Xuyên Việt Chi Ngoan Ngoãn Tiểu Phu Lang

Chương 2: Lập quy củ




Lưu Hi ngồi trên xe, nhưng phía sau lại sưng to đến khó chịu. Y kiệt lực nhẫn nại, vì đây là điều mà mỗi ca nhi đều phải trải qua khi thành thân. Y chỉ hy vọng rằng đêm nay phu quân đừng đánh y cả đêm.
" Lục Duy, phu lang của ngươi đến rồi, mau ra đón người vào trong ".Người lên tiếng chính là một vị trưởng bối của Lục gia thôn. Lục Duy từ nhỏ đã mất cha mẹ, lần này mua một tiểu phu lang, hắn cũng chỉ có thể nhờ thôn trưởng đến làm chủ hôn.
Lục Duy sống một mình ở gần sau núi, cách xa với những thôn dân khác của Lục gia thôn, thế nhưng hán tử cưới ca nhi là một chuyện trọng đại, nên dù có xa cũng có rất nhiều người đến.
Thấy nhiều người đến như vậy, Lục Duy không khỏi cười khẽ. Nguyên chủ nhắm mắt liền nhìn trúng một tiểu ca nhi, chứ bản thân hắn cũng không nghĩ vừa mới xuyên qua lại phải thành thân. Thế nhưng đối tượng là một ca nhi ngoan ngoãn nên hắn cũng coi như hài lòng.
Mọi người dân thôn Lục gia vây quanh ở phía trước nhà. Lục Duy ở trước cửa bày hai cái ghế dựa - đây là chỗ ngồi dành cho vị trưởng bối nọ cùng thôn trưởng Lục gia.
Lưu Hi được bà mối cha đỡ, trước hết là đứng ở trước mặt Lục Duy. Lục Duy đem khăn hồng trên đầu y vén lên, Lưu Hi cúi đầu, ở trước mắt hắn mà quỳ xuống, âm thanh mang theo run rẩy cùng khẩn trương " Ca nhi Lưu Hi hôm nay gả vào cửa Lục gia, từ ngày hôm nay sẽ là thiếp thân của phu quân Lục Duy, mọi việc hết thảy đều nghe theo phu quân. Thỉnh phu quân hướng thiếp thân lập quy củ. "
Lục Duy dựa theo những gi thôn trưởng dạy mà nói: " Hôm nay Lưu Hi gả vào cửa Lục gia, về sau sẽ là phu lang của ta. Mong các vị trưởng bối có mặt tại đây làm chứng. "
Lưu Hi biết bước kế tiếp chính là lập quy củ, nhưng phu quân không mở miệng y cũng không dám lên tiếng. Vừa định cứ thế quỳ trước cửa, thì bên cạnh bỗng nhiên duỗi tới một bàn tay to. Y ngẩng đầu lên, phát hiện chủ nhân của bàn tay ấy là Lục Duy.
Lục Duy cười nhạt đem y kéo vào trong lòng, xoay người hướng những ai có mặt nói " Hôm nay ta muốn ở trong phòng cùng phu lang lập quy củ, một lát sau phiền bà mối cha kiểm nghiệm. "
Lục Duy tuy rằng là một đại nam tử, nhưng không đến mức ở trước mặt mọi người ra tay với phu lang mình. Ở hiện đại sinh sống lâu như vậy, hơn nữa trước mặt hắn lại là bạn đời của chính mình, hắn thật sự không muốn làm cái đó. Nhưng ở nơi này quy củ là phải làm. Hắn từng nghe một trưởng bối kể rằng, trước kia cũng có một người thương phu lang nên không muốn lập quy củ, kết quả toàn bộ người trong gia tộc đều không tiếp nhận ca nhi kia, coi hắn như một kẻ không bình thường. Khi Lục Duy nghe chuyện chỉ biết líu lưỡi. Thời đại này cổ nhân không dễ chọc vào, hắn cũng chỉ có thể nhường nhịn mà lùi một bước, hòa để tiến.
