Y Tiên Thiểu

Chương 1482: Không có địch nhân vĩnh hằng (2)




Tùy Qua nói:
- Vốn ta không cần cảnh cáo ngươi, cho các ngươi tự sinh tự diệt. Nhưng rất nhiều người là vô tội, nếu bị ma vật xâm lấn chém giết, cắn nuốt sạch, thật quá bất hạnh. Mặt khác Vinh Diệu quân đoàn cũng có thể trở thành lực lượng trung kiên chống cự ma vật xâm lấn. Nhưng lực chú ý của các ngươi không thể đặt ở việc bố cục toàn cầu, mà chỉ có thể cút về nhà, bảo vệ cho quê hương của mình! Nếu ngay cả quê hương của mình các ngươi cũng không thủ được, còn nói chuyện gì bố cục toàn cầu?
- Có lẽ ngươi nói có chút đạo lý.
Hải Sắt Vi giống như động tâm.
- Vô nghĩa.
Tùy Qua nói:
- Ngươi nghĩ rằng ta ngồi đây tốn nước bọt tốn thời gian vô ích với ngươi sao? Cho dù ngươi không nói, ta cũng biết tình huống địa khu Châu Mỹ cùng Châu Âu đã bắt đầu chuyển biến xấu, khẳng định xuất hiện rất nhiều sinh vật mà các ngươi đều cảm thấy khó giải quyết. Đương nhiên, các ngươi có thể dùng danh từ thiên hố, sinh hóa nguy cơ, hay là người điên cắn người để che giấu, nhưng chúng ta ai cũng biết là chuyện gì xảy ra. Sự thật chính là ma vật đã bắt đầu hành động, bộ đội tiền trạm của bọn hắn đã hiện thân! Như thế nào, ngươi còn muốn phản bác sao?
Hải Sắt Vi trầm mặc một lát, than nhẹ nói:
- Được rồi, ta không che giấu. Ngươi nói đúng, chúng ta đã lựa chọn nhìn như không thấy, đã xảy ra nhiều chuyện ngạc nhiên cổ quái như vậy, đã có ý nghĩa tận thế thật sự cần buông xuống. Có lẽ lời tiên đoán của Cơ Đốc giáo đã sớm nói ra chuyện này sẽ phát sinh, là mạt thế thẩm phán, không phải là chỉ tình huống như vậy sao? Có lẽ trước kia cũng từng xuất hiện qua chuyện tương tự như thế.
- Ta không có bao nhiêu nghiên cứu đối với tôn giáo, nhưng có nhiều thứ nếu có thể lưu truyền tới nay, luôn sẽ có chút đạo lý. Những hậu duệ thần ma như các ngươi, đã chuẩn bị xong hay chưa, rốt cục là trở thành binh sĩ tiên phong của thần ma, trở thành hung khí giết hại nhân loại của chúng, hay lựa chọn trở thành tấm thuẫn cuối cùng bảo hộ nhân loại đây?
Tùy Qua nghiêm túc hỏi.
- Ta chỉ có một mình, như thế nào trả lời vấn đề này của ngươi?
Hải Sắt Vi hỏi.
- Đây chính là nguyên nhân ta không thích đàm phán cùng nữ nhân, bởi vì các ngươi luôn lề mề!
Tùy Qua hừ một tiếng:
- Tuy rằng ngươi chỉ một mình, nhưng ngươi không phải đại biểu cả Vinh Diệu quân đoàn, là hậu duệ của thần ma Châu Mỹ sao?
- Đại biểu?
Hải Sắt Vi suy tư, cảm thấy trong hai chữ này chất chứa ý nghĩa vô cùng, sau đó nàng thở dài:
- Người Hoa Hạ các ngươi dùng từ thật sự quá thâm ảo. Ta hiểu được ý tứ trong lời nói của ngươi, ngươi đang nói cho ta biết, bất kể như thế nào ta cũng là đoàn trưởng Vinh Diệu quân đoàn. Lúc này ta đáp ứng ngươi, một khi có người phản đối, hoặc bị thần ma khống chế, ta nhất định phải trảm giết bọn hắn, ngươi chính là nghĩ như vậy đi?
- Có thể làm đại biểu, là vinh hạnh của ngươi!
Tùy Qua nói:
- Hiện tại chúng ta bắt đầu giao dịch đi? Ta cần máu huyết đâu?
- Ta đã chuẩn bị xong.
Hải Sắt Vi nói:
- Nhưng ngươi nên biết bởi vì chuyện này làm cấp trên rất bất mãn…
- Đừng nói chuyện này với ta!
Tùy Qua ngắt lời:
- Ngươi cho ta máu, ta cho ngươi dược vật chống cự ý chí mặt trái trong máu huyết thần ma hậu duệ các ngươi. Về phần những gì ngươi muốn giải thích, ngươi để trong lòng mình đi.
- Ngươi…
Hải Sắt Vi tức giận muốn bạo tẩu, nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn hoàn thành giao dịch.
