Y Tiên Thiểu

Chương 543: Chỉ điểm sai lầm (2)




Đồng dạng, Đường Thế Uyên cường thế trở về, cũng kinh sợ chính đàn và quân đội Hoa Hạ, củng cố địa vị của Đường gia và họ Đường.
Vì vậy, tết này, đối với người của Đường gia mà nói, mặc dù bận rộn, nhưng đáng được ăn mừng.
- Làm sao, nhớ em rồi sao. . . Đợi thêm hai ngày nữa, em sẽ trở về thành phố Đông Giang.
Trong giọng nói của Đường Vũ Khê, lộ ra tư niệm và ân cần đối với Tùy Qua, điều này làm cho trái tim Tùy Qua không khỏi nóng lên.
- Ừ. Nhớ em.
Tùy Qua nói, trong lòng lại có chút thấp thỏm bất an.
Hắn không biết, khi Đường Vũ Khê và hắn gặp mặt, có giống như Thẩm Quân Lăng, liếc thấy hắn đã bị Khổng Bạch Huyên phá thân.
Nếu Đường Vũ Khê không nhìn ra, Tùy Qua không biết mình có nên thẳng thắn thừa nhận, hay làm như không có chuyện gì xảy ra?
Nếu bị nàng nhìn thấu, Tùy Qua cũng không biết mình nên xử lý như thế nào, là giả vờ đáng thương, hay dứt khoát một mực cho rằng hắn bị Khổng Bạch Huyên cưỡng dâm, đổ tất cả tội lỗi lên đầu Khổng Bạch Huyên.
- Hình như anh có tâm sự?
Đường Vũ Khê đột nhiên hỏi một câu.
Những lời này khiến Tùy Qua cả kinh thiếu chút nữa hồn phách lên mây.
Trực giác của nữ nhân thật sự rất đáng sợ, nhất là nữ nhân hiểu và quan tâm đến ngươi.
Tùy Qua không ngờ, ở cách xa ngàn dặm Đường Vũ Khê cũng đoán được hắn đang có tâm sự.
Trực giác của nữ nhân, xem ra còn kinh khủng hơn linh giác của Tiên Thiên cao thủ rất nhiều.
- Không có chuyện gì, cho dù ăn tết, nhưng vẫn làm rất nhiều chuyện, còn rất nhớ em.
Tùy Qua liều mạng che dấu.
- Được rồi, em sẽ sớm quay về thành phố Đông Giang gặp anh.
Đường Vũ Khê nói.
Tùy Qua đáp một tiếng, sau đó tâm tình phức tạp cúp điện thoại.
Hai ngày nữa, Đường Vũ Khê sẽ trở lại, vậy đến lúc đó phải làm sao?
Trong lúc cấp bách, Tùy Qua nghĩ tới Thẩm Quân Lăng.
Thẩm Quân Lăng là một nữ nhân “ghê gớm”, nắm rõ tâm tư của nữ nhân, Tùy Qua cảm thấy tìm nàng cố vấn một chút sẽ không sai, bằng không làm thế nào qua được cửa ải Đường Vũ Khê, hắn thật sự không nắm chắc, không biết trước .
Suy nghĩ một lát, Tùy Qua rốt cục bấm số điện thoại của Thẩm Quân Lăng.
- Suy Suy, sao vậy, trở lại thành phố Đông Giang rồi sao?
Thẩm Quân Lăng hỏi.
- Làm sao chị biết?
Tùy Qua kinh ngạc nói.
- Cảm giác.
Thẩm Quân Lăng nói:
- Nếu như cậu còn ở nhà, làm gì lại gọi điện thoại cho tôi.
- Tại sao?
Tùy Qua hỏi.
- Bởi vì cậu sẽ để ý đến suy nghĩ của “con dâu nuôi từ bé” nhà cậu, cậu không muốn thương tổn nàng, cho nên nếu cậu còn ở quê, cậu sẽ bỏ thời gian đi theo nàng, chứ không phải gọi điện thoại cho tôi, không phải sao?
- Được rồi, tại sao chị không học khoa tâm lý chứ.
Tùy Qua nói:
- Đừng đoán mò nữa, chị đang ở đâu, tôi muốn gặp chị.
- Cậu nghĩ tôi đang ở đâu?
Thẩm Quân Lăng cười duyên nói.
- Chị đang ở thành phố Đông Giang.
Tùy Qua nói.
- Chính xác. Tiếp tục.
- Không ở sơn trang Thẩm gia.
Tùy Qua tiếp tục suy đoán, bởi vì hắn nghe thấy hoàn cảnh xung quanh Thẩm Quân Lăng tựa hồ rất yên tĩnh.
- Ừ.
- Hoa viên Thế Kỷ Ngân Tọa?
Tùy Qua chỉ có thể đoán được đến bước này.
- Sai rồi. Ài, đến lúc nào, cậu mới có thể giống như tỷ tỷ này, có thể cảm nhận được mọi việc chứ?
Thẩm Quân Lăng có chút thất vọng thở dài một tiếng:
- Tôi đang ở công ty dược của cậu.
- Công ty dược Watson?
Tùy Qua kinh ngạc nói.
- Đúng vậy .
