Xuyên Việt Chi Ngoan Ngoãn Tiểu Phu Lang

Chương 12: Xuyến môn




Thời điểm phu phu Lục Duy về đến nhà, mặt trời vừa vặn bị ánh chiều tà bao phủ, phòng ốc, khung cảnh, non xanh nước biết, nếu nói đây là chốn bồng lai tiên cảnh thì cũng xem như tâng bốc quá đà
Lục Duy cùng phu lang đem tất cả đồ mua được hôm nay vào phòng, Lục Duy nhìn đồ vật thống kê lại số tiền
" Sau khi mua đồ, hạt giống hết thẩy năm mươi đồng, vải bốn mươi đồng, gà con mười tám đồng, thịt heo tám mươi đồng, gạo một lượng bạc, gia vị hai mươi đồng. Hi nhi, chúng ta còn quên mua thứ gi không?". Lục Duy lẩm bẩm, hắn vừa đến đây ít nhiều cũng chưa quen với việc tính toán chi li thế này
Lưu Hi nghe phu quân hỏi thì lắc đầu:" Phu quân không có nhớ nhầm đâu, chúng ta đã mua đủ hết rồi. "
Lục Duy khẽ cười:" Chúng ta còn thừa hai lượng với hơn một trăm đồng, Hi nhi, phần một trăm đồng này ngươi giữ lấy, ngày thường cần dùng vào việc gi cứ lấy mà dùng, còn dư hai lượng ta sẽ giữ, xem như là tích trữ. Còn mười lượng bán dược thì giữ lại chuẩn bị cho bất cứ tình huống có thể xảy ra ". Vừa nói hắn vừa lấy ra hơn một trăm đồng tiền đưa cho tiểu phu lang
Lưu Hi kinh ngạc, phu quân đưa cho y nhiều tiền như vậy, nhưng thật sự y không cần dùng đến tiền, những thứ cần mua đều có trồng sẵn ở đất nhà, căn bản không cần dùng đến tiền
Lưu Hi vội vàng lắc đầu, đem tiền trả lại cho phu quân liền nói:" Phu quân, Hi nhi thật sự không cần tiền, ngày thường cần gi đều ra ruộng lấy, phu quân mới thật sự là người cần tiền "
Lục Duy nghe y nói thì bật cười, thiếu chút nữa hắn đã quên trong nhà là tự cấp tự túc đích thực không cần dùng đến tiền, đưa tay nhéo nhéo khuông mặt nhỏ, người này thật là bảo bối của hắn
" Thế nhưng ngươi cứ cầm đi, ngươi là phu lang của ta, trên người phải có chút tiền, hơn nữa ngày mai ta muốn đi tìm Lục Thất thúc, nhờ y hỗ trợ làm một cái tủ quần áo, cũng tốn kha khá tiền ". Lục Duy cười nói:" Nếu không ta lấy số tiền lẻ để vào một cái bình nhỏ, như vậy đối với ngươi sẽ tiện lợi hơn "
Lưu Hi cười nhẹ gật đầu:" Đều nghe theo phu quân "
Lục Duy lấy một cái bình nhỏ, đem tiền bỏ vào trong, để tiểu phu lang đem nó giấu ở tủ quần áo, lúc đi còn quay lại nhìn hắn cười rất tươi
Lục Duy nhìn y cười nói:" Đem đồ vật cất cho tốt, sau đó chúng ta đi nấu cơm "
Lưu Hi ngoan ngoãn nghe lời, đem vải vóc cất ở trong phòng, hạt giống bỏ vào trong bình bảo quản tốt đặt ở trên tủ cao, mấy con gà con thì nhốt lại, cho chúng nó chút thóc cùng nước, nuôi cho lớn chút liền có thể thả ra
Lục Duy đem thịt cùng gia vị để trong phòng bếp, thịt heo thì giữ lại để đêm nay ăn, với lại cho thêm chút muối ướp thì càng ngon hơn, việc này cứ để phu lang xử lí là được, gia vị thì đặt trong bình, gạo để ở một góc trong bếp, những thứ khác đều để dưới hầm
