Y Tiên Thiểu

Chương 664: Vĩnh Viễn Ngăn Cách (1)




Quán bar này gọi tên “Song Xu Duyên”, là quán bar nữ đồng tính ít ỏi trong Đông Giang, trước kia An Vũ Đồng cùng Lam Lan thường xuyên đến nơi này uống rượu. Không vì điều gì khác, chỉ bởi vì nơi này tụ tập nữ giới, rất ít đàn ông, hơn nữa bởi vì lão bản là một nữ đồng tính, vì vậy trong này không có chuyện nữ giới bị nam giới kê đơn.
Nhưng bây giờ trời vẫn còn sáng nên rất ít khách.
Đi vào quán bar, hai người liền nhìn thấy Lam Lan đang ngồi cạnh quầy rượu.
- Cho tôi thêm…ba ly!
Lam Lan có chút say khướt nhìn người phục vụ nói.
- Đừng rót rượu thêm cho nàng!
An Vũ Đồng thấy vậy lập tức vọt tới, đưa tay ngăn cản.
- An Vũ Đồng…a…cô còn không biết xấu hổ! Cô còn không biết xấu hổ!
Lam Lan đã say, nhưng nàng vẫn nhận ra An Vũ Đồng, lúc này nàng đã xem An Vũ Đồng là kẻ thù, chỉ vào nàng mắng:
- Cô thật sự là vô sỉ! Cô…cô luôn miệng nói mình là nữ đồng tính, cô…lại câu dẫn nam nhân của tôi! Cô vô sỉ!
Người phục vụ thở dài một tiếng, quay người đi.
Hắn đối với loại chuyện này quá quen thuộc, bởi vì nơi này là Hoa Hạ, bất kể là nam hay nữ đồng tính đều không được luật pháp cho phép, rất nhiều người đều không có kết quả tốt. Cho nên thật nhiều người đồng tính cuối cùng đều cũng chia tay.
Nghe đồn một trong những người thừa kế của tập đoàn Lý thị lừng lẫy – Lý Triết Giai, vốn là nam đồng tính, nhưng vì nối dõi tông đường, lại phải tìm một vị nữ minh tinh sinh vài con trai. Bởi vì đây là Hoa Hạ mà không phải Âu Mỹ, truyền thống nối dõi tông đường cùng nam cưới nữ gả áp đảo trên hết thảy.
- Chị họ, là tôi không đúng, nhưng chị nghe tôi giải thích được không.
An Vũ Đồng nói, đôi mắt đỏ hồng.
- Giả bộ đáng thương nữa sao?
Lam Lan lạnh lùng nói, đột nhiên vung tay hung hăng tát vào mặt An Vũ Đồng.
Nhưng rốt cục bàn tay của Lam Lan không tát trúng mặt của An Vũ Đồng, mà bị Tùy Qua nhẹ nhàng nắm lấy:
- Lam Lan, cô trước tiên nghe chúng tôi giải thích được không?
Lam Lan rút mạnh tay về, nhìn chằm chằm Tùy Qua nói:
- Đừng dơ tay của tôi!
- Đừng cãi nhau ở chỗ này, chúng ta về trước đi.
Tùy Qua nói.
- Trở về?
Lam Lan lắc đầu:
- Trở về…trở về xem đôi cẩu nam nữ các người tiếp tục làm chuyện xấu xa kia?
Tùy Qua biết hiện tại không cách nào giải thích rõ ràng, đưa tay điểm lên người Lam Lan, nàng lập tức ngất đi.
Thoạt nhìn giống như Lam Lan đã say ngã lên người Tùy Qua.
An Vũ Đồng thanh toán tiền rượu, sau đó cùng Tùy Qua dìu Lam Lan ra cửa.
Ở bên đường tìm được xe của Lam Lan, ba người quay về tiểu khu.
Sau khi vào phòng, Tùy Qua truyền một đạo chân khí vào người Lam Lan, rất nhanh đã hòa tan chất cồn trong người nàng.
Nhìn thấy trên đỉnh đầu Lam Lan bốc lên hơi rượu màu trắng, An Vũ Đồng thầm hô thần kỳ, trong lòng càng thêm thưởng thức Tùy Qua.
Tuy rằng đêm qua cùng Tùy Qua xảy ra chuyện “không rõ ràng”, nhưng nàng thật may mắn mình không gởi thân cho một kẻ xấu xa, nếu không hiện tại không chừng nàng đã hối hận muốn chết. Đương nhiên hiện tại nàng cũng hối hận, hối hận đã xúc phạm tới Lam Lan.
Sau một lát, Lam Lan tỉnh táo lại, nhìn Tùy Qua cùng An Vũ Đồng, cơn tức lại dâng lên, chỉ vào mũi Tùy Qua mắng:
- Vô sỉ! Anh thật là vô sỉ! Tôi xem anh đúng là bụng đói vơ quàng! Nếu anh muốn đàn bà, tôi có thể cấp cho anh thôi, vì sao anh lại lên giường với một nữ đồng tính…anh còn cùng nàng…
An Vũ Đồng là khuê mật của Lam Lan.
