Y Tiên Thiểu

Chương 1460: Tất cả nhân duyên (2)




- Ai bảo ngươi nói những chuyện này!
Khổng Bạch Huyên tức giận, nhưng mà bộ dáng của nàng khiến Tùy Qua cảm thấy nhiều ra mấy phần phong tình.
- Sư tỷ, kỳ thật trước kia tuy ngươi có ý đồ cướp đoạt Hồng Mông thạch, nhưng mà ta thật không có nửa phần trách cứ ngươi. Bởi vì nếu như không phải có ngươi, ta cũng sớm đã chết, làm gì sống tới hôm nay.
Tùy Qua thành khẩn nói:
- Huống chi, ta biết rõ ngươi kỳ thật vẫn âm thầm thành toàn cho ta, trợ giúp ta, ta sẽ không quên ngươi tốt với ta.
- Úc? Ta tốt như thế nào?
Khổng Bạch Huyên hỏi.
- Những Cửu Diệp Huyền Châm Tùng kia là ngươi cho ta?
Tùy Qua lấy một cây Cửu Diệp Huyền Châm Tùng ra.
- Lúc trước ta vẫn hoài nghi vì sao trong tay Hứa Hành Sơn lại có thứ này, lá thông Cửu Diệp Huyền Châm Tùng không dễ dàng chém xuống như vậy. Hôm nay, ta mới biết được thứ này nhất định là ngươi chuẩn bị cho ta, chỉ giả nhờ tay lão Hứa mà thôi.
- Đúng vậy, ta biết rõ ngươi cần nhất chính là Cửu Diệp Huyền Châm Tùng, cho nên ta nghĩ biện pháp khiến nó xuất hiện trong phòng Hứa Hành Sơn, nhưng mà động cơ của ta chưa chắc đơn thuần, ta là muốn ngươi sớm bước vào Tiên Thiên kỳ, sau đó lấy được Hồng Mông thạch của ngươi.
Khổng Bạch Huyên nói.
- Nhưng mà, về sau ngươi lại cứu ta mấy lần, ta đã biết tâm ý của ngươi.
Bỗng nhiên Tùy Qua cố lấy dũng khí, tiến lên nắm tay Khổng Bạch Huyên, tay nàng hết sức nhỏ mà lạnh buốt, nói:
- Huyên Huyên, ta chỉ muốn ngươi biết, chuyện không vui lúc trước, ta cũng sớm đã quên sạch sẽ, trong nội tâm của ta, chỉ nhớ rõ ngươi tốt với ta. Mà ta có cảm tình với ngươi, trải qua hồi đại chiến lúc trước, dường như cũng không cần đi chứng minh nữa.
- Tùy Qua...
Khổng Bạch Huyên dường như do dự, sau một lát, nàng nghiêm mặt nói:
- Ta biết rõ ngươi là một nam nhân trọng tình trọng nghĩa, nhưng mà ngươi biết, ta không phải thân người?
- Ha ha ~ ta đã sớm đoán được.
Tùy Qua khẽ mỉm cười, nói:
- Ta biết rõ, bản thể của ngươi là một cây Khổng Tước Minh Vương Hoa, tiên thiên tuyệt phẩm linh thảo, cho nên sau khi ngươi tu thành tiên thảo, mới có Ngũ Sắc Thần Linh là pháp bảo bẩm sinh, hơn nữa, cũng chỉ có Ngũ Sắc Thần Linh bẩm sinh mới có thể tu luyện thành tiên thiên Linh Bảo Ngũ Sắc Thần Quang, đúng không?
- Đúng, xem ra ngươi đã biết.
Khổng Bạch Huyên gật đầu nói:
- Ngươi có cái gì không biết không?
- Ta suy đoán, ngươi vốn là thành viên Thần Thảo Tông. Nhưng mà vì sao ngươi bất mãn với Tiên Viên sư tôn thế?
Tùy Qua hỏi.
- Cũng phải, những chuyện này nên sớm cho ngươi biết rồi.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ta biết rõ, Tiên Viên chân nhân xem như sư phụ ngươi. Năm đó cũng chính là hơn bốn ngàn năm trước, hắn vốn là đạo đồng chuyên môn chăm sóc linh thảo trong tông môn, nhưng mà thiên phú hơn người, lục lọi ra bí quyết kỳ diệu gieo trồng linh thảo, tự nghĩ ra Thần Nông Tiên Thảo Quyết, về sau hắn rời khỏi tông môn, hắn tìm một đỉnh núi xem như khai tông lập phái, cũng gọi là Thần Thảo Tông. Mà ta chính là một gốc linh thảo trong linh điền của hắn, về sau có thể lột xác thành tiên thảo. Không chỉ có ta, cũng có không ít linh thảo lột xác thành tiên thảo. Năm đó Tiên Viên chân nhân lập nhiều chí nguyện to lớn, muốn cùng những linh thảo chúng ta thành lập một thế giới mới, chúng ta vô cùng tín nhiệm hắn -- nhưng mà hắn lại phản bội chúng ta!
