Y Tiên Thiểu

Chương 1616: Tiên đào (2)




Sở dĩ Tùy Qua chọn Mộc Tôn đạo nhân làm mục tiêu, đó là vì tình huống của Mộc Tôn đạo nhân cùng loại như Khổng Bạch Huyên, là tiên thảo đắc đạo, nhưng mà tu vị lão đạo này tinh thâm hơn, hắn có tu vị Đại Thừa trung kỳ, không thể khinh thường, phải biết rằng, tu sĩ Đại Thừa trung kỳ bỏ qua pháp bảo không nói, lực lượng của hắn mạnh hơn tu sĩ Đại Thừa sơ kỳ ngàn lần, vạn lần, cho nên mặc dù Tùy Qua có hơn vạn thiên binh, cũng không dám dễ dàng động thủ với tu sĩ Đại Thừa trung kỳ, kỳ thật phàm là tồn tại đạt tới Đại Thừa kỳ, đều khó có thể đối phó được, đây cũng là vì sao nhiều tu sĩ Thất La Giới không dám tới mặt sau Thất La Giới thám hiểm, nơi này tuy có nhiều bảo bối, nhưng mà phải có thực lực mới dám đi được.
Bởi vậy Tùy Qua chọn Mộc Tôn đạo nhân làm mục tiêu hạ thủ, cũng trải qua lựa chọn tỉ mỉ, Mộc Tôn đạo nhân thân là tiên thảo, theo lý thuyết phi thường lợi hại, phi thường khó có thể đối phó, đổi lại người khác có tu vị ngang Tùy Qua cũng không dám khiêu chiến Mộc Tôn đạo nhân, nhưng mà Tùy Qua thì khác, hắn có được Thần Nông Tiên Thảo Quyết, quen thuộc cỏ cây trong thiên hạ, hơn nữa có thể hiệu lệnh và tương khắc cỏ cây trong thiên hạMộc Tôn đạo nhân đối địch với Tùy Qua kỳ thật là thực lực giảm nhiều.
Phạm vi thế lực của Mộc Tôn đạo nhân được gọi là "Thiên Mang Sơn", nơi này tuy phi thường hiểm trở, nhưng khẳng định không có bao nhiêu sinh cơ, chỉ có khí tức tử vong, căn cứ Thạch Nguyên lão ma cung cấp tin tức, Mộc Tôn đạo nhân cũng là người độc lai độc vãng, ở trên ngọn núi chính Thiên Mang sơn mạch. Trên ngọn núi này có một tòa cung điện màu trắng, tuy không tính là hùng vĩ, nhưng mà nếu như có người biết hàng sẽ phát hiện cung điện này do thi cốt làm thành, cũng là thi cốt tu sĩ, còn là thi cốt của tu sĩ tu vị đã ngoài Đại Thừa kỳ.
Bởi vậy, tòa cung điện này có tên cổ quái, xưng là: Bạch Cốt Tiên Cung.
Mà lúc này Tùy Qua cùng Thạch Nguyên lão ma đứng bên ngoài Bạch Cốt Tiên Cung.
- Thạch Nguyên lão ma, ngươi đi tìm chết sao?
Trong cung điện truyền ra giọng nói già nua tang thương.
- Mộc Tôn đạo nhân, chúng ta tốt xấu gì cũng gặp mặt qua một lần, vì sao gặp mặt lại muốn chém chém giết giết chứ?
Thạch Nguyên lão ma có Tùy Qua làm chỗ dựa, không sợ chút nào, nói:
- Chẳng lẽ, ngươi không biết ý chúng ta tới sao?
- Nhưng phàm là kẻ đi vào lãnh địa của lão phu, chỉ có một con đường chết.
Giọng nói tang thương vang lên.
- Sở dĩ ngươi có thể bình an đi tới cửa cung điện, bởi vì lão phu cho rằng ngươi có tư cách góp thêm một viên gạch cho cung điện.
Góp một viên gạch, ngụ ý chính là muốn biếnThạch Nguyên lão ma thành một "Cục gạch" trong cung điện Bạch Cốt Tiên Cung, dùng tu vị cảnh giới của Mộc Tôn đạo nhân, với thực lực của hắn có tư cách cuồng vọng này.
- Ha ha.
Nếu như là dĩ vãng, chỉ sợ Thạch Nguyên lão ma đã sớm sợ tới mức té cứt té đái, bỏ trốn mất dạng, nhưng bây giờ vẫn trấn định tự nhiên, tâm bình khí hòa cười nói.
- Mộc Tôn đạo nhân, có chủ nhân nhà ta ở đây, ngươi cũng đừng nói ẩu nói tả, miễn làm trò cười cho người trong nghề.
- Chủ nhân.