Thẩm Quân Lăng nói.
- Làm sao chị lại ở đấy?
Tùy Qua hiếu kỳ nói.
- Đợi cậu đến đây, đương nhiên sẽ biết.
Thẩm Quân Lăng nói.
Tùy Qua cũng không hỏi thăm gì nữa, kêu Tống Văn Hiên lái xe đến công ty dược Watson.
Mặc dù bây giờ còn trong giai đoạn ăn tết, nhưng các công nhân viên của công ty dược Watson cũng vẫn tăng ca làm việc. Bởi vì công ty hiện tại đã chính thức trở thành công ty hợp tác với quân đội, cho nên để bảo đảm số lượng và chất lượng dược phẩm cho quân đội, làm thêm giờ đương nhiên là rất cần thiết.
Thấy các công nhân viên khổ cực như vậy, đại lão bản Tùy Qua cũng có chút băn khoăn, cho nên biểu thị, ngoài tiền làm thêm giờ, tất cả công nhân viên đều được phát một đại hồng bao.
Khi Tùy Qua đến công ty dược Watson, đã thấy Thẩm Quân Lăng, còn có Diên Vân hòa thượng trong phòng thí nghiệm.
Diên Vân hòa thượng, thật ra đã không còn xem là hòa thượng chân chính rồi.
Nghe Diên Vân nói, hiện tại hắn đã bị Thiếu Lâm tự khai trừ.
Nhưng, Diên Vân vẫn bảo lưu tư thái hòa thượng: mặc tăng y, tăng hài, trên đỉnh đầu vẫn sáng loáng . Ngoài ra, mặc dù Diên Vân uống rượu, nhưng vẫn ăn chay.
- Chúc mừng năm mới, chúc mừng Diên Vân huynh tu vi tăng tiến.
Tùy Qua cười nói với Diên Vân hòa thượng.
Chân khí tu vi của Diên Vân, đúng là càng thêm tinh thuần rồi, đã đạt đến trạng thái đinh cao của Luyện Khí hậu kỳ, đến gần Tiên Thiên. Hiện tại, chỉ cần một cơ hội, đại khái hắn có thể đột phá tiến vào Tiên Thiên kỳ.
Nhưng, Tùy Qua và Diên Vân cũng rất rõ ràng, cơ hội Tiên Thiên kỳ cũng không phải dễ dàng lấy được.
- Tăng tiến một chút mà thôi, không là gì.
Diên Vân hòa thượng cười nói:
- Huống chi, hiện tại ngày nào tôi cũng giao thiệp với linh dược, hấp thu không ít nguyên khí của linh dược, tu vi không tăng mới là quái lạ. Vẫn là Tùy huynh đi trước một bước, tiến vào Tiên Thiên, làm cho người ta hâm mộ.
- Chẳng qua chỉ là trước sau mà thôi.
Tùy Qua mỉm cười nói:
- Tin tưởng không bao lâu nữa, Diên Vân huynh cũng sẽ bước vào tu vi như vậy.
Diên Vân gật đầu, không nói thêm gì nữa, tiếp tục đi mân mê linh dược.
Lúc này, Tùy Qua nhìn Thẩm Quân Lăng, mỉm cười.
- Cậu cười cái gì?
Thẩm Quân Lăng hơi sẵng giọng.
- Dáng vẻ này của chị, rất buồn cười .
Tùy Qua nói.
Trong phòng thí nghiệm có máy điều hòa, Thẩm Quân Lăng mặc một chiếc váy đông màu đỏ, phía dưới là áo lót dài màu tím, rất là hấp dẫn người, nhưng phía ngoài lại choàng áo choàng màu trắng của phòng thí nghiệm, đi dép vô khuẩn, cảm giác có chút quái dị.
Đúng là, vưu vật giống như Thẩm Quân Lăng, làm sao cũng không thể liên hệ nàng với nhân viên nghiên cứu khoa học của phòng thí nghiệm. Nữ nhân giống như nàng, tựa hồ trời sinh nên xuất hiện ở những tiệc rượu, hoạt động xã giao sang trọng, trở thành tiêu điểm cho đông đảo mọi người.
- Có cái gì buồn cười, làm nghiên cứu không phải cũng có bộ dạng này sao.
Thẩm Quân Lăng nói.
- Làm nghiên cứu?
Tùy Qua buồn bực nói:
- Sang năm mới rồi, chị còn làm nghiên cứu gì chứ?
- Cậu còn nhớ trước kia tôi đã nói gì với cậu không?
- Nói gì?
Tùy Qua nhìn ánh mắt chăm chú của Thẩm Quân Lăng, vội vàng suy nghĩ một lát, sau đó nói:
- A, trước kia chị đã nói về vấn đề sản phẩm làm đẹp trung y, đúng không?
- Hừ, cuối cùng cậu vẫn nhớ.
Thẩm Quân Lăng hừ một tiếng, nhưng trong lòng lại cảm thấy cao hứng vì Tùy Qua vẫn nhớ lời nàng.
- Chị có lý tưởng vĩ đại như vậy , làm sao tôi dám quên chứ.
Tùy Qua cười cười:
- Nhưng, cũng không cần phải tới đây tham gia náo nhiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.