Y Hậu Khuynh Thiên

Chương 124: Bạch gia vô sỉ (2)




Edit: Tiêu Tiêu
Còn một việc mà Bạch Chấn Tường chưa nói.
Xét buổi tảo triều hôm nay về thái độ của hoàng đế đối với Đế Thương, có lẽ Vương gia khác họ này không đơn giản như bọn hắn nghĩ.
Ngay cả bệ hạ, hắn nói gì đều nghe nấy, không tiếc phế đi hoàng hậu!
Nếu không phải Vu Dung làm chuyện ngu xuẩn, hắn chỉ cần nói vài lời mềm ngọt liền có thể để Bạch Nhan bỏ đi khúc mắc dĩ vãng, địa vị Bạch gia sau này càng thêm kiên cố không thể phá.
"Tướng công, " Vu Dung chớp mắt mấy lần, "Ta có thể cam đoan, nam nhân năm đó mà Bạch Nhan gặp được tuyệt đối không phải Đế Thương! Không biết Bạch Nhan đã dùng thủ đoạn gì để Đế Thương cho rằng nàng là nữ nhân kia!"
Một nam nhân làm sao có thể cho phép nữ nhân bất trinh bất khiết ở bên cạnh mình?
Nếu thế, nhất định là Bạch Nhan đã dùng thủ đoạn để Đế Thương lầm tưởng rằng đã từng gặp nàng!
"Vì sao ngươi khẳng định như vậy?" Bạch Chấn Tường liếc mắt nhìn Vu Dung, lạnh giọng hỏi.
Vu Dung cắn răng một cái: "Sáu năm trước, xác thực Bạch Nhan có tư tình với một người! Nàng thừa dịp ngươi không có ở nhà để cùng người qua lại không rõ,  sau khi xảy ra chuyện kia, tên gian phu đó đã vứt bỏ nàng!"
Như quá khứ, Bạch Chấn Tường nhất định sẽ tin tưởng Vu Dung không chút hoài nghi, bây giờ xảy ra chuyện này, hắn chỉ ôm thái độ nửa tin nửa ngờ mà thôi.
"Với lại, " Tròng mắt Vu Dung trầm xuống, "Bạch Nhan đã không chấp nhận Bạch gia, nếu để nàng thành Thương Vương phi rất bất lợi cho Bạch gia chúng ta, chi bằng... nghĩ cách đưa Chỉ Nhi vào đi."
Bạch Chấn Tường vừa nghe đến việc này liền thẹn quá hóa giận: "Chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy thái độ của Đế Thương với Chỉ Nhi? Ngươi còn trông cậy để Chỉ Nhi vào Thương Vương phủ? Thương Vương chính là người đầu tiên không cho phép!"
"Tướng công, " Vu Dung từ từ lại gần Bạch Chắn Tường, "Tốt xấu gì ngươi vẫn là phụ thân Bạch Nhan, tục ngữ nói, phụ mẫu chi mệnh, môi chước chi ngôn (*), nàng không được ngươi đồng ý mà vẫn trở thành Thương Vương phi chính là đại bất kính, đến lúc đó ngươi chèn ép nàng một chút, chỉ cần nàng đem vị trí Thương Vương phi tặng cho Chỉ Nhi, lại hứa cho nàng một ít chỗ tốt, nàng sẽ không thể không đồng ý."
(*) phụ mẫu chi mệnh, môi chước chi ngôn: ý nói chuyện cưới xin là phải nghe theo lệnh của cha mẹ và sự thu xếp của người làm mai.
Nghe vậy, Bạch Chấn Tường trầm mặc.
Vu Dung nói không sai, để Bạch Nhan làm Thương Vương phi, không bằng đem Chỉ Nhi đưa vào.
Chí ít Chỉ Nhi nhu thuận hiểu chuyện, Bạch Nhan lại ngỗ nghịch, hắn không có cách nào khống chế.
"Huống gì, " Vu Dung cúi mặt, dùng tóc che lấp gò má sưng đỏ, giọng nói hơi dịu, "Chỉ Nhi là muội muội của nàng, nàng nhường một chút thì có sao đâu."
"Thế nhưng phía Thương Vương..." Bạch Chấn Tường nhíu mày, đáy mắt hiện lên vẻ lo âu.
"Chuyện này thì dễ," Vu Dung thản nhiên cười một tiếng, "Không phải Thương Vương hiểu lầm Bạch Nhan chính là nữ nhân sáu năm trước mới có thể đối đãi khác biệt với nàng hay sao? Đến lúc đó ngươi để Bạch Nhan nói cho Thương Vương nữ nhân sáu năm trước bị hắn khinh bạc là Chỉ Nhi, với tính cách của Thương Vương, nhất định sẽ phụ trách với Chỉ Nhi."
Thương Vương tuyên bố rằng sáu năm trước hắn trúng thuốc nên mới cưỡng gian Bạch Nhan, nhưng thực chất lúc trước Nhược Nhi hạ dược cho Bạch Nhan đồng thời tìm nam nhân làm nhục nàng, người đó tuyệt đối không phải Thương Vương!
Bây giờ Thương Vương muốn thú Bạch Nhan không phải vì muốn phụ trách sao? Nếu đối phương đổi thành Chỉ Nhi, trở thành Thương Vương phi liền dễ như trở bàn tay.
Bạch Chấn Tường trầm mặc không nói, ánh mắt hơi phức tạp, nếu không phải Bạch Nhan sắp sửa trở thành Thương Vương phi, có lẽ thời điểm hắn biết chân tướng nàng trốn đi, nhất định hắn sẽ nghỉ cách bù đắp.
Nhưng nha đầu này từ nhỏ đã không chịu quản thúc, lại thêm Vu Dung thành Bạch gia phu nhân, nàng làm sao có thể đặt Bạch gia ở vị trí thứ nhất?
Cho nên...
Hắn không còn cách nào khác là để Chỉ Nhi thay thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.