Y Tiên Thiểu

Chương 278: Đáp lễ (1)




- Có ý nghĩ không nhất định là chuyện tốt, nhưng nếu có thể làm được..., cũng không phải sai.
Thẩm Quân Lăng nói:
- Từ cổ chí kim, nam nhân có thể trái ôm phải ấp, cho dù không phải có quyền, nhất định cũng là có tài, đúng không? Chí ít nam nhân có năng lực, mới có thể cam nguyện để cho nữ nhân trái ôm phải ấp. Thời cổ đại, cũng chỉ có hoàng đế mới có thể có ba cung lục viện bảy mươi hai phi tần, đại quan mới có thể tam thê tứ thiếp, tiểu quan viên cũng là xen lẫn một vợ một thiếp. Còn nam nhân bình thường, có thể cưới một người vợ cũng không tệ rồi. Cho nên, nam nhân có dã tâm là không tệ, nhưng nên có năng lực hơn. Nếu cậu có thể lực, bản lãnh đủ mạnh, có thể thỏa mãn dục vọng và nguyện vọng của nữ nhân..., nữ nhân sẽ nguyện ý làm tam thê tứ thiếp cho cậu!
- Thật là một câu nói thức tỉnh người trong mộng.
Tùy Qua bội phục nói. Nữ nhân Thẩm Quân Lăng này, nhìn vấn đề quả nhiên thấu triệt.
Sau đó, Tùy Qua lại vô sỉ hỏi một câu:
- Xin hỏi Thẩm tỷ tỷ, hiện tại tỷ cảm thấy ta như thế nào?
- Cậu sao....
Thẩm Quân Lăng cười cười:
- Muốn nghe lời nói thật hay là giả dối nịnh nọt?
- Lời nói thật.
- Muốn cho tôi cam nguyện làm thiếp, cậu còn non lắm!
Thẩm Quân Lăng cười ha hả.
- Hay là tỷ nói mấy lời nịnh nọt xem sao.
Tùy Qua bị đả kích lớn nói.
- . . .
Qua một hồi, thành phố Minh Phủ rốt cục cũng hiện lên từ xa.
Tùy Qua đột nhiên cảm thấy, mang theo Thẩm Quân Lăng cùng đên thành phố Minh Phủ, thật sự là một quyết định sáng suốt.
Đi chung đường chắc chắn sẽ không buồn chán.
Quan trọng hơn là, hiệu suất làm việc của Thẩm Quân Lăng nhanh hơn Tùy Qua rất nhiều.
Thẩm Quân Lăng chỉ gọi hai cuộc điện thoại, đã tìm được chỗ ở của Lâm Thập.
Nếu là Tùy Qua..., thông qua tin tức internet của đám người Sơn Hùng, tuyệt đối sẽ không đạt được hiệu suất cao như vậy.
Sau khi biết rõ chỗ ở của Lâm Thập, Thẩm Quân Lăng liền lái ô-tô đi trước.
Tập đoàn Lâm thị nằm ở phía đông thành phố Minh Phủ, cũng được xem là một trong những kiến trúc cao tầng hiếm có của thành phố Minh Phủ.
Mấy hôm nay, sau khi thân thể của Lâm Thập khỏi hẳn, liền trở về công ty, bắt đầu trấn áp những người trước kia có rắp tâm làm phản đối với tập đoàn Lâm thị.
Về chuyện của Tùy Qua, Lâm Thập căn bản không để trong lòng.
Theo hắn thấy, chỉ cần tổ chức thích khách tiếp nhận, như vậy kết quả của Tùy Qua chỉ có một: chết!
Những thứ lúc trước Tùy Qua lấy của Lâm gia cũng sẽ ngoan ngoãn nhổ ra.
Nhưng Lâm Thập nằm mơ cũng không ngờ, lúc này Tùy Qua và Thẩm Quân Lăng đã đến phía dưới tổng bộ của tập đoàn Lâm thị.
Dựa theo yêu cầu của Thẩm Quân Lăng, Tùy Qua mặc một bộ tây trang màu đen, tay cầm một xấp văn kiện, trông giống như một trí thức tinh anh, nhân vật hắn sắm vai là phụ tá của Thẩm Quân Lăng.
Tùy Qua thậm chí cũng không cố ý ngụy trang, bởi vì đúng như Thẩm Quân Lăng nói, khi hắn đi cùng Thẩm Quân Lăng, bất luận là nam nhân hay là nữ nhân căn bản đều tập trung ánh mắt trên người Thẩm Quân Lăng, Tùy Qua tự động bị người ta lãng quên. Hơn nữa, sau khi Tùy Qua mặc tây trang, cảm giác hình tượng phong cách đã hoàn toàn bất đồng so với lúc trước.
Cho dù là người quen của hắn, sợ rằng cũng rất khó nhận ra ngay lập tức.