Lưu Hi tâm trạng cực tốt vì được phu quân đưa cho kim chỉ cùng dây buộc tóc, lúc này ngoan ngoãn đi vào phòng bếp, đúng lúc thấy phu quân đang bên trong vo gạo, y đi qua muốn tranh việc nhưng Lục Duy lại nhanh tay đẩy y sang một bên:" Hi nhi, ngươi mau đi hái chút rau, rồi nhìn xem gà mái có đẻ trứng không, nơi này cứ để cho ta làm "
Lưu Hi gật đầu, giúp phu quân xắn tay áo liền đi ra ngoài, ngoài sân đa phần đều là rau dưa, y hái được một rổ đầy, lại từ cái giếng gần đó múc nước rửa sạch, y tính toán ngày mai gieo thêm ít hạt giống cùng cây con ở khối đất trống thứ hai, sau đó mới đi đến nơi thả gà
Hôm nay thu hoạch rất lớn, Lưu Hi nhặt được những năm quả trứng, y mừng rỡ liền cẩn thận đem trứng đặt vào trong rổ. Phu quân y làm việc luôn gọn gàng ngăn nắp, trong nhà rổ rất nhiều, hầu hết đều được sử dụng
Lục Duy vo gạo nấu cơm xong, lại đem xương heo rửa sạch, đặt trong nồi hầm, thịt heo thì cắt thành khối, đang chuẩn bị chế biến liền thấy tiểu phu lang ôm một rổ rau xanh hớn hở đi vào, hắn cười khẽ kêu:" Hi nhi lại đây, ta đã nấu cơm xong, ngươi đem đồ ăn xào đi, phu quân còn chưa có ăn qua đồ ngươi làm đâu "
Lưu Hi cười ngượng, bước qua thuần thục đem rau xanh rửa sạch, vài động tác đơn giản liền đem một mâm đầy thức ăn gồm thịt nạc xào mướp, còn có rau xanh mang lên
" Phu quân, có thể dùng cơm rồi ". Lưu Hi đem đồ ăn cùng cơm trắng đặt trên bàn, hướng phu quân gọi nhẹ một tiếng
" Từ từ, còn có canh ". Lục Duy dùng một cái chậu to múc ra một bát canh xương heo, lại cười nói:" Thân thể Hi nhi cần phải bồi bổ, nên uống canh nhiều một chút "
Lưu Hi cầm chén lên, trước tiên múc một chén đưa phu quân, sau đó mới múc cho chính mình một chén, có chút e lệ nói:" Phu quân đối với Hi nhi thật tốt "
Lục Duy câu môi khẽ cười, nhìn phu lang nhu thuận đến muốn chảy thành nước, lại thật ngoan ngoãn, rất nghe lời, tốt đến nỗi hắn đôi khi cũng phải chua xót
Hai người yên tĩnh dùng xong cơm nước, Lưu Hi cầm chén đũa đi rửa, lại bắt một nồi nước nóng, đổ vào thao tắm, thử độ ấm, cảm thấy vừa đủ lúc này mới gọi phu quân vào tắm gội
Lưu Hi giúp phu quân cởi từng lớp quần áo, chờ đến khi phu quân đã hoàn toàn tiến vào trong nước, y liền cúi đầu, có chút thẹn thùng cởi bỏ quần áo, y tự nhiên nhớ đến sự việc mà hôm qua phu quân nói, tuy thẹn thùng nhưng chung quy vẫn ngoan ngoãn làm theo
Lục Duy nhìn tiểu phu lang thoát từng lớp quần áo, dáng vẻ rụt rè nhìn sao cũng thấy mắc cười, nhìn y một bên cởi quần áo, một bên thẹn thùng đến thân thể cũng trở nên phấn hồng, hắn vẫy tay, đem nhân nhi gọi lại gần ôm vào trong ngực
" Hi nhi,hôm nay mệt rồi sao?".Lục Duy giúp y đem một đầu tóc đen xả xuống, nhẹ nhàng gội, ôn thanh hỏi
Lưu Hi thả lỏng dựa vào lòng ngực hắn, nghe hắn hỏi liền cười đáp:" Phu quân, Hi nhi không mệt, còn rất vui vẻ a, chỉ có điều chỗ kia có chút khó chịu, tạ phu quân đã thương tiếc "
Lục Duy mỉm cười, hắn thích nhất là bộ dáng phu lang thành thật thế này.