Cách làm của Lục Duy cũng xem như bình thường. Có một vài hán tử xem trọng thể diện, thích ở trước mặt mọi người làm khó ca nhi, bắt ca nhi khuất phục, nên lựa chọn lập quy củ ở trước mặt nhiều người. Nhưng có một ít phu quân tốt thì không muốn như vậy, họ xem trọng thể diện của phu lang nên sẽ ở trong phòng mà lập quy củ, xong việc sẽ thỉnh bà mối cha kiểm nghiệm, đây cũng xem là một cách.
Lưu Hi nghe hắn nói xong trong lòng có chút vui mừng. Phu quân của y đây là lo lắng cho thể diện của y sao?
Thôn trưởng Lục gia gật đầu xem như chấp nhận cách làm này, phân phó hai hán tử đem một cái ghế cùng một cây roi trúc bày biện ở trong phòng
Lục Duy nắm tay Lưu Hi dắt vào trong, đóng cửa thật kĩ, nhìn tiểu ca nhi một thân hỉ phục lại tự chủ động vén áo trong, cởi quần lót, xoay lưng ghé vào ghế. Lưu Hi quay đầu, nhìn phu quân nhà mình liếc mắt một cái, gương mặt không tự chủ lại đỏ ửng, nhưng vẫn hạ quyết tâm mở miệng nói: " Thiếp thân thỉnh phu quân lập quy củ, xin phu quân thương tiếc ". Thanh âm cũng không lớn vừa đủ cho người ngoài cửa nghe rõ
Lục Duy nhìn phía sau hậu đình tiểu phu lang lộ ra một đoạn ngắn viên tắc, liền biết đây là do phân đoạn thêm ngọc, lại nhìn tiểu phu lang trắng nõn, hai chân vì sợ hãi mà hơi run rẩy, mà bản thân hắn cũng không đành lòng áp dụng quy củ lên người tiểu ca nhi này.
Lục Duy cầm lấy roi trúc, đi qua đi lại trước mặt phu lang rồi ngồi xổm xuống trước mặt y, đem một đầu gỗ đặt bên miệng y mà nói nhỏ: " Tiểu phu lang, phu quân chỉ đánh ngươi ba mươi roi, ngươi thả lỏng nhẫn nại chút, đau thì cắn đầu gỗ ". Ba mươi roi xem như là ít nhất trong quy củ, chứng tỏ phu quân thật lòng thương tiếc phu lang nhà mình, Lưu Hi không nghĩ mình sẽ có thể được đối xử tốt như vậy, liền nhẹ nhàng gật đầu.
Lục Duy đi đến phía sau tiểu phu lang, đối với cái mông trắng nõn liền giơ roi vụt xuống, đầu roi vừa càn quét liền lưu lại một vệt hồng ấn dài, Lưu Hi đưa tay nắm chặt vạt áo, trong miệng cắn đầu gỗ, tuy là thế y cũng không tránh khỏi rên rỉ vài tiếng, thật sự là rất đau.
" Vút vút vút "
Lục Duy liên tục hạ roi, sau mười lăm roi cái mông của Lưu Hi đã sưng đỏ một mảng, Lưu Hi cắn đầu gỗ trước sau đều không dám khóc ra tiếng, chỉ có thể nhẹ nhàng nức nở, thân thể cũng run lên nhè nhẹ
Lục Duy nhìn cái mông của tiểu phu lang đã đỏ đến không còn chỗ xuống tay, liền đưa mắt liếc nhìn chỗ đùi non một đường nhắm ngay đó mà giơ roi vun xuống. Lưu Hi đột nhiên không kịp chuẩn bị, y hoảng sợ quay đầu lại nhìn phu quân. Nếu ngay thời khắc lập quy củ, phu lang động hay có hành vi phản khán liền phải làm lại từ đầu.
Lục Duy đem y nâng dậy, nhẹ nhàng chấn an: " Không có việc gi, tiểu phu lang ngoan, mau trở về, một hồi bà mối cha muốn vào kiểm tra, chúng ta đem mấy roi còn lại đánh xong là được "
Lưu Hi gật đầu, một lần nữa bò trở về, đôi tay ôm lưng ghế, phía sau roi trúc không chút nào thương tiếc mà hạ xuống, y cắn đầu gỗ, nước mắt không ngừng rớt xuống, y chờ đợi phu quân mau dừng tay. Ba mươi roi qua đi, Lục Duy lập tức hạ roi xuống.
