Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 24:




Chương 24
Phi xa tốc độ tiến lên tương đối nhanh, đại khái chỉ qua nửa giờ thì đến bên ngoài tầng phòng hộ Hubble Forest. Nơi này tường phòng hộ có mấy chỗ do nhân công tu kiến cùng thiết bị theo dõi đơn sơ, chủ yếu có tác dụng giám sát, nếu có dị thú bạo động, quân đội liền có thể trong thời gian nhanh nhất áp dụng hành động, đương nhiên thời điểm mùa đông hàng năm khi diễn ra thú triều, đống thiết bị này hơn phân nửa sẽ bị phá hủy.
Mặc Vân Hi khẩn trương lại hưng phấn, sắp tiến vào nơi dị thú tụ cư chân chính trong rừng rậm, không biết sẽ gặp được dạng dị thú gì, cũng không biết có thể phát hiện dược liệu hoang dại hay không đây.
“BOSS, chúng ta từ nơi này đi vào? Dùng xe đi?” Mặc Vân Hi kỳ thật trong lòng vẫn có chút không yên, dù sao cậu xem tư liệu về dị thú thì tùy tiện một con cũng đủ uy hiếp đến tính mạng của cậu.
“Chúng ta từ trên không đi vào, cậu thành thật đợi.” Nói xong, Lăng Phong khởi động hệ thống phòng ngự của phi xa, mở cửa sổ trên nóc nhảy lên trần xe.
Bọn họ phải từ trên không Hubble Forest tiến vào, bằng phương thức nhanh nhất tìm được mục tiêu là lãnh địa của heo răng cưa, tránh cho anh phải cùng dị thú khác chiến đấu không cần thiết. Bất quá tuyến đường trên không cũng không phải là tuyệt đối an toàn, ngẫu nhiên cũng sẽ gặp được dị thú phi hành các loại, hơn nữa mấy loại dị thú phi hành này phần lớn là hành động quần thể, tuy rằng ở Hubble Forest không nhiều lắm, nhưng Lăng Phong vẫn chuẩn bị tốt để nghênh chiến, bởi vì lần này anh còn dẫn theo một cục nợ.
Phi xa chậm rãi lên cao, thẳng đến khi lên đến khoảng không bên trên Hubble Forest 100m mới dừng lại.
“Hệ thống phòng ngự hoạt động rất tốt, nếu gặp phải dị thú phi hành công kích, không cần kinh hoảng.” Hệ thống liên lạc trong phi xa truyền đến thanh âm trầm thấp của Lăng Phong.
“Tôi biết, BOSS ngài rất mạnh đúng không.” Mặc Vân Hi lấy ra kính mắt Lăng Phong cho cậu, trong nháy mắt tầm nhìn được mở rộng, đây là thị giác của Lăng Phong, phi xa lấy tốc độ không nhanh không chậm hướng dải đất trung tâm Hubble Forest chạy đến đồng thời cũng tìm nơi heo răng cưa sinh sống. Phía dưới là một mảnh rừng rậm nguyên thủy xanh um tươi tốt, Mặc Vân Hi chỉ có thể nhìn thấy cây cối cao lớn cùng với hai con sông chảy ngang qua Hubble Forest, bằng nhãn lực của cậu, ở độ cao này thì không nhìn thấy rõ dị thú.
“Phát hiện mục tiêu dị thú heo răng cưa, đang xác định phạm vi hoạt động tập trung.” Âm điện tử trong phi xa vang lên.
Chỉ chốc lát sau, bản đồ trong xe điện tử liền đánh dấu vị trí của heo răng cưa bằng hình tam giác màu vàng, mà vị trí đó lại đã ở ngay phía trước. Phi xa chậm rãi hạ xuống, vững vàng ngừng phía trên khoảng đất trống cách heo răng cưa khá xa.
“BOSS, có nghe được tôi nói không?” Mặc Vân Hi thấy Lăng Phong thả người nhảy xuống phi xa, biến mất sau một bụi cây.
