dậy đi tới hộp có thăm danh sách người bệnh.
Lam Lan cầm tờ giấy kia qua, đang định đọc tên, đột nhiên bên dưới có một phụ nữ giơ tay lên, nói:
- Lam dẫn chương trình, tôi vô cùng đau đớn... Trước hết nên cho tôi chen ngang đi, thực không được, bằng không cũng chỉ có thể đi bệnh viện.
- Tùy tiên sinh, anh xem được không?
Lam Lan nhìn Tùy Qua hỏi.
- Tôi cho rằng ‘ khám gấp ’ cho người bệnh đi.
Tùy Qua nói ra:
- Nhưng mà, hai vị chuyên gia danh y này định thế nào?
- Không, chúng ta tham dự!
Thiết Văn Thư ngạo nghễ nói, tuy trong nội tâm đang tức giận vì bại trong tay Tùy Qua một bậc, nhưng mà với tư cách là người tu hành Tiên Thiên hậu kỳ, còn không phải hạng người tâm cao khí ngạo, đang giận vừa bại bởi Tùy Qua, hắn cho rằng trên y thuật chắc chắn vượt qua Tùy Qua. Dù sao Thiết gia bọn họ nhiều thế hệ nghiên cứu y thuật, đan dược, so với mao đầu tiểu tử như Tùy Qua này hắn có kinh nghiệm truyền thừa từ mấy trăm năm, ngàn năm.
- Như vậy, thỉnh vị tiểu thư này đi lên, tiếp nhận Tùy tiên sinh cùng hai vị chuyên gia khám và chữa bệnh.
Lam Lan nói ra.
Vì vậy vị nữ khán giả đi lên đài, ngồi bên cạnh ghế sa *** Tùy Qua.
Nữ khán giả này nhìn tuổi ước chừng hai mươi hai mốt tuổi, bởi vì đau đớn cho nên sắc mặt tái nhợt.
- Tôi bị...
- Cô không cần nói, ta đã nhìn ra bệnh của cô rồi.
Thiết Văn Thư kinh nghiệm lão đạo nói:
- Chứng bệnh của cô là đau bụng kinh điển hình, hơn nữa thuộc về khí huyết hàn hình kinh nguyệt không đều. Vừa tới thời gian hành kinh thì bụng dưới lạnh và đau nhức, tứ chi lạnh như băng hàn, kinh nguyệt có màu tối, đúng không?
Tuy cô gái này sùng bái nhìn qua Tùy Qua, nhưng mà lúc này vô cùng đau đớn, nghe thấy Thiết Văn Thư là lão trung y còn nói gần sát bệnh trạng của cô, vì vậy liên tục gật đầu, nói ra:
- Lão tiên sinh thật lợi hại, vậy có thể trị liệu cho tôi không?
Thiết Văn Thư đắc ý nhìn Tùy Qua, tiếp tục nói:
- Trị liệu cũng đơn giản, tôi trước dùng châm cứu giúp cô giảm đau đớn, sau đó lại dùng năm phó dược kê đơn thuốc cho cô, cô chiếu theo đơn thuốc này mà mua thuốc, điều trị nửa tháng là khỏi hẳn.
- Đợi một chút --
Đột nhiên Tùy Qua nhìn Thiết Văn Thư nói:
- Phương pháp châm cứu tuy tạm thời giúp cho cô này khỏi đau đớn. Nhưng mà năm phó dược và thời gian nửa tháng thì quá dài nha? Kỳ thật nếu ông chịu tiêu hao chút tiên thiên khí, lại phối hợp phương pháp châm cứu, dùng bổn sự của ông chắc chắn nhanh chóng giúp cô ta khỏi hẳn, không phải sao?
Thiết Văn Thư biết rõ Tùy Qua nói là sự thật, nhưng mà hắn làm sao dễ dàng cho người xa lạ tiên thiên khí của mình, cho dù là con cháu của hắn, nếu không nên thân thì hắn cũng sẽ không lãng phí nửa điểm tiên thiên khí tạo mầm mống cho những con cháu này. Nhưng mà Thiết Văn Thư đương nhiên không có trực tiếp nói hắn không nỡ cho tiên thiên khí, mà dùng ngữ khí đương nhiên nói:
- Anh cũng biết đây là chuyên đề luận dược, chúng ta đương nhiên lấy dược làm chủ. Châm cứu cũng chỉ là phụ trợ. Huống chi châm cứu chỉ có thể cứu một người, nhưng mà phương thuốc lại cứu vô số người, anh cho rằng thế nào?
- Tôi đồng ý quan điểm của ông.
Tùy Qua nói:
- Đây cũng là ước nguyện ban dầu của ‘ chuyên đề luận dược ’. Đây là luận dược, không phải luận châm cứu, xoa bóp, nhưng mà ngẫu nhiên phối hợp cũng không sao. Nhưng mà tôi cho rằng thời gian nửa tháng là quá dài. Nếu như cô này dùng thuốc của tôi, căn bản không cần uống năm phó dược, chỉ cần một phó dược là đủ. Hơn nữa cũng không cần châm cứu phụ trợ, nhiều nhất hai mươi phút là thấy hiệu quả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.