Y Tiên Thiểu

Chương 1163: Nói san bằng là san bằng (1)




- Vậy thì tốt, một trận chiến này ngươi cũng tham gia đi, cho ngươi hoạt động gân cốt một chút.
Tùy Qua gật đầu, đáp ứng Bạch Tê tham chiến.
- Đa tạ chủ nhân!
Bạch Tê đại hỉ.
Qua một tiếng sau, mọi người đã tới bên ngoài Thiên Ngu Sơn.
Thiên Ngu Sơn chính là hang ổ của cha con Ngu Thiên Tàn, Ngu Kế Đô, tuy không nói là tường đồng vách sắt, phòng thủ kiên cố, nhưng mà hộ sơn đại trận cường hãn không phải bình thường. Tùy Qua đến Thiên Ngu Sơn thì hộ sơn đại trận tồn tại, trong lúc nhất thời không có phát hiện ra Thiên Ngu Sơn tồn tại, về sau dùng thần niệm quét qua mới phát hiện môn hộ Thiên Ngu Sơn xây trên đỉnh núi. Trên đỉnh núi có một đám sương mù, quanh năm không tiêu tan, môn hộ Thiên Ngu Sơn nằm trong mây mù.
- Chủ nhân, để cho ta đi lên phá trận a.
Bạch Tê chủ động xin đi giết giặc.
- Phá trận là kỹ thuật sống, mà ngươi không thích hợp làm chuyện tốn sức này.
Tùy Qua nói ra, gọi đám người Trúc Vấn Quân ra khỏi Hồng Mông thạch. Ngưu Duyên Tranh, Trầm Thái Sùng nhìn thấy Tùy Qua dẫn nhiều người đi tới Thiên Ngu Sơn, âm thầm kinh hãi, đều cảm thấy Tùy Qua cùng Thần Thảo Tông càng ngày càng cao sâu khó lường.
Mà trong nội tâm Tống Văn Hiên càng an tâm không ít. Vốn hắn còn lo lắng Ngu Thiên Tàn khó có thể đối phó, nhưng mà hiện tại Tùy Qua lại điều động nhiều Nguyên Anh kỳ lão quái vật, như vậy san bằng Thiên Ngu Sơn hiển nhiên dễ dàng.
- Vấn Quân, đi xem đây là trận pháp gì, phá nó đi!
Tùy Qua nhìn Trúc Vấn Quân hời hợt nói một câu.
Trúc Vấn Quân chỉ dùng mười phút cũng đã phá trận pháp bên ngoài.
Sau đó một cánh cửa đá lớn xuất hiện trước mặt mọi người.
Tùy Qua đi tới cửa đá.
Lập tức Thiên Ngu Sơn xuất hiện trước mặt Tùy Qua.
Không thể không nói, đám người Ngu Thiên Tàn đúng là khéo chọn nơi, Thiên Ngu Sơn này còn rộng lớn hơn Nam Cung thế gia không ít. Trong đó ruộng tốt vạn mảnh, sơn dã vô số, dòng sông hồ nước chi chít như sao trên trời, trung ương có đỉnh núi lớn, đó chính là Thiên Ngu Sơn.
Lịch sử xuất hiện của "Hành Hội" có lẽ không tính đã lâu, nhưng mà Thiên Ngu Sơn lại mang theo khí tức xa xưa, hơn nữa Tùy Qua rõ ràng cảm giác được, linh khí bốn phía Thiên Ngu Sơn này vô cùng dồi dào.
Không thể không nói, đám người Ngu Thiên Tàn đã lựa chọn nơi tốt, khó trách "Hành Hội" này trải qua trăm năm phát triển cũng đã rất có quy mô. Nếu như không phải Tùy Qua "Cản trở", có lẽ "Hành Hội" phát triển càng ngày càng mạnh, càng ngày càng hưng thịnh, đáng tiếc Tùy Qua xem ra, "Hành Hội" này chính là u ác tính, đáng diệt.
Nhưng mà hôm nay, có lẽ là ngày tồn tại cuối cùng của "Hành Hội".
- Ngu Thiên Tàn! Lăn ra đây chịu chết đi!
Bạch Tê với tư cách "Quan tiên phong ", lúc này đã không thể chờ đợi được bắt đầu khiêu khích. Tên này là một trâu trắng trắng tu đạo thành yêu, tuy hôm nay có được thân người, nhưng mà tính nết nhưng vẫn vẫn như trâu đồng, hoàn toàn không quan tâm hắn là Nguyên Anh sơ kỳ, mà Ngu Thiên Tàn lại là Nguyên Anh trung kỳ.
- Hừ! Yêu vật khoác da người mà thôi, không ngờ dám liều lĩnh như thế!
Trên Thiên Ngu Sơn có âm thanh như sấm rền vang vọng. Giọng nói này là của Ngu Thiên Tàn.
Ngu Thiên Tàn hiển nhiên đã nhìn ra Bạch Tê chính là yêu anh đoạt xá, trên người còn có chút yêu khí.
- Tùy Qua, ngươi rốt cục hiện thân! Nhưng mà, hôm nay ngươi chết chắc!