Mộc Tôn đạo nhân xuất hiện bên ngoài cung điện, ánh mắt của hắn lúc này nhìn qua người Tùy Qua, ánh mắt của hắn vốn khinh thường, nhưng mà rất nhanh lại lộ ra vẻ nghi hoặc, Mộc Tôn đạo nhân tu vị đạt tới Đại Thừa trung kỳ, tuy hắn nhìn thấy tu vị của Tùy Qua chỉ là Luyện Hư sơ kỳ, tiếp cận Luyện Hư trung kỳ, nhưng mà với tư cách tu sĩ Đại Thừa kỳ, hắn mơ hồ phát giác được thực lực Tùy Qua đạt tới Luyện Hư trung kỳ, cho nên hắn không cách nào khẳng định tu vị của Tùy Qua cao bao nhiêu, cho nên tu sĩ Đại Thừa trung kỳ này cũng thu lòng khinh thị lại.
- Mộc Tôn đạo nhân.
Tùy Qua đột nhiên quát:
- Ngươi không nên suy đoán lai lịch của ta, bởi vì ngươi không biết, mà ta lại biết lai lịch của ngươi, chân thân của ngươi là hột đào tại tiên giới, bị người ta vứt bỏ ra ngoài tiên giới, về sau mọc rể trở thành linh mộc, tu luyện thành tiên thảo, ta không chỉ biết rõ lai lịch của ngươi, còn biết làm sao khắc chế ngươi, cho nên ngươi tốt nhất nên lập tức cầu xin tha thứ, ta niệm tình ngươi tu hành không dễ dàng, tha cho ngươi một mạng, phục vụ cho ta.
- Tiểu tử.
Vẻ mặt Mộc Tôn đạo nhân giận dữ.
- Lão phu hận nhất người khác nói tới chân thân của ta, vốn lão phu không muốn giết người yếu như ngươi, nhưng mà ngươi đã có chủ tâm muốn chết, lại còn dám khoe khoang trước mặt lão phu, như vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Mộc Tôn đạo nhân dường như phi thường không thích bị người ta vạch trần chân thân, cho nên khi Tùy Qua nói ra chân thân của hắn thì hắn vô cùng tức giận, hơn nữa đằng đằng sát khí, vốn Mộc Tôn đạo nhân là một lão đạo, làn da già nua như vỏ cây, cũng không biết tu luyện mấy ngàn năm, lúc này tức giận lên thì nhìn qua vô cùng khủng bố.
Theo Mộc Tôn đạo nhân tức giận, cả tòa sơn mạch rủn rẩy, Thạch Nguyên lão ma cũng biến sắc:
Mộc Tôn đạo nhân này không ngờ lợi hại như vậy.
Mộc Tôn đạo nhân hét lớn một tiếng, đột nhiên sau lưng xuất hiện đoản kiếm màu xanh, đoản kiếm giống như gỗ đào, nhưng mà đây là một thanh tiên khí, hơn nữa là bổn mạng pháp bảo của Mộc Tôn đạo nhân, là hắn dùng mộc tâm của bản thân mà chế tạo thành, uy lực vô cùng kinh người, đoản kiếm gỗ đào của Mộc Tôn đạo nhân tên là "Đào tiên", không chỉ vô cùng sắc bén, hơn nữa kiếm khí tung hoành sinh ra ảo cảnh, làm cho không người ta không thể phân rõ hư ảo, càng không phân rõ kiếm quang đầy trời đâu là thật, đâu là giả, cho dù là tu sĩ Đại Thừa kỳ đối mặt với kiếm tiên đào tiên của Mộc Tôn đạo nhân cũng phải tạm lánh mũi nhọn.
Nhưng mà Mộc Tôn đạo nhân ra tay toàn lực, trong vòng ngàn dặm kiếm quang bao phủ, chỉ cần dùng kiếm quang mà nói còn khủng bố hơn cả Ngũ Sắc Thần Linh của Khổng Bạch Huyên..
Nhưng mà hôm nay Ngũ Sắc Thần Linh của Khổng Bạch Hiên hấp thu Hồng Mông tử khí thì lột xác thành Ngũ Sắc Thần Quang, chỉ cần dùng phẩm chất pháp bảo mà nói, Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Bạch Hiên đương nhiên lợi hại hơn, nhưng mà kiếm tiên đào tiên của Mộc Tôn đạo nhân cũng không kém, cho dù Thạch Nguyên lão ma toàn lực tránh lui, nếu không cẩn thận cũng bị đánh chết như thường.
Trong kiếm quang đầy trời, núi đá trên Thiên Mang Sơn bị xoắn thành bột vụn, nhưng đây chỉ là bắt đầu, Tùy Qua nhanh chóng cảm giác kiếm quang dường như chém nát cả thiên địa, cả không gian cũng bị phá thành mảnh nhỏ, mà kiếm quang của Mộc Tôn đạo nhân càng ngày càng mạnh, càng nhiều càng nhiều, Tùy Qua biết rõ, đây chính là uy lực chính thức của kiếm tiên Mộc Tôn đạo nhân, có thể làm cho người ta sinh ra ảo giác, phán đoán sai lầm.
Bởi vì Tùy Qua biết rõ Mộc Tôn đạo nhân lợi hại, cho nên biết rõ làm sao khắc chế, điểm này cũng không phải Tùy Qua khoe khoang, hắn đúng là có biện pháp khắc chế Mộc Tôn đạo nhân, nếu không hắn cũng không xưng là Mộc Hoàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.