“Có thể, không gặp phải nguy hiểm không cần nói chuyện cùng ta.” Lăng Phong che dấu thân mình sau bụi cỏ cùng cây cối, lấy tốc độ cực nhanh hướng tới gần mục tiêu, hơn nữa chỉ tạo ra tiếng vang cực nhỏ, nếu lơ đãng thì còn tưởng đó là tiếng gió nhẹ lướt qua bình thường.
Heo răng cưa lúc này đang nằm úp sấp ngủ dưới một gốc cây đại thụ. Trong Hubble Forest tụ tập toàn dị thú cấp thấp, nó là dị thú đẳng cấp cao nhất, có rất ít dị thú dám đến quấy rầy nó. Từ hình thể thật lớn của nó mà phán đoán, đây là một con cái trưởng thành, trên hai cái răng nanh thật dài che kín gai nhọn, đây là vũ khí hữu lực nhất của nó, trên làn da thô ráp màu nâu bụi có tông mao cứng rắn, nhất là trên lưng còn có lông đen, khi chiến đấu có thể trở nên cứng rắn, lợi dụng lực va chạm để đả thương địch nhân.
Mặc Vân Hi nuốt nuốt nước miếng, cậu không nghĩ tới heo răng cưa lớn như vậy, tuy trên tư liệu cũng có viết, hơn nữa thuộc loại dị thú lực lượng hình, nhưng nhìn con số cùng nhìn thực tế làm cho người ta cảm giác hoàn toàn bất đồng, nói như thế nào thì lợn rừng to như voi chưa thấy qua bao giờ, cậu không khỏi bắt đầu lo lắng cho Lăng Phong, nhưng lại không dám quấy rầy anh ta.
Lăng Phong tìm một gốc cây đại thụ tầm nhìn tốt, tận lực đè thấp thân mình, thế nhưng lại có sự tao nhã thong dong khi bước lại gần heo răng cưa, không phát ra một chút tiếng vang, giống như một con báo chuẩn bị đi săn, đang tìm một vị trí tốt nhất.
Ngay tại thời điểm Mặc Vân Hi tâm như nhảy ra khỏi cổ họng, Lăng Phong đột nhiên gia tốc, lấy tốc độ cực nhanh chạy về phía trước, khi cách heo răng cưa hai thước thì đột ngột nhảy lên, từ sau lưng rút ra cự kiếm, Mặc Vân Hi chỉ cảm thấy hoa mắt, cùng với lôi điện màu lam tím loang loáng, heo răng cưa phát ra tiếng tru tan nát cõi lòng (Lee: sao lại là tan nát cõi lòng nhỉ???).
Thời điểm nhìn kỹ lại, Lăng Phong dĩ nhiên đang cùng heo răng cưa giằng co. Chỉ thấy trên mắt trái của heo răng cưa có một vết thương dữ tợn có thể thấy được cả xương, nó phẫn nộ thở hổn hển, móng trước không ngừng cào trên mặt đất.
Đột nhiên, heo răng cưa cúi đầu, lông trên lưng dựng thẳng lên, hai cái răng nanh nhắm thẳng vào Lăng Phong vọt lại. Bởi vì mù một mắt, heo răng cưa vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được cân bằng nên ra sức va chạm bị Lăng Phong dễ dàng lắc mình tránh thoát, thừa dịp khoảnh khắc heo răng cưa quay đầu, Lăng Phong nhẹ nhảy, tay trái bắt lấy lông trên lưng heo răng cưa, nghiêng người nhảy lên lưng, tay phải giơ cao cự kiếm, trong không khí truyền đến tiếng “tách tách”, điện lưu màu lam tím tụ tập trên thân kiếm, đường văn duyên dáng ẩn hiện từng trận lưu quang.