Lục Duy đem vạt áo chỉnh chu lại cho tốt, hướng ngoài cửa nói: " Phu lang của ta quy củ đã lập xong, thỉnh bà mối tra vào kiểm nghiệm"
Mọi người bên ngoài vẫn còn đang thắc mắc sao lại nhanh như vậy, thường thì hán tử ít nhất đều muốn đem ca nhi đánh đến tuyệt đối nghe lời mới bằng lòng dừng tay, mà vị Lục gia này tuổi còn trẻ vừa nhìn đã biết thương tiếc phu lang, chỉ sợ rằng về sau phu lang không nghe lời.
Bà mối cha cười cười đẩy cửa vào
Vừa bước vào liền thấy Lưu Hi ghé vào lưng ghế thở dốc, cái mông sưng đỏ liền cứ như vậy lộ ra, bà mối cha thấy cũng chỉ nhẹ nhàng trêu đùa vài ba câu: " Lục tiểu tử thật sự yêu thương phu lang, chỉ đánh ba mươi roi liền xong việc, chỉ sợ tiểu phu lang về sau không nghe lời "
Lưu Hi nghe thấy những lời này liền cầu xin mà nhìn Lục Duy, y nhẹ nhàng lắc đầu, hắn nói gi y đều sẽ nghe lời, không cần lại đánh y, nhưng ngại bà mối cha ở đây nên chỉ có thể không dám mở miệng
Lục Duy tự nhiên cũng thấy tiểu phu lang trưng ra ánh mắt cầu xin, hắn cười khẽ đem một cái bao lì xì đưa cho bà mối cha:" Đa tạ bà mối cha, tiểu phu lang này rất hợp ý ta, nếu y không nghe lời, về sau cứ áp dụng quy củ là được, thỉnh cầu người đem sự việc an bài ổn thỏa một chút "
Bà mối cha nhận được hồng bao liền cười vui vẻ:" Nói rất hay, Lục tiểu tử ngươi cứ đi ra ngoài cấp cho mấy lão trưởng bối lễ vật, ta bảo đảm sự việc liền tốt! "
Lục Duy gật đầu, nơi này tiệc cưới đều không cần mời khách, chính là khi lập xong quy củ thì đem một chút thịt cùng rượu đưa cho trưởng bối liền xem như dàn xếp ổn thỏa
Lục Duy ra ngoài tiễn người trong thôn lẫn bà mối cha, xong rồi mới xoay người trở về phòng. Hắn đem cửa cài chốt kĩ càng, đi vào phòng bếp lấy một chậu nước ấm, cầm một cái khăn lông rồi mới đi vào trong phòng.
Nếu sau khi lập quy củ, phu quân không nói gi, phu lang không thể đứng lên, cho nên thời điểm Lục Duy tiến vào, tiểu phu lang vẫn như cũ ghé vào lưng ghế, đặc biệt cái mông sưng đỏ lại càng gây thêm sự chú ý.
Lục Duy đem nước ấm đặt trên bàn, mới xoay người đến bên cạnh tiểu phu lang
Hắn ở trước mặt phu lang ngồi xổm xuống, xoa nhẹ mái tóc y khẽ cười nói:"Tiểu phu lang,phu quân ôm ngươi vào phòng được không?"
