Y Tiên Thiểu

Chương 267: Không được yên bình (1)




- Đưa giấy tờ cho ngươi, thật sự có thể sống sao?
Tùy Qua cười nhạt:
- Ngươi nghĩ ta ngu như vậy sao?
- Ít nhất, có thể làm cho ngươi bớt chút hành hạ.
Sát thủ nói.
- Thật sao.
Tùy Qua nói:
- Ta cũng nói với ngươi một câu, ta sẽ không hành hạ ngươi.
Sát thủ cười lạnh một tiếng, cảm thấy Tùy Qua thật sự đã chết đến nơi còn mạnh miệng!
Khi hắn đang định động thủ cho Tùy Qua một chút giáo huấn, hung hăng cho Tùy Qua một quyền, chợt phát hiện cánh tay không thể nhúc nhích.
Tùy Qua tự nhiên xoay người, sau đó cười nói với sát thủ:
- Không ngờ sát thủ Lâm gia mời tới, cũng chỉ là loại cấp bậc này!
Nói xong, Tùy Qua vươn đầu ngón tay ra, thoáng cái điểm trúng trái tim sát thủ này.
Nội kình tràn vào, tên sát thủ lập tức chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.
Khi Tùy Qua đang định dùng "Hóa thi phấn" chế biến gần đây hủy thi diệt tích, đột nhiên mắt phải nháy lia lịa, một loại cảm giác cực độ nguy hiểm xông lên trong lòng. Không do dự, Tùy Qua lập tức triển khai thân hình, nhanh chóng nhảy sang bên hông.
Xoẹt!
Bên vai trái truyền đến một âm thanh muộn hưởng.
Tùy Qua tinh tường cảm giác được, một vật thể nóng rực xoay tròn tốc độ cao lao vào bả vai của hắn, ngay cả chân khí cũng không thể chống đỡ.
Huyết nhục vẩy ra, đau đớn kịch liệt bắt đầu lan tràn từ miệng vết thương.
Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn.
Đối phương chỉ bỏ ra một con mồi, đã lấy được một cơ hội tuyệt hảo bắn tỉa Tùy Qua. Buồn cười chính là, Tùy Qua lúc trước còn đang chê cười cấp bậc sát thủ của người ta không cao, kết quả một khắc sau đã xui xẻo.
May nhờ linh giác của Tùy Qua rất nhạy cảm, khiến hắn cảm thấy nguy cơ, nếu không lần này có thể đã mất mạng rồi.
Sau khi trúng thương, Tùy Qua lập tức dùng chân khí làm vết thương ngừng chảy máu, sau đó lập tức triển khai thân pháp bỏ trốn mất dạng.
Bỏ chạy một hơi, Tùy Qua mới ngừng lại được, bắt đầu tĩnh táo suy nghĩ lại chuyện vừa xảy ra.
- Khinh địch nữa rồi!
Lần này đích xác là khinh địch.
Mặc dù đã sớm ngờ tới người của Lâm gia sẽ không cam lòng, nhưng Tùy Qua lại đánh giá thấp trí khôn người Lâm gia. Lúc này Tùy Qua đã hiểu, sát thủ không có cấp bậc lúc trước hiển nhiên là con mồi đối phương cố ý ném ra. Khi Tùy Qua đang phân tâm thư giãn, đòn sát thủ của đối phương rốt cục mới xuất động, nếu như không phải vì Tùy Qua kịp thời né tránh, sợ rằng không chết cũng trọng thương.
Nhưng Tùy Qua mơ hồ cảm giác được, đối phương cũng không phải muốn lập tức giết chết hắn, mà là muốn đả thương hắn, sau đó thu hồi giấy tờ của Lâm gia.
Vết thương trên bả vai mặc dù không trí mạng, nhưng lại khiến Tùy Qua có chút như đưa đám. Cường giả Luyện Khí hậu kỳ, đả thông hai mạch Nhâm Đốc, toàn thân đều có chân khí hộ thể, nhưng cuối cùng không phải có tấm thân kim cương bất hoại. Khi đối mặt với vũ khí của khoa học kỹ thuật, ngay cả Tùy Qua cũng thua thiệt.
Tùy Qua chưa trở về trường, mà gọi một chiếc xe đến nội thành Đông Giang, sau đó gọi Sơn Hùng và Mắt Kiếng đến.
Trong căn phòng Vip của Nhân Gian Tiên Cảnh.
Mặc dù Sơn Hùng bị chặt đứt một đôi tay, nhưng sau mấy ngày tâm tình hiển nhiên cũng không tệ lắm, cười nói với Tùy Qua:
- Tùy huynh đệ, sao hôm nay lại kêu chúng ta ra ngoài uống rượu?
- Tôi trúng đạn rồi.
Tùy Qua thản nhiên nói.
Hắn nói như vậy, đều làm cho Mắt Kiếng và Sơn Hùng đều thất kinh.
Tùy Qua khoát tay áo, nói:
- Không có chuyện gì, không phải vết thương trí mệnh.