Heo răng cưa như là ý thức được nguy hiểm, gào thét không ngừng xoay quanh, va chạm, muốn đem người trên lưng hất văng, giơ tay chém xuống, điện quang hỏa thạch, đầu heo thật lớn bay ra xa đến 5-6m. Lăng Phong thả người nhảy xuống, cự kiếm tra vào vỏ trên lưng, trên người thậm chí còn không lây dính vết máu nào, toàn bộ quá trình đi săn chưa đến 3 phút.
Thẳng đến khi phi xa đem Mặc Vân Hi đưa tới bên người Lăng Phong, trần xe mở ra, cậu còn chưa lấy lại được tinh thần, ta kháo! Đây cũng quá cường rồi! Một đầu lợn rừng lớn như vậy, đánh hai cái đã chết? Lăng Phong là người sao!
“Cậu không ra được?” Lăng Phong cảm thấy nếu anh không lên tiếng, Mặc Vân Hi phỏng chừng còn ngồi đần ra.
Mặc Vân Hi ngơ ngác quay đầu, nhìn về phía Lăng Phong bên ngoài xe, không xác định hỏi, “BOSS? Những gì tôi nhìn thấy là thật à?”
Lăng Phong nhíu mày, với cậu mà nói vẫn là rất huyết tinh sao? Dọa cậu ta rồi sao? Anh rõ ràng đã dùng phương pháp nhanh nhất lưu loát nhất …
Ngay sau đó, Mặc Vân Hi cơ hồ là từ trong xe trực tiếp nhào lên người Lăng Phong, ôm Lăng Phong hưng phấn mà kêu to, “BOSS! Ngài thật sự là rất ngưu X, quá lợi hại! Ultraman và vân vân đều yếu bạo ! Thần tượng! Tôi rất sùng bái ngài nha!”
Lăng Phong sửng sốt, lôi Mặc Vân Hi đang nói năng lộn xộn từ trên người mình xuống, “Không sợ hãi?”
“Sợ! Đương nhiên sợ, kháo, tôi lần đầu tiên nhìn thấy lợn rừng lớn như vậy!” Mặc Vân Hi liếc nhìn cái đầu heo, hai mắt lập tức lại tỏa sáng nhìn Lăng Phong, “Bất quá, BOSS, ngài vừa rồi thật sự là suất chết mất, chiêu đó quá lợi hại, còn có màu lam kia là cái gì, tia chớp sao? Này kiếm cũng quá ngưu X !”
Xem ra cậu ta thật không có việc gì, Lăng Phong lấy ra dao găm cột trên đùi, dao phát ra “Chi chi” lam quang, “Dị năng của ta thuộc tính là lôi điện, chỉ cần có vũ khí thuộc tính lôi liền có thể phát huy năng lực.” Nói xong đi hướng đầu heo nằm lăn lóc ở một bên, lưu loát đào ra một khối tinh hạch màu vàng đất.
“Lôi thuộc tính? Rất khốc!” Mặc Vân Hi còn muốn nói điều gì, lại lập tức bị tảng đá Lăng Phong đào ra hấp dẫn lực chú ý. Cậu biết dị thú nào cũng có tinh hạch, có thể thêm thuộc tính vào vũ khí dị năng giả, nhưng cậu vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, “Đây là tinh hạch dị thú sao?”
“Ân, là thổ thuộc tính, không có tác dụng gì lớn, bất quá có thể giao nhiệm vụ.” Lăng Phong đem tinh hạch chà lau sạch sẽ đưa cho Mặc Vân Hi.
“Ngạch, giống thủy tinh nha, loại có màu vàng đất là thổ thuộc tính sao?”
“Ân, bình thường lực lượng hình dị năng giả dùng thổ thuộc tính, có thể thêm vào phòng cụ hoặc là vũ khí, bất quá lực lượng hình dị năng giả bình thường đều lái người máy chiến đấu, có rất ít dị năng võ giả đẳng cấp cao, cho nên tác dụng không lớn.” Lăng Phong giải thích.