Lưu Hi cho rằng hắn muốn y ở đây quỳ bò cả đêm, y không nghĩ tới phu quân sẽ chủ động tự mình ôm y, đáy lòng ấm áp y khẩn trương gật đầu, sau đó liền lập tức bị hắn bế lên, hương thơm nhàn nhạt trên người phu quân làm y cảm thấy vô cùng an tâm, y cảm nhận được động tác phu quân rất mềm nhẹ mà đặt y lên giường
Lục Duy đem người đặt trên giường, duỗi tay lấy khăn lông thấm ướt:" Đến đây, ta lao người cho ngươi"
" Phu quân ta có thể tự mình làm". Lưu Hi khẩn trương nói, không bao giờ có chuyện phu quân mà phải hầu hạ phu lang như thế này đâu, mà y còn chưa giúp phu quân cởi quần áo, trên người phu quân vẫn là bộ hỉ phục đỏ, nhưng vẫn không thể phủ nhận phu quân mặc hỉ phục trông thật đẹp nha, mày kiếm mắt sáng, thêm bộ hỉ phục, phu quân thật tuấn mĩ
" Như thế nào? Phu lang là muốn không nghe lời? ". Nhìn phu lang có đau đớn mấy cũng không chịu để cho mình giúp, Lục Duy nổi ý muốn trêu đùa, quả nhiên liền thấy người kia liền trở nên như " chim sợ cành cong"
Lưu Hi nghe phu quân muốn trách phạt liền ngồi quỳ lên, khuông mặt nhỏ vì khẩn trương mà nhăn lại, phu lang không nghe lời thật sự là một tội rất nghiêm trọng, y hơi cúi thấp lưng, thanh âm run rẩy:" Thiếp thân biết sai, thỉnh phu quân trách phạt"
Lục Duy đem người kéo lên, bản thân hắn cũng ngồi trên giường, dùng khăn lông cẩn thận lau mặt cho y, rồi mới mở miệng nói:" Về sau tiểu phu lang nghe lời, phu quân liền không trách phạt ngươi, hiện tại ngoan ngoãn chút, vi phu muốn giúp ngươi lau người, một hồi còn muốn xoa thuốc, hơn nữa không lẽ phu lang đã quên rồi sao? Hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta "
" Phu quân ". Lưu Hi sau khi nghe thấy những lời nói đó, mặt có chút hơi đỏ, y cũng biết phu quân vừa nãy không phải là thực sự tức giận, liền thả lỏng cơ thể mặc phu quân giúp mình lau người
Lục Duy đem cả người cởi đến trống trơn, rõ ràng là thấy cái mông kia vừa sưng lại vừa đỏ, phía sau hậu huyệt còn lộ ra một đoạn viên tắc, còn có phía trước nam căn nhỏ bị mảnh vải cột chặt
Lưu Hi không biết phu lang của nhà người ta có hay không cũng trần như nhộng thế này cho phu quân nhìn, y cảm giác có chút xấu hổ, nhưng chính mình lại không dám giãy dụa, chỉ có thể dựa vào lồng ngực của phu quân, tay chân cũng không biết nên để ở đâu cho đúng, một bộ dáng lúng túng
" Tiểu phu lang đem chân tách ra ". Lục Duy tính toán đem đồ vật phía trước lẫn phía sau của phu lang lấy ra, dựa vào thời gian cũng đủ thấy bao nhiêu đây khuếch trương cũng đủ rồi, phỏng chừng y cũng đang rất khó chịu
Lưu Hi ghé vào lòng ngực hắn, nghe lời đem hai chân tách ra, y cảm nhận có ngón tay đang chạm vào đồ vật bên trong hậu đình, cảm xúc kì lạ khiến y nhất thời không thể làm quen liền khóc nức nở một tiếng, lại nhớ kỹ lời của bà mối cha, nên cũng không dám cầu xin được tha
Lục Duy đem đồ vật chậm rãi lấy ra, lại ác ý đem đồ vật xoay tròn đi vào lại, quả nhiên thấy phản ứng của tiểu phu lang, phía trước y cũng bắt đầu rụt rịt, hơn nữa tiểu nhân nhi ở trong lòng hắn cũng nhẹ nhàng khóc nức nở, bộ mắt rất câu nhân, hắn có cảm giác như bị câu mất linh hồn, ngoài miệng khẽ cười một tiếng, dùng tay khiêu khích y
