Y Tiên Thiểu

Chương 123: Hòa thượng điều tra (2)




Trong đó hai tấm hình, bên trong ngón tay của Tùy Qua rõ ràng hiện lên hình dáng của "Niêm Hoa chỉ". Không khó nhìn ra, tài nghệ của hai vị điều tra tăng này coi như không tệ, máy chụp hình cũng rất hiện đại, cho nên hình chụp rất rõ ràng.
Khi Tùy Qua thi triển Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, hoàn toàn là ứng với thế biến hóa, tùy ý làm, cho nên căn bản không chú ý tới bàn tay của mình, ngón tay rút cuộc thi triển ra chiêu thức, tư thái gì, lúc này nhìn tấm hình Diên Định đưa tới, hơi có chút tự luyến nói:
- Thật không ngờ, khi mình đánh nhau với người ta, tư thế lại đẹp như vậy.
- Tùy tiên sinh, ngài còn gì muốn giải thích hay không?
Diên Tính hỏi.
- Cái này không phải là Niêm Hoa Chỉ.
Tùy Qua lại nói.
- Nhưng nó rất giống với Niêm Hoa Chỉ của Thiếu Lâm tự.
Diên Tính tiếp tục nói.
- Rất giống, cũng không có nghĩa là nó. Huống chi, tư thế và tạo hình của người dùng Niêm Hoa Chỉ còn đẹp hơn, có lực hơn tôi. Nếu các vị cảm thấy hứng thú, tôi có thể giới thiệu cho các vị.
Tùy Qua nói.
- Còn ai nữa?
Diên Tính giật mình nói:
- Ngoài Thiếu Lâm tự, còn có ai có Niêm Hoa Chỉ?
- Các người có xem tiết mục cuối năm không?
Tùy Qua hỏi.
Diên Tính có chút khó hiểu, nhưng gật đầu, năm nào hắn cũng xem tiết mục cuối năm.
- Trong tiết mục cuối năm, có một vũ đạo tên là "Thiên Thủ Quan Âm", nhớ không?
Tùy Qua nói:
- Động tác ngón tay của các cô nương đó còn có hình tượng, còn đẹp hơn tôi, cũng niêm hoa hơn.
- Tùy tiên sinh, xin ngài phối hợp điều tra với chúng tôi, đây là một việc rất nghiêm túc!
Diên Tính nghiêm mặt nói:
- Trong chỉ pháp của ngài có nhu có cương, rất giống với Niêm Hoa Chỉ của Thiếu Lâm.
- Phối hợp?
Tùy Qua cười lạnh một tiếng:
- Tại sao tôi phải phối hợp với các người?
- Tuyệt học nội môn của Thiếu Lâm, tuyệt đối không thể truyền lưu ra bên ngoài.
Diên Tính nói:
- Trừ phi Tùy tiên sinh có thể chứng minh công phu ngài sử dụng không phải là Niêm Hoa Chỉ của Thiếu Lâm, nếu không, ngài sẽ có phiền toái rất lớn đấy!
- Phiền toái rất lớn?
- Đúng vậy .
Diên Tính khẳng định nói:
- Cho nên, tốt nhất ngài nên chứng minh chỉ pháp ngài sử dụng không phải là Niêm Hoa Chỉ.
- Chứng minh như thế nào?
Tùy Qua đã gần hết nhẫn nại.
- Cái này phải hỏi ngài.
Diên Tính nói:
- Nếu như ngài không thể chứng minh, thì hãy cùng chúng tôi trở về Thiếu Lâm tự. Chỉ cần ngài thi triển cho các cao thủ của La Hán tự xem, có phải Niêm Hoa Chỉ hay không, sẽ biết rất nhanh.
- Nói như vậy, tôi phải cùng các vị đến Thiếu Lâm tự?
Lúc này Tùy Qua cũng đã nóng mặt.
- Đúng vậy.
Diên Tính đáp.
- Được rồi, chờ tôi có thời gian rãnh rỗi sẽ đến Thiếu Lâm tự một chuyến.
Tùy Qua nói, trực tiếp đi về phía cổng trường.
Ai ngờ, Diên Tính lắc mình một cái, đã ngăn trước mặtTùy Qua nói:
- Như vậy sợ rằng không được, Tùy tiên sinh, chuyện này trọng đại, theo tiểu tăng thấy, vẫn nên giải quyết sớm thì hay hơn. Ngài yên tâm, chi phí đi lại, Thiếu Lâm tự chúng tôi sẽ chi trả cho ngài.
- Chi trả sao!
Lửa giận của Tùy Qua rốt cục giống như núi lửa phun trào, giọng nói của hắn đột nhiên đề cao gấp mấy lần, thu hút lực chú ý của những người đi đường xung quanh:
- Hai tên hòa thượng thối các ngươi, không biết xấu hổ có phải không? Điều tra tăng, tra cái đầu các ngươi, các ngươi thật sự cho mình là điều tra viên của cục điều tra sao, muốn tra người nào thì tra sao? Cút sang một bên! Lão tử không rảnh tiếp các ngươi!