“Ha? Người máy? !” Mặc Vân Hi kích động, muốn nói thế giới tương lai cái gì hấp dẫn người ta nhất, kia nhất định là người máy!”Vậy ngài có người máy không? Cho tôi xem đi BOSS!”
“Người máy bình thường đều là lực lượng hình dị năng giả dưới cấp 5 lái, mặt khác thuộc tính dị năng võ giả vẫn là dùng dị năng thì dễ dàng hơn.” Lăng Phong vừa nói vừa cắt xuống phần thịt non mềm nhất trên thân heo răng cưa đưa cho Mặc Vân Hi, “Lát nữa nướng.”
Mặc Vân Hi mang theo thịt, nhìn Lăng Phong đem đầu heo cùng thân heo thu thập xong, toàn bộ đưa vào không gian, kỳ quái nói, “BOSS, tôi còn nghĩ đến ngài sẽ vứt đi chứ, ngài không phải rất giàu sao?”
Lăng Phong liếc mắt nhìn cậu, “Bây giờ là giai đoạn lịch lãm, gia tộc sẽ không cung cấp hay trợ giúp gì.”
“Ai? Vậy ngài có nhiều tiền như vậy đều là do chính mình kiếm ? !” Mặc Vân Hi chợt nhớ đến con số dài dằng dặc trên thẻ phụ thuộc.
“Ân, đi thôi, đến bờ sông.”
Hình tượng Lăng Phong ở trong mắt Mặc Vân Hi nháy mắt lại cao lớn hơn rất nhiều. Từng làm một tên phá gia, cậu cũng không mấy lần dốc lòng tự lực cánh sinh, nhưng mỗi lần thử cuối cùng đều kết thúc bi thảm, quả nhiên người mạnh chính là dùng để cúng bái mà!
“Rầm rì ~ rầm rì ~~ “
Lăng Phong dừng bước lại, quay đầu lại nhìn Mặc Vân Hi.
“…” Mặc Vân Hi nhún nhún vai, “Tôi thề là không phải tôi.”
“Rầm rì ~~~ hừ ~~ hanh hanh ~~~~ “
Cái gì kia? ! Mặc Vân Hi sưu một cái nhảy đến phía sau Lăng Phong, chỉ vào một chỗ nham thạch, “Ở ~~ ở phía sau kia!”
Lăng Phong nhẹ giọng đi lên trước, phía sau nham thạch có một bé heo răng cưa nho nhỏ cuộn thành một đoàn.
Mặc Vân Hi thấy không có gì nguy hiểm, liền nhô đầu ra, “Tiểu trư? Vừa rồi kia là heo mẹ?”
“Đi thôi.” Lăng Phong xoay người đi, không tính toán quan tâm tiểu trư này, pháp luật liên bang có quy định, không thể đối dị thú con vô hại tiến hành liệp sát, phá hư cân bằng sinh thái.
“BOSS, BOSS!” Mặc Vân Hi đuổi theo, vội vàng hỏi, “Chúng ta mặc kệ sao?”
“Bằng không cậu muốn mang về nhà nuôi như nuôi thú cưng?” Lăng Phong cho là Mặc Vân Hi không đành lòng tiểu trư tự sinh tự diệt, “Loại tình huống này trong nhiệm vụ thực thông thường, dị thú có pháp tắc của chính mình, có thể sống sót hay không cần trông cậy vào chính chúng nó.”
“Đương nhiên không phải!  Thú cưng vừa lớn vừa xấu như vậy làm sao nuôi chứ?” Mặc Vân Hi vẻ mặt lấy lòng, “Tôi là nói, BOSS, chúng ta bắt nó về nướng đi, oa, tôi chảy nước miếng rồi này!”
Lăng Phong trừng mắt nhìn cậu một cái, bước nhanh về hướng bờ sông, biểu tượng và vân vân quả nhiên là không đáng tin nhất!
“Ai ~BOSS! Bắt một con đi mà…” Mặc Vân Hi lưu luyến quay đầu lại nhìn tiểu trư mà chảy nước miếng, “BOSS! Chờ tôi một chút!”