Thẩm Quân Lăng mặc một chiếc áo khoác ngoài màu trắng, đi đôi giày cao gót màu tím, tư thái phong tình, đi vào cao ốc của tập đoàn Lâm thị. Bảo vệ gác cửa thấy thế, vốn theo thường lệ sẽ hỏi thăm nàng, nhưng bị khí thế của Thẩm Quân Lăng lấn áp, cũng quên tiến lên tra hỏi. Dù sao theo hắn thấy, một nữ nhân có gương mặt, có thân hình, có phong thái như vậy, vừa nhìn cũng biết là hạng người giàu có, làm sao có thể liên tưởng đến đám nữ tặc, kẻ phạm pháp, đương nhiên không tiến lên mạo phạm giai nhân.
Cho nên, Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua vào thang máy, tiến lên tầng cao nhất.
Bên ngoài phòng làm việc của chủ tịch, Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua rốt cục bị thư ký của Lâm Thập tiến lên ngăn cản.
- Xin hỏi, tiểu thư có hẹn trước với chủ tịch Lâm không?
Cô thư ký lễ phép hỏi.
Thư ký của Lâm Thập có thể được xem là nữ nhân quyến rũ hiếm có rồi, nhưng trước mặt Thẩm Quân Lăng, nhất thời trở thành lá xanh.
Không có cách nào, Thẩm Quân Lăng xuất thân thế gia, dung mạo, vóc người không chỉ hơn một bậc, căn bản không cách nào đánh đồng.
- Chẳng lẽ tôi cũng cần hẹn trước sao?
Thẩm Quân Lăng thản nhiên trả lời.
Cao ngạo, nhưng là có tư cách cao ngạo. Mặc dù trong lòng cô thư ký mơ hồ có chút khó chịu, nhưng lại không dám phản bác.
Lúc này Tùy Qua vội vàng tiến lên, đi tới trước mặt cô thư ký nói:
- Vị này là tổng giám đốc Thẩm của tập đoàn Quân Lăng chúng tôi, lần trước tham gia đại hội thương nhân Hoa Hạ, đã gặp mặt tổng giám đốc Lâm của các vị, tổng giám đốc Lâm vốn đã muốn mời tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi tới đây, chẳng qua thời gian trước thân thể của ông ấy không được tốt, cho nên mới đổi ngày đến hôm nay.
Lời này của Tùy Qua nửa thật nửa giả, nhưng lừa đảo cô thư ký ngực lớn, không có đầu óc này đã đủ rồi.
Quả nhiên, cô thư ký bị phong thái của Thẩm Quân Lăng chấn động, lại bị Tùy Qua lừa lọc như vậy, cũng sớm đã tin bảy tám phần, cho nên đưa Tùy Qua và Thẩm Quân Lăng đến phòng làm việc của Lâm Thập.
Phòng làm việc của Lâm Thập rất khí phái.
Trên căn bản, thoạt nhìn không giống như một phòng làm việc thông thường, mà giống như một phòng giải trí đa chức năng.
Khi Tùy Qua và Thẩm Quân Lăng bước vào, Lâm Thập đang ở trong phòng làm việc tập golf.
Nhìn thấy thư ký dẫn theo Thẩm Quân Lăng và Tùy Qua đi vào, Lâm Thập vốn có chút không vui, dù sao hắn căn bản không muốn gặp mặt ai vào chiều hôm nay. Nhưng khi ánh mắt Lâm Thập lướt qua người Thẩm Quân Lăng, nhất thời giống như miếng sắt nhìn thấy nam châm.
Nhất thời, lòng hắn tràn đầy vui mừng, cũng lười nhìn tên "người hầu" Tùy Qua, cười nói với Thẩm Quân Lăng:
- Vị tiểu thư này cử chỉ ưu nhã, khí chất bất phàm, không biết họ gì?
Vừa nghe lời này, trong lòng Tùy Qua thầm mắng: quả nhiên là già còn hám sắc! Tà tâm không chết!
Lão sắc quỷ đáng chết này, lại còn có chủ ý nhằm vào Thẩm Quân Lăng, quả nhiên là chán sống.
Lúc nói chuyện, Lâm Thập đưa mắt ra hiệu cho thư ký, kêu nàng đi lấy bình rượu Lafite đặt trong tủ ký. Trong lòng nàng vô cùng đố kị, phải biết rằng khi Lâm Thập sủng ái nàng, nhiều lắm cũng chỉ mở một bình rượu rẻ tiền, trí giá mấy ngàn đồng, không ngờ nhìn thấy nữ nhân yêu tinh này, lại lôi cả bình rượu Lafite đắt tiền ra.
- Khoan hãy uống rượu, chúng ta nói chuyện làm ăn trước đi.
Thẩm Quân Lăng thản nhiên nói.
- Làm ăn?
Lâm Thập thoáng sững sờ:
- Không biết tiểu thư muốn nói chuyện làm ăn gì với tôi? Thật ra tiểu thư không cần phải gấp, nếu là nói chuyện làm ăn..., uống chút rượu, kéo gần quan hệ, không phải dễ dàng nói chuyện hơn sao?
- Không cần kéo gần quan hệ gì cả, ngươi thiếu nợ nam nhân của ta, nên trả đi!
Thẩm Quân Lăng hừ lạnh nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.