Hai hòa thượng Diên Tính, Diên Định bị Tùy Qua gầm thét một trận, mắng đến ngây người.
Hai hòa thượng này mặc dù chỉ là điều tra tăng, nhưng những năm gần đây, bởi vì uy danh của Thiếu Lâm tự càng ngày càng vang dội trên giang hồ, cho nên địa vị tăng nhân của Thiếu Lâm cũng lên như diều gặp gió. Hai hòa thượng này, sau khi ra khỏi Thiếu Lâm tự, nhân sĩ võ lâm hắc bạch ai cũng nể mặt, đi khắp đại giang nam bắc, đến đâu cũng được ngưỡng mộ. Ai ngờ, hôm nay lại bị một tiểu tử nhãi ranh lấy hết thể diện.
- Tùy tiên sinh, ngài nói như vậy, là không nể mặt Thiếu Lâm tự chúng tôi?
Diên Tính xanh mặt nói.
- Nể mặt?
Tùy Qua nổi giận mắng:
- Hai tên hòa thượng các ngươi, có biết mẹ các ngươi đẻ các ngươi từ chỗ nào không, nếu muốn hoá duyên, ta cho các ngươi hai mươi đồng, sau đó nhanh chóng cút xa cho ta. Đừng đi theo ta nói nhảm nữa!
- Được! Ngươi dám nhục mạ Thiếu Lâm, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí!
Diên Tính hừ lạnh một tiếng, rõ ràng muốn động thủ.
- Khốn khiếp, đám hòa thượng giả các ngươi, hoá duyên cũng đến tận cửa trường học! Cút nhanh!
Ngay vào lúc này, ba tên bảo vệ của trường học cũng cầm côn lao đến, bao vây hai hòa thượng
Người đầu lĩnh chính là tên bảo vệ ngày trước, Tùy Qua cũng nhận ra, tên là Triệu Đại Quốc. Triệu Đại Quốc còn tưởng Tùy Qua bị hòa thượng giả hoá duyên quấn lấy, cho nên vội vàng dẫn theo hai bảo vệ khác vội tới giải vây cho Tùy Qua.
Triệu Đại Quốc xông tới, một số sinh viên và dân chúng xung quanh cũng xông tới.
Với thân thủ của Diên Tính và Diên Định, đương nhiên sẽ không e sợ ba tên bảo vệ Triệu Đại Quốc. Nhưng bị nhiều người vây bắt như vậy, vung tay hiển nhiên có chút không thích hợp. Cho nên, Diên Tính đành phải đè nén lửa giận nói:
- Tùy tiên sinh, tiểu tăng hỏi ngài một lần cuối cùng, có đi theo chúng tôi đến Thiếu Lâm tự hay không?
- Không rảnh!
Tùy Qua lạnh lùng nói.
- Được. Chúng tôi sẽ trở lại tìm ngài!
Diên Tính nói, chuẩn bị cùng Diên Định đồng loạt rời đi.
- Này hai tên hòa thượng giả các ngươi đừng vội đi!
Triệu Đại Quốc xông về phía Diên Tính và Diên Định.
- Ngươi muốn giữ chúng ta lại? Ngươi có bản lãnh này sao?
Diên Tính lạnh lùng nói, đột nhiên mở miệng bật hơi, một châm dẫm lên nước bùn trên mặt đất.
Két!
Lấy chân phải Diên Tính làm trung tâm, trên mặt đất nhất thời rạn nứt, xuất hiện hơn mười vết rạn nứt!
Phát quyền xuyên thủng núi đá!
Đây là trấn sơn quyền thật sự của Thiếu Lâm. Một cước này của Diên Tính hòa thượng, không chỉ dọa lùi ba tên bảo vệ, mà còn thị uy với Tùy Qua.
Triệu Đại Quốc và hai tên bảo vệ khác, nhất thời bị dọa đến trợn tròn mắt.
Người vây xem, cũng thất kinh.
Sau khi Diên Tính ra tay lộ liễu như vậy, mới dẫn theo Diên Định rời đi.
Cho đến khi hai hòa thượng này đi xa, Triệu Đại Quốc mới nói với Tùy Qua:
- Tùy huynh đệ, hai hòa thượng này rút cuộc có lai lịch như thế nào, làm sao có công phu đáng sợ như thế? Chẳng lẽ thật sự là Thiếu Lâm tự sao?
- Cái này làm sao tôi biết.
Tùy Qua xem thường nói:
- Nhưng, cám ơn anh đã đuổi bọn họ đi.
- Không có gì, bọn họ làm phiền cậu, Triệu Đại Quốc làm sao bỏ qua được.
Triệu Đại Quốc ra vẻ hào khí nói, trong lòng cũng có chút lo sợ bất an, nhớ tới vừa rồi nếu mình tiến tới sợ rằng đã bị hai hòa thượng đánh thê thảm rồi.
Sau khi Tùy Qua cám ơn Triệu Đại Quốc liền quay về phòng.
Hắn thu dọn ít đồ trong phòng, nói chuyện với Cao Phong mấy câu, cuối cùng đến phòng kính trong trụ sở đào tạo thực vật, lấy một số dã sơn sâm bên trong ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.