Khuê mật cấu kết với “bạn trai” được điều động nội bộ, khó trách Lam Lan lại thất thố như thế, đổi lại cô gái nào cũng không chịu nổi.
- Đủ rồi.
Tùy Qua nhìn Lam Lan, nghiêm túc nói:
- Bình tĩnh một chút, chúng tôi có thể giải thích.
- Có gì mà giải thích.
Lam Lan nói:
- Tôi nhìn thấy thật rõ ràng, đêm qua hai người không đóng cả cửa phòng, làm ra thanh thế lớn, thiếu chút nữa muốn đánh thức cả tòa nhà, còn gì mà giải thích. Chẳng lẽ anh định nói cho tôi biết kỳ thật anh không có làm, mà An Vũ Đồng vẫn còn thân thể trong sạch, là ánh mắt của tôi nhìn lầm rồi, tôi bị mộng du…kỳ thật bản thân tôi hi vọng mình bị mộng du, ô ô…
Nói tới cuối cùng Lam Lan đột nhiên òa khóc lớn.
Bởi vì lúc này nàng thật sự thương tâm.
Đừng nhìn Lam Lan lớn hơn An Vũ Đồng một hai tuổi, nhưng bởi vì tính cách cao ngạo, ánh mắt thật cao, cho nên luôn chưa có bạn trai, thậm chí vì muốn tránh khỏi nhiều thanh niên theo đuổi mà cùng An Vũ Đồng giả vờ là nữ đồng tính. Nhưng đối với Tùy Qua, Lam Lan thật sự động tâm, ở trong lòng của nàng Tùy Qua là một thanh niên có bản lĩnh thật sự, cũng là một người trọng tình trọng nghĩa, chính bởi vì như thế mặc dù biết Tùy Qua có bạn gái, Lam Lan vẫn thích hắn. Nhưng một màn đêm qua hoàn toàn đánh vỡ mộng đẹp của Lam Lan.
Lam Lan khóc một trận, rốt cục dừng nức nở, bình tĩnh trở lại.
- Nói đi, hai người muốn làm sao giải thích.
Lam Lan nhìn Tùy Qua, sau đó nhìn An Vũ Đồng, ánh mắt lợi hại như đao.
- Để tôi giải thích đi.
Tùy Qua nói:
- Nguyên nhân của chuyện này chỉ có tôi rõ ràng nhất. Đêm qua tôi đã đưa cho cô bình sản phẩm Mỹ Lệ Họa Thủy đặc biệt nhớ không? Kỳ thật đó không phải Mỹ Lệ Họa Thủy bình thường, tuy thành phần không khác biệt nhưng nó còn có một công hiệu thật đặc biệt, có thể đem nữ đồng tính biến thành nữ nhân chân chính, nó còn một tên gọi là Huyền Âm Trấp.
- Cho nên Mỹ Lệ Họa Thủy đặc biệt kia anh cố ý chuẩn bị cho tôi?
Lam Lan tỉnh rượu, có chút tỉnh táo nên đầu óc trở nên linh hoạt rất nhiều.
- Phải.
Tùy Qua nói:
- Tôi luôn cho rằng cô là đồng tính luyến ái, cho nên luôn nghĩ biện pháp chữa bệnh cho cô.
Nghe xong lời này của Tùy Qua, trong lòng Lam Lan sản sinh vài tia cảm động, dù sao Tùy Qua là vì nàng mới phối chế Huyền Âm Trấp gì đó. Nhưng nàng lại phẫn nộ:
- Vậy giữa anh cùng An Vũ Đồng rốt cục là chuyện gì xảy ra?
- Chị họ…Là tôi, tôi uống thuốc của chị, nhưng tôi không phải cố ý, ngày hôm qua khi tôi trở về, tưởng là mật ong, cho nên không suy nghĩ xem là thức uống uống hết.
- Uống hết? Đó cũng không phải thuốc kích dục, có quan hệ gì với việc cô thông đồng với Tùy Qua?
Lam Lan hừ lạnh nói.
- Đối với An An mà nói, nó chính là thuốc kích dục.
Tùy Qua đáp:
- Bởi vì An An là đồng tính thật sự, hơn nữa khí tức nữ tính của nàng bị đè nén nhiều năm, đột nhiên bị phóng thích ra, dĩ nhiên không thể tự chủ. Huống chi bình Huyền Âm Trấp kia lẽ ra phân chia sử dụng trong vài ngày, lại bị nàng uống cạn sạch một lần, cho nên chuyện này chẳng thể trách nàng.
Nghe Tùy Qua xưng mình là “An An”, trong lòng An Vũ Đồng vô cùng ngọt ngào, nhưng lo lắng kích thích Lam Lan, trên mặt cũng không dám biểu lộ, chỉ giải thích:
- Phải, tôi uống xong mật ong kia, liền sản sinh xúc động mãnh liệt. Chị họ cũng biết, trước kia tôi thật sự không thích đàn ông, càng không thích Tùy Qua…Nhưng đêm qua tôi thật sự không khống chế nổi, tôi đã dùng ngón tay nhưng căn bản vô dụng…
- Được rồi, tôi không muốn nghe chuyện này của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.