" Tiểu phu lang, nhanh như vậy liền có phản ứng "
Lưu Hi sợ hãi phu quân sẽ không vui, đem hai chân tách càng rộng, nhẹ giọng mở miệng nói " Thỉnh phu quân thương tiếc, chạm vào thiếp thân đi "
Lục Duy vốn đã bị y khiêu khích đến động tình, dù đã tính toán phải xoa thuốc cho y xong rồi mới tính đến làm " chuyện đó", bây giờ liền bị y khiêu khích đến dục hỏa đốt người, rốt cuộc nhịn không được, liền cúi xuống trực tiếp hôn lên bờ môi của tiểu phu lang
Tiểu phu lang miệng nho nhỏ, ngây ngô hôn, bởi vì bị người phía trên hôn quá mức cường đạo mà nhẹ nhàng thở dốc, một đôi tay nhỏ đưa lên ôm cổ hắn, hai chân tự động mở ra ngồi trên người hắn, mới hôn một lần, cả người đều trở nên ửng hồng
Lục Duy đem y áp ở trên giường, tay mò ra phía sau lấy ra đồ vật bên trong hậu đình, ý đồ muốn thay thế " đồ vật" của mình vào đó, nhưng cái miệng nhỏ vẫn thật chặt, dù đã khuếch trương kĩ lưỡng, nhưng khi hắn đi vào, mới có một nửa liền không thể tiến vào thêm
Tiểu phu lang vì khẩn trương mà cơ thể run lên, khóe mắt đỏ au rưng rưng nhìn hắn. Dù rất đau, nhưng vẫn không dám xin tha thứ, ngược lại tưởng rằng do chính y đã làm cho phu quân không còn hứng thú, vì lẽ đó mà y càng cố gắng, đem thân thể vụng về lấy lòng
" Phu quân, mau tiến vào bên trong "
Lục Duy nhìn biểu tình đau đớn trên gương mặt mà thương tiếc hôn khóe miệng y, tiểu phu lang ngoan hiền này là của hắn, nhìn tiểu nhân nhi dưới thân, hắn trấn an:" Tiểu phu lang, thả lỏng ". Vừa nói trên tay càng không ngừng khiêu khích những điểm mẫn cảm trên thân thể y, đem người dưới thân trêu chọc đến rên rỉ thành tiếng, thân thể nhiễm một tầng ửng đỏ, không ngừng ngửa cổ ra phía sau muốn thoát đi khoái cảm mãnh liệt
Lục Duy nắm bắt thời cơ, thừa dip tiểu phu lang thả lỏng, liền một đường tiến công, đem toàn bộ đi vào, chôn sâu đến tận cùng không một kẽ hở, bên trong vì khẩn trương lại siết chặt, thêm nhiệt độ làm hắn thoải mái mà thở dài thỏa mãn
" Phu quân, a~". Lưu Hi dù gi cũng chỉ mới mười năm, thân thể làm sao chịu được kích thích quá mãnh liệt như vậy, huống hô đây còn là lần đầu tiên của y, hai chân theo động tác của hắn mà tách ra càng rộng, chỉ có thể vô lực ôm cổ hắn, cơ thể sốc nảy, lại không dám nói ra một câu từ chối
Lục Duy cười khẽ, phủ lên đôi môi y một đường hôn xuống, lấp kín âm thanh rên rỉ kiều mị, dưới thân động tác ngày càng nhanh, mỗi một lần tiến vào đều dùng hết sức, cảm nhận được tiểu phu lang ôm hắn càng chặt, đưa bàn tay xuống tiểu nam căn bị trói buộc mà khiêu khích, dùng hết kĩ xảo bức y đến cao trào, đem vải kéo ra, hai luồng khoái cảm đem một tiểu ca nhi chưa có kinh nghiệm ép đến khóc lớn
" Phu quân, ô ô ô ô..!!!". Lưu Hi ngay lúc này thật không biết dùng từ gi để hình dung khoái cảm, khoái cảm chưa phục hồi mà Lục Duy lại một lần mạnh mẽ va chạm
Cuối cùng đến sức lực khóc Lưu Hi cũng không có, liền cứ như vậy nặng nề nằm dưới thân Lục Duy hai mắt thiếp lại ngủ say, toàn thân đều là dấu vết hoan ái, cổ, xương quai xanh, còn có một số ít ở nơi riêng tư không tiện nói đến