- Phản bội các ngươi?
Tùy Qua từ trong lời Khổng Bạch Huyên nghe được hận ý thấu xương.
Tùy Qua biết rõ Khổng Bạch Huyên nói không có sai, điểm này từ thần sắc và biểu lộ của nàng là nhìn thấy được.
Lúc nói ra lời này, thân thể Khổng Bạch Huyên không nhịn được đang run rẩy, cho dù là tu vị của nàng cũng không cách nào tự động ức chế, có thể nghĩ cảm xúc của nàng kích động cỡ nào.
- Nhưng mà... Sư tôn hắn, làm sao... Phản bội các ngươi chứ?
Tùy Qua cẩn thận dùng hai chữ "Phản bội" này, sợ sẽ kích thích Khổng Bạch Huyên, nhưng mà một mặt khác, Tùy Qua lại không muốn bất kính với Tiên Viên chân nhân, bởi vì dù sao hắn cũng là sư tôn của Tùy Qua, cho dù Tùy Qua không gặp mặt bao nhiêu lần, nhưng mà Tùy Qua xem ra, Tiên Viên chân nhân có thể tự nghĩ ra Thần Nông Tiên Thảo Quyết, khai sáng Thần Thảo Tông, lòng dạ khí độ như thế, hẳn không phải là kẻ lòng dạ tiểu nhân mới đúng.
Có lẽ, ở trong đó có khả năng có hiểu lầm gì đó?
Tùy Qua cho rằng là như thế.
- Tùy Qua, ta biết rõ ngươi không tin, nhưng đây là sự thật.
Khổng Bạch Huyên thở dài, nói:
- Đây là sự thật ta tự mình trải qua! Lúc trước, Tiên Viên chân nhân vô duyên vô cớ rời khỏi, thật lâu cũng không trở về. Sau đó một ít tiên môn thèm thuồng linh thảo của Thần Thảo Tông tới thăm, tai nạn đã hàng lâm, rất nhiều tỷ muội trong linh điền đều bị người các tông môn khác bắt đi luyện hóa hoặc nhốt lại, thậm chí, là bị một ít tu sĩ vũ nhục! Ngươi biết không, đó là cục diện thê thảm cỡ nào.
Nói tới phần sau, Khổng Bạch Huyên cảm xúc càng kích động.
- Sư tỷ... Ngươi tỉnh táo, tỉnh táo lại!
Tùy Qua không ngừng trấn an Khổng Bạch Huyên, ý bảo nàng tỉnh táo lại, sau đó khuyên:
- Ta có thể tưởng tượng, Tiên Viên chân nhân lúc rời khỏi, cục diện cả Thần Thảo Tông gặp phải là như thế nào, nhưng có lẽ hắn có bất đắc dĩ và khổ tâm a? Cũng hoặc nói hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
- Làm sao có thể?
Khổng Bạch Huyên nói:
- Nếu hắn có nỗi khổ tâm, chẳng lẻ không thể nói với chúng ta? Hoặc là không thể sớm phân phó chúng ta. Mặt khác, hắn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hắn tu hành lợi hại như vậy, có mấy người đối phó được hắn. Ít nhất hắn có thể phân ra một phân thân, lưu cho chúng ta một ít tin tức chứ? Thế nhưng mà, hắn không lưu cái gì lại, chỉ lưu lại tai nạn cho chúng ta mà thôi. Nếu như không phải có bọn tỷ muội liều chết chế tạo cơ hội, ta cũng chưa chắc có thể thuận lợi đại thoát. Ta còn nhớ rõ, năm đó là Côn Lôn tông, Không Động Môn nhiều tông môn khác tham gia chuyện này.
- Sư tỷ, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho các ngươi.
Tùy Qua giọng căm hận nói:
- Côn Lôn tông, Không Động Môn, ta đã sớm nhìn chúng không vừa mắt, sổ sách này phải sớm tính toán với bọn chúng rồi.
- Tùy Qua, ngươi không cần chuyển hướng chủ đề.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Với Côn Lôn tông, Không Động Môn mà nói, chúng ta hận nhất không phải bọn chúng, mà là Tiên Viên chân nhân. Tuy hắn sáng tạo ra chúng ta, cũng cho hy vọng mỹ hảo, nhưng mà hắn lại tự tay hủy đi hy vọng của chúng ta.
- Sư tỷ, ta biết rõ ta không cách nào cải biến suy nghĩ của ngươi. Có lẽ, ngươi nói đúng, dù sao ta hoàn toàn không hiểu sư tôn. Nhưng mà, sư tỷ ngươi tin tưởng ta không?
Nhìn qua ánh mắt thành khẩn của Tùy Qua, Khổng Bạch Huyên gật gật đầu.
Tuy tu vị trước mắt của Tùy Qua không thể sánh bằng Tiên Viên chân nhân, nhưng mà hắn có thể lẻ loi một mình tiến vào Côn Lôn tông cứu nàng, chuyện này đủ thấy nhân phẩm và tình cảm của hắn, điểm này Khổng Bạch Huyên hoàn toàn tán thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.