Một giọng nói khác vang lên, giọng nói này Tùy Qua cũng không xa lạ gì, thậm chí còn tương đối quen thuộc, đây là giọng của Ngu Kế Đô.
Trong mắt của Ngu Kế Đô, Tùy Qua từng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi, hắn căn bản không đặt Tùy Qua vào mắt. Về sau Ngu Kế Đô kết đan thành công, lại thua trong tay Tùy Qua cảnh giới không bằng hắn, khi đó hắn mới xem Tùy Qua là tử địch, vẫn muốn rửa sạch hổ thẹn lúc trước. Hôm nay, Ngu Kế Đô vì đánh bại Tùy Qua, hắn không ngừng tu hành, hôm nay hắn muốn báo thù rửa hận.
- Ta chết chắc?
Tùy Qua cười ha hả, nói:
- Cũng bởi vì câu nói này, hôm nay ta nhất định tự tay kết liễu cha con các ngươi.
- Càn rỡ!
Ngu Kế Đô quát.
- Ngươi chi có tu vị Kết Đan sơ kỳ, mà ta đã đột phá đến Kết Đan hậu kỳ! Mặt khác, trong tay của ta còn có linh khí, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ ta cũng có sức liều mạng, ngươi hẳn còn cho rằng ta là Ngu Kế Đô lúc trước sao! Vì muốn hành hạ ngươi tới chết, Ngu Kế Đô ta đã bỏ ra bao nhiêu gian khổ! Trời có mắt rồi, hôm nay rốt cục cũng cho ngươi rơi vào trong tay của ta.
Giọng của Ngu Kế Đô đầy oán độc, có thể thấy được trong lòng của hắn hận Tùy Qua thế nào. Nhưng mà ngẫm lại cũng phải, Ngu Kế Đô đường đường "Tiên nhị đại" , luận xuất thân có xuất thân, luận thiên phú có thiên phú, vốn phong quang vô hạn, nhưng hết lần này tới lần khác bị nhục trong tay Tùy Qua, hơn nữa còn vào lúc hắn Kim Đan đại thành nên đánh bại Tùy Qua. Thất bại như vậy đối với Ngu Kế Đô mà nói có thể nói là nhục nhã. Cho nên về sau Ngu Kế Đô dùng phương thức tự ngược tăng tu vị của mình lên, chính vì muốn có ngày giẫm Tùy Qua dưới chân.
- Ngu Kế Đô, ngươi đúng là ếch ngồi đáy giếng! Tu vị của chủ nhân vang dội cổ kim, hôm nay là ngày chết của cha con các ngươi.
Bên cạnh Tùy Qua, Kinh Nguyên Phượng mở miệng thóa mạ Thiên Ngu Sơn.
Kinh Nguyên Phượng vốn là người trung thành của Ngu Kế Đô, hôm nay xưng Tùy Qua là chủ nhân, đây không thể nghi ngờ là kích thích Ngu Kế Đô.
- Im ngay! Ngươi tiện nhân kia!
Ngu Kế Đô hét lớn một tiếng, nói:
- Tùy Qua, nếu ngươi có gan, một mình lên Thiên Ngu Sơn, ta sẽ cho ngươi chết không chỗ chôn.
- Xem ra cha con các ngươi không có gì hơn thế này.
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Như thế nào, nhìn thấy Thần Thảo Tông ta binh hùng tướng mạnh, bắt đầu sợ rồi sao? Lại muốn dẫn một mình ta đi lên Thiên Ngu Sơn. Nhưng mà tuy ta không sợ cha con các ngươi, nhưng lại không thích đi theo suy nghĩ của các ngươi. Cho nên, ta cho các ngươi ba hô hấp, hoặc là các ngươi lăn ra đây tử chiến với chúng ta; hoặc là chúng ta trực tiếp giết vào, san bằng Thiên Ngu Sơn!
- Ba... Hai...
- Một!
Giọng của Tùy Qua kéo rất dài, giống như trống trận trước đại chiến.
Hắn đương nhiên biết rõ, cha con Ngu Kế Đô nhất định sẽ không ra khỏi Thiên Ngu Sơn quyết chiến với bọn họ, bởi vì tại Thiên Ngu Sơn bọn họ có thể ỷ vào hộ sơn đại trận, chẳng khác nào chiếm cứ ưu thế sân nhà, bọn họ ngu gì vứt bỏ ưu thế lấy mạng đổi mạng với đám người Tùy Qua.
Nhưng mà ba hô hấp qua đi, Tùy Qua cho những người muốn sống trên Thiên Ngu Sơn một mạng mà thôi, nếu là những người này đào ngũ, Tùy Qua không ngại thả cho bọn họ con đường sống, dù sao hắn cũng không phải sát nhân cuồng ma, cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt.
Đáng tiếc là, những người kia cô phụ suy nghĩ của Tùy Qua.
Hoặc là e ngại quyền uy của Ngu Thiên Tàn, tóm lại Thiên Ngu Sơn cũng không có ai ra đầu hàng.
Tùy Qua đồng học cảm giác được khổ tâm của mình uổng phí, vì vậy hắn không có kiên nhẫn.
- Sư phụ, để cho ta đi phá trận a.
Trúc Vấn Quân lại chủ động xin đi giết giặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.