Vừa nói, Tùy Qua kéo vai áo, nhất thời lộ ra vết thương trên bả vai, nhưng bởi vì dùng chân khí khống chế mạch máu, miệng vết thương tựa hồ không có máu tươi rỉ ra, cũng khó trách Sơn Hùng và Mắt Kiếng không chú ý tới.
Tùy Qua dùng đầu ngón tay đè miệng vết thương, sau đó dùng bàn tay vỗ, nhất thời lấy đầu đạn bên trong ra ngoài.
Lúc này cẩn thận kiểm tra thương thế, mặc dù có chân khí hộ thể, thương thế do viên đạn này tạo thành cho Tùy Qua vẫn rất nghiêm trọng, đạn trực tiếp xuyên qua xương vai Tùy Qua, mắc kẹt trong xương. Sau khi Tùy Qua lấy đầu đạn ra, để lại trên xương một lỗ thủng, cũng may Tùy Qua có linh dược nơi tay, bôi bồi nguyên cao lên vết thương, chỗ xương tổn hại rất nhanh khép lại.
- Đây là đạn của súng bắn tỉa!
Mắt Kiếng nhặt đầu đạn trên mặt đất nói.
Nhìn thấy Tùy Qua có chút nghi ngờ, Mắt Kiếng giải thích:
- Hồi tôi đi học, chính là một người yêu thích súng, sau này lăn lộn trên giang hồ, cũng chơi một số khẩu súng, nhưng chỉ là súng lục bình thường. Ở nước ta, súng ống bị khống chế rất nghiêm, khẩu súng có uy lực quá lớn, cũng không dễ dàng có được. Dĩ nhiên, chỉ cần có đầy đủ tiền, cũng có thể kiếm được một số khẩu có uy lực lớn! Viên đạn này, tôi dám khẳng định, tuyệt đối là đầu đạn của súng bắn tỉa.
Tùy Qua nói:
- Xem ra người nổ súng , không chỉ có kỹ thuật bắn không tệ, đầu óc cũng linh hoạt, biết ta sẽ đi về cuối phố, nên hắn đã sớm lựa chọn vị trí bắn chính xác.
- Có lẽ như vậy.
Mắt Kiếng nói:
- Bình thường, những tay bắn tỉa đều sẽ chọn lựa vị trí trước, làm sao có thể dùng một viên giết chết đối thủ! Nói như vậy, tên kia đúng là rất chuyên nghiệp, chỉ dùng một kẻ chết thay, suýt nữa lừa được cậu.
- Đúng vậy, nhất thời khinh thường.
Tùy Qua thán một tiếng, uống một ngụm rượu.
- Ông chủ, cậu phải cẩn thận một chút.
Mắt Kiếng nhắc nhở Tùy Qua:
- Đám sát thủ này, chưa đạt được mục đích sẽ không bỏ qua.
- Đúng vậy, đám người này hoàn toàn không để ý đến quy củ giang hồ, đúng là rất phiền toái.
Sơn Hùng cũng nói, sau đó nói với Mắt Kiếng:
- Mau gọi thêm mấy huynh đệ đến đây, trà trộn vào đám bức người đó.
- Không cần khẩn trương như thế?
Tùy Qua nói:
- Nếu là khoảng cách gần..., bọn họ tới tìm tôi gây phiền toái, chắc chắn sẽ phải chết!
- Huynh đệ cậu đừng chê cười, kể từ khi đôi tay này của ta không còn, lá gan cũng nhỏ đi.
Sơn Hùng cười nói:
- Tôi biết công phu của cậu tốt, nhưng không muốn có người ảnh hưởng tới tiệc rượu của chúng ta. Hai ngày nay tâm tình cũng không tệ lắm, cũng không muốn bị sát thủ quấy nhiễu.
- A, Hùng ca có chuyện tốt rồi?
Tùy Qua hỏi Mắt Kiếng.
- Thật đúng là chuyện tốt.
Mắt Kiếng cười nói:
- Chẳng lẽ cậu không nhìn thấy, Hùng ca mấy ngày qua cảnh xuân đầy mặt sao?
Tùy Qua cẩn thận nhìn, cười nói:
- Thật đúng là như vậy. Tôi còn tưởng Hùng ca mặt mày hồng hào là do ánh đèn, thì ra là phát xuân. Thật đúng là chuyện tốt, không biết lần này cô nương nào gây họa cho Hùng ca?
Mắt Kiếng hiển nhiên bị gợi lên hứng thú, nói:
- Lần trước chúng ta xuất chủ ý cho Hùng ca, phát động nhân thủ rộng khắp đi giới thiệu đối tượng cho Hùng ca, sau đó để Hùng ca đi xem mắt. Kết quả Hùng ca lại không ưng mắt đối tượng xem mắt, nửa đường trở về, thật sự là anh hùng cứu mỹ nhân, cứu một tiểu cô nương làm việc ở quán KFC, sau đó người ta thật sự có tình cảm với Hùng ca. Mấy ngày vừa rồi thật sự giống như không thể tách rời, hơn nữa thím cũng rất thích cô nương này, Hùng ca lần này thật đúng là vận khí đến rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.