Sau khi hai người tắm gội xong, lại thay quần áo, lúc này mới đốt đèn lồng đi ra khỏi cửa, chuẩn bị đến nhà Tuấn ca nhi
Tuy rằng sắc trời không còn sớm, nhưng trên đường vẫn có thể nhìn thấy vài thôn dân, bọn họ thấy hắn cùng phu lang cũng cười chào hỏi
Lục Duy nắm tay phu lang, chậm rãi đi hướng nhà Lục Duyên, khẽ gõ cửa, bên trong liền vang lên âm thanh sang sảng của Tuấn ca nhi, phu phu Lục Duy nhìn nhau đều mỉm cười nhìn đối phương
Vương Tuấn từ bữa cơm chiều đã nói cho phu quân của mình rằng Lục Duy cùng phu lang muốn sang nhà chơi, cho nên thời điểm phu phu Lục Duy tiến vào, Lục Duyên cũng đang ở sau vườn rửa thức ăn, trên bếp bày biện không ít thứ, nào là thỏ hoang, cùng một ít da lông của dã lộc
Lục Duyên rửa đồ ăn vào, thấy bọn họ tới, liền cười nói:" Lục Duy, chúc mừng ngươi, đây hẳn là phu lang của ngươi đúng không? "
Lục Duy cười gật đầu:" Hi nhi, đây là phu quân của Tuấn ca nhi, gọi là Lục Duyên, ngươi gọi hắn Duyên đại ca là được "
Lưu Hi nghe lập tức uốn gối hành lễ, có chút câu nệ nói:" Duyên đại ca, xin nhận một lễ của Hi nhi "
Lục Duyên không thèm để ý mà xua xua tay ý bảo không cần làm vậy, đối với phu lang nhà mình nói:"Tuấn ca nhi, ngươi cùng Hi ca nhi cứ nói chuyện đi, ta cùng phu quân của y có nhiều chuyện muốn tâm sự"
Vương Tuấn cười gật đầu nhanh tay kéo Lưu Hi đi vào, Lưu Hi thấy phu quân cười hướng y gật đầu cho phép mới xoay người đi theo Vương Tuấn vào phòng
Lục Duyên nồng hậu tiếp đón huynh đệ, mời người ngồi xuống, rót chén nước nói:" Mấy ngày không gặp ngươi liền có phu lang, thế nào, phu lang ngươi nghe lời ngươi chứ?"
Lục Duy không khách khí ngồi xuống, cầm chén nước hớp một ngụm rồi đặt xuống, nghe thấy hỏi về tiểu phu lang liền mỉm cười trả lời:" Hi nhi rất tốt, mà nhìn ngươi đi, thoạt nhìn thu hoạch cũng không tệ, lần này là đi mấy ngày?"