Sau lần này, Lục Duy cảm thấy như bản thân đem hai mươi năm xử nam đều phát tiết lên người tiểu phu lang, hắn muốn y một lần lại một lần nữa, thẳng đến khi y hoàn toàn hôn mê hắn cũng không muốn rút ra, cứ như vậy ôm y vào lòng
Có lẽ là do tư thế làm hắn tiến vào càng sâu, làm tiểu phu lang nhíu mày, rồi rút vào lòng hắn tiếp tục ngủ
Lục Duy cẩn thận quan sát phu lang của mình, ở nơi này ca nhi đều sẽ có một nốt chu sa ngay giữa trán, chỉ có khi chân chính động phòng trao thân, nốt chu sa kia mới có thể biến thành một đóa hoa nhỏ, hiện tại hắn liền chính mắt nhìn thấy sự biến hóa thần kì này
Tiểu phu lang của hắn dung mạo không tính là đẹp nhất, nhưng lại thuộc dạng thanh tú, mang theo chút trẻ con, lông mày thon dài, đôi mắt to, mũi nhỏ nhưng sống mũi thẳng, miệng cũng là miệng nhỏ anh đào như đại mỹ nhân thời chiến quốc, một đầu tóc đẹp chỉ vì trận điên cuồng hoan ái mà bây giờ rối tung ở phía sau
Lục Duy từ trong cơ thể của tiểu phu lang nhẹ nhàng rút ra, đem người trong lòng bế lên, dùng chăn quấn kĩ lưỡng rồi đi đến phòng bếp muốn tẩy rửa qua cho y một chút, cũng may hôm nay có nấu chút nước nóng dự trù
Lục Duy đem người ôm vào trong lòng, một bàn tay múc nước vào thao tắm, lực cánh tay của hắn sở dĩ mạnh là vì trước kia có rèn luyện cùng với thể chất không tồi, đương nhiên nguyên nhân trọng yếu nhất vẫn là tiểu phu lang của hắn quá nhẹ
Ôm người bước vào trong thao tắm, chậm rãi thanh tẩy phía sau cho y, mà bây giờ Lục Duy mới thấy chính mình có chút giống cầm thú, cái mông của tiểu phu lang vì lập quy củ mà sưng đỏ, hiện tại cái miệng cũng sưng đỏ tựa hồ vẫn không khép lại được như ban đầu, hắn duỗi tay đem đồ vật mình bắn bên trong theo nước dẫn ra hết, lại thấy tiểu phu lang khó chịu nhẹ nhàng khóc nức nở, Lục Duy an ủi dường như vỗ vỗ nhẹ vào lưng y, đến khi y ngừng khóc lại tiếp tục cùng y rửa sạch thân thể
Mấy ngày nay tiểu phu lang chỉ có thể bò không thể đứng dậy, Lục Duy câu lên khóe môi, quả thật cái triều đại này có quy tắc phu lang thành thân trong ba ngày không thể ra khỏi cửa cũng có chút không tồi. Tuy rằng lập quy củ có thể sẽ đánh quy lang đến đi không nổi, nhưng cuộc vận động như đêm qua có thể cũng là một trong những nguyên nhân khiến phu lang phải nằm trên giường mấy ngày
Lục Duy vừa nghĩ vừa đem dược xoa cho phu lang, về sau liền phải biết tiết chế, dưỡng mấy con gà mái đẻ trứng vừa có thể bồi bổ phu lang cũng vừa có thể bán kiếm tiền, hắn còn muốn mua một ít hạt giống để vào không gian. Hắn vốn là kẻ không có chí hướng, đời này xuyên qua chỉ muốn cùng phu lang trải qua một đời làm ruộng dệt vải, xem ra cũng không phải là quá tệ
Lục Duy yêu thương mà hôn lên khóe miệng phu lang, tiểu phu lang của hắn, thật sự mới chính là lễ vật lớn nhất của hắn
______________
Tôi xin lỗi các bác,do chương này dài quá xá dài luôn ;;v;;)/ nên hôm nay tôi chỉ có thể làm ra có một chương thôi, mai tôi nhất định sẽ siêng năng chăm chỉ, cho ra lò nhiều chương hơn để các bác đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.