Ngồi trên bãi cỏ cạnh bờ sông, Mặc Vân Hi đặt bếp nướng, tay đảo thịt xiên, cậu mang khá nhiều gia vị, ngẫm lại cũng biết hương vị nhất định rất tốt, không khỏi nuốt nuốt nước miếng, nhìn Lăng Phong cạnh bờ sông.
Này cũng quá sống động rồi. Nước sông mát lạnh, ánh mặt trời chiếu trên mặt sông khiến nó phiếm nhiều điểm lân quang, trong sông thỉnh thoảng có cá hồng kỳ dài hơn 1m bơi quá. Đây là một loại dị thú bậc 1 không có lực công kích, chất thịt màu mỡ. Thời điểm vừa tới bờ sông, Mặc Vân Hi liếc mắt một cái liền nhìn trúng nó, sau khi làm nũng với Lăng Phong một lúc lâu, lại thề sẽ không bao giờ đánh chủ ý đến dị thú con nữa, Lăng Phong rốt cục đáp ứng bắt một con cho cậu.
Lúc này, Lăng Phong đang đứng trong lòng sông, mực nước ngập quá thắt lưng anh. Chiến phục màu đen bị anh cởi xuống giắt ở bên hông, trên thân xích loã, thủy châu dừng ở trên tấm lưng bóng loáng chiết xạ ra dương quang.
Rầm ~ Mặc Vân Hi cảm giác mình hôm nay nước miếng phân bố nhiều hơn bình thường, nhất định là bữa sáng mình chưa ăn no!
Cá hồng kỳ mặc dù là dị thú bậc 1, cũng không có lực công kích, nhưng cũng không dễ bắt. Vảy trên thân bóng loáng vô cùng, ở trong nước lại cực kỳ hữu lực, thực dễ dàng bị giãy ra, mà Lăng Phong ở trong nước cũng không thể dùng dị năng thuộc tính lôi, cho nên thời điểm khi Lăng Phong dùng xích bạc kéo một con cá hồng kỳ thật lớn trở về, thịt xiên của Mặc Vân Hi cũng vừa chín tới.
Lăng Phong xử lý đơn giản cá hồng kỳ rồi để trên cỏ, “Lưu trữ buổi tối ăn.”
Mặc Vân Hi vui vẻ chạy qua, đem cá thu vào không gian, “BOSS, thịt xiên nướng chín rồi, nếm thử tay nghề của tôi xem!”
Mùi thịt nướng nồng đậm làm cho Lăng Phong bắt cá nửa ngày cảm giác có chút đói bụng, ăn thịt xiên Mặc Vân Hi đưa đến, vị thịt tươi ngon kết hợp cùng gia vị nồng đậm, thịt nướng trước nay chưa từng ngon như vậy, Lăng Phong vừa lòng gật đầu, “Không tồi.”
“Đúng không, đúng không! Thịt nướng bổn thiếu gia đặc chế tất nhiên là ngon rồi, lần sau mang nhớ tôi theo, được không?” Mặc Vân Hi cũng là ăn đến cả miệng đều là dầu, còn không quên vì mình tranh thủ phúc lợi, cả ngày ở nhà nấu cơm rất buồn chán, cậu sắp thành người phụ nữ của gia đình rồi, cậu cần thông khí! Nhưng có thể nhìn thấy tư thế oai hùng của Lăng Phong khi săn bắn dị thú, giống như xem phim hành động vậy, thật sự là quá mức nghiện!
Đột nhiên, Lăng Phong buông xiên thịt trong tay xuống, ánh mắt sắc bén hướng Mặc Vân Hi trừng mắt, nhanh chóng rút ra dao găm trên đùi…
_______________
Lee: Hi Hi, em chính xác là được trọng sinh là để làm người phụ nữ của gia đình, không cần phủ nhận thực tế đâu~~~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.