Lục Duyên lớn lên cao lớn, ngũ quan thanh tú, ngày thường chuyên môn săn thú, ngẫu nhiên sẽ săn được đủ loại lớn nhỏ khác nhau, có đôi khi hắn vì săn thú mà đi vài ngày, cho nên trong nhà đều sẽ do một tay Tuấn ca nhi lo liệu, cha cùng a phụ hắn đều không còn, mà hắn đối với phu lang cũng không tệ, thỉnh thoảng đem cẩu lương phân phát đến mù mắt chó
Lục Duyên gật đầu, lập tức đem mọi sự tình trong mấy ngày qua đều kể ra. Lục Duy cũng xem như nghe hiểu, vẫn là phụ thuộc vào một vài sự việc trong kí ức nguyên chủ, thế nên hai người cũng xem như hiểu nhau
Lục Duy nhìn hắn, nhớ tới phu lang nhà hắn đã gả qua đây ba năm, không chừng cũng đã nhận lễ, chi bằng nhân cơ hội hỏi chút, vì thế liền mở miệng:" Ta muốn hỏi ngươi, thời điểm ca nhi nhận lễ như thế nào, nghe nói là vô cùng đau đớn "
Lục Duyên xem như cũng là người từng trải, không hề kỳ quái với câu hỏi của hắn, a phụ cùng cha Lục Duy cũng không còn, theo lí cũng không ai nói cho hắn biết những việc này:" Ca nhi đều giống nhau, sau khi động phòng từ năm đến sáu tháng, chỗ kia liền bắt đầu thay đổi, phu lang nhà ta cũng trong khoảng thời gian đó, ta trước tiên gọi trưởng bối cha tới, dù sao với sự việc này họ cũng rành hơn. Xem xét chỗ kia đã có thể nhận lễ chưa, nếu có thể liền an bài thời gian, hơn nữa thời gian này trong thôn cưới gả rất nhiều, không mấy ngày liền có một ca nhi phải nhận lễ. Ngươi trước hết nhờ trưởng bối cha nhìn xem, không cần chờ đến lúc bọn họ thúc giục, như vậy đối với ca nhi không được tốt lắm"
Lục Duy nghe xong liền hiểu:" Vậy ta ngày mai liền nhờ trưởng bối cha "
Lục Duyên gật đầu, tiếp tục nói:" Nhận lễ đều là buổi tối, ở từ đường sẽ có trưởng bối cha rành về việc này, bọn họ ngăn cách một gian,ngươi có khi phải chờ đến lượt, đến lúc đó mang theo tiểu phu lang, cứ theo cách họ an bài mọi việc đều suông sẻ. Đau là không thể tránh khỏi, mấy ngày này cho y ăn gi đó thanh đạm, sau khi nhận lễ, ca nhi liền tới âm thủy, ngươi chuẩn bị vài mảnh vải sạch, cho y đeo ở chỗ kia, vài việc khác trưởng bối cha sẽ nói cho ngươi biết. Bất quá, nếu ngươi muốn phu lang ít đau đớn khi nhận lễ thì không cần cùng trưởng bối cha tranh luận, càng không nên đưa tiền hay quà, ngươi chỉ cần có thái độ tốt chút ngược lại họ sẽ nhẹ tay. Xong việc cũng đừng cho ca nhi làm việc nặng, chờ đến khi dược thấm vào, sẽ không đau như ban đầu nữa "
Lục Duy gật đầu biểu thị " ta đã biết "
Trong phòng hai ca nhi cũng như keo dính mà bàn chuyện. Vương Tuấn cười cười nhìn Lưu Hi, trêu ghẹo nói:" Phu quân của ngươi đối với ngươi thật tốt "
Lưu Hi mặt phiếm hồng ngượng ngùng mà đáp:" Phu quân đích thực đối với ta rất tốt, mà ngươi vừa nãy nói ngươi có thể thêu vài loại khác nhau, ta có thể học không? Ta muốn làm vài bộ quần áo cho phu quân "
Vương Tuấn gật đầu:" Đương nhiên có thể, lúc ngươi tới học chỉ cần mang theo kim chỉ là được, hoặc để ta qua nhà ngươi "
Lưu Hi khẽ cười cảm kích, lại có chút thấp thỏm:" Tuấn ca nhi, thời điểm ca nhi nhận lễ sẽ rất khó chịu đúng không?"
Sau khi Lưu Hi từng thấy kế cha nhận lễ, lúc đó còn nhỏ, cũng không biết đã xảy ra chuyện gi
Vương Tuấn nghe y hỏi chỉ lắc đầu bật cười:" Mấy ngày nay ta động một chút liền đau, bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, đây là việc mà mỗi ca nhi đều phải trải qua, có nhiều người thời điểm nhận lễ la to đến nỗi muốn thủng nóc nhà, nếu ngươi biểu hiện ngoan chút, trưởng bối cha sẽ không làm khó ngươi, mà ngươi cũng phải chuẩn bị ít vải, sau khi nhận lễ thì mang vào, như vậy sẽ tiện hơn "
Lưu Hi hiểu liền gật đầu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.