Sau khi giao dịch xong, Tùy Qua nói:
- Quên hết những lời hôm nay ngươi nói, bởi vì những lời đó chỉ là vô nghĩa. Sau khi trở về suy nghĩ cẩn thận những gì ta nói với ngươi, miễn cho sau này ngươi hối hận, hại người hại mình!
- Lão đại, ngươi quở mắng nữ nhân tóc vàng kia, thật có khí phách!
Sau khi Hải Sắt Vi rời khỏi, tiểu Ngân Trùng xuất hiện, thói quen nịnh nọt:
- Nhưng nữ nhân kia thật giảo hoạt, nàng biết rõ ngươi giết chết tông chủ Côn Luân tông, lại không hề nhắc tới một câu.
- Lão tử còn để ý hư danh như vậy sao.
Tùy Qua hừ một tiếng:
- Huống chi tuy nữ nhân kia chưa nói, nhưng ta cảm giác được nội tâm của nàng kiêng kỵ, hiển nhiên nàng không khả năng không biết tin tức Thần Thảo tông đánh lui liên quân Côn Luân tông.
- Hắc hắc…lão đại quả nhiên uy mãnh! Ta xem nữ nhân kia đã hoàn toàn bị ngươi hàng phục.
- Ít nịnh nọt.
Tùy Qua nói:
- Tiểu Ngân Trùng, hiện giờ tu vi của ngươi đã đến hóa thần hậu kỳ, nhưng không có chút nghiêm túc nào. Tiểu tử ngươi nịnh nọt, có phải muốn hỏi ưu đãi với ta ? Nhưng ta không có chỗ tốt gì cho ngươi đâu.
Đích xác tu vi tiểu Ngân Trùng đã đến hóa thần hậu kỳ, mà Tùy Qua chỉ mới bước vào cánh cửa hóa thần sơ kỳ mà thôi.
Tiểu Ngân Trùng có thể nói gặp vận khí tốt, hấp thu máu huyết cùng nguyên thần của hoang thú siêu cấp như Cùng Kỳ, không đề thăng cũng thật khó khăn.
Đem ra so sánh, tu vi Ảnh Phong còn chưa bước vào hóa thần kỳ, thật sự bị hắn bỏ xa một đoạn.
Cũng may đối với Ảnh Phong mà nói nàng đã thỏa mãn, dù sao tu vi hiện tại của nàng đã vượt xa “kiếp trước”. Huống chi tu vi cảnh giới của Tùy Qua tăng lên, sau này nàng lấy được ưu đãi sẽ càng nhiều.
- Lão đại, khi nào cho ta đi gặp Cốc Ngạn Tuyết đây?
Tiểu Ngân Trùng quả nhiên có việc cầu Tùy Qua.
- Ngươi đó…
Tùy Qua cười ha ha:
- Ngươi muốn gặp thì đi gặp, cần gì cầu ta đây?
- Lão đại, không gian Hồng Mông Thạch quá lớn, ta tìm không thấy địa phương.
Tiểu Ngân Trùng buồn khổ nói.
- Nói như vậy ta cũng không có cách nào.
Tùy Qua than nhẹ một tiếng:
- Ngươi còn chưa cảm nhận được một việc, chuyện tình cảm thì không cách nào miễn cưỡng.
- Ta chỉ là muốn gặp nàng, ta không nghĩ miễn cưỡng nàng.
Tiểu Ngân Trùng không cam lòng nói.
- Kỳ thật ngươi cũng không cần lo lắng.
Tùy Qua nói:
- Gần đây Cốc Ngạn Tuyết luôn yên lặng tu hành, hơn nữa đang cùng Dược Đồng giúp ta làm một ít chuyện trọng yếu.
- Chuyện gì?
Tiểu Ngân Trùng cũng không cố kỵ, hỏi.
Tùy Qua không cần giữ bí mật với hắn, nói:
- Là chuyện bồi dưỡng dược linh. Cốc cô nương siêng năng hơn tên lười biếng như ngươi nhiều lắm, nàng chẳng những tu hành thần tốc, còn nghiên cứu ra biện pháp bồi dưỡng cùng đề cao dược linh rất nhanh. Cho nên có trợ giúp của nàng, ta có thể đề cao một nhóm đan dược có dược linh. Ngươi nên biết sau khi đan dược có dược linh, sẽ có biến hóa không thể tưởng tượng nổi đâu.
- Hắc, lão đại, việc này ta đương nhiên biết.
Tiểu Ngân Trùng không nhịn được chép chép miệng.
- Cho nên ngươi cũng nên biết tác dụng hiện tại của Cốc Ngạn Tuyết nhiều bao nhiêu đi?
Tùy Qua cười nói.
- Lão đại…ngươi nói làm vậy có phải quá tàn nhẫn không?
Tiểu Ngân Trùng đột nhiên nói.
- A? Nói như thế nào?
- Dược linh đều đã có linh tính của mình, có thể nói là một loại tân sinh mạng, nếu trực tiếp ăn vào, chẳng phải quá tàn nhẫn sao, dù gì cũng là sinh mạng, có phải hay không ah?
Tiểu Ngân Trùng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.